Ngay từ ngôi mộ của Chúa Giêsu rực lên sức sống
Đức Thánh Cha Phanxicô cử hành lễ Vọng Phục Sinh trong Thánh đường Thánh Phêrô gần như trống vắng không người và ngài tập trung bài giảng vào niềm hy vọng và món quà của lòng can đảm mà Chúa Giêsu mang lại với niềm xác tín rằng Chúa có thể biến mọi sự nên tốt lành.
(Tin Vatican)
Đức Thánh Cha Phanxicô cử hành lễ Vọng Phục Sinh trong Thánh đường Thánh Phêrô gần như trống vắng không người; nhưng hàng triệu người trên khắp thế giới qua các trang mạng đã hiệp thông với Đấng kế vị Chúa Kitô công bố Tin mừng Phục sinh vang lên trong trái tim mọi người, trong gia đình của mọi người trên toàn thế giới.
Trong bài giảng, Đức Thánh Cha Phanxicô tập trung vào hai món quà mà Chúa Kitô Phục sinh mang lại cho các môn sinh của Chúa trong mọi thời đại: niềm hy vọng và lòng can đảm.
Thứ bảy tuần thánh
Đức Thánh Cha Phanxicô nói: Như những người phụ nữ thân quen của Chúa ngay tảng sáng Thứ Bảy, ngày thứ nhất trong tuần đã ra viếng mộ Chúa, chúng ta cũng bắt chiếc họ một cách đặc biệt trong năm nay đại dịch này.
Trước mắt những người phụ nữ là niềm đau nỗi khổ trước cái chết bi thương của Chúa, nó đang đè nặng lên trái tim họ. Tuy thế, thảm trạng đó không làm chùn lòng những người phụ nữ này! Họ đã can đảm chuẩn bị thuốc thơm để đi xức dầu cho thi thể Chúa!
Tình yêu đã thôi thúc họ, vượt thắng mọi bóng tối đang trùm phủ con tim họ, thắp lên trong họ một ngọn lửa mến thương dành cho Chúa.
Một người phụ nữ khác đó là Đức Maria, chắc chắn Mẹ đã dành trọn vẹn thời giờ để cầu nguyện…
Chúa Giêsu, giống như một hạt giống được gieo vào lòng đất, sửa soạn đầm chồi, nẩy mầm sống hầu sinh hoa kết trái cho nhân thế! Những người phụ nữ này, bằng lời cầu nguyện và tình yêu, đang kiến tạo nên bông hoa hy vọng đó.
Bình minh của niềm hy vọng
Bình minh đến với niềm hy vọng, Chúa Giêsu phục sinh mang đến cho những người phụ nữ niềm hy vọng: Đừng sợ! Đây là thông điệp của hy vọng. Nó được gửi đến chúng ta ngày hôm nay. Đây là những lời mà Chúa cũng nhắc lại với chúng ta ngay trong đêm này.
Đức Thánh Cha Phanxicô quả quyết: Hy vọng là quyền lợi của chúng ta, một hy vọng được trao ban từ Thiên Chúa. Nó không chỉ là sự lạc quan mà thôi mà nó còn là một món quà từ thiên quốc. Mọi sự rồi sẽ được tốt đẹp, điều mà chúng ta trải nghiệm trong suốt tuần qua, dù những tháng trước thảm trạng cơn dịch đang trôi qua, như đang làm tiêu tan đi niềm hy vọng của chúng ta!
Hy vọng của Giêsu thì khác. Ngài gieo vào lòng chúng ta niềm xác tín rằng Chúa có thể biến mọi sự nên tốt lành như ngay từ ngôi huyệt mộ Ngài mang lại sự sống, Chúa đã phục sinh, một việc cả thể chưa từng có bao giờ!
Chúa đã mở cửa mồ, xin Ngài cũng loại bỏ những tảng đá đang đè nặng trái tim của chúng ta. Chúa sẽ không bỏ rơi chúng ta; Ngài sẽ đến với chúng ta và song hành trước những thảm trạng bi thương đau đớn chết chóc của chúng ta. Ánh sáng của Ngài xua tan đi bóng đêm từ huyệt mộ: hôm nay Chúa muốn ánh sáng đó xuyên thấu đến tận những ngóc ngách tăm tối nhất trong cuộc đời của chúng ta.
Lòng can đảm
Món quà của lòng can đảm Chúa ban cho chúng ta bằng cách lấy đi cả những viên đá nhỏ nhất đang đè nén trái tim chúng ta. Ánh sáng của Chúa phục sinh xuyên xuất nỗi sợ hãi thẳm sâu nhất của chúng ta.
Đức Thánh Cha Phanxicô nói: Giống như Chúa Giêsu đi trước các môn đệ của Ngài đến Galilê, thì Chúa cũng đi trước chúng ta như thế.
Thật đáng khích lệ khi biết rằng Chúa đi bước trước chúng ta trong cuộc sống và trong cái chết. Ngài đi trước chúng ta đến Galilê, nghĩa là đến nơi mà Ngài và các môn đệ của Ngài đã từng sống... Chúa Giêsu muốn chúng ta có cùng niềm hy vọng đó, cho cuộc sống hàng ngày của chúng ta. Đối với các môn đệ, Galilê cũng là nơi đầy kỷ niệm, là nơi họ được kêu gọi đầu tiên. Trở về Galilê, có nghĩa là xác quyết rằng chúng ta được Chúa yêu thương và kêu gọi.
Sai đi
Galilê cũng tiêu biểu một chốn thành thị trần thế, nơi có nhiều người ngoại bang sinh sống. Đó là nơi mà Chúa Giêsu muốn các môn đệ của Ngài qui tụ lại sau khi Chúa phục sinh. Đức Thánh Cha Phanxicô giải thích điều này như một dấu chỉ cho thấy sứ điệp hy vọng của Chúa không bị giới hạn ở những nơi thánh thiêng mà nó cần được mang đến cho tất cả mọi người, bất kể họ sống ở đâu. Chúng ta, những người theo Chúa, cần phải mang sứ điệp sự sống đến bất cứ nơi nào như một Galilê tồn tại xung quanh chúng ta! Vì nếu chúng ta "những người đã được soi dẫn bằng Lời hằng sống" mà không phân phát thì tha nhân biết trông mong vào ai?
Chúng ta hãy an ủi lau khô những giọt nước mắt vì chết chóc, hãy giúp chấm dứt chiến tranh! Thay vì sản xuất và buôn bán vũ khí, chúng ta hãy làm và phân phát bánh nuôi sống! Hãy ngừng phá thai và giết những người vô tội! Hãy rộng mở trái tim tới những người nghèo đói...
Ôm chân Chúa Giêsu
Những người phụ nữ đã ôm chầm lấy chân Chúa, đôi chân đã dẫm nát sự chết và mở ra con đường hy vọng.
Ngày nay, như những người hành hương tìm kiếm hy vọng, chúng ta cũng hãy bám lấy Chúa Giêsu Phục sinh. Chúng ta hãy chống trả lại cái chết và mở rộng trái tim cho sự sống…
Đức Thánh Cha Phanxicô cử hành lễ Vọng Phục Sinh trong Thánh đường Thánh Phêrô gần như trống vắng không người và ngài tập trung bài giảng vào niềm hy vọng và món quà của lòng can đảm mà Chúa Giêsu mang lại với niềm xác tín rằng Chúa có thể biến mọi sự nên tốt lành.
(Tin Vatican)
Đức Thánh Cha Phanxicô cử hành lễ Vọng Phục Sinh trong Thánh đường Thánh Phêrô gần như trống vắng không người; nhưng hàng triệu người trên khắp thế giới qua các trang mạng đã hiệp thông với Đấng kế vị Chúa Kitô công bố Tin mừng Phục sinh vang lên trong trái tim mọi người, trong gia đình của mọi người trên toàn thế giới.
Trong bài giảng, Đức Thánh Cha Phanxicô tập trung vào hai món quà mà Chúa Kitô Phục sinh mang lại cho các môn sinh của Chúa trong mọi thời đại: niềm hy vọng và lòng can đảm.
Thứ bảy tuần thánh
Đức Thánh Cha Phanxicô nói: Như những người phụ nữ thân quen của Chúa ngay tảng sáng Thứ Bảy, ngày thứ nhất trong tuần đã ra viếng mộ Chúa, chúng ta cũng bắt chiếc họ một cách đặc biệt trong năm nay đại dịch này.
Trước mắt những người phụ nữ là niềm đau nỗi khổ trước cái chết bi thương của Chúa, nó đang đè nặng lên trái tim họ. Tuy thế, thảm trạng đó không làm chùn lòng những người phụ nữ này! Họ đã can đảm chuẩn bị thuốc thơm để đi xức dầu cho thi thể Chúa!
Tình yêu đã thôi thúc họ, vượt thắng mọi bóng tối đang trùm phủ con tim họ, thắp lên trong họ một ngọn lửa mến thương dành cho Chúa.
Một người phụ nữ khác đó là Đức Maria, chắc chắn Mẹ đã dành trọn vẹn thời giờ để cầu nguyện…
Chúa Giêsu, giống như một hạt giống được gieo vào lòng đất, sửa soạn đầm chồi, nẩy mầm sống hầu sinh hoa kết trái cho nhân thế! Những người phụ nữ này, bằng lời cầu nguyện và tình yêu, đang kiến tạo nên bông hoa hy vọng đó.
Bình minh của niềm hy vọng
Bình minh đến với niềm hy vọng, Chúa Giêsu phục sinh mang đến cho những người phụ nữ niềm hy vọng: Đừng sợ! Đây là thông điệp của hy vọng. Nó được gửi đến chúng ta ngày hôm nay. Đây là những lời mà Chúa cũng nhắc lại với chúng ta ngay trong đêm này.
Đức Thánh Cha Phanxicô quả quyết: Hy vọng là quyền lợi của chúng ta, một hy vọng được trao ban từ Thiên Chúa. Nó không chỉ là sự lạc quan mà thôi mà nó còn là một món quà từ thiên quốc. Mọi sự rồi sẽ được tốt đẹp, điều mà chúng ta trải nghiệm trong suốt tuần qua, dù những tháng trước thảm trạng cơn dịch đang trôi qua, như đang làm tiêu tan đi niềm hy vọng của chúng ta!
Hy vọng của Giêsu thì khác. Ngài gieo vào lòng chúng ta niềm xác tín rằng Chúa có thể biến mọi sự nên tốt lành như ngay từ ngôi huyệt mộ Ngài mang lại sự sống, Chúa đã phục sinh, một việc cả thể chưa từng có bao giờ!
Chúa đã mở cửa mồ, xin Ngài cũng loại bỏ những tảng đá đang đè nặng trái tim của chúng ta. Chúa sẽ không bỏ rơi chúng ta; Ngài sẽ đến với chúng ta và song hành trước những thảm trạng bi thương đau đớn chết chóc của chúng ta. Ánh sáng của Ngài xua tan đi bóng đêm từ huyệt mộ: hôm nay Chúa muốn ánh sáng đó xuyên thấu đến tận những ngóc ngách tăm tối nhất trong cuộc đời của chúng ta.
Lòng can đảm
Món quà của lòng can đảm Chúa ban cho chúng ta bằng cách lấy đi cả những viên đá nhỏ nhất đang đè nén trái tim chúng ta. Ánh sáng của Chúa phục sinh xuyên xuất nỗi sợ hãi thẳm sâu nhất của chúng ta.
Đức Thánh Cha Phanxicô nói: Giống như Chúa Giêsu đi trước các môn đệ của Ngài đến Galilê, thì Chúa cũng đi trước chúng ta như thế.
Thật đáng khích lệ khi biết rằng Chúa đi bước trước chúng ta trong cuộc sống và trong cái chết. Ngài đi trước chúng ta đến Galilê, nghĩa là đến nơi mà Ngài và các môn đệ của Ngài đã từng sống... Chúa Giêsu muốn chúng ta có cùng niềm hy vọng đó, cho cuộc sống hàng ngày của chúng ta. Đối với các môn đệ, Galilê cũng là nơi đầy kỷ niệm, là nơi họ được kêu gọi đầu tiên. Trở về Galilê, có nghĩa là xác quyết rằng chúng ta được Chúa yêu thương và kêu gọi.
Sai đi
Galilê cũng tiêu biểu một chốn thành thị trần thế, nơi có nhiều người ngoại bang sinh sống. Đó là nơi mà Chúa Giêsu muốn các môn đệ của Ngài qui tụ lại sau khi Chúa phục sinh. Đức Thánh Cha Phanxicô giải thích điều này như một dấu chỉ cho thấy sứ điệp hy vọng của Chúa không bị giới hạn ở những nơi thánh thiêng mà nó cần được mang đến cho tất cả mọi người, bất kể họ sống ở đâu. Chúng ta, những người theo Chúa, cần phải mang sứ điệp sự sống đến bất cứ nơi nào như một Galilê tồn tại xung quanh chúng ta! Vì nếu chúng ta "những người đã được soi dẫn bằng Lời hằng sống" mà không phân phát thì tha nhân biết trông mong vào ai?
Chúng ta hãy an ủi lau khô những giọt nước mắt vì chết chóc, hãy giúp chấm dứt chiến tranh! Thay vì sản xuất và buôn bán vũ khí, chúng ta hãy làm và phân phát bánh nuôi sống! Hãy ngừng phá thai và giết những người vô tội! Hãy rộng mở trái tim tới những người nghèo đói...
Ôm chân Chúa Giêsu
Những người phụ nữ đã ôm chầm lấy chân Chúa, đôi chân đã dẫm nát sự chết và mở ra con đường hy vọng.
Ngày nay, như những người hành hương tìm kiếm hy vọng, chúng ta cũng hãy bám lấy Chúa Giêsu Phục sinh. Chúng ta hãy chống trả lại cái chết và mở rộng trái tim cho sự sống…