Phúc Âm tuần này vang lên lời ông Gioan Tẩy Giả mời gọi: “Anh em hãy sám hối, vì Nước Trời đã đến gần.” Vậy sám hối là gì? Nước Trời là chi?
Theo Gioan, sám hối không chỉ là hối hận về tội lỗi mình đã làm, nhưng còn là sửa lối dọn đường cho Chúa đi. Như đường giao thông để nối kết các nơi chốn với nhau, thì sám hối cũng là sửa đổi lối sống, dọn dẹp đường đời để nối kết con người với Chúa và con người với nhau. Thực tế cuộc sống cho thấy: Người ta đến với nhau không phải đường gần hay xa mà là vì yêu hay ghét như lời ca dao: “Yêu nhau xa mấy cũng gần. Ghét nhau cách một bàn chân cũng lìa.” Như thế, sám hối là mở lối yêu thương, là trải tình nghĩa trên con đường đến với Chúa và đến với tha nhân.
Sám hối là mở lối yêu thương nên bài Sách Thánh thứ nhất cho thấy công lý không chỉ là công bằng, mà còn công ơn Chúa dành cho con người khi “Chúa xét xử công minh cho người thấp cổ bé miệng.”
Chúa chạnh lòng thương người bé mọn, bênh vực quyền lợi người nghèo.
Chúa đứng về phía những người thấp cổ bé miệng.
Chúa thực thi công lý bằng lòng thương xót.
Chính nền công lý dạt dào tình thương mới có thể tạo nên một thế giới kẻ mạnh không ức hiếp kẻ yếu, nhà cầm quyền không thống trị người dân, nhưng là cùng chung sống hiền hòa – đó chính là hình ảnh Nước Trời. Nước mà triều đại Chúa nở hoa công lý và thái bình thịnh trị qua hình ảnh quá đẹp “sói sẽ ở với chiên con, beo nằm bên dê nhỏ.” Nơi đó, không còn cảnh cá lớn nuốt cá bé, quan đè đầu cưỡi cổ dân, mà chỉ có cảnh mọi người chung sống hiền hòa, yêu thương nhau như anh em một nhà. Amen.