Sáng và tối là hai thực thể trái nghịch nhau. Nơi đâu có ánh sáng, nơi đó vắng bóng tối bởi ánh sáng xoá tan bóng tối. Nơi đâu có bóng tối, nơi đó thiếu ánh sáng. Bóng tối đi chung với hành động tối tăm, u ám, mù mờ. Ánh sáng cổ võ cho việc làm trong sáng, minh bạch. Nhân loại biết hành động minh bạch tốt lành, nhưng nhân loại thường chọn hành động thoả mãn dục vọng, hành động cách mờ ám. Nhược điểm chung của nhân loại là chiều theo đam mê xác thịt.

Câu chuyện con rắn đồng treo trên cây trong Cựu Ước là một thí dụ điển hình. Sách Dân Số 21:4-9 thuật lại chuyện dân Chúa chọn, Israel, cả một dân tộc ưa thích bóng tối trong hành trình đi về Đất Hứa. Người ta càm ràm thời gian hành trình trong hoang địa khổ sở hơn cả thời gian sống lưu đầy bên Ai Cập. Có người mạnh bạo so sánh cho là chẳng thà sống lưu đầy còn sung sướng hơn. Người ta không nhận biết thời gian hành trình trong hoang địa không phải là thời gian thử thách, mà chính là thời gian tẩy xoá, làm trong sáng cuộc sống, xứng đáng sống nơi vùng Đất Hứa. Đây là thời gian giúp con người nhận ra lòng nhân từ của Chúa, nhận ra tình yêu Chúa dành cho dân Chúa chọn, thời gian phản tỉnh, nhận ra sai lầm tội lỗi xưa để hoán cải, trở về cùng Thiên Chúa yêu thương, tha thứ. Phản tỉnh là hành trình cần thời gian tỉnh ngộ, không phải một chốc lát mà là một con đường. Con người cần cố gắng, phấn đấu để vượt qua con đường phản tỉnh. Càm ràm xảy ra bởi thiếu kiên nhẫn, sợ khó. Dưới sự lãnh đạo của Môisen, trên đường về Đất Hứa, người ta than van, trách móc, và Thiên Chúa làm ngơ để cho rắn độc hoành hành dân chúng. Người ta kêu ca, than vãn và Môisen đại diện dân chúng, cầu xin cùng Đức Chúa. Ngài phán bảo dựng một cột cây cao, treo con rắn bằng đồng trên đó, khi rắn cắn nhìn con rắn đồng sẽ thoát chết. Con rắng đồng không có khả năng cứu sống người. Thiên Chúa dậy nhìn con rắn đồng nhắc nhớ Thiên Chúa là Đấng hằng sống. Ngoài Ngài ra không ai có thể ban sự sống. Hình ảnh con rắn đồng là hình ảnh sự ác, sự chết, sự tội, dối trá, ma lanh. Rắn tượng trưng cho hình ảnh ma quỉ phủ dụ con người phạm tội. Nhìn rắn đồng nhắc nhớ mình sa ngã, phạm tội, làm mất lòng Chúa. Hãy mau quay về, thống hối, ăn năn để nhận sự sống. Nhìn con rắn đồng để nhận biết tình yêu Chúa cao hơn tội ta phạm. Lòng Chúa xót thương vượt trên mọi sự tội, cao hơn thất trung, thất tín, tôn thờ ma quỉ.

Ngày nay chúng ta nhìn hình tượng Chúa nát tan trên thập tự để nhận biết tình Chúa cao vời. Vượt lên trên mọi tội lỗi con người xúc phạm nơi trần gian. Tình yêu Chúa sáng chói đánh tan mọi bóng đen tội lỗi. Chúa trên thập tự kiên nhẫn chờ đợi con cái Chúa hồi tâm, quay về, đón nhận ơn tha thứ. Tình yêu không điều kiện này vượt khỏi trí tưởng con người. Cách thức Chúa tự nguyện chọn để ban ơn cứu độ nhân loại khó hiểu không kém. Chúa có toàn quyền chọn cách nhẹ nhàng hơn, bớt đau khổ hơn, nhưng Chúa chọn cách đau khổ cùng cực nhất, tàn ác nhất con người có thể nghĩ ra để hành hạ nhau. Chúa chọn cách nhân loại hành hạ tội phạm để nói cho con người biết Chúa tự nhận tội nhân loại, biến tội chung toàn thể nhân loại thành tội riêng để nhận lấy hình phạt tàn ác. Qua đó Đức Chúa ban ơn tha thứ, ơn hoà giải, ơn cứu độ cho nhân loại. Ngài vô tội, không phải là tội phạm nhưng tự nguyện đón nhận hình phạt dành cho tội nhân để nói lên tình thương Chúa dành tặng nhân loại. Chọn xuống thế làm người là chọn chấp nhận đau khổ, lo lắng, mệt mỏi giống hệt như mọi người.

Chúa là ánh sáng thực. Mọi hành động tối tăm, gian trá đều là kết quả con người cộng tác với ma quỉ gieo đau thương, sầu khổ cho con người. Như thế tối tăm trần gian chính là tối tăm trong tâm hồn, trong tim óc con người, từ đó sinh ra hành động tối tăm, mờ ám. Ánh sáng Chúa soi sáng con tim dẫn đến ơn cứu độ, ưa thích sự sáng, tin tưởng, phó thác và chọn làm điều trong sáng dẫn đến sự sống trường sinh. Bóng tối ma quỉ đại diện cho chỉ trích, phê bình, lên án, thích điều mờ ám, thiếu tin tưởng, thích ngờ vực, từ đó dẫn đến diệt vong.

Thiên Chúa tạo dựng vũ trụ và Ngài không để mặc cho ma quỉ hoành hành, làm hại đến điều Chúa tạo dựng. Con người nghe ma quỉ phủ dụ, ưa ngọt, ưa nịnh nên bị chúng cám dỗ phạm tội. Thiên Chúa không để mặc sự chết thống trị thế gian. Thiên Chúa ban cho nhân loại Con Chúa xuống trần cứu độ con người, giải thoát con người khỏi bóng tối tử thần. Những ai đón nhận Con Chúa đều nhận được sự sống trường sinh do Máu Thánh Con Thiên Chúa ban tặng. hãy chung lời cảm tạ tình Chúa cao vời.

TiengChuong.org

Light And Darkness

Light and darkness are two separate opposing entities. Where there is light, there is no darkness, because light dispels darkness. Where there is darkness there is absence of light. Darkness is associated with dark actions, while light promotes a right course of action. Human beings know, light is good, but choose to satisfy the desire of the flesh, and that is the common weakness of us. The account of a serpent on the pole was an example (Numbers 21:4-9). Israel, as a nation, loved the light, but on their journey to the Promised Land, sometimes they longed to remain in the dark of the past. Wilderness is another hostile symbol to life. Wilderness experience was not a testing time for God's people, but rather it was a time for renewal and trusting in God's mercy. It was a time of letting go of everything, of freeing themselves from the yoke of slavery in Egypt, to embrace a new life, and freedom, after they entered the Promised Land. The process of discarding the old way, and embracing the new way of life, was a struggle. Under Moses' leadership, God liberated His people out of Egypt, and led them to enter the Promised Land. On the way, the people rebelled against Moses, grumbling about their discomfort on the journey. Because of their longing for the past, God allowed serpents to bite the people, and some were killed. God didn't punish the people for their grumbling, but rather reminded them, that the old way led to destruction and death. Moses appealed to God. A bronze serpent was hung on a pole. Anyone who was bitten by a snake looked at the bronze serpent to repent and live. Gazing at the bronze serpent, the symbol of deceit and lies, would remind the people to recall God's goodness and mercy, and that led to repentance, and so they received forgiveness and life. Gazing at the bronze serpent reminded the people, that God's love was stronger than their sin, and God's mercy was more powerful than their infidelity.

Today we look at Jesus' broken body on the cross. It reminds us that God's love is much more powerful than human brutality. God loves us even when we choose to live in darkness, and patiently God waits for us to repent, to return. This, God's unconditional love for us, is beyond reasoning. It is hard to comprehend God's love for us. It is even harder to understand the way in which God chose to reveal God's love. All options were on the table, and yet God chose the hardest one, the most shameful, humiliating way to show God's love. Jesus chose to come into the world to be one of us. Living in the world, Jesus was subjected to the power of darkness. He was rejected, betrayed, arrested, condemned, and hung on the cross, receiving a death punishment reserved only for criminals. God is the true Light, and darkness is the work of devil. Darkness of the world exposes what is dark in us, the darkness of our heart. The true Light stands for: saving, coming to the light, believing, doing what is right, and everlasting life. In contrast, the works of the devil are: condemnation, remaining the in the dark, unbelieving, doing what is evil, and eternal death.
God had created a beautiful world for us to enjoy. Infidelity and idolatry brought darkness into the world. It was the work of the devil. The people sinned. And the sting of sin is death. God would not let death dominate what God had created, but saved it by the life and blood of God's only Son. Crucifixion, resurrection and ascension is God's way to express God's love and mercy. Without Jesus' help, we can't come to the light; with Jesus everything is possible.