Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ,
Giang Sơn biển đảo cõi bờ,
Dân Việt quyết giữ cơ đồ tổ tiên.
Phát Súng Lệnh mở đầu trang sử mới,
Ý chí quật cường súng đạn là đây,
Không khiếp sợ đàn áp đọa đầy,
Quyết đòi lại chủ quyền cho Dân tộc.
Tổ tiên đã nêu cao bao bài học,
Nghìn năm xưa cai trị bởi giặc Tàu,
Can đảm chống lại không chịu cúi đầu,
Đuổi bọn xâm lăng phá tan xiềng xích.
Cháu con vẫn căm hờn kẻ thù địch,
Nối chí ông cha đoàn kết vùng lên,
Giải Non sông gấm vóc suốt ba miền,
Không thể nhỏ khi giặc Tàu lấn chiếm.
Biển đông mênh mông tài nguyên quí hiếm,
Bình minh đoàn thuyền phấn khởi ra khơi,
Chiều trở về trĩu nặng tôm cá tươi,
Lòng dào dạt yêu trùng dương mở rộng.
Những bỗng một ngày bầu trời xao động,
Sóng cuốn trội muôn hải sản vật vờ,
Chất chồng lớp lớp nối tiếp tràn bờ,
Ngấm độc chất xông lên mùi hôi thối.
Chứng cớ tội ác Việt cộng mở lối,
Tiếp tay đồng lõa hủy diệt môi sinh,
Do bọn tà quyền độc ác súc sinh,
Buôn dân bán nước tham tiền đầy túi.
Dân tộc ta không còn thể chờ đợi,
Khắp Trung Nam Bắc đồng loạt xuống đường,
Rừng người biển ngữ công lý biểu dương,
Quyết đuổi Formosa ra khổi nước.
Già trẻ nam nữ không còn khiếp nhược,
Dù lũ du đãng và bọn côn an,
Thẳng tay bắt bớ đàn áp dã man,
Vẫn ngẩng cao đầu hiên ngang tiến bước.
Phát Súng Lệnh mở đầu trang sử mới,
Dòng máu hùng anh không thể cúi đầu,
Không quật khởi thì chẳng còn bao lâu,
Đất Nước đâu thuộc Con Rồng Cháu Lạc.
ĐINH VĂN TIẾN HÙNG