Đức Kitô sinh ra không phải là sự kiện lịch sử hay biến cố bình thường, mà chính là đặc sủng Thiên Chúa ban cho nhân loại. Đức Kitô sinh ra nằm trong chương trình cứu độ của Thiên Chúa. Khi loài người phạm tội bất tuân, Thiên Chúa không để mặc nhân loại chìm đắm trong nô lệ tội lỗi, nhưng hứa ban Đấng Cứu Thế. Chính Thiên Chúa là Đấng đưa ra chương trình cứu độ nhân loại. Nhân loại trông chờ ngày đó đến. Tiên tri Isaiah nhiều lần loan báo Đấng Cứu Thế đến, và nhân loại phải chờ đến tám thế kỉ sau, Đấng Cứu Thế mới sinh ra. Bởi nhân loại bất tuân Thiên Chúa, nên Đức Kitô xuống thế làm người, và Ngài vâng lời Thiên Chúa cho đến chết trên thập tự. Đức Kitô, một thành viên của xã hội nhân loại, Ngài vâng lời Chúa Cha cách tuyệt hảo, đền thay tội bất tuân của toàn thể nhân loại. Chính Đức Kitô nhiều lần xác quyết điều đó:
Ta đến không phải làm theo í Ta, nhưng theo í của Đấng đã sai ta' Gn 4,34; 5,30; 6,38.
Đức Kitô sanh tại Bethlehem nhưng được nhận biết là Đức Kitô thành Nazareth, nơi sinh của hai ông bà Juse và Maria. Ngài chọn cách viếng thăm dân Ngài cách âm thầm, đơn giản, bình dị ngoài sức trông chờ của mọi người. Đơn sơ, nghèo hèn đến độ nhân loại không tin, Ngài là Con Thiên Chúa sinh xuống trần gian. Ngài làm điều đó với mục đích tỏ cho nhân loại biết, Đấng Cao Cả chọn cuộc sống nghèo hèn, hèn mọn để đến với dân Người. Cha mẹ nhân loại của Ngài là ông Juse và bà Maria, cả hai là dân quê. Cuộc sống nghèo, đạm bạc, tấm lòng hết mực khiêm nhường, đời sống đạo hạnh, công chính, trọn đời phó thác vào Thiên Chúa. Cả hai cùng chọn chương trình riêng cho mình, nhưng khi sứ thần đến viếng thăm, cả hai đều từ bỏ chương trình riêng của mình, đón nhận í Chúa, và cả hai trung thành với lời đoan hứa cho đến trọn đời. Cô thôn nữ Maria nguyện sống cuộc sống độc thân, nhưng rồi theo í Chúa, cô chấp nhận làm mẹ Đấng Cứu Thế. Phần ông Juse khi biết trinh nữ Maria có thai trước khi hai người về chung sống, ông dự tính âm thầm ra đi. Có lẽ điều này cô Maria không hề biết. Thời buổi đó sau ngày 'đặt trầu' đám cưới là bước kế tiếp, bước cuối. Đầu xuôi, đuôi lọt. Dù chưa cưới nhưng nếu huỷ bỏ hôn ước được hiểu là li dị, và cần phải ra trước pháp luật để điều đó thành sự. Luật lệ Do Thái lúc đó coi việc có thai trước khi cưới là một trọng tội, tội ngoại tình, và tội này bị xử chết bằng cách ném đá. Để tránh cho cô Maria bị tử hình, ông Juse âm thầm trốn đi. Với Juse là kín đáo, là âm thầm, chỉ mình ông hay, chỉ mình ông biết, chỉ mình ông quyết định. Điều thầm kín đó lại tỏ tường với Thánh Thần Thiên Chúa và Ngài đã soi sáng, hướng dẫn ông giải quyết sự việc cách ổn thoả. Thánh thần còn cho biết thêm ngay cả việc đặt tên cho đứa trẻ cũng đã được Thiên Chúa định trước, vì thế em bé sinh ra sẽ được gọi là Đấng Cứu Độ dân Chúa- (Mat 1,21) và đó là sứ mạng trọn đời của Chúa Cứu Thế. Chính lúc ông Juse quyết định chia tay, sứ thần Chúa đến nói với ông là, thai nhi trong cung lòng trinh nữ không phải do loài người, mà chính là do Thánh Thần Chúa xếp đặt. Ông Juse nhận cô Maria về lo lắng, bảo trợ. Về phương diện nhân loại thì rõ ràng hai ông bà Juse và Maria, đóng vai trò chính trong việc sinh Đức Kitô. Về phương diện tâm linh, chính hai ông bà nhận biết cách tỏ tường bàn tay Thiên Chúa hoạt động tích cực trong đời sống hai người. Thánh Thần Chúa hiện diện trong mọi hoàn cảnh, trong cuộc sống của hai người, từ khởi đầu cho đến khi hoàn thành sứ mạng, và còn tiếp tục hiện diện cho đến ngày hai ông bà về hưởng Nhan Thánh Chúa.
Việc Augustus ra lệnh cho dân chúng về nơi sinh để làm sổ kiểm tra toàn dân, đây là lần kiểm tra đầu tiên trong lịch sử; sự việc này cũng không phải do ngẫu nhiên, hay trùng hợp. Sự việc đó không nằm ngoài í định của Thiên Chúa. Đức Kitô sinh ra nơi chốn không người, ngụ í nói cho nhân loại biết cuộc sống trần gian chỉ là chốn tạm bợ. Ngài sinh nơi ngoài đồng hoang, không nhà cửa, ngụ í nói quê hương thật của chúng ta là quê trời, nơi có Thiên Chúa ngự trị. Đức Kitô sinh ra giữa đám nghèo hèn, bị xã hội chối từ, bỏ rơi, ngụ í nói cho chúng ta biết Thiên Chúa không xua đuổi một ai, dù họ ở trong bất cứ hoàn cảnh nào. Ngài đến với họ, hy vọng họ mở tấm lòng đón Ngài. Mục đồng lội tuyết đi đến cùng Đức Kitô, ngụ í cho biết bất cứ ai thành tâm tìm kiếm Ngài chắc chắn sẽ tìm gặp. Ba vị từ phương đông đi tìm gặp Ngài, ngụ í cho biết dù xa cách ngàn trùng, dù không biết đường, không thuộc lối nhưng thành tâm ra đi tìm Ngài, họ sẽ được chỉ đường.
Chúa Cứu Thế sinh ra làm tròn điều Chúa hứa xưa, thoả mãn lòng mong đợi của những tâm hồn thành tâm trông chờ. Ngài đến ban sự sống và sự sống trường sinh cho nhân loại.
TiengChuong.org
Divine intervention
The birth of Jesus was not simply an ordinary or a historical event. It was God's design to save the human race. There were multiple divine interventions both in terms of preparation for the execution of God's redemptive plan, and also for the protection of the life of the young child, Jesus. God initiated the idea of saving the 'Fallen race' after they disobeyed God. The redemptive plan has been prophesized, especially by prophet Isaiah, who lived in the eighth century, before the birth of Jesus. When the time was due, God chose the young couple, Joseph and Mary, from Nazareth to take an active part in this magnificent saving action. The saving action happened only once and for all humanity. It was for humanity, and human beings were invited to take part. Joseph and Mary, each played a prominent role in the saving action, but the actual driving force behind the scene was the work of the Holy Spirit. Because human beings disobeyed God; God's Son took the form of a human, being born into this world, to obey God. In him the perfect obedience took place as he said: 'I come not to do my own will, but to do the will of the Father'. Jn 4,34; 5,30, 6,38
Jesus was born in Bethlehem, but known as Jesus of Nazareth, the birthplace of Joseph and Mary. Both of them lived a simple life, and were humble at heart. They received God's favour, and God's messenger interrupted their personal plans. They abandoned their own plans to adopt God's plan for them. Mary vowed to live a single life style, and God's messenger changed her mind when she responded 'yes' to God. Joseph intended to divorce Mary informally on the grounds, that she was pregnant before they came to live together. An engagement is not a legally binding in today's cultures, but in those days the betrothal could only be broken by divorce. The Jewish law at the time considered a pregnancy out of the wedlock was an act of adultery, and that person would be punished severely by stoning to death. To save Mary from this public disgrace, Joseph intended to leave her quietly. Mary probably knew nothing about Joseph's plan. His plan was shattered, when God's angel told him in his dream to abolish the idea, because what in her was not the work of any human person, but it was the work of the Spirit. In confirming the work of the Spirit, the name of the new born baby was chosen not by Mary or Joseph. The name was dictated by God and his name tells to the world about his life vocation- 'to save his people from their sins(Mat. 1,21).
Augustus called the first ever census, and that enabled Mary and Joseph to return to their birthplace to be registered. It was not a sheer accident, but a part of God's plan. Jesus was born at an open place, telling us that this world is only a passing place. He was born amongst the homeless, showing us that our true home is in heaven. He was born amongst the people society had rejected, confirming for us that God rejects no one. The shepherds waded in the snow to find the Light, assuring us that those who search for the Light certainly will find it. The birth of Jesus is the fulfilment of the promise God has made to save the human race. In him, we have hope, and are saved.
Ta đến không phải làm theo í Ta, nhưng theo í của Đấng đã sai ta' Gn 4,34; 5,30; 6,38.
Đức Kitô sanh tại Bethlehem nhưng được nhận biết là Đức Kitô thành Nazareth, nơi sinh của hai ông bà Juse và Maria. Ngài chọn cách viếng thăm dân Ngài cách âm thầm, đơn giản, bình dị ngoài sức trông chờ của mọi người. Đơn sơ, nghèo hèn đến độ nhân loại không tin, Ngài là Con Thiên Chúa sinh xuống trần gian. Ngài làm điều đó với mục đích tỏ cho nhân loại biết, Đấng Cao Cả chọn cuộc sống nghèo hèn, hèn mọn để đến với dân Người. Cha mẹ nhân loại của Ngài là ông Juse và bà Maria, cả hai là dân quê. Cuộc sống nghèo, đạm bạc, tấm lòng hết mực khiêm nhường, đời sống đạo hạnh, công chính, trọn đời phó thác vào Thiên Chúa. Cả hai cùng chọn chương trình riêng cho mình, nhưng khi sứ thần đến viếng thăm, cả hai đều từ bỏ chương trình riêng của mình, đón nhận í Chúa, và cả hai trung thành với lời đoan hứa cho đến trọn đời. Cô thôn nữ Maria nguyện sống cuộc sống độc thân, nhưng rồi theo í Chúa, cô chấp nhận làm mẹ Đấng Cứu Thế. Phần ông Juse khi biết trinh nữ Maria có thai trước khi hai người về chung sống, ông dự tính âm thầm ra đi. Có lẽ điều này cô Maria không hề biết. Thời buổi đó sau ngày 'đặt trầu' đám cưới là bước kế tiếp, bước cuối. Đầu xuôi, đuôi lọt. Dù chưa cưới nhưng nếu huỷ bỏ hôn ước được hiểu là li dị, và cần phải ra trước pháp luật để điều đó thành sự. Luật lệ Do Thái lúc đó coi việc có thai trước khi cưới là một trọng tội, tội ngoại tình, và tội này bị xử chết bằng cách ném đá. Để tránh cho cô Maria bị tử hình, ông Juse âm thầm trốn đi. Với Juse là kín đáo, là âm thầm, chỉ mình ông hay, chỉ mình ông biết, chỉ mình ông quyết định. Điều thầm kín đó lại tỏ tường với Thánh Thần Thiên Chúa và Ngài đã soi sáng, hướng dẫn ông giải quyết sự việc cách ổn thoả. Thánh thần còn cho biết thêm ngay cả việc đặt tên cho đứa trẻ cũng đã được Thiên Chúa định trước, vì thế em bé sinh ra sẽ được gọi là Đấng Cứu Độ dân Chúa- (Mat 1,21) và đó là sứ mạng trọn đời của Chúa Cứu Thế. Chính lúc ông Juse quyết định chia tay, sứ thần Chúa đến nói với ông là, thai nhi trong cung lòng trinh nữ không phải do loài người, mà chính là do Thánh Thần Chúa xếp đặt. Ông Juse nhận cô Maria về lo lắng, bảo trợ. Về phương diện nhân loại thì rõ ràng hai ông bà Juse và Maria, đóng vai trò chính trong việc sinh Đức Kitô. Về phương diện tâm linh, chính hai ông bà nhận biết cách tỏ tường bàn tay Thiên Chúa hoạt động tích cực trong đời sống hai người. Thánh Thần Chúa hiện diện trong mọi hoàn cảnh, trong cuộc sống của hai người, từ khởi đầu cho đến khi hoàn thành sứ mạng, và còn tiếp tục hiện diện cho đến ngày hai ông bà về hưởng Nhan Thánh Chúa.
Việc Augustus ra lệnh cho dân chúng về nơi sinh để làm sổ kiểm tra toàn dân, đây là lần kiểm tra đầu tiên trong lịch sử; sự việc này cũng không phải do ngẫu nhiên, hay trùng hợp. Sự việc đó không nằm ngoài í định của Thiên Chúa. Đức Kitô sinh ra nơi chốn không người, ngụ í nói cho nhân loại biết cuộc sống trần gian chỉ là chốn tạm bợ. Ngài sinh nơi ngoài đồng hoang, không nhà cửa, ngụ í nói quê hương thật của chúng ta là quê trời, nơi có Thiên Chúa ngự trị. Đức Kitô sinh ra giữa đám nghèo hèn, bị xã hội chối từ, bỏ rơi, ngụ í nói cho chúng ta biết Thiên Chúa không xua đuổi một ai, dù họ ở trong bất cứ hoàn cảnh nào. Ngài đến với họ, hy vọng họ mở tấm lòng đón Ngài. Mục đồng lội tuyết đi đến cùng Đức Kitô, ngụ í cho biết bất cứ ai thành tâm tìm kiếm Ngài chắc chắn sẽ tìm gặp. Ba vị từ phương đông đi tìm gặp Ngài, ngụ í cho biết dù xa cách ngàn trùng, dù không biết đường, không thuộc lối nhưng thành tâm ra đi tìm Ngài, họ sẽ được chỉ đường.
Chúa Cứu Thế sinh ra làm tròn điều Chúa hứa xưa, thoả mãn lòng mong đợi của những tâm hồn thành tâm trông chờ. Ngài đến ban sự sống và sự sống trường sinh cho nhân loại.
TiengChuong.org
Divine intervention
The birth of Jesus was not simply an ordinary or a historical event. It was God's design to save the human race. There were multiple divine interventions both in terms of preparation for the execution of God's redemptive plan, and also for the protection of the life of the young child, Jesus. God initiated the idea of saving the 'Fallen race' after they disobeyed God. The redemptive plan has been prophesized, especially by prophet Isaiah, who lived in the eighth century, before the birth of Jesus. When the time was due, God chose the young couple, Joseph and Mary, from Nazareth to take an active part in this magnificent saving action. The saving action happened only once and for all humanity. It was for humanity, and human beings were invited to take part. Joseph and Mary, each played a prominent role in the saving action, but the actual driving force behind the scene was the work of the Holy Spirit. Because human beings disobeyed God; God's Son took the form of a human, being born into this world, to obey God. In him the perfect obedience took place as he said: 'I come not to do my own will, but to do the will of the Father'. Jn 4,34; 5,30, 6,38
Jesus was born in Bethlehem, but known as Jesus of Nazareth, the birthplace of Joseph and Mary. Both of them lived a simple life, and were humble at heart. They received God's favour, and God's messenger interrupted their personal plans. They abandoned their own plans to adopt God's plan for them. Mary vowed to live a single life style, and God's messenger changed her mind when she responded 'yes' to God. Joseph intended to divorce Mary informally on the grounds, that she was pregnant before they came to live together. An engagement is not a legally binding in today's cultures, but in those days the betrothal could only be broken by divorce. The Jewish law at the time considered a pregnancy out of the wedlock was an act of adultery, and that person would be punished severely by stoning to death. To save Mary from this public disgrace, Joseph intended to leave her quietly. Mary probably knew nothing about Joseph's plan. His plan was shattered, when God's angel told him in his dream to abolish the idea, because what in her was not the work of any human person, but it was the work of the Spirit. In confirming the work of the Spirit, the name of the new born baby was chosen not by Mary or Joseph. The name was dictated by God and his name tells to the world about his life vocation- 'to save his people from their sins(Mat. 1,21).
Augustus called the first ever census, and that enabled Mary and Joseph to return to their birthplace to be registered. It was not a sheer accident, but a part of God's plan. Jesus was born at an open place, telling us that this world is only a passing place. He was born amongst the homeless, showing us that our true home is in heaven. He was born amongst the people society had rejected, confirming for us that God rejects no one. The shepherds waded in the snow to find the Light, assuring us that those who search for the Light certainly will find it. The birth of Jesus is the fulfilment of the promise God has made to save the human race. In him, we have hope, and are saved.