Chuyện cổ, huyền thoại mùa Giáng Sinh
Báo Giáo Xứ Việt Nam Paris xin cống hiến độc giả mấy chuyện huyền thoại, cùng suy nghĩ trong Mùa Giáng Sinh. Và kính chúc mùa Giáng Sinh vui tươi.
1. Ổ nhện trước cửa hang
Ba nhà Đạo sỹ từ phương Đông xa xôi đến kính bái Hài Nhi Giêsu, có ghé vua Herode, hỏi thăm dò đường. Hêrode lo sợ mất ngôi do hoàng tử mới. Nên ra lệnh giết hết trẻ em. Thánh Giuse được báo mộng, bồng bế gia đình trốn khỏi Belem. Hành trình bao mệt mỏi , nguy hiểm. Dọc đường, càng khuya, những con đom đóm, cánh dơi chập chờn trong sa mạc đều liên hệ đến Thánh Gia. Đàng sau, quân lính lùng bắt ráo riết, Thánh Gia đành tránh vào sau một hang nhỏ, bên đồi. Chuyện huyền thoại kể:
Ngoài cửa hang một chú nhện con đang kéo sợi làm tổ. Chú vô cùng phấn khởi vì được đón tiếp gia đình Hài Nhi lánh nạn đến trú ẩn nhà mình. Chú muốn tặng quà cho Hài Nhi. Chẳng có gì, lấy gì ra? Chú quyết định làm một màng nhện thật lớn, nhất trong đời, che kín cửa hang. Chú nghĩ che kín hang tránh cơn gió lạnh tứ phía lùa vào, may ra ấm áp đôi chút, người bên trong.
Thế là chú làm việc không ngừng, đêm ngày nhả tơ, dệt tổ. Bình minh ló dạng, làm quá, mệt sức, chú ngã gục. Nhưng công việc hoàn tất. Cửa hang che kín bằng màng nhện.
Ngay sau đó, có tiếng ồn ào, dồn dập của những bước chân ngựa vang trên mặt đất. Tiếng ngựa hí inh trời. Tiếng la hét của quân lính. Lúc đầu còn xa, rồi lớn dần. Tiếng lính la lên : à, chắc đây rồi. Có hang, có lẽ họ trốn trong này.
Lúc này, mọi sinh vật trong sa mạc nín thở. Viên chỉ huy bọn lính khát máu chạy đến trước cửa hang. Chú nhện con ngồi thù lù ngay giữa ổ nhện, nín thinh, không nhúc nhích. Bỗng, cơn gió lạnh thổI mạnh, màng nhện bay phất phơ. NgườI chỉ huy nhìn màng nhện, suy nghĩ, rồi quát: Đồ khùng, nào có ai trong hang này. Nhìn màng nhện thì biết. Nó đã hoang vắng nhiều năm. Ai mà ở đây nổi. Đừng phí giờ lục soát vô ích. Đi đi thôi
Khi những ngườI lính lên ngựa đi rồi. Chú nhện thở phào nhẹ nhõm. Tổ nhện đã cứu gia đình Hài Nhi thoát cơn nguy biến. Ngay lúc đó, Hài Nhi mỉm cườI nhìn chú nhện. Nụ cườI sáng ngờI, long lanh, chiếu qua màng nhện óng ánh như giây kim tuyến.(Ns Hiệp Nhất. Số 276. 12.2015. tr. 14)
Câu chuyện giải thích, tại sao ngày nay người ta trang hoàng hang đá bằng giây kim tuyến óng ánh. Nhắc nhở chú nhện cứu Thánh Gia trong đường tơ kẽ tóc.
2. Căn nhà lát vàng
Ngày xưa, có cậu bé siêng năng, chăm chỉ việc nhà. Nhà nông, nên suốt ngày cậu ở ngoài đồng bắp, thu dọn chuồng bò. Mỗi ngày, khi hoàng hôn xế bóng, cậu thường tản bộ lên đỉnh đồi, ngắm nhìn cảnh vật chung quanh. Trên đỉnh đồi này lại có ngôi biệt thự nhỏ, rất xinh đẹp, với những cánh cửa sổ tỏa ánh sáng chiếu ngời, lấp lánh như vàng bạc kim cương.
Ngày nọ, thấy con mình làm việc vất vả, cha nói với cậu: con nên nghỉ đôi chút, lấy một ngày để học hỏi. Thế là cậu lên đường đi bộ sang ngọn đòi bên kia, quan sát ngôi nhà lát vàng, mơ ước. Thất vọng, cậu chỉ thấy căn nhà làm bằng kiếng trong suốt, giống như nhà cậu, chẳng thấy căn nhà vàng đâu cả.
Đang suy nghĩ mung lung, thì trong nhà, một bà tử tế bước ra hỏi xem cậu muốn gì. Cậu thưa: cháu đang sống bên đồi kia, nhìn cánh cửa nhà bà lát bằng vàng óng ánh, nên cháu sang xem đẹp thế nào. Nhưng bây giờ cháu thấy toàn kiếng. Nghe vậy bà già cắt nghĩa: cháu vào đây bà chỉ cho ngôi nhà cửa sổ bằng vàng, vì bây giờ hoàng hôn cũng xuống rồi. Rồi bà chỉ sang bên kia, nơi cậu bé bỏ ra đi. ở đó trên đồi cao, có căn nhà với cánh cửa óng ánh bằng vàng. Đó chính là căn nhà gia đình cậu.
Về nhà, cậu thưa với ba: Con đã học biết, căn nhà chúng ta đang sinh sống có những cửa sổ lát bằng vàng. (Bđd. tr.15)
Ý nghĩa trong chuyện: Gia đình là Giáo Hội tại gia. Con cái đón nhận giá trị đạo đức từ nhỏ trong gia đình. Cha mẹ phải dạy con cái và con cái lớn lên trong tình yêu Thiên Chúa (GLCG. số 2685). Thánh Phaolo đề nghị nhân đức làm căn bản cho gia đình có nhà xinh xắnlấp lánh vàng bạc kim cương : từ bi, nhân hậu, khiêm cung, ôn hòa, chịu đựng và tha thứ (x. Col 3, 12-21)
3. Hoa Đêm Thánh.
Ở Mễ Tây Cơ có huyền thoại về ‘’Hoa Đêm Thánh’’ còn gọi là ’Hoa Trạng Nguyên’, có 5 cánh, đỏ tươi. Người ta kể : hai chị em nọ, chị là Maria và em là Pablo. Tuy nhà nghèo, hai chị em vẫn mong Giáng Sinh đến. Theo tục lệ, năm nào dân làng cũng làm hang đá lớn, đẹp trong nhà thờ làng. Rồi hội họp ăn uống, tặng quà. Vì gia đình nghèo, không có tiền mua quà, dân làng loại hai chị em ra bỏ ra ngoài xã hội. Dù vậy, hai chị em vẫn thích lễ Giáng Sinh. Mong có cái gì cho Chúa Hài Nhi. Vào đêm vọng Giáng Sinh, hai chị em đến nhà thờ dự lễ.Trên đường đi, họ nhặt những cánh lá dại, làm qùa cho Chúa trong hang đá. Vào nhà thờ, hai chị em bị trẻ em chọc nghẹo, chế diễu. Tuy vậy, họ vẫn đặt chùm lá xanh bên cạnh Chúa Hài Đồng.
Lạ lùng thay, những chiếc lá xanh, trên đọt cây, vọt lên những bông hoa xinh đẹp. Chẳng mấy chốc, chung quanh hang đá tràn ngập, đầy hoa đẹp tươi. Thất vọng của hai chị em thành niềm vui, hy vọng chan hòa. (Bđd.tr. 9)
Hoa Poinsettia (tiếng Mỹ là Poinsett) do đại sứ Mỹ đầu tiên ở Mễ Tây Cơ tên Joel Roberts Poinsett (1779-1851) đem về Mỹ, nên mang tên ông.
4. Con chim trên cành
Trong sách Let Go Of Fear, tác giả Carlos Valles kể: một hôm đi bộ trên cánh rừng, bỗng ông thấy con chim trên cành, thân cứng đờ, muốn bay mà bay không được, mỏ run lập cập không hót được.
Ông đến gần quan sát thì dưới gốc cây có con rắn hổ mang đang cất cao cổ phun khì khì, toan phóng lên. Con rắn biết sức mạnh của nó. Còn con chim có bầu trời bao la với đôi cánh lại không bay thoát, vì sợ hãi bởi con rắn.
Thấy cảnh đáng thương, Carlos nghĩ cách, liền ho lên mấy tiếng. Con rắn rụt cổ, có vẻ thòm thèm , bỏ đi. Con chim sực hoàn hồn, nhận ra : trong cơn sợ hãi đã đánh mất. Đó là niềm tin chính mình. Nhận ra con rắn thì xa. Mình chỉ vỗ cánh, thì nó làm gì được. (Tin Vui Thời Đại. 2000. Lm. Trần Cao Tường. Bđd. tr.9)
Giáo Hội kêu gọi :HỡI Israel, hãy hoan hỉ, hỡi Sion, đừng sợ...Chúa là Thiên Chúa ngươi. Là Đấng mạnh mẽ ở giữa ngươi. Chính Người cứu thoát ngươi. (Tiên tri Sophonia, 3, 14-18a)
5. Cây gậy đánh Golf
Anh Arnold Palmer, tay chơi Golf tuyệt hảo. Đã bay qua Saudi Arabia biểu diễn tài nghệ. Tài nghệ ông làm vua Saudi thán phụ. Khi Arnold từ giã Saudi Arabia, vua mốn tặng anh món quà đặc biệt. Tuy nhiên, anh cho biết anh thích cuộc viếng thăm nay, nhưng món quà không cần thiết. và anh đề nghị cây gậy đánh Golf. Hôm sau viên sứ giả đến khách sạn Palmer loan báo, vua tặng anh một sân Golf rộng 300 mẫu.(Bđd. tr. 10)
Quà Noel, cho rằng có từ thánh Nicolas, hay Ba Vua. Nhưng gốc gác có khi Thiên Chúa tặng cho Đức Mẹ qua Thiên Sứ Gabriel (Lc 1,26). Nhập Thể của Con Thiên Chúa
(Lc 1, 35-37).
6. Con nhện và con bọ
Chuyện cổ kể: có chú nhện to béo, công phu nhả tơ, làm tổ sống yên hàn trong vườn bắp. Chú đã đớp no bao nhiêu con bọ sa cơ vướng lưới. Tổ nhện là ngôi nhà yêu qúi, chú nghĩ suốt đờI hạnh phúc ở đây. Một ngày kia, chú tóm cổ được con bọ loay hoay vướng kẹt trong ổ nhện. Chú định đớp, thì con bọ khẩn khoản phân trần xin thả, và loan báo cho nhện mùa gặt bắp sắp ới, chủ vườn sẽ thu hoạch và dọn vườn sạch cho vụ mới. Trái bắp thu lại. Còn các cây bắp sẽ bị chặt hết, xếp đống. Ngài sẽ bị máy chém nghiền nát. Nói gì thì nói, đến hết đường năn nỉ. Nhện không tin và cho rằng phịa chuyện. Cứ mực muốn nuốt sống ăn tươi con bọ nhỏ.
Con bọ hết lời và cho rằng vườn bắp là của chủ. Con nhện dùng sức mạnh, áp đảo ‘‘đớp gọn’’ con bọn, chưa đủ bữa ăn sáng của tên vật hung bạo. Thế là con bọ chết queo râu.
Vài ngày sau, con nhện nghĩ đến con bọ hôm nọ mà buồn cười. Tự nghĩ, mùa gặt, nào có chuyện ngu suẩn như vậy? Ta ở đây cả đời từ khi bắp nhu nhú mầm, thấp lè tè, lớn lên có bông, kết trái.. Ta ở đây suốt đời. Không có gì quấy rối ta. Sẽ không gì thay đổi trong vườn này. Đời ta thế này là sướng. Sợ gì nữa.
Ngày hôm sau, nắng ấm, trời xanh. Giữa ban ngày, lúc nhện sắp ngủ trưa. Bỗng có luồng gió mạnh tới. Chú nhện nghe tiếng gầm thét của máy gặt ào ào, cây bắp gẫy đổ. Chú hoảng hốt lên với chính mình : Chuyện gì xảy đến thế này nhỉ ! (Bđd. tr. 3)
Chúa khuyên : Chúng con hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn, hầu đủ sức thoát khỏi những điều sắp đến và đứng vững trước mặt Con NgườI (Lc 21, 36)
7. Hành trình đức tin
Tại bộ lạc Lulu bên Phi châu có anh Jacka, hàng năm đến hay đến hang đá mùa Giáng Sinh. Câu chuyện ám ảnh anh mãi : các vua đến biếu quà Chúa Hài Đồng. Anh muốn đến gặp và tặng Hài Nhi Giêsu những gì anh có.
Một hôm anh đến trước hang. Anh chỉ có chiếc mền che thân và gậy chống đi tuyết. Anh đưa gậy tặng Chúa Hài Đồng. Nhưng hai bàn tay bé bỏng của Hài Nhi làm hiệu khước từ. Anh nghe như có tiếng nói vọng ra :
Tất cả quyền lực trên trời dưới đất là của Ta. Ta đến không phải chống, nhưng yêu thương và cứu rỗi loài người. Con thật tốt, hãy giữ lại gậy của con.
Jacka tiu khuỷu, bây giờ còn duy nhất chiếc mền cuốn người. Anh tháo ra, mang đến cho Hài Nhi. Hy vọng là lễ vật đơn thành. Lần này, Hài Nhi lại lại lắc đầu. Rồi anh lại nghe có tiếng nói :
Con chim có tổ, nhưng Ta không có nơi gối đầu.
Cuối cùng anh thưa: Con không còn gì ngoài quyết tâm, con xin làm binh lính của Chúa. Hài Nhi mỉm cười. Anh nghe có tiếng nói:
Nước Ta không thuộc thế gian này...
Nghe đến đây, anh bừng tỉnh... Anh đi và gặp vị truyền giáo. Ít lâu sau anh được rửa tội, mang tên Noel, gọi tắt của Emanuel. Thiên Chúa ở giữa con người...
(Radio Veritas. 252. HN 12. 2013. tr. 47)
Báo Giáo Xứ Việt Nam Paris xin cống hiến độc giả mấy chuyện huyền thoại, cùng suy nghĩ trong Mùa Giáng Sinh. Và kính chúc mùa Giáng Sinh vui tươi.
1. Ổ nhện trước cửa hang
Ba nhà Đạo sỹ từ phương Đông xa xôi đến kính bái Hài Nhi Giêsu, có ghé vua Herode, hỏi thăm dò đường. Hêrode lo sợ mất ngôi do hoàng tử mới. Nên ra lệnh giết hết trẻ em. Thánh Giuse được báo mộng, bồng bế gia đình trốn khỏi Belem. Hành trình bao mệt mỏi , nguy hiểm. Dọc đường, càng khuya, những con đom đóm, cánh dơi chập chờn trong sa mạc đều liên hệ đến Thánh Gia. Đàng sau, quân lính lùng bắt ráo riết, Thánh Gia đành tránh vào sau một hang nhỏ, bên đồi. Chuyện huyền thoại kể:
Ngoài cửa hang một chú nhện con đang kéo sợi làm tổ. Chú vô cùng phấn khởi vì được đón tiếp gia đình Hài Nhi lánh nạn đến trú ẩn nhà mình. Chú muốn tặng quà cho Hài Nhi. Chẳng có gì, lấy gì ra? Chú quyết định làm một màng nhện thật lớn, nhất trong đời, che kín cửa hang. Chú nghĩ che kín hang tránh cơn gió lạnh tứ phía lùa vào, may ra ấm áp đôi chút, người bên trong.
Thế là chú làm việc không ngừng, đêm ngày nhả tơ, dệt tổ. Bình minh ló dạng, làm quá, mệt sức, chú ngã gục. Nhưng công việc hoàn tất. Cửa hang che kín bằng màng nhện.
Ngay sau đó, có tiếng ồn ào, dồn dập của những bước chân ngựa vang trên mặt đất. Tiếng ngựa hí inh trời. Tiếng la hét của quân lính. Lúc đầu còn xa, rồi lớn dần. Tiếng lính la lên : à, chắc đây rồi. Có hang, có lẽ họ trốn trong này.
Lúc này, mọi sinh vật trong sa mạc nín thở. Viên chỉ huy bọn lính khát máu chạy đến trước cửa hang. Chú nhện con ngồi thù lù ngay giữa ổ nhện, nín thinh, không nhúc nhích. Bỗng, cơn gió lạnh thổI mạnh, màng nhện bay phất phơ. NgườI chỉ huy nhìn màng nhện, suy nghĩ, rồi quát: Đồ khùng, nào có ai trong hang này. Nhìn màng nhện thì biết. Nó đã hoang vắng nhiều năm. Ai mà ở đây nổi. Đừng phí giờ lục soát vô ích. Đi đi thôi
Khi những ngườI lính lên ngựa đi rồi. Chú nhện thở phào nhẹ nhõm. Tổ nhện đã cứu gia đình Hài Nhi thoát cơn nguy biến. Ngay lúc đó, Hài Nhi mỉm cườI nhìn chú nhện. Nụ cườI sáng ngờI, long lanh, chiếu qua màng nhện óng ánh như giây kim tuyến.(Ns Hiệp Nhất. Số 276. 12.2015. tr. 14)
Câu chuyện giải thích, tại sao ngày nay người ta trang hoàng hang đá bằng giây kim tuyến óng ánh. Nhắc nhở chú nhện cứu Thánh Gia trong đường tơ kẽ tóc.
2. Căn nhà lát vàng
Ngày xưa, có cậu bé siêng năng, chăm chỉ việc nhà. Nhà nông, nên suốt ngày cậu ở ngoài đồng bắp, thu dọn chuồng bò. Mỗi ngày, khi hoàng hôn xế bóng, cậu thường tản bộ lên đỉnh đồi, ngắm nhìn cảnh vật chung quanh. Trên đỉnh đồi này lại có ngôi biệt thự nhỏ, rất xinh đẹp, với những cánh cửa sổ tỏa ánh sáng chiếu ngời, lấp lánh như vàng bạc kim cương.
Ngày nọ, thấy con mình làm việc vất vả, cha nói với cậu: con nên nghỉ đôi chút, lấy một ngày để học hỏi. Thế là cậu lên đường đi bộ sang ngọn đòi bên kia, quan sát ngôi nhà lát vàng, mơ ước. Thất vọng, cậu chỉ thấy căn nhà làm bằng kiếng trong suốt, giống như nhà cậu, chẳng thấy căn nhà vàng đâu cả.
Đang suy nghĩ mung lung, thì trong nhà, một bà tử tế bước ra hỏi xem cậu muốn gì. Cậu thưa: cháu đang sống bên đồi kia, nhìn cánh cửa nhà bà lát bằng vàng óng ánh, nên cháu sang xem đẹp thế nào. Nhưng bây giờ cháu thấy toàn kiếng. Nghe vậy bà già cắt nghĩa: cháu vào đây bà chỉ cho ngôi nhà cửa sổ bằng vàng, vì bây giờ hoàng hôn cũng xuống rồi. Rồi bà chỉ sang bên kia, nơi cậu bé bỏ ra đi. ở đó trên đồi cao, có căn nhà với cánh cửa óng ánh bằng vàng. Đó chính là căn nhà gia đình cậu.
Về nhà, cậu thưa với ba: Con đã học biết, căn nhà chúng ta đang sinh sống có những cửa sổ lát bằng vàng. (Bđd. tr.15)
Ý nghĩa trong chuyện: Gia đình là Giáo Hội tại gia. Con cái đón nhận giá trị đạo đức từ nhỏ trong gia đình. Cha mẹ phải dạy con cái và con cái lớn lên trong tình yêu Thiên Chúa (GLCG. số 2685). Thánh Phaolo đề nghị nhân đức làm căn bản cho gia đình có nhà xinh xắnlấp lánh vàng bạc kim cương : từ bi, nhân hậu, khiêm cung, ôn hòa, chịu đựng và tha thứ (x. Col 3, 12-21)
3. Hoa Đêm Thánh.
Ở Mễ Tây Cơ có huyền thoại về ‘’Hoa Đêm Thánh’’ còn gọi là ’Hoa Trạng Nguyên’, có 5 cánh, đỏ tươi. Người ta kể : hai chị em nọ, chị là Maria và em là Pablo. Tuy nhà nghèo, hai chị em vẫn mong Giáng Sinh đến. Theo tục lệ, năm nào dân làng cũng làm hang đá lớn, đẹp trong nhà thờ làng. Rồi hội họp ăn uống, tặng quà. Vì gia đình nghèo, không có tiền mua quà, dân làng loại hai chị em ra bỏ ra ngoài xã hội. Dù vậy, hai chị em vẫn thích lễ Giáng Sinh. Mong có cái gì cho Chúa Hài Nhi. Vào đêm vọng Giáng Sinh, hai chị em đến nhà thờ dự lễ.Trên đường đi, họ nhặt những cánh lá dại, làm qùa cho Chúa trong hang đá. Vào nhà thờ, hai chị em bị trẻ em chọc nghẹo, chế diễu. Tuy vậy, họ vẫn đặt chùm lá xanh bên cạnh Chúa Hài Đồng.
Lạ lùng thay, những chiếc lá xanh, trên đọt cây, vọt lên những bông hoa xinh đẹp. Chẳng mấy chốc, chung quanh hang đá tràn ngập, đầy hoa đẹp tươi. Thất vọng của hai chị em thành niềm vui, hy vọng chan hòa. (Bđd.tr. 9)
Hoa Poinsettia (tiếng Mỹ là Poinsett) do đại sứ Mỹ đầu tiên ở Mễ Tây Cơ tên Joel Roberts Poinsett (1779-1851) đem về Mỹ, nên mang tên ông.
4. Con chim trên cành
Trong sách Let Go Of Fear, tác giả Carlos Valles kể: một hôm đi bộ trên cánh rừng, bỗng ông thấy con chim trên cành, thân cứng đờ, muốn bay mà bay không được, mỏ run lập cập không hót được.
Ông đến gần quan sát thì dưới gốc cây có con rắn hổ mang đang cất cao cổ phun khì khì, toan phóng lên. Con rắn biết sức mạnh của nó. Còn con chim có bầu trời bao la với đôi cánh lại không bay thoát, vì sợ hãi bởi con rắn.
Thấy cảnh đáng thương, Carlos nghĩ cách, liền ho lên mấy tiếng. Con rắn rụt cổ, có vẻ thòm thèm , bỏ đi. Con chim sực hoàn hồn, nhận ra : trong cơn sợ hãi đã đánh mất. Đó là niềm tin chính mình. Nhận ra con rắn thì xa. Mình chỉ vỗ cánh, thì nó làm gì được. (Tin Vui Thời Đại. 2000. Lm. Trần Cao Tường. Bđd. tr.9)
Giáo Hội kêu gọi :HỡI Israel, hãy hoan hỉ, hỡi Sion, đừng sợ...Chúa là Thiên Chúa ngươi. Là Đấng mạnh mẽ ở giữa ngươi. Chính Người cứu thoát ngươi. (Tiên tri Sophonia, 3, 14-18a)
5. Cây gậy đánh Golf
Anh Arnold Palmer, tay chơi Golf tuyệt hảo. Đã bay qua Saudi Arabia biểu diễn tài nghệ. Tài nghệ ông làm vua Saudi thán phụ. Khi Arnold từ giã Saudi Arabia, vua mốn tặng anh món quà đặc biệt. Tuy nhiên, anh cho biết anh thích cuộc viếng thăm nay, nhưng món quà không cần thiết. và anh đề nghị cây gậy đánh Golf. Hôm sau viên sứ giả đến khách sạn Palmer loan báo, vua tặng anh một sân Golf rộng 300 mẫu.(Bđd. tr. 10)
Quà Noel, cho rằng có từ thánh Nicolas, hay Ba Vua. Nhưng gốc gác có khi Thiên Chúa tặng cho Đức Mẹ qua Thiên Sứ Gabriel (Lc 1,26). Nhập Thể của Con Thiên Chúa
(Lc 1, 35-37).
6. Con nhện và con bọ
Chuyện cổ kể: có chú nhện to béo, công phu nhả tơ, làm tổ sống yên hàn trong vườn bắp. Chú đã đớp no bao nhiêu con bọ sa cơ vướng lưới. Tổ nhện là ngôi nhà yêu qúi, chú nghĩ suốt đờI hạnh phúc ở đây. Một ngày kia, chú tóm cổ được con bọ loay hoay vướng kẹt trong ổ nhện. Chú định đớp, thì con bọ khẩn khoản phân trần xin thả, và loan báo cho nhện mùa gặt bắp sắp ới, chủ vườn sẽ thu hoạch và dọn vườn sạch cho vụ mới. Trái bắp thu lại. Còn các cây bắp sẽ bị chặt hết, xếp đống. Ngài sẽ bị máy chém nghiền nát. Nói gì thì nói, đến hết đường năn nỉ. Nhện không tin và cho rằng phịa chuyện. Cứ mực muốn nuốt sống ăn tươi con bọ nhỏ.
Con bọ hết lời và cho rằng vườn bắp là của chủ. Con nhện dùng sức mạnh, áp đảo ‘‘đớp gọn’’ con bọn, chưa đủ bữa ăn sáng của tên vật hung bạo. Thế là con bọ chết queo râu.
Vài ngày sau, con nhện nghĩ đến con bọ hôm nọ mà buồn cười. Tự nghĩ, mùa gặt, nào có chuyện ngu suẩn như vậy? Ta ở đây cả đời từ khi bắp nhu nhú mầm, thấp lè tè, lớn lên có bông, kết trái.. Ta ở đây suốt đời. Không có gì quấy rối ta. Sẽ không gì thay đổi trong vườn này. Đời ta thế này là sướng. Sợ gì nữa.
Ngày hôm sau, nắng ấm, trời xanh. Giữa ban ngày, lúc nhện sắp ngủ trưa. Bỗng có luồng gió mạnh tới. Chú nhện nghe tiếng gầm thét của máy gặt ào ào, cây bắp gẫy đổ. Chú hoảng hốt lên với chính mình : Chuyện gì xảy đến thế này nhỉ ! (Bđd. tr. 3)
Chúa khuyên : Chúng con hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn, hầu đủ sức thoát khỏi những điều sắp đến và đứng vững trước mặt Con NgườI (Lc 21, 36)
7. Hành trình đức tin
Tại bộ lạc Lulu bên Phi châu có anh Jacka, hàng năm đến hay đến hang đá mùa Giáng Sinh. Câu chuyện ám ảnh anh mãi : các vua đến biếu quà Chúa Hài Đồng. Anh muốn đến gặp và tặng Hài Nhi Giêsu những gì anh có.
Một hôm anh đến trước hang. Anh chỉ có chiếc mền che thân và gậy chống đi tuyết. Anh đưa gậy tặng Chúa Hài Đồng. Nhưng hai bàn tay bé bỏng của Hài Nhi làm hiệu khước từ. Anh nghe như có tiếng nói vọng ra :
Tất cả quyền lực trên trời dưới đất là của Ta. Ta đến không phải chống, nhưng yêu thương và cứu rỗi loài người. Con thật tốt, hãy giữ lại gậy của con.
Jacka tiu khuỷu, bây giờ còn duy nhất chiếc mền cuốn người. Anh tháo ra, mang đến cho Hài Nhi. Hy vọng là lễ vật đơn thành. Lần này, Hài Nhi lại lại lắc đầu. Rồi anh lại nghe có tiếng nói :
Con chim có tổ, nhưng Ta không có nơi gối đầu.
Cuối cùng anh thưa: Con không còn gì ngoài quyết tâm, con xin làm binh lính của Chúa. Hài Nhi mỉm cười. Anh nghe có tiếng nói:
Nước Ta không thuộc thế gian này...
Nghe đến đây, anh bừng tỉnh... Anh đi và gặp vị truyền giáo. Ít lâu sau anh được rửa tội, mang tên Noel, gọi tắt của Emanuel. Thiên Chúa ở giữa con người...
(Radio Veritas. 252. HN 12. 2013. tr. 47)