Suy Niệm Lễ Rạng Đông
(Lc 2, 1-14)
Thánh Lễ Rạng Đông được cử hành khi màn đêm vẫn còn bao phủ, gợi lên cho chúng ta hình ảnh của Hài Nhi Giêsu sinh ra tại Belem là Mặt Trời công chính mọc lên chiếu soi toàn thể gia đình nhân loại còn trong bóng tối. Quả thật, hôm nay, Chúa đã giáng sinh ! Ánh Sáng đã chiếu soi trên chúng ta như ánh mặt trời thắp sáng thế gian, mang lại cho chúng ta sự sống.
Lời của Sứ Thần báo cho các mục đồng : Hôm nay, "Đấng Cứu Thế đã giáng sinh cho các ngươi" (Lc 2, 1-14). Đúng thế, sau Đức Maria và thánh Giuse, thì các mục đồng là những người đầu tiên được Thiên Chúa mạc khải cho biết, Chúa Giêsu, Con Thiên Chúa đã giáng sinh. Đây là tin mừng trọng đại được công bố cho toàn thể nhân loại với tất cả niềm vui vào đêm Giáng sinh.
Mỗi dịp Giáng Sinh về, Chúa Giêsu lại tiếp tục sinh ra trong thế giới, trong mỗi gia đình, và nhất là trong lòng chúng ta. Người không bước vào trần gian nơi cung điện nguy ngay lộng lẫy, với lễ lạy, rước sách, tiệc tùng, quà cáp và hưởng thụ theo kiểu xã hội. Người đi vào thế giới bằng sự khiêm nhường dưới hình của một Hài Nhi mới sinh, bọc trong khăn, nằm trong máng cỏ như Tin Mừng viết : "Bà Maria đã tới ngày mãn nguyệt khai hoa. Bà sinh con trai đầu lòng, lấy tã bọc con, rồi đặt nằm trong máng cỏ, vì hai ông bà không tìm được chỗ trong nhà trọ" (Lc 2, 6-7). Những lời trên làm thổn thức tâm hồn chúng ta mỗi khi nghe lại. Thật không thể tưởng tượng được tâm hồn của Đức Maria lúc bấy giờ. Vì giây phút truyền tin cho Đức Maria tại Nagiarét Thiên Thần nói : "Này bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giêsu. Người sẽ nên cao trọng, và sẽ được gọi là Con Đấng Tối Cao" (Lc 1,31-32). Với câu "Bà lấy tã bọc con" giúp chúng ta hiểu rằng, Đức Maria đã chuẩn bị với niềm vui thánh thiện và lòng nhiệt thành tận tụy. Tã đã sẵn sàng để Hài Nhi cao trọng có tên là Giêsu, Con Đấng Tối Cao được chào đón xứng đáng. Ấy vậy mà nay lại không có chỗ trong phòng trọ. Nhân loại đang ngóng chờ Chúa đến, nhưng khi Người đến, lại không có chỗ trọ cho Người.
Trong thực tế, Chúa Giêsu đã bị khước từ, bởi không ai muốn tiếp nhận Người, không nhà, không quán trọ. Đức Maria, thánh Giuse, cũng như Hài Nhi Giêsu, cảm thấy rõ sự chối từ, thiếu rộng lượng và tình liên đới nơi con người.
Liền sau đó là lời của Thiên thần báo cho các kẻ chăn chiên gần đấy rằng : "Các ngươi đừng sợ, đây ta mang đến cho các người một tin mừng đặc biết, đó cũng là tin mừng cho cả toàn dân" (Lc 2, 10). Nhận được tin, tất cả các mục đồng cùng nhau đến thờ lạy Con Thiên Chúa hằng sống.
Thiên Chúa bị khước từ, giống như những người vô gia cư, những người nghèo khó bị gạt ra bên ngoài xã hội chúng ta đang sống, họ rất cần đến Giáng sinh hòa bình, tình yêu và liên đới.
Ngày này, người Kitô hữu tràn đầy niềm vui, mừng Con Chúa giáng trần như lời thánh Lêo Cả khẳng định: "Buồn sao được khi mà sự sống được sinh ra". Nhưng mừng lễ Giáng Sinh, đừng phô trương, lãng phí. Ăn chơi, tiệc tùng hoàn toàn không phù hợp với đòi hỏi của lễ Giáng Sinh trong khung cảnh khó nghèo.
Hơn nữa, nếu trong những ngày này chúng ta còn cảm thấy thiếu tình liên đới, khước từ và loại trừ những người nghèo khó ra bên ngoài, nghĩa là chúng ta chẳng khác gì những người ở Bethlehem đã không chào đón Hài Nhi Giêsu Chúa Cứu Thế vậy. Xin Chúa Giêsu là Ánh Sáng đừng để chúng ta thờ ơ.
Hãy quan sát các mục đồng : niềm vui mà họ nhận được với những gì họ thấy thật tuyệt vời đến nỗi : "Mọi người đều kinh ngạc về những gì các mục đồng thuật lại cho họ" (Lc 2,19 ). Các mục đồng cũng nói với chúng ta rằng "Đấng Cứu Độ ngươi đang ở đó", và điều ấy làm cho ta tràn ngập niềm vui và bình an.
Nhìn vào hang đá với các tượng mục đồng bằng nhựa hoặc bằng đất nung, chúng ta thấy một hình ảnh của Giáo hội mà Thiên Chúa quan phòng đã để họ đồng đến thờ lạy Chúa Hài Nhi Giêsu. Tất cả chúng ta hãy là các mục đồng, những người nghèo và khiêm tốn của Chúa trong thế giới hôm nay, để chúng ta cũng là những ánh sáng chiếu soi, dẫn người khác đến thờ lạy Chúa. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ
(Lc 2, 1-14)
Thánh Lễ Rạng Đông được cử hành khi màn đêm vẫn còn bao phủ, gợi lên cho chúng ta hình ảnh của Hài Nhi Giêsu sinh ra tại Belem là Mặt Trời công chính mọc lên chiếu soi toàn thể gia đình nhân loại còn trong bóng tối. Quả thật, hôm nay, Chúa đã giáng sinh ! Ánh Sáng đã chiếu soi trên chúng ta như ánh mặt trời thắp sáng thế gian, mang lại cho chúng ta sự sống.
Lời của Sứ Thần báo cho các mục đồng : Hôm nay, "Đấng Cứu Thế đã giáng sinh cho các ngươi" (Lc 2, 1-14). Đúng thế, sau Đức Maria và thánh Giuse, thì các mục đồng là những người đầu tiên được Thiên Chúa mạc khải cho biết, Chúa Giêsu, Con Thiên Chúa đã giáng sinh. Đây là tin mừng trọng đại được công bố cho toàn thể nhân loại với tất cả niềm vui vào đêm Giáng sinh.
Mỗi dịp Giáng Sinh về, Chúa Giêsu lại tiếp tục sinh ra trong thế giới, trong mỗi gia đình, và nhất là trong lòng chúng ta. Người không bước vào trần gian nơi cung điện nguy ngay lộng lẫy, với lễ lạy, rước sách, tiệc tùng, quà cáp và hưởng thụ theo kiểu xã hội. Người đi vào thế giới bằng sự khiêm nhường dưới hình của một Hài Nhi mới sinh, bọc trong khăn, nằm trong máng cỏ như Tin Mừng viết : "Bà Maria đã tới ngày mãn nguyệt khai hoa. Bà sinh con trai đầu lòng, lấy tã bọc con, rồi đặt nằm trong máng cỏ, vì hai ông bà không tìm được chỗ trong nhà trọ" (Lc 2, 6-7). Những lời trên làm thổn thức tâm hồn chúng ta mỗi khi nghe lại. Thật không thể tưởng tượng được tâm hồn của Đức Maria lúc bấy giờ. Vì giây phút truyền tin cho Đức Maria tại Nagiarét Thiên Thần nói : "Này bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giêsu. Người sẽ nên cao trọng, và sẽ được gọi là Con Đấng Tối Cao" (Lc 1,31-32). Với câu "Bà lấy tã bọc con" giúp chúng ta hiểu rằng, Đức Maria đã chuẩn bị với niềm vui thánh thiện và lòng nhiệt thành tận tụy. Tã đã sẵn sàng để Hài Nhi cao trọng có tên là Giêsu, Con Đấng Tối Cao được chào đón xứng đáng. Ấy vậy mà nay lại không có chỗ trong phòng trọ. Nhân loại đang ngóng chờ Chúa đến, nhưng khi Người đến, lại không có chỗ trọ cho Người.
Trong thực tế, Chúa Giêsu đã bị khước từ, bởi không ai muốn tiếp nhận Người, không nhà, không quán trọ. Đức Maria, thánh Giuse, cũng như Hài Nhi Giêsu, cảm thấy rõ sự chối từ, thiếu rộng lượng và tình liên đới nơi con người.
Liền sau đó là lời của Thiên thần báo cho các kẻ chăn chiên gần đấy rằng : "Các ngươi đừng sợ, đây ta mang đến cho các người một tin mừng đặc biết, đó cũng là tin mừng cho cả toàn dân" (Lc 2, 10). Nhận được tin, tất cả các mục đồng cùng nhau đến thờ lạy Con Thiên Chúa hằng sống.
Thiên Chúa bị khước từ, giống như những người vô gia cư, những người nghèo khó bị gạt ra bên ngoài xã hội chúng ta đang sống, họ rất cần đến Giáng sinh hòa bình, tình yêu và liên đới.
Ngày này, người Kitô hữu tràn đầy niềm vui, mừng Con Chúa giáng trần như lời thánh Lêo Cả khẳng định: "Buồn sao được khi mà sự sống được sinh ra". Nhưng mừng lễ Giáng Sinh, đừng phô trương, lãng phí. Ăn chơi, tiệc tùng hoàn toàn không phù hợp với đòi hỏi của lễ Giáng Sinh trong khung cảnh khó nghèo.
Hơn nữa, nếu trong những ngày này chúng ta còn cảm thấy thiếu tình liên đới, khước từ và loại trừ những người nghèo khó ra bên ngoài, nghĩa là chúng ta chẳng khác gì những người ở Bethlehem đã không chào đón Hài Nhi Giêsu Chúa Cứu Thế vậy. Xin Chúa Giêsu là Ánh Sáng đừng để chúng ta thờ ơ.
Hãy quan sát các mục đồng : niềm vui mà họ nhận được với những gì họ thấy thật tuyệt vời đến nỗi : "Mọi người đều kinh ngạc về những gì các mục đồng thuật lại cho họ" (Lc 2,19 ). Các mục đồng cũng nói với chúng ta rằng "Đấng Cứu Độ ngươi đang ở đó", và điều ấy làm cho ta tràn ngập niềm vui và bình an.
Nhìn vào hang đá với các tượng mục đồng bằng nhựa hoặc bằng đất nung, chúng ta thấy một hình ảnh của Giáo hội mà Thiên Chúa quan phòng đã để họ đồng đến thờ lạy Chúa Hài Nhi Giêsu. Tất cả chúng ta hãy là các mục đồng, những người nghèo và khiêm tốn của Chúa trong thế giới hôm nay, để chúng ta cũng là những ánh sáng chiếu soi, dẫn người khác đến thờ lạy Chúa. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ