Lễ nhậm chức Chánh xứ tại Phú Hòa, Bầu Gốc và Châu Me, GP Quy Nhơn
Nếu ngày 19-20 tháng 7 năm 2015, hai cuộc nhậm xứ tại giáo xứ Châu Ỗ và Lý Sơn, những vùng đất “địa đầu” của giáo hạt Quảng Ngãi, đã khơi lên một chân trời truyền giáo đầy hy vọng, thì với 2 ngày 8-9/10/2015, với 3 lễ nhậm chức tại 3 giáo xứ cựu trào: Phú Hòa, Bầu Gốc và Châu Me, lại vẽ lên khung trời mục vụ giáo hạt Quảng Ngãi một ký ức của của “quá khứ hào hùng” của những địa dnh còn ghi dấu rõ nét chứng từ đức tin của rất nhiều chứng nhân tử đạo !
Xem Hình
Vẫn biết, việc chuyển xứ của các linh mục giáo phận là “sinh hoạt mục vụ bình thường” trong nhịp sống đức tin của dân Chúa và trong hành trình mục vụ của các mục tử. Tuy nhiên, trong mỗi cuộc lễ nhậm xứ tại mỗi một địa bàn mục vụ đều mang theo những ý nghĩa và dư âm khác nhau. Và sau đây là một thoáng cảm nhận về ý nghĩa và dư âm đó.
Trong khung cảnh Phụng Vụ của lễ Mẹ Mân Côi, Bổn mạng của giáo xứ Phú Hòa, cha Phêrô Maria Hà Đức Ngọc đã long trọng nhậm xứ trong tâm tình vâng phục phó thác mà những dấu chỉ của “nghi lễ nhậm chức” cùng với các gợi ý của Lời Chúa đã được vị Chủ chăn của giáo phận thâm thúy sẻ chia trong bài giảng lễ; và sau đó được khẳng định một lần nữa trong diễn từ của linh mục tân chính xứ với những tâm tình sâu lắng:
„Chính Chúa chọn ÔBACE( Ông Bà Anh Chị Em) cho tôi và tôi cho ÔBACE. Có bài hát rằng:'không phải tại anh cũng không phải tại em, tại trời xui khiến nên chúng mình yêu nhau!’ Hôm nay không phải trời xui đất khiến, mà chính Chúa se duyên cho chúng ta! OBACE vừa thấy đó, chính Thiên Chúa qua Đức Cha, Vị Chủ Chăn tối cao của giáo phận đã trao ÔBACE cho tôi và tôi cho OBACE rồi còn như cầm tay đưa dẫn tôi đi chỉ từng công việc phục vụ nữa. Chúa se duyên ôi thật hạnh phúc! Chúng ta hãy tạ ơn Chúa và hãy chỉ chọn Chúa mà thôi. Hãy hết tình yêu nhau trong Chúa nhé và reo mừng Chúa như Thánh vịnh 33 rằng:
12 Hạnh phúc thay quốc gia được CHÚA làm Chúa Tể,
hạnh phúc thay dân nào Người chọn làm gia nghiệp.
15 Hạnh phúc thay dân nào được may mắn như vậy !
Hạnh phúc thay dân nào được CHÚA TRỜI làm Chúa !..“
Và rồi, liền ngay buổi chiều hôm đó, tại nhà thờ Vĩnh Phú, con tim của giáo xứ Bầu Gốc, một giáo xứ đã từng được vinh dự đón tiếp bước chân của vị Thừa Sai vĩ đại Alexandre De Rhodes vào buổi đầu truyền giáo tại Việt Nam (Thế kỷ 17), cha Tađêô Maria Lê Văn Ý, cựu chánh xứ Phú Hòa, cùng với linh mục phó xứ Phaolô Trần Thanh Nhân, đã long trọng nhậm chức Chánh xứ Bầu Gốc, thay thế cha Grêgôriô Văn Ngọc Anh, vị mục tử đã từng phục vụ nơi đây suốt 26 năm, đã trải qua không ít những gian nan khổ ải và để lại những thành quả mục vụ đầy dấu ấn.
Bằng thái độ khiêm tốn và giản đơn, cha tân chánh xứ cùng với cha phó đã minh định sự chọn lựa cơ bản của đời linh mục đó chính là vâng phục, yêu thương và phục vụ; đây cũng chính là những chiều kích thiêng liêng mà Lời Chúa và dấu chỉ Phụng Vụ đã được Đức Cha Matthêô khai triển và gởi gắm như tâm tình của Vị Cha chung trong giáo phận dành cho đàn chiên nhỏ nơi đây cũng như cho toàn giáo phận.
Và cuối cùng, nhà thờ Đức Mẹ Kỳ Thọ, trong khung cảnh vui tươi và hiệp nhất được diễn tả sống động của các em thiếu nhi qua bài đồng diễn đón tiếp: giáo xứ là một gia đình, đã biến lễ nhậm chức chánh xứ Châu Me của cha Grêgôriô Văn Ngọc Anh thành một cuộc lễ hội của tạ ơn, hiệp nhất, tin yêu và hy vọng. Trong lễ nhậm chức cuối cùng nầy tại một giáo xứ mới được tái dựng hơn 10 năm, sau gần hơn 40 năm bị tàn phá nặng nề gần như xóa sổ (từ 1965), các dấu chỉ Phụng Vụ của lễ nghi nhậm chức lại một lần nữa đong đầy ý nghĩa: linh mục chánh xứ là người chủ tọa cộng đoàn, là người mang tình yêu Thánh Thể và sự giao hòa, là vòng tay mở rộng của Hội Thánh địa phương và là tiếng chuông gọi mời đoàn chiên trở về bên Chúa…
Tất cả những ý nghĩa vừa đậm chất thiêng liêng vừa ắp đầy hương vị ngọt ngào của tình tự nhân bản mà những lời thơ Thánh Vịnh đã diễn đạt, đã được cha cựu chánh xứ Phêrô Hà Đức Ngọc gởi gắm trong bài diễn từ giã biệt:
Vâng! Chúa công minh chính trực nên không bỏ rơi dân Người... Chúa cho xây nhà thờ. Nhưng có nhà thờ to đẹp để mà làm gì nếu Chúa không qui tụ cộng đoàn như Thánh vịnh 146, 2-3 diễn tả
Chúa là Đấng xây dựng lại Giêrusalem
Quy tụ dân Ít ra en tản lạc về
Người chữa trị bao cõi lòng tan vỡ
Những vết thương băng bó cho lành
Thế là chúng ta reo vui với Thánh vịnh 126 rằng:
Khi CHÚA dẫn tù nhân Xi-on trở về,
ta tưởng mình như giữa giấc mơ.
2 Vang vang ngoài miệng câu cười nói,
rộn rã trên môi khúc nhạc mừng.
Bấy giờ trong dân ngoại, người ta bàn tán:
"Việc CHÚA làm cho họ, vĩ đại thay !"
3 Việc CHÚA làm cho ta, ôi vĩ đại !
Ta thấy mình chan chứa một niềm vui
Như thế hôm nay, các vị mục tử vừa nhậm xứ chắc chắn đã thuộc về một cộng đoàn mới, một không gian mục vụ mới cùng với những thao thức và niềm hy vọng mới. Vượt qua mọi giới hạn và khó khăn đến từ bản thân hay những thách đố của hoàn cảnh, chắc chắn các cha luôn trân trọng và ý thức rằng: hôm qua, hôm nay và mãi mãi thấp thoáng bên cạnh đời mình vẫn luôn hiện diện “bước chân của Người Mục Tử Vô Hình”. Và như thế, “dưới bóng của Ngài”, ta cứ đi.
Nếu ngày 19-20 tháng 7 năm 2015, hai cuộc nhậm xứ tại giáo xứ Châu Ỗ và Lý Sơn, những vùng đất “địa đầu” của giáo hạt Quảng Ngãi, đã khơi lên một chân trời truyền giáo đầy hy vọng, thì với 2 ngày 8-9/10/2015, với 3 lễ nhậm chức tại 3 giáo xứ cựu trào: Phú Hòa, Bầu Gốc và Châu Me, lại vẽ lên khung trời mục vụ giáo hạt Quảng Ngãi một ký ức của của “quá khứ hào hùng” của những địa dnh còn ghi dấu rõ nét chứng từ đức tin của rất nhiều chứng nhân tử đạo !
Xem Hình
Vẫn biết, việc chuyển xứ của các linh mục giáo phận là “sinh hoạt mục vụ bình thường” trong nhịp sống đức tin của dân Chúa và trong hành trình mục vụ của các mục tử. Tuy nhiên, trong mỗi cuộc lễ nhậm xứ tại mỗi một địa bàn mục vụ đều mang theo những ý nghĩa và dư âm khác nhau. Và sau đây là một thoáng cảm nhận về ý nghĩa và dư âm đó.
Trong khung cảnh Phụng Vụ của lễ Mẹ Mân Côi, Bổn mạng của giáo xứ Phú Hòa, cha Phêrô Maria Hà Đức Ngọc đã long trọng nhậm xứ trong tâm tình vâng phục phó thác mà những dấu chỉ của “nghi lễ nhậm chức” cùng với các gợi ý của Lời Chúa đã được vị Chủ chăn của giáo phận thâm thúy sẻ chia trong bài giảng lễ; và sau đó được khẳng định một lần nữa trong diễn từ của linh mục tân chính xứ với những tâm tình sâu lắng:
„Chính Chúa chọn ÔBACE( Ông Bà Anh Chị Em) cho tôi và tôi cho ÔBACE. Có bài hát rằng:'không phải tại anh cũng không phải tại em, tại trời xui khiến nên chúng mình yêu nhau!’ Hôm nay không phải trời xui đất khiến, mà chính Chúa se duyên cho chúng ta! OBACE vừa thấy đó, chính Thiên Chúa qua Đức Cha, Vị Chủ Chăn tối cao của giáo phận đã trao ÔBACE cho tôi và tôi cho OBACE rồi còn như cầm tay đưa dẫn tôi đi chỉ từng công việc phục vụ nữa. Chúa se duyên ôi thật hạnh phúc! Chúng ta hãy tạ ơn Chúa và hãy chỉ chọn Chúa mà thôi. Hãy hết tình yêu nhau trong Chúa nhé và reo mừng Chúa như Thánh vịnh 33 rằng:
12 Hạnh phúc thay quốc gia được CHÚA làm Chúa Tể,
hạnh phúc thay dân nào Người chọn làm gia nghiệp.
15 Hạnh phúc thay dân nào được may mắn như vậy !
Hạnh phúc thay dân nào được CHÚA TRỜI làm Chúa !..“
Và rồi, liền ngay buổi chiều hôm đó, tại nhà thờ Vĩnh Phú, con tim của giáo xứ Bầu Gốc, một giáo xứ đã từng được vinh dự đón tiếp bước chân của vị Thừa Sai vĩ đại Alexandre De Rhodes vào buổi đầu truyền giáo tại Việt Nam (Thế kỷ 17), cha Tađêô Maria Lê Văn Ý, cựu chánh xứ Phú Hòa, cùng với linh mục phó xứ Phaolô Trần Thanh Nhân, đã long trọng nhậm chức Chánh xứ Bầu Gốc, thay thế cha Grêgôriô Văn Ngọc Anh, vị mục tử đã từng phục vụ nơi đây suốt 26 năm, đã trải qua không ít những gian nan khổ ải và để lại những thành quả mục vụ đầy dấu ấn.
Bằng thái độ khiêm tốn và giản đơn, cha tân chánh xứ cùng với cha phó đã minh định sự chọn lựa cơ bản của đời linh mục đó chính là vâng phục, yêu thương và phục vụ; đây cũng chính là những chiều kích thiêng liêng mà Lời Chúa và dấu chỉ Phụng Vụ đã được Đức Cha Matthêô khai triển và gởi gắm như tâm tình của Vị Cha chung trong giáo phận dành cho đàn chiên nhỏ nơi đây cũng như cho toàn giáo phận.
Và cuối cùng, nhà thờ Đức Mẹ Kỳ Thọ, trong khung cảnh vui tươi và hiệp nhất được diễn tả sống động của các em thiếu nhi qua bài đồng diễn đón tiếp: giáo xứ là một gia đình, đã biến lễ nhậm chức chánh xứ Châu Me của cha Grêgôriô Văn Ngọc Anh thành một cuộc lễ hội của tạ ơn, hiệp nhất, tin yêu và hy vọng. Trong lễ nhậm chức cuối cùng nầy tại một giáo xứ mới được tái dựng hơn 10 năm, sau gần hơn 40 năm bị tàn phá nặng nề gần như xóa sổ (từ 1965), các dấu chỉ Phụng Vụ của lễ nghi nhậm chức lại một lần nữa đong đầy ý nghĩa: linh mục chánh xứ là người chủ tọa cộng đoàn, là người mang tình yêu Thánh Thể và sự giao hòa, là vòng tay mở rộng của Hội Thánh địa phương và là tiếng chuông gọi mời đoàn chiên trở về bên Chúa…
Tất cả những ý nghĩa vừa đậm chất thiêng liêng vừa ắp đầy hương vị ngọt ngào của tình tự nhân bản mà những lời thơ Thánh Vịnh đã diễn đạt, đã được cha cựu chánh xứ Phêrô Hà Đức Ngọc gởi gắm trong bài diễn từ giã biệt:
Vâng! Chúa công minh chính trực nên không bỏ rơi dân Người... Chúa cho xây nhà thờ. Nhưng có nhà thờ to đẹp để mà làm gì nếu Chúa không qui tụ cộng đoàn như Thánh vịnh 146, 2-3 diễn tả
Chúa là Đấng xây dựng lại Giêrusalem
Quy tụ dân Ít ra en tản lạc về
Người chữa trị bao cõi lòng tan vỡ
Những vết thương băng bó cho lành
Thế là chúng ta reo vui với Thánh vịnh 126 rằng:
Khi CHÚA dẫn tù nhân Xi-on trở về,
ta tưởng mình như giữa giấc mơ.
2 Vang vang ngoài miệng câu cười nói,
rộn rã trên môi khúc nhạc mừng.
Bấy giờ trong dân ngoại, người ta bàn tán:
"Việc CHÚA làm cho họ, vĩ đại thay !"
3 Việc CHÚA làm cho ta, ôi vĩ đại !
Ta thấy mình chan chứa một niềm vui
Như thế hôm nay, các vị mục tử vừa nhậm xứ chắc chắn đã thuộc về một cộng đoàn mới, một không gian mục vụ mới cùng với những thao thức và niềm hy vọng mới. Vượt qua mọi giới hạn và khó khăn đến từ bản thân hay những thách đố của hoàn cảnh, chắc chắn các cha luôn trân trọng và ý thức rằng: hôm qua, hôm nay và mãi mãi thấp thoáng bên cạnh đời mình vẫn luôn hiện diện “bước chân của Người Mục Tử Vô Hình”. Và như thế, “dưới bóng của Ngài”, ta cứ đi.