Từ đảo South Gerogia, chúng tôi đi về hướng Tây Bắc trực chỉ thủ Montevideo là thủ đô và là thành phố lớn nhất của nước Uruguay. Nguyên ngữ từ “Montevideo” có nghĩa Nhìn ngọn đồi nằm trên Vịnh. Theo cuộc điều tra dân số hiện nay, thành phố này có dân số trên 1.3 triệu người (khoảng một phần ba dân số cả nước) trong diện tích 201 km2. Thành phố nằm ở cực nam của châu Mỹ, và nằm ở bờ biển phía nam của Uruguay, nằm trên bờ phía đông bắc của sông Río de la Plata.
Hình ảnh thành phố Montevideo
Cảng Montevideo, ở phía bắc của Ciudad Vieja, là một trong những cảng chính của Nam Mỹ và đóng một vai trò rất quan trọng trong nền kinh tế của thành phố. Cảng đã phát triển nhanh chóng và liên tục với tỷ lệ hàng năm là 14% do tăng thương mại nước ngoài. Thành phố đã nhận được một khoản vay $ 20 triệu Mỹ từ Liên Mỹ Ngân hàng Phát triển để hiện đại hóa các cảng, tăng kích thước và hiệu quả của nó, và cho phép chi phí hàng hải và vận tải đường sông thấp hơn.
Montevideo nằm ở bờ phía bắc của Río de la Plata, cánh tay của Đại Tây Dương tách biệt bờ biển Nam của Uruguay từ bờ biển phía bắc của Argentina; Buenos Aires nằm cách phía tây Argentina khoảng 230 km (140 dặm). Sông Santa Lucia tạo thành một ranh giới tự nhiên giữa Montevideo và San Jose về phía tây của nó. Đường bờ biển của biên giới phía Nam xen kẽ với những đốm đá và những bãi biển đầy cát. Vịnh Montevideo tạo thành một bến cảng tự nhiên, lớn nhất và lớn nhất trong khu vực, một thành phần chính của nền kinh tế Uruguay và thương mại nước ngoài. Các dòng sông khác nhau băng qua thành phố và đổ vào Vịnh Montevideo.
Khi tầu cập bến cảng Montevideo vào sáng sớm, sau khi ăn sáng, chúng tôi theo đòan du lịch của Seabourn Quest thăm tổng quan một vòng thành phố tuyệt vời này: thăm các di tích, công viên và vườn của Montevideo. Điểm nổi bật của Montevideo là Thành phố Cổ, với Nhà hát Solis nổi tiếng và Quảng trường Độc lập với tượng đài và lăng mộ dành cho anh hùng dân tộc, Jose Gervasio Artigas. Đối diện quảng trường là Tòa nhà Chính phủ và đại lộ thương mại chính là “18 de Julio” bao gồm các cửa hàng, quán cà phê và các tòa nhà văn phòng gần đó.
Là thủ phủ của Uruguay, Montevideo là trung tâm kinh tế và chính trị của đất nước. Hầu hết các doanh nghiệp lớn nhất và giàu có nhất ở Uruguay đều có trụ sở tại thành phố. Kể từ những năm 1990 thành phố đã trải qua sự phát triển kinh tế nhanh chóng và hiện đại hóa, trong đó có hai trụ sở quan trọng nhất Uruguay là tòa nhà Trung tâm Thương mại Thế giới Montevideo (1998), và Tháp Viễn thông (2000), trụ sở của công ty viễn thông ANTEL do chính phủ Uruguay sở hữu.
Torre de las Telecomunicaciones (Tháp Viễn thông) hoặc Tháp Antel (Tháp Antel) là trụ sở chính 37 tầng của công ty viễn thông do chính phủ Uruguay, ANTEL, là tòa nhà cao nhất trong nước đặt trụ sở chính 37 tầng. Nó được thiết kế bởi kiến trúc sư Carlos Ott. Nó nằm bên cạnh Vịnh Montevideo.
Thăm Dinh thự Palacio Legislative ở Aguada ở phía bắc trung tâm thành phố, hiện là Quốc hội Uruguay. Việc xây dựng bắt đầu vào năm 1904 và được Chính phủ của Tổng thống José Batlle y Ordóñez tài trợ. Nó được thiết kế bởi kiến trúc sư Ý Vittorio Meano và Gaetano Moretti, người đã lên kế hoạch xây dựng nội thất của tòa nhà.
Trung tâm Thương mại Thế giới Montevideo chính thức khai trương vào năm 1998. Khu phức hợp bao gồm ba tháp, hai tòa nhà ba tầng gọi là Trung tâm Thương mại Thế giới. Trung tâm Thương mại Thế giới được khánh thành năm 1998.
Quảng trường Towers là một khu vực có thiết kế thẩm mỹ đáng chú ý nhằm làm nền tảng cho sự phát triển của hoạt động kinh doanh, triển lãm nghệ thuật, khiêu vũ và biểu diễn âm nhạc và xã hội. Nhà điêu khắc Pablo Atchugarry có các tác phẩm nghệ thuật khác nhau, đáng chú ý là một tác phẩm điêu khắc nổi tiếng của Uruguay.
Thăm phố cổ Ciudad Vieja (Thành phố Cổ)
Ciudad Vieja là phần đầu tiên của thành phố được phát triển ở phía tây nam Montevideo. Nó bao gồm nhiều tòa nhà thuộc địa và di sản quốc gia, nhưng cũng có nhiều ngân hàng, văn phòng hành chánh, viện bảo tàng, phòng trưng bày nghệ thuật, các viện văn hoá, nhà hàng và câu lạc bộ đêm, làm cho nó sống động với cuộc sống. Bờ biển phía bắc là cảng chính của Uruguay, một trong số ít các cảng sâu của Nam Mỹ.
Quảng trường quan trọng nhất của Montevideo là Plaza Independencia, nằm giữa Ciudad Vieja và trung tâm thành phố Montevideo. Nó bắt đầu với Cổng Citadel ở một đầu và kết thúc tại đại lộ 18 de Julio. Đây là phần còn lại của thành phố. Một số tòa nhà đáng chú ý nằm tại đây.
Nhà hát Solís là nhà hát lâu đời nhất của Uruguay. Nó được xây dựng năm 1856 và hiện đang thuộc sở hữu của Chính phủ Montevideo. Vào năm 1998, chính phủ Montevideo đã bắt đầu xây dựng lại nhà hát, trong đó có hai cột thiết kế do Philippe Starck thiết kế. Việc xây dựng lại đã hoàn thành vào năm 2004, và nhà hát đã được mở cửa trở lại vào tháng Tám năm đó. Quảng trường cũng là nơi đặt văn phòng của Tổng thống Uruguay (cả Cung điện Estévez và Tháp điều hành). Lăng mộ Artigas nằm ở trung tâm quảng trường. Các bức tượng bao gồm bức tượng của José Gervasio Artigas, anh hùng của phong trào độc lập Uruguay; một người canh giữ danh dự đang canh chừng tại lăng mộ.
Dinh thự Palacio Salvo, ở giao lộ của 18 de Julio Avenue và Plaza Independencia, được thiết kế bởi kiến trúc sư Mario Palanti và hoàn thành vào năm 1925. Palanti, một người nhập cư Ý sống tại Buenos Aires, sử dụng một thiết kế tương tự cho Palacio Barolo của ông tại Buenos Aires, Argentina. Palacio Salvo cao 100 mét (330 ft), bao gồm ăng-ten của nó. Gerardo Matos Rodríguez đã viết bài tango "La Cumparsita" (năm 1917.) Palacio Salvo ban đầu được dự định sử dụng như là một văn phòng và nhà ở tư nhân.
Còn được gọi là Ciudad Vieja là Plaza de la Constitución (hoặc Plaza Matriz). Trong thập kỷ đầu của Uruguayan, đây là trung tâm chính của cuộc sống thành phố. Trên quảng trường là những Cabildo-chỗ của chính quyền thuộc địa và Montevideo.
Các thư viện công cộng đầu tiên tại Montevideo được thành lập bởi các quyên góp ban đầu của thư viện riêng của Cha José Manuel Pérez Castellano, người đã qua đời năm 1815. Giám đốc là Cha Damaso Antonio Larrañaga, người đã đóng góp đáng kể. Ngoài ra cùng với sự đóng góp từ José Raimundo Guerra, cũng có những người khác từ Tu viện San Francisco ở Salta. Năm 1816, thư viện được thiết kế bởi Luis Crespi theo phong cách Neoclassical và có diện tích 4.000 mét vuông. Việc xây dựng bắt đầu vào năm 1926 và cuối cùng được khánh thành vào năm 1964. Bộ sưu tập hiện tại của nó lên tới khoảng 900.000 đầu sách.
Bảo Tàng Montevideo Cabildo là địa điểm của chính phủ trong thời kỳ thuộc địa của vùng đệm của Río de la Plata. Nó nằm ở phía trước Quảng trường Constitution, ở Ciudad Vieja. Được xây dựng giữa năm 1804 và 1869 theo phong cách tân cổ điển, với một loạt các cột Doric và Ionic, nó trở thành một di sản quốc gia vào năm 1975. Năm 1958, Bảo tàng Lịch sử thành phố và Lưu trữ đã được khánh thành ở đây. Nó có ba triển lãm bảo tàng thành phố vĩnh viễn, cũng như triển lãm nghệ thuật tạm thời, các sự kiện văn hoá, hội thảo, hội nghị chuyên đề và các diễn đàn.
Bảo tàng Lịch sử Quốc gia Montevideo nằm trong khu di tích lịch sử của General Fructuoso Rivera. Nó trưng bày hiện vật có liên quan đến lịch sử của Uruguay. Trong một quá trình Bắt đầu vào năm 1998, Bảo tàng Quốc gia Lịch sử Tự nhiên (1837) và Bảo tàng Quốc gia Nhân học (1981), sáp nhập vào năm 2001, trở thành Bảo tàng Quốc gia Lịch sử Tự nhiên và Nhân học.
Sau đó đi đến khu chợ Mercado Agricola, một khu chợ tân trang có chức năng như một thị trường của nông dân. Nơi đây cung cấp một cái nhìn hoa quả, đồ ăn và ẩm thực của Uruguay.
Đi tới công viên Batlle y Ordoñez, thăm đài kỷ niệm Monumento La Carreta, thăm cột Obelisk, và sân vận động bóng đá nổi tiếng Centenario, và dừng lại tại Plaza Virgilio để xem đài kỷ niệm dành cho những chiến binh Fallen của Hải quân.
Một trong các di tích văn hóa là nghĩa trang. Có năm nghĩa trang lớn ở Montevideo. Nghĩa trang lớn nhất là Cementerio del Norte, nằm ở phía bắc của thành phố. Nghĩa trang trung tâm (tiếng Tây Ban Nha: Cementerio central), nằm ở Barrio Sur ở khu vực phía Nam của thành phố, là một trong những nghĩa trang chính của Uruguay.
Montevideo có một di sản kiến trúc rất phong phú và một số lượng ấn tượng của nhà văn, nghệ sĩ và nhạc sĩ. Tango Uruguay là một điệu nhảy độc đáo có nguồn gốc từ các khu phố của Montevideo vào cuối những năm 1800. Tango, candombe và murga là ba loại nhạc chính trong thành phố này. Tại khu vực Rio de Plata, các hình thức phổ biến nhất của âm nhạc là tango, milonga và vali criollo. Nhiều ca khúc đáng chú ý có nguồn gốc ở Montevideo bao gồm "El Tango tối cao," La Cumparsita, "La Milonga", "The puñalada" và "Desde el Alma".
Sau cùng đi vòng theo các bãi biển, tận hưởng cảnh quan tuyệt vời của thành phố, đến đài kỉ niệm và hải đăng Punta Brava, rồi quay lại tàu dọc theo bờ biển.
Ngân hàng có truyền thống là một trong những ngành hàng xuất khẩu dịch vụ mạnh nhất ở Uruguay, đất nước này đã từng gọi đó là "Thụy Sĩ của Mỹ". Chủ yếu là lĩnh vực ngân hàng và sự ổn định, mặc dù sự ổn định đã bị đe dọa trong thế kỷ 21 bởi nền kinh tế toàn cầu. Ngân hàng lớn nhất ở Uruguay là Banco Republica (BROU), có trụ sở tại Montevideo. Ngoài ra còn có vô số các nhà môi giới và dịch vụ tài chính văn phòng, trong đó có Ficus Capital, Galfin Socieda.
Montevideo là trụ sở hành chính của Mercosur và ALADI, khối thương mại hàng đầu của nước Mỹ Latinh, vị thế này được so sánh với vai trò của Brussels ở châu Âu.
Nói qua tình hình về Công Giáo ở Montevideo:
Giáo hội và Nhà nước được chính thức tách ra từ năm 1916 tại Uruguay. Hầu hết người ở Montevideo là Công Giáo và đã là như vậy kể từ khi thành lập thành phố. Tổng giáo phận Công Giáo Rôma Montevideo được thành lập Phụ Tỉnh Tông Đồ Montevideo vào năm 1830. Được trở thành Giáo phận Montevideo vào ngày 13 tháng 7 năm 1878. ĐGH Leo XIII đã nâng lên hàng Tổng giáo phận Metropolitan vào ngày 14 tháng 4 năm 1897. Montevideo là tổng giáo phận duy nhất ở Uruguay. Tổng Giám mục cũng là người đứng đầu Giáo Hội Công Giáo ở Uruguay. Nhà thờ Tổng giáo phận và đó cũng là tòa Tổng giám mục là Catedral de la Inmaculada Concepción y San Felipe y Santiago. Tổng giám mục Montevideo hiện nay là ĐTGM Daniel Fernando Sturla Berhouet, SDB, kể từ khi được bổ nhiệm vào ngày 11 tháng 2 năm 2014.
Nhà thờ chính tòa là nhà thờ Công Giáo chính của Montevideo. Nó nằm ở thành phố cổ Ciudad Vieja, ngay qua quảng trường Constitution Square từ Cabildo. Năm 1740 một nhà thờ gạch được xây dựng trên địa điểm này. Năm 1790, nền móng mới được xây dựng cho cấu trúc nhà thờ có tính cách tân cổ điển hiện nay. Nhà thờ được thánh hiến vào năm 1804. Kỷ niệm 200 năm thành lập đã được tổ chức vào năm 2004.
Nhà thờ Nuestra Señora del Sagrado Corazón, còn gọi là Iglesia Punta Carretas ("Nhà thờ Punta Carretas"), được xây dựng từ năm 1917 đến năm 1927 theo phong cách Romanesque Revival. Nhà thờ ban đầu là một phần của Dòng Capuchin Minor, nhưng hiện là một giáo xứ. Vị trí của nó là ở góc của Solano García và José Ellauri.
Các tôn giáo khác ở Montevideo gồm có Tin Lành, Umbanda, và Do Thái giáo, nhưng tín hữu không đáng kể.
Vài nét về lịch sử thủ đô Montevideo
Hiện nay theo báo cáo của cơ quan Mercer năm 2017 về chất lượng cuộc sống, xếp hạng Montevideo là thành phố hàng đầu ở châu Mỹ Latinh, xếp hạng thành tích này đã liên tục từ năm 2005. Vào năm 2010, Montevideo là nền kinh tế thành phố lớn thứ 19 trên lục địa và có thu nhập cao thứ 9 trong số các thành phố lớn. Năm 2017, tổng số GDP là $44 tỉ Mỹ kim, với số bình quân đầu người là $ 25.900.
Trong năm 2016, thành phố được xếp lọai đứng thứ 8 trong các thành phố ở Mỹ Latinh và thứ 78 trên thế giới. Thành Montevideo được mô tả như là một thành phố "rực rỡ, năng động, cuộc sống giàu có văn hóa", và "là trung tâm công nghệ phát triển mạnh và tiện ích cho doanh nhân ". Đây là trung tâm thương mại và giáo dục đại học ở Uruguay, thành phố cũng là trung tâm tài chính và văn hoá của một khu đô thị lớn hơn với dân số khoảng 2 triệu người.
Thành phố được thành lập vào năm 1724 bởi một người lính Tây Ban Nha, tên là Bruno Mauricio de Zabala, được coi là một động thái chiến lược giữa các tranh chấp Tây Ban Nha-Bồ Đào Nha. Thành phố cũng nằm dưới sự cai trị của người Anh thời gian ngắn gọn trong năm 1807.
Montevideo qua các thời đại:
Giữa 1680 và 1683, Bồ Đào Nha đã thành lập thành phố Colonia do Sacramento bên kia vịnh Buenos Aires. Thành phố này đã không gặp phải sự phản kháng từ Tây Ban Nha cho đến năm 1723, khi họ bắt đầu đặt pháo đài trên cao nhìn xuống Vịnh Montevideo. Ngày 22 tháng 11 năm 1723, Thống lĩnh Manuel de Freitas từ Fonseca của Bồ Đào Nha đã xây dựng pháo đài Montevieu.
Cuộc viễn chinh Tây Ban Nha đã được gửi từ Buenos Aires, được tổ chức bởi thống đốc Tây Ban Nha của thành phố là Bruno Mauricio de Zabala. Vào ngày 22 tháng 1 1724, Tây Ban Nha buộc Bồ Đào Nha phải từ bỏ vị trí này và bắt đầu di dân Tây ban nha tới thành phố, ban đầu với sáu gia đình di chuyển từ Buenos Aires và ngay sau đó có các gia đình đến từ quần đảo Canary, mà người dân địa phương sau này gọi họ là "Guanches", " guanchos "hay" canarios ".
Năm 1776, Tây Ban Nha xây dựng Montevideo là căn cứ hải quân miền Nam Đại Tây Dương, với chủ quyền trên bờ biển Argentina, Fernando Po và Falklands.
Cho đến cuối thế kỷ 18, Montevideo vẫn là một khu vực phòng thủ pháo đài, ngày nay được gọi là Ciudad Vieja.
Vào ngày 3 tháng 2 năm 1807, quân đội Anh dưới sự chỉ huy của tướng Samuel Auchmuty và Đô đốc Charles Stirling chiếm đóng thành phố trong trận Montevideo (1807), nhưng thành lại được quân Tây Ban Nha chiếm lại trong cùng ngày 2 tháng 9 cùng năm.
Thành phố Montevideo đã bị bao vây tám năm giữa năm 1843 và 1851, trong thời gian đó nó được cung cấp thực phẩm lương thực bằng đường biển với sự hỗ trợ của Anh và Pháp. Cuộc giao tranh tiếp tục vào năm 1855, Khi Blancos lên nắm quyền cho đến năm 1865. Sau đó, Đảng Colorado lấy lại sức mạnh, giữ quyền cho đến giữa thế kỷ 20.
Vào đầu thế kỷ 20, nhiều người châu Âu (người Tây Ban Nha và người Ý gốc Âu, và cả người Trung Âu) cũng di cư đến thành phố. Năm 1908, 30% dân số của thành phố tức quãng chừng 300.000 người là người nước ngoài sinh ra. Trong thập kỷ đó thành phố mở rộng nhanh chóng: các khu phố mới đã được tạo ra và nhiều khu định cư riêng biệt đã được sáp nhập vào thành phố.
Thành phố có độ cao trung bình 43 m (141 ft). Điểm cao nhất là đỉnh Cerro de Montevideo và đỉnh Cerro de la Victoria. Trên đó có pháo đài Fortaleza del Cerro ở độ cao 134 mét (440 ft).
Montevideo có khí hậu ôn đới ẩm ướt nhẹ. Thành phố có mùa đông mát mẻ (tháng 6 đến tháng 9), mùa hè nóng bức (tháng 12 đến tháng 3) và mùa xuân bất thường (tháng 10 và tháng 11), có rất nhiều cơn dông nhưng không có lốc xoáy nhiệt đới. Lượng mưa thường xuyên và đều đặn trong suốt cả năm, đạt khoảng 950 milimet (37 inch).
Vào năm 1860, Montevideo có 57,913 người, trong đó có một số người gốc Châu Phi, những người đã được mang về làm nô lệ và nhưng được tự do vào khoảng giữa thế kỷ. Đến năm 1880, dân số đã tăng gấp bốn lần, chủ yếu là do nhập cư châu Âu. Năm 1908, dân số của nó đã tăng lên đến 309.331 cư dân.
Trong suốt thế kỷ 20, đặc biệt là người Tây Ban Nha và Ý, tiếp theo là Pháp, Đức hoặc Hà Lan, người Anh, Ireland, Ba Lan, Hy Lạp, Hungari, Nga, Croats, Lebanon, Armenians và Người Do Thái. Làn sóng di dân cuối cùng xảy ra giữa năm 1945 và năm 1955.
Hình ảnh thành phố Montevideo
Cảng Montevideo, ở phía bắc của Ciudad Vieja, là một trong những cảng chính của Nam Mỹ và đóng một vai trò rất quan trọng trong nền kinh tế của thành phố. Cảng đã phát triển nhanh chóng và liên tục với tỷ lệ hàng năm là 14% do tăng thương mại nước ngoài. Thành phố đã nhận được một khoản vay $ 20 triệu Mỹ từ Liên Mỹ Ngân hàng Phát triển để hiện đại hóa các cảng, tăng kích thước và hiệu quả của nó, và cho phép chi phí hàng hải và vận tải đường sông thấp hơn.
Khi tầu cập bến cảng Montevideo vào sáng sớm, sau khi ăn sáng, chúng tôi theo đòan du lịch của Seabourn Quest thăm tổng quan một vòng thành phố tuyệt vời này: thăm các di tích, công viên và vườn của Montevideo. Điểm nổi bật của Montevideo là Thành phố Cổ, với Nhà hát Solis nổi tiếng và Quảng trường Độc lập với tượng đài và lăng mộ dành cho anh hùng dân tộc, Jose Gervasio Artigas. Đối diện quảng trường là Tòa nhà Chính phủ và đại lộ thương mại chính là “18 de Julio” bao gồm các cửa hàng, quán cà phê và các tòa nhà văn phòng gần đó.
Là thủ phủ của Uruguay, Montevideo là trung tâm kinh tế và chính trị của đất nước. Hầu hết các doanh nghiệp lớn nhất và giàu có nhất ở Uruguay đều có trụ sở tại thành phố. Kể từ những năm 1990 thành phố đã trải qua sự phát triển kinh tế nhanh chóng và hiện đại hóa, trong đó có hai trụ sở quan trọng nhất Uruguay là tòa nhà Trung tâm Thương mại Thế giới Montevideo (1998), và Tháp Viễn thông (2000), trụ sở của công ty viễn thông ANTEL do chính phủ Uruguay sở hữu.
Torre de las Telecomunicaciones (Tháp Viễn thông) hoặc Tháp Antel (Tháp Antel) là trụ sở chính 37 tầng của công ty viễn thông do chính phủ Uruguay, ANTEL, là tòa nhà cao nhất trong nước đặt trụ sở chính 37 tầng. Nó được thiết kế bởi kiến trúc sư Carlos Ott. Nó nằm bên cạnh Vịnh Montevideo.
Thăm Dinh thự Palacio Legislative ở Aguada ở phía bắc trung tâm thành phố, hiện là Quốc hội Uruguay. Việc xây dựng bắt đầu vào năm 1904 và được Chính phủ của Tổng thống José Batlle y Ordóñez tài trợ. Nó được thiết kế bởi kiến trúc sư Ý Vittorio Meano và Gaetano Moretti, người đã lên kế hoạch xây dựng nội thất của tòa nhà.
Trung tâm Thương mại Thế giới Montevideo chính thức khai trương vào năm 1998. Khu phức hợp bao gồm ba tháp, hai tòa nhà ba tầng gọi là Trung tâm Thương mại Thế giới. Trung tâm Thương mại Thế giới được khánh thành năm 1998.
Quảng trường Towers là một khu vực có thiết kế thẩm mỹ đáng chú ý nhằm làm nền tảng cho sự phát triển của hoạt động kinh doanh, triển lãm nghệ thuật, khiêu vũ và biểu diễn âm nhạc và xã hội. Nhà điêu khắc Pablo Atchugarry có các tác phẩm nghệ thuật khác nhau, đáng chú ý là một tác phẩm điêu khắc nổi tiếng của Uruguay.
Thăm phố cổ Ciudad Vieja (Thành phố Cổ)
Ciudad Vieja là phần đầu tiên của thành phố được phát triển ở phía tây nam Montevideo. Nó bao gồm nhiều tòa nhà thuộc địa và di sản quốc gia, nhưng cũng có nhiều ngân hàng, văn phòng hành chánh, viện bảo tàng, phòng trưng bày nghệ thuật, các viện văn hoá, nhà hàng và câu lạc bộ đêm, làm cho nó sống động với cuộc sống. Bờ biển phía bắc là cảng chính của Uruguay, một trong số ít các cảng sâu của Nam Mỹ.
Quảng trường quan trọng nhất của Montevideo là Plaza Independencia, nằm giữa Ciudad Vieja và trung tâm thành phố Montevideo. Nó bắt đầu với Cổng Citadel ở một đầu và kết thúc tại đại lộ 18 de Julio. Đây là phần còn lại của thành phố. Một số tòa nhà đáng chú ý nằm tại đây.
Nhà hát Solís là nhà hát lâu đời nhất của Uruguay. Nó được xây dựng năm 1856 và hiện đang thuộc sở hữu của Chính phủ Montevideo. Vào năm 1998, chính phủ Montevideo đã bắt đầu xây dựng lại nhà hát, trong đó có hai cột thiết kế do Philippe Starck thiết kế. Việc xây dựng lại đã hoàn thành vào năm 2004, và nhà hát đã được mở cửa trở lại vào tháng Tám năm đó. Quảng trường cũng là nơi đặt văn phòng của Tổng thống Uruguay (cả Cung điện Estévez và Tháp điều hành). Lăng mộ Artigas nằm ở trung tâm quảng trường. Các bức tượng bao gồm bức tượng của José Gervasio Artigas, anh hùng của phong trào độc lập Uruguay; một người canh giữ danh dự đang canh chừng tại lăng mộ.
Dinh thự Palacio Salvo, ở giao lộ của 18 de Julio Avenue và Plaza Independencia, được thiết kế bởi kiến trúc sư Mario Palanti và hoàn thành vào năm 1925. Palanti, một người nhập cư Ý sống tại Buenos Aires, sử dụng một thiết kế tương tự cho Palacio Barolo của ông tại Buenos Aires, Argentina. Palacio Salvo cao 100 mét (330 ft), bao gồm ăng-ten của nó. Gerardo Matos Rodríguez đã viết bài tango "La Cumparsita" (năm 1917.) Palacio Salvo ban đầu được dự định sử dụng như là một văn phòng và nhà ở tư nhân.
Còn được gọi là Ciudad Vieja là Plaza de la Constitución (hoặc Plaza Matriz). Trong thập kỷ đầu của Uruguayan, đây là trung tâm chính của cuộc sống thành phố. Trên quảng trường là những Cabildo-chỗ của chính quyền thuộc địa và Montevideo.
Các thư viện công cộng đầu tiên tại Montevideo được thành lập bởi các quyên góp ban đầu của thư viện riêng của Cha José Manuel Pérez Castellano, người đã qua đời năm 1815. Giám đốc là Cha Damaso Antonio Larrañaga, người đã đóng góp đáng kể. Ngoài ra cùng với sự đóng góp từ José Raimundo Guerra, cũng có những người khác từ Tu viện San Francisco ở Salta. Năm 1816, thư viện được thiết kế bởi Luis Crespi theo phong cách Neoclassical và có diện tích 4.000 mét vuông. Việc xây dựng bắt đầu vào năm 1926 và cuối cùng được khánh thành vào năm 1964. Bộ sưu tập hiện tại của nó lên tới khoảng 900.000 đầu sách.
Bảo Tàng Montevideo Cabildo là địa điểm của chính phủ trong thời kỳ thuộc địa của vùng đệm của Río de la Plata. Nó nằm ở phía trước Quảng trường Constitution, ở Ciudad Vieja. Được xây dựng giữa năm 1804 và 1869 theo phong cách tân cổ điển, với một loạt các cột Doric và Ionic, nó trở thành một di sản quốc gia vào năm 1975. Năm 1958, Bảo tàng Lịch sử thành phố và Lưu trữ đã được khánh thành ở đây. Nó có ba triển lãm bảo tàng thành phố vĩnh viễn, cũng như triển lãm nghệ thuật tạm thời, các sự kiện văn hoá, hội thảo, hội nghị chuyên đề và các diễn đàn.
Bảo tàng Lịch sử Quốc gia Montevideo nằm trong khu di tích lịch sử của General Fructuoso Rivera. Nó trưng bày hiện vật có liên quan đến lịch sử của Uruguay. Trong một quá trình Bắt đầu vào năm 1998, Bảo tàng Quốc gia Lịch sử Tự nhiên (1837) và Bảo tàng Quốc gia Nhân học (1981), sáp nhập vào năm 2001, trở thành Bảo tàng Quốc gia Lịch sử Tự nhiên và Nhân học.
Sau đó đi đến khu chợ Mercado Agricola, một khu chợ tân trang có chức năng như một thị trường của nông dân. Nơi đây cung cấp một cái nhìn hoa quả, đồ ăn và ẩm thực của Uruguay.
Đi tới công viên Batlle y Ordoñez, thăm đài kỷ niệm Monumento La Carreta, thăm cột Obelisk, và sân vận động bóng đá nổi tiếng Centenario, và dừng lại tại Plaza Virgilio để xem đài kỷ niệm dành cho những chiến binh Fallen của Hải quân.
Một trong các di tích văn hóa là nghĩa trang. Có năm nghĩa trang lớn ở Montevideo. Nghĩa trang lớn nhất là Cementerio del Norte, nằm ở phía bắc của thành phố. Nghĩa trang trung tâm (tiếng Tây Ban Nha: Cementerio central), nằm ở Barrio Sur ở khu vực phía Nam của thành phố, là một trong những nghĩa trang chính của Uruguay.
Montevideo có một di sản kiến trúc rất phong phú và một số lượng ấn tượng của nhà văn, nghệ sĩ và nhạc sĩ. Tango Uruguay là một điệu nhảy độc đáo có nguồn gốc từ các khu phố của Montevideo vào cuối những năm 1800. Tango, candombe và murga là ba loại nhạc chính trong thành phố này. Tại khu vực Rio de Plata, các hình thức phổ biến nhất của âm nhạc là tango, milonga và vali criollo. Nhiều ca khúc đáng chú ý có nguồn gốc ở Montevideo bao gồm "El Tango tối cao," La Cumparsita, "La Milonga", "The puñalada" và "Desde el Alma".
Sau cùng đi vòng theo các bãi biển, tận hưởng cảnh quan tuyệt vời của thành phố, đến đài kỉ niệm và hải đăng Punta Brava, rồi quay lại tàu dọc theo bờ biển.
Ngân hàng có truyền thống là một trong những ngành hàng xuất khẩu dịch vụ mạnh nhất ở Uruguay, đất nước này đã từng gọi đó là "Thụy Sĩ của Mỹ". Chủ yếu là lĩnh vực ngân hàng và sự ổn định, mặc dù sự ổn định đã bị đe dọa trong thế kỷ 21 bởi nền kinh tế toàn cầu. Ngân hàng lớn nhất ở Uruguay là Banco Republica (BROU), có trụ sở tại Montevideo. Ngoài ra còn có vô số các nhà môi giới và dịch vụ tài chính văn phòng, trong đó có Ficus Capital, Galfin Socieda.
Montevideo là trụ sở hành chính của Mercosur và ALADI, khối thương mại hàng đầu của nước Mỹ Latinh, vị thế này được so sánh với vai trò của Brussels ở châu Âu.
Nói qua tình hình về Công Giáo ở Montevideo:
Giáo hội và Nhà nước được chính thức tách ra từ năm 1916 tại Uruguay. Hầu hết người ở Montevideo là Công Giáo và đã là như vậy kể từ khi thành lập thành phố. Tổng giáo phận Công Giáo Rôma Montevideo được thành lập Phụ Tỉnh Tông Đồ Montevideo vào năm 1830. Được trở thành Giáo phận Montevideo vào ngày 13 tháng 7 năm 1878. ĐGH Leo XIII đã nâng lên hàng Tổng giáo phận Metropolitan vào ngày 14 tháng 4 năm 1897. Montevideo là tổng giáo phận duy nhất ở Uruguay. Tổng Giám mục cũng là người đứng đầu Giáo Hội Công Giáo ở Uruguay. Nhà thờ Tổng giáo phận và đó cũng là tòa Tổng giám mục là Catedral de la Inmaculada Concepción y San Felipe y Santiago. Tổng giám mục Montevideo hiện nay là ĐTGM Daniel Fernando Sturla Berhouet, SDB, kể từ khi được bổ nhiệm vào ngày 11 tháng 2 năm 2014.
Nhà thờ chính tòa là nhà thờ Công Giáo chính của Montevideo. Nó nằm ở thành phố cổ Ciudad Vieja, ngay qua quảng trường Constitution Square từ Cabildo. Năm 1740 một nhà thờ gạch được xây dựng trên địa điểm này. Năm 1790, nền móng mới được xây dựng cho cấu trúc nhà thờ có tính cách tân cổ điển hiện nay. Nhà thờ được thánh hiến vào năm 1804. Kỷ niệm 200 năm thành lập đã được tổ chức vào năm 2004.
Nhà thờ Nuestra Señora del Sagrado Corazón, còn gọi là Iglesia Punta Carretas ("Nhà thờ Punta Carretas"), được xây dựng từ năm 1917 đến năm 1927 theo phong cách Romanesque Revival. Nhà thờ ban đầu là một phần của Dòng Capuchin Minor, nhưng hiện là một giáo xứ. Vị trí của nó là ở góc của Solano García và José Ellauri.
Các tôn giáo khác ở Montevideo gồm có Tin Lành, Umbanda, và Do Thái giáo, nhưng tín hữu không đáng kể.
Vài nét về lịch sử thủ đô Montevideo
Hiện nay theo báo cáo của cơ quan Mercer năm 2017 về chất lượng cuộc sống, xếp hạng Montevideo là thành phố hàng đầu ở châu Mỹ Latinh, xếp hạng thành tích này đã liên tục từ năm 2005. Vào năm 2010, Montevideo là nền kinh tế thành phố lớn thứ 19 trên lục địa và có thu nhập cao thứ 9 trong số các thành phố lớn. Năm 2017, tổng số GDP là $44 tỉ Mỹ kim, với số bình quân đầu người là $ 25.900.
Trong năm 2016, thành phố được xếp lọai đứng thứ 8 trong các thành phố ở Mỹ Latinh và thứ 78 trên thế giới. Thành Montevideo được mô tả như là một thành phố "rực rỡ, năng động, cuộc sống giàu có văn hóa", và "là trung tâm công nghệ phát triển mạnh và tiện ích cho doanh nhân ". Đây là trung tâm thương mại và giáo dục đại học ở Uruguay, thành phố cũng là trung tâm tài chính và văn hoá của một khu đô thị lớn hơn với dân số khoảng 2 triệu người.
Thành phố được thành lập vào năm 1724 bởi một người lính Tây Ban Nha, tên là Bruno Mauricio de Zabala, được coi là một động thái chiến lược giữa các tranh chấp Tây Ban Nha-Bồ Đào Nha. Thành phố cũng nằm dưới sự cai trị của người Anh thời gian ngắn gọn trong năm 1807.
Montevideo qua các thời đại:
- Đế chế Tây Ban Nha 1724-1807
- Đế chế Anh 1807
- Đế quốc Tây Ban Nha 1807-1814
- Río de la Plata 1814-1815
- Liên bang Liên bang 1815-1817
- Vương quốc Anh của PBA 1817-1822
- Đế chế Brasil 1822-1828
- Uruguay 1828-hiện tại
Giữa 1680 và 1683, Bồ Đào Nha đã thành lập thành phố Colonia do Sacramento bên kia vịnh Buenos Aires. Thành phố này đã không gặp phải sự phản kháng từ Tây Ban Nha cho đến năm 1723, khi họ bắt đầu đặt pháo đài trên cao nhìn xuống Vịnh Montevideo. Ngày 22 tháng 11 năm 1723, Thống lĩnh Manuel de Freitas từ Fonseca của Bồ Đào Nha đã xây dựng pháo đài Montevieu.
Cuộc viễn chinh Tây Ban Nha đã được gửi từ Buenos Aires, được tổ chức bởi thống đốc Tây Ban Nha của thành phố là Bruno Mauricio de Zabala. Vào ngày 22 tháng 1 1724, Tây Ban Nha buộc Bồ Đào Nha phải từ bỏ vị trí này và bắt đầu di dân Tây ban nha tới thành phố, ban đầu với sáu gia đình di chuyển từ Buenos Aires và ngay sau đó có các gia đình đến từ quần đảo Canary, mà người dân địa phương sau này gọi họ là "Guanches", " guanchos "hay" canarios ".
Năm 1776, Tây Ban Nha xây dựng Montevideo là căn cứ hải quân miền Nam Đại Tây Dương, với chủ quyền trên bờ biển Argentina, Fernando Po và Falklands.
Cho đến cuối thế kỷ 18, Montevideo vẫn là một khu vực phòng thủ pháo đài, ngày nay được gọi là Ciudad Vieja.
Vào ngày 3 tháng 2 năm 1807, quân đội Anh dưới sự chỉ huy của tướng Samuel Auchmuty và Đô đốc Charles Stirling chiếm đóng thành phố trong trận Montevideo (1807), nhưng thành lại được quân Tây Ban Nha chiếm lại trong cùng ngày 2 tháng 9 cùng năm.
Thành phố Montevideo đã bị bao vây tám năm giữa năm 1843 và 1851, trong thời gian đó nó được cung cấp thực phẩm lương thực bằng đường biển với sự hỗ trợ của Anh và Pháp. Cuộc giao tranh tiếp tục vào năm 1855, Khi Blancos lên nắm quyền cho đến năm 1865. Sau đó, Đảng Colorado lấy lại sức mạnh, giữ quyền cho đến giữa thế kỷ 20.
Vào đầu thế kỷ 20, nhiều người châu Âu (người Tây Ban Nha và người Ý gốc Âu, và cả người Trung Âu) cũng di cư đến thành phố. Năm 1908, 30% dân số của thành phố tức quãng chừng 300.000 người là người nước ngoài sinh ra. Trong thập kỷ đó thành phố mở rộng nhanh chóng: các khu phố mới đã được tạo ra và nhiều khu định cư riêng biệt đã được sáp nhập vào thành phố.
Thành phố có độ cao trung bình 43 m (141 ft). Điểm cao nhất là đỉnh Cerro de Montevideo và đỉnh Cerro de la Victoria. Trên đó có pháo đài Fortaleza del Cerro ở độ cao 134 mét (440 ft).
Montevideo có khí hậu ôn đới ẩm ướt nhẹ. Thành phố có mùa đông mát mẻ (tháng 6 đến tháng 9), mùa hè nóng bức (tháng 12 đến tháng 3) và mùa xuân bất thường (tháng 10 và tháng 11), có rất nhiều cơn dông nhưng không có lốc xoáy nhiệt đới. Lượng mưa thường xuyên và đều đặn trong suốt cả năm, đạt khoảng 950 milimet (37 inch).
Vào năm 1860, Montevideo có 57,913 người, trong đó có một số người gốc Châu Phi, những người đã được mang về làm nô lệ và nhưng được tự do vào khoảng giữa thế kỷ. Đến năm 1880, dân số đã tăng gấp bốn lần, chủ yếu là do nhập cư châu Âu. Năm 1908, dân số của nó đã tăng lên đến 309.331 cư dân.
Trong suốt thế kỷ 20, đặc biệt là người Tây Ban Nha và Ý, tiếp theo là Pháp, Đức hoặc Hà Lan, người Anh, Ireland, Ba Lan, Hy Lạp, Hungari, Nga, Croats, Lebanon, Armenians và Người Do Thái. Làn sóng di dân cuối cùng xảy ra giữa năm 1945 và năm 1955.