Hoạt Cảnh Canh Thức Giáng Sinh: ÁNH SÁNG TÌNH YÊU TỪ HANG BELEM
Biên soạn: Trương Ái Nhiệm
Dẫn nhập:
Cuộc đời Chúa Cứu Thế!
Một thiên truyện ly kỳ!
Một Hài nhi Do Thái, sinh trong hang đá Belem, oe oe khóc giữa đêm đông giá lạnh, vừa mới chào đời được mấy hôm, đã bị truy nã như một tên phản nghịch, cha mẹ phải ẵm vào rừng, lén lút trốn sang nước ngoài trú ẩn.
Cơn giông tố qua, Hài nhi trở lại quê nhà, lớn lên trong khung cảnh một gia đình thợ mộc, làm quen với cái cưa khúc gỗ, ban ngày đem mồ hôi đổi lấy bánh nuôi thân, tối đến đặt mình trên manh chiếu, ngủ cho qua đêm, để hôm sau lại bắt tay vào việc cũ.
Trong bao nhiêu năm như thế, Giêsu đã sống một đời giản dị, rất bình dân như bao người bình dân khác!
Tuy nhiên, đời bình dân ấy, ngay lúc chớm nở, đã thấp thoáng ánh diệu kỳ: Có Thiên thần ca hát trước hang, có Vương khách từ phương xa đến bái yết.
Tới lúc 30 tuổi, Ngài đã làm những việc dị thường . Ngài dọc ngang đây đó, khi đỉnh núi lúc ghềnh sông, đi khắp thôn quê tới thành thị, tuyên bố những lời lẽ chưa từng thấy trong triết học, giảng thuyết những luật các nhà luân lý chuyên gia chưa nghĩ đến. Ngài xưng mình là “Tiên Tri”, là “Sứ giả của Trời”, là “Vị Cứu tinh”, và hơn nữa, là Con Thiên Chúa.
Ngài đã làm rất nhiều phép lạ như : Ngài cho kẻ què đi, kẻ điếc nghe, kẻ câm nói, kẻ chết sống lại!… Đạo lý cao siêu với những việc dị thường ấy lôi cuốn dân đi theo, nhiều người xin làm môn đệ, cam kết với Ngài: Một lòng trung tín, sống thác không rời!
Nhưng đột nhiên, thiên hạ phải bỡ ngỡ, hoang mang, vì Ngài bị bắt, bị khảo tra, bị vùi dập dưới những cực hình tủi hổ, rồi bị giết thảm thương trên thập giá…
Nhiều người đã tưởng Ngài bại trận, đời tiên tri và Cứu thế của Ngài mất hút trong đau thương. Nhưng đoàn môn đệ lại nhận ra Ngài đắc thắng, một cuộc đắc thắng kỳ diệu của mãnh lực Tình yêu. Và, hơn nữa tin Ngài là Thiên Chúa, các ông đã lặn lội khắp nơi, lao mình vào đau khổ, đem hết máu đào ra minh chứng đạo lý và sứ mệnh của Ngài, khiến người trong muôn nước, từ vua quan đến thứ dân, phải tin nhận Ngài là Thiên Chúa, sấp mình thờ lạy và chúc tụng Ngài là vị Cứu tinh thế giới.
Ngài chết đi rồi sống lại!
Ngài sống lại rồi lên trời!
Ngài chính là Chúa Trời giáng thế
Xưa nay bao khối óc thông minh khảo cứu đời Ngài, đều phải công nhận Ngài như vậy, và xác tín điều Ngài đã từng tuyên bố:
“Ta Là Đường, Là Sự Thật Và Là Sự Sống!!!”[1]
Lạy Chúa Giêsu, chúng con vừa rảo qua cuộc đời nhân thế của Chúa. Bây giờ chúng con xin được trở về và sống lại những giây phút đầu tiên Ngài xuống nhân trần, mang thân phận con người trong khung cảnh Belem, giữa mùa tuyết lạnh cách đây 2014 năm về trước. Ước gì với lòng thành kính, việc chiêm ngưỡng cảnh Chúa Sinh ra, nhờ ơn Chúa giúp chúng con sẽ cảm nhận sâu xa hơn tình Chúa yêu con
Phần I: THẾ GIỚI CỦA BÓNG ĐÊM
Cảnh 1: LƯU ĐÀY !
Lời dẫn (LD): Hết, thế là hết! Vườn địa đàng- ấm áp nắng xuân, rộn ràng cánh bướm đã khép cánh cửa, còn chăng chỉ là giấc mơ quá khứ. Mối thâm tình Cha con với Đấng Tạo Dựng cũng bị đứt đổ, còn chăng cũng chỉ là hoài mộng ! Nguyên tổ Ađam- Eva trối bỏ Tình Chúa, bị đuổi ra khỏi Vườn Vui và bước vào đường khổ nhục. Ông phải vất vả lầm than, bà phải sinh con trong đau đớn. Rồi trùng điệp những cảnh thương tâm: con cái bất phục tùng cha mẹ, anh em oán nghét nhau. Cabin đã giết Abel làm máu chảy chan hoà, mặt đất xông mùi tội ác... Hỗn loạn, chiến tranh, hận thù, máu và nước mắt bao chùm khắp nơi … Các tạo vật bắt đầu nổi loạn, bất phục tùng con người, và ngay trong chính con người, thể xác cũng không còn nghe theo lý trí lương tâm… Quay lưng lại với Nguồn sáng Tình Yêu, con người lần bước trong đêm tối, mỗi lúc một lún sâu, càng lúc càng bi thảm! Bế tắc! Tuyệt vọng!… Bóng đêm đồng nghĩa với sự dữ, với thế giới của thần ác… Thế lực Bóng đêm thoả sức lộng hành… Chao ôi, cánh thuyền mong manh của kiếp người biết đi đâu về đâu giữa đại dương đen tối, tứ bề dập vùi sóng gió?!…
(Sân khấu là một bãi đá (giấy giả đá) lổm chổm, đoàn người (hoá trang người Do Thái) khổ sai xiềng xích cột chặt nhau như đoàn nô lệ nặng nhọc bước ra. Một người già yếu, thương tật chợt té quỵ, làm cả một đoàn người đổ rạp. Tụi lính lôi dậy, đánh đập chửi bới um lên)
Lính quỷ 1 : Dậy, dậy, nhanh lên tới rồi! Mẹ kiếp, lũ người chúng mày chỉ ăn hại
mà thôi
(lính cởi xiềng xích đề người làm việc. Trên sân khấu là cảnh đoàn người đang hì hục đục, đập, bê…đá)
L.2: (Một người đói mệt quá. đứng không nổi té, lính đạp dúi): Té này! Té này! Ông cho té xuống vực thẳm luôn.
L.3: (Đi quan sát, cầm roi quật, hối thúc)- Làm nhanh lên, nhanh lên. Cái thằng này lười biếng quá đấy, muốn bị treo cột hả?
Người 1: Tôi khát quá, khát quá ông ơi, Làm ơn cho tôi một hớp nước !
L4: Nước hả, này thì nước. Ông đánh cho chảy máu ra, lấy máu mà uống. Mới làm có 8 tiếng bày đặt đã đòi nước.
L3: Lôi một em bé đang ngủ trốn trong kệ đá, đẩy dúi em té Lần nữa để ông bắt trốn ngủ ông phạt nhốt trong hang tối một tuần. Mới 12 tuổi đã lười biếng rồi.
Bé (vừa khóc vừa van xin) xin ông tha cho con, con buồn ngủ qúa. Cả đêm qua con sốt không ngủ được… Tha cho con, con chừa rồi!
L3: Liệu hồn con ranh, từ giờ đến chiều không đập được 100 viên tao bỏ đói.
(một lính hô). Này các chiến hữu, chúng ta đi nhậu thôi, kệ mặc lũ người mọi rợ này! (tất cả lính vào)
Bé (chạy ra ôm mẹ) Hu hu, tại sao họ ác thế, mẹ ơi sao họ ác thế. Hu hu hu.
Mẹ (ôm con khóc) Trời ơi, Con của mẹ! Tội con của mẹ quá!… hư hư. Gia vê Đức Chúa ơi, có thấu chăng tình con. Đến bao giờ Ngài mới đến xua tan hận thù…
(Một người A bê tảng đá to, vấp vào chân cụ già té, tảng đá rớt trúng váo chân cụ, máu chảy dầm dìa. Cụ ôm chân kêu, người chạy ra băng) Ối, trời ơi đau!
Ng A: (Lồm cồm bò dạy chửi ông già) : Đồ lão già mắc dịch. Bộ lão đui sao đấy, không thấy người ta bê nặng tránh hả!
Ng B: Cụ là người cao tuổi nhất ở đây, anh phải nói năng kính trọng chứ. Anh trái không xin lỗi cụ còn hống hách. Chúng ta cùng chung cảnh lưu đày tù tội, bị thế lực cái ác cai trị phải biết thương nhau chứ!
A: Thằng nhãi này mày dạy khôn ông hả… Này thì nâng đỡ này (đẩy té B). Đấy xem đứa nào đến thương giúp mày không!
Ô lão: (Giơ tay cầu nguyện, thấy vậy tất cả ngừng làm quây tròn, quỳ gối cùng cầu nguyện) Lạy Đức Chúa, Thiên Chúa của tổ phụ chúng con hỡi, Thiên Chúa của Abraham, Thiên Chúa của Isaac, Thiên Chúa của Giacóp, đến bao giờ Ngài mới nghé mắt trông đến chúng con (tất cả lặp lại: -Lạy Đức Chúa đến bao giờ!).
Chúng con bất trung, chúng con tội lỗi nhưng lẽ nào Ngài chấp tội (ho…). Lời hứa cho ngai báu Đavít bền vững thiên thu, lời hứa ban Đấng Cứu tinh đến giải thoát chúng con khỏi thảm cảnh lưu đày tù tội, phải chăng Ngài không còn nhớ? Đến bao giờ mới thực hiện ?(tất cả:-Phải chăng Ngài đã quên lời hứa, muôn lạy Chúa!).
Ôi lạy Thiên Chúa Tổ phụ của chúng con, Ngài có thấu chăng ách nô lệ khốn khổ. Dưới bàn chân Ngài chúng con đã than khóc cạn khô nước mắt, đã ngào kêu khan cổ họng (ho lụ khụ…). Xin hãy thương, hãy mau mau sai Đấng Cứu Thế đến cứu giúp chúng con (tất cả:- Đấng Cứu Thế giải thoát chúng con, ôi Đức Chúa hỡi, mau mau sai đến!).
Bóng đêm bao trùm khắp thế trần, hận thù cai trị mọi con tim, Thế giới sự dữ thoả sức tung hoàn… Chúng con cần Tình yêu, chúng con khao khát Tự do, chúng con mong chờ Ánh sáng …(Tất cả: tình yêu, tự do, ánh sáng, chúng con cần lắm Đức Chúa ơi!)
Quỷ vương: (đi ra ,cùng với các lính khác): Ha ha ha Chúa nào? Giavê nào?. Toàn lời ngớ ngẩn điêu ngoa. Ông nói cho biết, chẳng có Chúa nào hết. Chúa chết rồi, chết trong trái tim hận thù của ta, trong trái tim đen tối của các ngươi. Ha ha… Ông mày là Chúa đây này. Mở mắt to ra mà nhìn, mở rộng tai mà nghe: Ông mày là Chúa đây!
Lính: Đại vương vạn tuế, vạn vạn tuế!
(gọi A) Thằng kia ra đây. Tao thấy mày khá đấy, trong đám người này chỉ mỗi mình mày là không tin có Chúa nào hết. Tao chấm thái độ đối xử của mày đấy. Đừng có nghe lũ người điên kia, không yêu với thương gì cả. Muốn sướng, muốn ấm cật no thân cứ hung hăng lên, kiêu căng lên… Ba năm nữa ta cho chú mày mọc đuôi, cho lên chức tiểu quỷ. Chú mày biết ta là ai không?
A Dạ… Bẩm… Ngài là chúa tể của vũ trụ này!
Q.V Hay, hay. Ta là vua, ta là Chúa. Ha ha ta là chúa tể vũ trụ này ha ha (vừa vào vừa cười)
Lũ quỷ: Đại vương vạn tuế, vạn vạn tuế!
(một con Q chạy ra lắc chuông) Nghỉ thôi, nghỉ thôi; hết giờ, hết giờ rồi (lũ Q lại xiếng xích mọi người lại. Đoàn người xiềng xích đi vào)
Cảnh 2: VŨ KHÚC THIẾU NỮ SION (múa)
Phần II: GIÁNG SINH
Cảnh 1: TRUYỀN TIN
LD: Nơi thôn làng Nararét bình dị và êm ả, có một thiếu nữ tuổi xuân xanh, công dung ngôn hạnh bề nào cô cũng nổi danh một cách tuyệt vời. Người trinh nữ đó tên là Maria. Thân phụ cô là cụ ông Gioakim và cụ bà Anna, thuộc dòng tôn thất của minh hoàng Đavít, nhưng cả về danh vọng lẫn gia nghiệp đã tụt xuống bậc trung lưu. Cũng như bao thiếu nữ Do Thái khác Maria siêng năng cầu nguyện, năn nỉ xin Giavê Thiên Chúa thương tình nhân loại, sai Cứu Chúa xuống trần. Trong khuê phòng tĩnh mịch cô thì thẩm với Chúa:
Maria: Chúa ơi, Thiên Chúa của Tổ phụ chúng con, Đấng Trung tín và giầu lòng Tình thương xót. Xin nghe đến lời chúng con khẩn cầu. Từ khi nguyên tổ lìa xa Chúa, Dân Ngài liên tục kiếp đoạ dầy, nhân loại chúng con bị xiềng xích trong nô lệ của bóng đêm. Lòng chúng con như thửa ruộng khô cạn sức sống, mỗi lúc một thêm nứt nẻ của hận thù. Chúng con khát nước, mong trận mưa Hồng ân cứu độ. Lời hứa ngàn xưa ban Đấng Cứu Thế đến đạp nát đầu thế lực sự dữ, cứu chúng con khỏi nô lệ tội lỗi, đem chúng con về miền Đất hứa nơi chảy sữa và mật ong… Đến bao giờ mới hiện thực. Dân tộc con khổ quá…!
(Ca đoàn hát bài “Con mong trờ Chúa” (nhạc và lời của LM Từ Duyên)- hoặc chọn bài khác phù hợp ….)
Sứ thần: (vào) Kính chào Bà đầy ơn thánh ( Maria giật mình). Đừng sợ! Đức Chúa luôn ở cùng Bà. Bà là người có phúc hơn mọi người nữ. Bà được đầy tràn ơn nghĩa trứơc mặt Đức Chúa.
Maria: Nhưng thưa Ngài, Ngài là ai? Cửa phòng tôi cài chặt then cửa, sao Ngài vào được đây?
ST: Tôi là sứ thần là Gabriel , hầu cận bên ngai Đức Chúa.
Maria:- Nữ tì hèn mọn này của Đức Chúa, xin được chào kính Sứ thần Gabriel! Thưa Sứ thần lời chào của ngài vừa rồi nghĩa gì vậy, tôi không hiểu?
ST: Tôi mang đến tin vui của Đức Chúa cho Bà, cho cả dân tộc, cả nhân loại: Bà sẽ trở nên Mẹ Đấng của Lời Hứa, sẽ sinh một con trai, quý danh là Giêsu. Đó là một thiên đồng siêu vị, vì Ngài chính ConThiên Chúa. Thiên Chúa sẽ ban cho Ngài ngai vàng Đavít là tổ phụ Người. Ngài sẽ là Cứu Chúa muôn dân. Nước của Ngài Bình trị thiên thu, không giới hạn biên cương.
M: Không, không! Chuyện đó xảy ra thế nào được, thưa Sứ thần. Tôi đã dâng mình cho Đức Chúa, quyết đời tận hiến, trọn đời đồng trinh. Tôi không biết đến người đàn ông!
ST: Không sao đâu Maria. Đức Chúa Thánh Thần sẽ ngự xuống trên Bà, quyền năng Đấng tối cao sẽ bao phủ trên Bà, Con Bà sinh ra là do bởi quyền phép của Ngài. Đức Chúa vẫn ban Ơn Đồng Trinh cho Bà và trước mặt Ngài, Bà mãi là bông huệ trắng trong, ngạt ngào hương thơm.
M: Xin Vâng, Lạy Giavê Thiên Chúa, Ngài đã đoái đến thân phận nữ tì thấp hèn này, con xin vâng theo như lời Sứ thần truyền dạy.
ST: Ta báo cho trinh nữ một tin vui nữa. Kìa, Elizabeth chị họ nàng, mặc dù tuổi già cũng đã có thai được 6 tháng. Chẳng có gì mà Thiên Chúa chúng ta không làm được. Tôi xin chào Trinh nữ, mẹ của Đức Chúa.
(Maria cúi chào)
(Maria hát múa bài: “Linh hồn tôi….”)
Cảnh 2: ĐIỀU TRA DÂN SỐ
LD: Thời gian thấm thoát trời đã sang đông. Từng cơn gió buốt thổi mạnh. Trời lạnh như cắt da. Ai nấy đều đóng cửa ở trong nhà. Đã 9 tháng trôi qua. Kể từ ngày Sứ thần báo tin, Maria và Giuse âm thầm chuẩn bị cho ngày Đức Chúa sinh ra. Lúc này mọi sự đã sẵn sàng…
(Nhạc rộn rã) Bất ngờ, một buổi sáng nọ, thôn làng Nazaret bé nhỏ thầm lặng bỗng xôn xao vì chiếu chỉ Hoàng đế…(3 lính cầm mõ, trống, loa… đi rao)
Lính1:(cầm loa hô to) Alo! Alô! Nghe đây! Nghe đây!
Chiếu chỉ hoàng đế/ Toàn dân lắng nghe/ Kịp thời thực hiện…Alô!Alô!… Nghe đây, nghe đấy
Lính 2: (cầm chiếu chỉ đọc) “Ta, Xêda Augusto , cai trị toàn lãnh địa Rôma, nay ra lệnh: Để ổn định dân cư, ta truyền kiểm tra dân số toàn dân. Vậy ai nguyên quán ở đâu kíp về đấy đăng ký sổ bộ. Truyền công bố chiếu chỉ này cho toàn dân rõ!
Làm tại Rôma, năm thứ 8, triều đại ta Xêda Augusto Hoàng đế”
(Đám lính đi vào” a lô alô…” rồi vào)
Cảnh 3: TÌM QUÁN TRỌ
LD: Giuse, Maria đều thuộc dòng tộc Davít nên phải rời Nazarét về nguyên quán Bêlem, dù rằng Maria sắp đến ngày sanh nở. Hai Đấng thánh trảy bước về phương nam, lững thững giữa đêm trường giá lạnh.
Giuse: Trời đã trở lạnh, Mẹ Chúa cần gìn giữ sức khỏe cho tốt, Maria !(cởi tấm khoác ngoài lên vai Maria)
LD: Đường thiên lý đã qua. Đêm về. Trời mỗi lúc một tối đen. Trên tầng cao muôn sao lấp lánh, hẹn hò một giấc nghỉ yên. Một luồng gió lạnh vút qua mặt.
Maria (lo lắng):- Anh Giuse, chúng ta trọ ở đâu? Em sợ đêm nay Hài Nhi sẽ chào đời. Chúng ta cần một căn phòng ấm áp…
Giuse: Đàng kia có nhà trọ. Chúng ta thử đến đó. (đi vào)
Cảnh 4: QUÁN TRỌ
(Góc sân khấu bày sẵn bàn ghế)
Ô chủ (ra): Bà nó ơi!
B.chủ: Chuyện gì thế ông?
Ô Ra đây tôi nói cái này.
Bà (ra) Chuyện gì thế ông?
Ô Bà ngồi xuống đây. Tôi đã nói bà đừng nhúng tay vào ba chuyện dọn dẹp, để cho đầy tớ làm.
Bà Vậy ông bảo tôi làm điều gì bây giờ
Ô Đếm tiền, con chuyện gì khác nữa.
Bà (Ô.chủ đưa túi tiền cho vợ, sang một bên đọc sách. B.chủ đếm tiền…) Phen này giầu to rồi, tiền về ta như nước đổ. Đức Chúa đang chúc phúc cho ta. Người đâu mà tiến về thành mình đông quá chừng chừng.
Ô Bà đếm thầm tôi, để tôi còn đọc Kinh Thánh
B Ông nhớ đọc lớn cho tôi nghe với
Ô “Ngươi hãy giúp người nghèo khó và đừng tiếc nuối. Vì Giavê Thiên Chúa sẽ chúc phúc cho mọi công việc làng của ngươi”
B 18 nén ông ạ!
Ô Nhiều thế sao. Chà, cứ cái đà kiểm tra dân số thế này chắc mình phải xây thêm kho chứa tiền thôi
B Ông đọc tiếp cho tôi nghe đi
Ô “Các ngươi nhớ đóng thuế thập phân…”, này, Bà nhớ dành cho tôi một nén để đóng thuế thập phân đấy”. Muộn rồi, thôi tôi đi nghỉ trước, bà chịu khó thức, thế nào cũng có thêm khách
(Giuse-Maria gõ cửa)
(Thằng nhỏ đứa ở chạy vào) - Bà chủ ơi có thêm khách đến!
Chủ: Mời vào! Mời vào. Kính mời hai ông bà vào (chủ niềm nở). Quán trọ của tôi rất lịch sự, đầy đủ các tiện nghi, thoả mãn mọi nhu cầu quý khách. Quán trọ tôi được xếp loại 5 sao, đạt chuẩn ISO 2014. Quý khách ở đây hoàn toàn yên tâm.
Giuse: Thưa bà chủ, chúng tôi là những lữ khách nghèo …
Chủ: Sao ? Nghèo à..Nghèo thì cút… cút ngay!
Giuse: Xin bà rủ lòng thương cho chúng tôi trọ qua đêm
Chủ: Không, không chúng tôi không có thương tình một ai hết. Muốn thương, dễ thôi (xoè tay) tiền, tiền… Cứ có tiền, giá nào tôi cũng thương.
(Giuse-Maria dốc túi tiền đưa hết)
Giuse: Thưa bà, chúng tôi chỉ có bấy nhiêu, thêm cả chiếc nhẫn đính hôn… Xin bà vui lòng nhận cho chúng tôi được nghỉ đêm nay ở đây.
Chủ: (khinh khỉnh) Có mấy đồng bạc lẻ thế này mà dám gõ cửa quán trọ tôi á (cầm nhẫn lên xem).Thế này mà cũng gọi nhẫn cưới hả. Thôi mời ông bà đi chỗ khác cho.
Giuse: (năn nỉ) Xin bà cho chúng tôi một chỗ nào tồi tệ nhất trong nhà cũng được. Nhà tôi có lẽ sinh đêm nay
Chủ (giận dữ) Sao, còn thế nữa à, thế thì càng không thể được, làm như thế quán tôi là nơi chứa các bà đẻ à. Đã nghèo còn mang bầu. Thôi nhé xin mời, biến, ra khách sạn ngàn sao, chỗ cánh đồng ấy mà đẻ...
Hứ, Thật là xui xẻo cho quán tôi. Thằng nhỏ đâu, đuổi hai ông bà này đi, Hứ bọn khố rách áo ôm mà đòi vào đây hả (chủ vào)
Nhỏ (xua đuổi) Hai ông bà đi ngay. Bà chủ tôi đã nói không là không, nài nỉ lôi thôi, đi mau, nghèo mà ham ờ chỗ sang. (nhỏ vào)
(Giuse Maria đi một vòng)
Giuse (rầu rĩ): Mình đã gõ biết bao nhà trọ nhưng họ đều từ trối vì mình nghèo. Ở trốn đô thành này người ta xem đồng tiện to hơn tình nghĩa. Tôi thấy mình thật hổ, tìm một phòng trọ bần tiện nhất để Đức Chúa sinh ra cũng không có.
Maria: Mình đã làm hết khả năng, âu đó cũng là Thiên ý của Đức Chúa. Đức Chúa của chúng ta không cần ngự nơi nhà cao cửa rộng, mà thích ngự trong những tâm hồn đơn sơ, khiêm nhường. Anh đừng buồn, mình không có tiền để lo cho Chúa một chỗ tốt vật chất nhưng mình có một trái tim tha thiết yêu Ngài. Em nghĩ điều đó làm cho Ngài vui lắm, ấm áp lắm… Anh à, hình như không xa, ngoài cánh đồn phía trước có nhiều hang đá mà các mục đồng nghèo hay vào trú đêm với bầy chiên cừu. Hay là ta đến đó đi…
(Giuse miễn cưỡng gật đầu… vào trong)
Cảnh 4: BA VUA.
(Gaspard, Melchior, Balthazar: cầm ông thiên văn nhìn lên bầu trời)
Gas: Ngôi sao chổi to qúa các ông ạ, chắc chắn có một thiên vương mới chào đời.
Mel: Tôi chưa từng thấy trong cuộc đời, chưa từng đọc trong lịch sử thiên văn có một ngôi sao to đẹp đến thế. Phải nói là tuyệt đẹp! Vị vua này chắc phải tuyệt trần cõi thế…
Bal: Gaspard, Melchiơ hai ông có để ý không. Các vì sao sáng, đúng là ngôi sao của các vua chúa, rồi muôn vàn tinh tú, hình như khắp mọi dân trên thế giới đều quy tụ quanh và hưởng ánh sáng thái bình từ ngôi sao chổi kỳ dị này. Tôi nghĩ ngôi sao này xuất hiện báo hiệu cho một vị vua, không, chính xác là một vị Cứu tinh, vua của muôn vua, chúa của muôn chúa đã ra đời. Không biết có sách nào nghi chép, hoặc tiên tri nào nói đến vị vua này không nhỉ?
Gas: Ông nhắc tôi mới nhớ, hình như sách kinh Do Thái có nói đến vị quân vương này. Để tôi kiểm tra lại ( ba ông tìm mở quyển sách… la lên)
Mel: (nhảy lên vui mừng) Đây rồi, các ông ơi, tôi tìm thấy rồi! Sách ngôn sứ Mica ở đầu đoạn 5 có nói:(hai ông kia xúm lại cả ba cùng đọc) “Phần ngươi hỡi Belem, miền đất Giuđa, ngươi đâu phải là thành nhỏ nhất của Giuđa, vì ngươi là nơi vị lãng tụ chăn dắt Israel dân ta sẽ ra đời. Nhờ quyền lực Yavê, nhờ uy danh của Đức Chúa- Thiên Chúa của Ngài, ngai vàng Ngài sẽ bền vững thiên thu, dười cánh tay Ngài dẫn dắt dân chúng sẽ được an cư, vì, chính Ngài là sự bình an. Nước của Ngài sẽ nên lớn lao cho đến mút cùng trái đất.”
Bal (cầm ống kinh nhìn lại bầu trời) Đúng là ngôi sao lạ mọc lên từ miền nam Giuđêa, hình như hướng sáng đuôi chổi chỉ về thành đô Giêrusalem. Thôi chúng ta mau mau chuẩn bị lễ vật để kiến bái Ngài, quy phục đất nước ta về với Ngài.
(ba vua chuẩn bị, hối hả …vào)
Cảnh 5 : MỤC ĐỒNG
LD: Phía đông Belem là dải đồng cỏ xanh rộng, nơi chăn nuôi nhiều đàn chiên cừu lớn, các mục đồng thường thức canh giữ đàn đàn súc vật. Họ là những đám dân du mục, quê hương vô định, nay đây mai đó. Họ thích tung tăng giữa cảnh tĩnh mịch thiên nhiên và gởi mình vào giấc ngủ êm đềm dưới ánh trăng, mặc cho sương sa gió lộng
MĐ1: Ôi chà chà, một ngày thật là mệt, thôi thì chúng ta nghỉ một tí. Các bạn còn gì ăn không? Mình đói quá!
MĐ2: Đây tớ còn một ổ bánh mì
MĐ1: Cám ơm bạn! Mình ăn một nửa thôi (cầm bình nước tu uống). Hà… đêm đen dầy đặc. Cả trần gian đắm chìm trong bóng đêm, ngóng hừng đông, ngày mới của thiên đàng, nơi không còn vang tiiếng khóc lầm than. Ngày phước lộc bình an.
MĐ2: Nguyện trời cao xuống ơn lành khát vọng, cho trần gian sinh hạ Đấng Cứu thế.
MĐ3: (ngạc nhiên chỉ) Ô kìa, bên phía Bêlem có cái gì lạ quá!
MĐ4: Phải, vầng hào quan sáng toả, ôi huy hoàng hơn cả bình minh
MĐ1: Thật diệu huyền, uy linh lạ lùng chưa từng thấy. Nhưng bây giờ đã khuya rồi, ta đánh một giấc, rồi ngày mai sẽ xem sao.
(Tất cả) Đồng ý, duyệt!
(sứ thần hiện ra, MĐ sợ)
MĐ2 (Thức canh): Kìa một bóng người chói rọi đến tiến về phía chúng ta, anh em có để thấy không?
ST: Hỡi mục đồng, đừng sợ. Tôi đến đây báo cho các ông một tin mừng, ở Bêlem quê hương vua Davít đã sinh ra chính Đấng muôn dân trông đợi. Đó là Chúa Cứu thế. Đây là dấu để các ông nhận ra Ngài: Một Hài nhi bọc trong chiếc khăn, nằm trên máng cỏ.
MĐ3: Còn chần chờ gì nữa, chúng ta hãy đến Belem mà xem!
MĐ2: Còn bầy chiên thì sao?
MĐ1: Đừng sợ có Đức Chúa lo, chúng ta đi hết, gọi thêm các anh em khác nữa. (gọi) Các anh em mục đồng ơi! Dậy thôi, Dậy mà xem Đấng Cứu thế đã ra đời, ngay làng Belem. Chúng tôi mới được Sứ thần báo tin. Nhanh lên anh em mục đồng ơi !
(nhóm MĐ khác chạy ra, có người bê theo một con chiên béo)
(Các MĐ hát múa bài : Kìa trông huy hoàn vì sao...)
Cảnh 6: NƠI HANG ĐÁ
(trên sân khấu cách điệu hang đá, có Chúa Hài Đồng, Maria, Giuse quỳ bên)
(Ca đoàn hát bài Tình yêu mùa đông 2 (bài khác, tuỳ chọn). Lưu ý: kết hợp với lời nguyện hoạt cảnh. Trong khi hát PK1 ba vua đi vào. Hát hết Pk 1 Ba vua nói)
Gas: Lạy Đức Chúa, chúng con từ phương xa tới triều kiến, có chút quà hèn gồm vàng-mộc dược và nhũ hương chúng con xin dâng kính Ngài. Mong Ngài vui nhận tấm lòng thành của chúng con.
Bal: Chúng con nhận ra Ánh sao Chân lý và đến quy phục Ngài, xin cho các vua chúa, các vị lãnh đạo thế giới cũng biết tin phục Ngài, để chân lý và hoà bình lan toả khắp nơi, nhân loại chúng con được hưởng cảnh thái bình thư thái.
Mel: Tâu đức Chúa, loài người chúng con vẫn chìm trong đau khổ. Nạn khủng bố, dân tộc quá khích hoành hành khắp nơi, làm bất ổn toàn thế giới, chúng con luôn sống trong bất an. Quê hương của Chúa, đất nước Palestine miền Trung Đông vẫn đang trong thùng thuốc nổ. Hai anh em ruột, cùng một dòng tổ Abraham là Israel và Phalestin- Hồi giáo vẫn tương tàn máu đổ. Xin cho chúng con biết thương yêu nhau, vì chỉ có Tình yêu thương nhân loại mới thoát khỏi hận thù, mới tận hưởng được hạnh phúc.
(hát tiếp ĐK: “xin cho con luôn được…” -Mục đồng vào, quỳ chung quanh, hai MĐ bê con chiên tiến lễ)
MĐ1: Chúng con là nhưng mục đồng nghèo hèn, chúng con rất vui và hãnh diện vì Chúa đã chọn Hang Belem, nơi chúng con trú ngủ với bò lừa để Giáng thế. Chúa gởi thân vào nơi thấp hèn, chật hẹp và hôi tanh để dạy chúng con sống khiêm nhường. Chúa sinh ra lúc đêm khuya, rét lạnh đang khi nhân loại vùi trong giấc ngủ nặng nề để đánh thức những tâm hồn say đắm, sưởi ấm những linh hồn sầu khổ. Xin cho chúng con biết sống thức tỉnh và biết sưởi ấm nhau bằng trái tim nhân hậu.
MĐ2: Chúa Hài Đồng ơi, bố mẹ con vất vả lắm , bao nhiêu năm nay thiếu nhi chúng con không có nhà Giáo lý để học, Giáo xứ chúng con đang dự định xây cất nhưng còn thiếu kinh phí nhiều lắm, kể như giấc mơ còn xa khỏi tầm tay. Xin Chúa Hài đồng mở rộng nhiều tấm lòng hảo tâm, giúp chúng con sớm có được Nhà giáo lý, có nơi ổn định học hỏi đạo Chúa. Xin Chúa đừng quên ban cho cha mẹ chúng con được sức khoẻ, công ăn việc làm ổn định, nhất là biết noi gương gia đình Chúa biết sống đạo hạnh, yêu thương nhau.
(ca đoàn hát tiếp)
tất cả MĐ: Chúng con dâng tặng Chúa con chiên tơ béo tốt nhất!
(Múa kết thúc bài chú bé đáng trống)
Dẫn kết:
Ngôi lời đã Nhập thể, Ngài chính là ánh sáng thắp lên giũ cộng đồng nhân loại. Chúng ta cùng dân Thánh lễ này với tất cả tâm loàng thờ kính mên yêu, tri ân và cảm tạ.
Đức Kitô Ngôi Lời của Thiên Chúa đã giáng thế ở giữa chúng ta, mang theo phúc lộc tràn đầy cho những ai thành tâm thiện chí:
VINH DANH Thiên Chúa TRÊN TRỜI
BÌNG AN DƯỚI THẾ CHO NGƯỜI THIỆN TÂM!
Lưu Ý: Có thể chọn thay bài hát, lời nguyện cho phù hợp tuỳ nơi.
________________________________________
[1] (x. Tự ngôn- Cuộc đời Chúa Cứu Thế- Lâm Quang Trọng)
Biên soạn: Trương Ái Nhiệm
Dẫn nhập:
Cuộc đời Chúa Cứu Thế!
Một thiên truyện ly kỳ!
Một Hài nhi Do Thái, sinh trong hang đá Belem, oe oe khóc giữa đêm đông giá lạnh, vừa mới chào đời được mấy hôm, đã bị truy nã như một tên phản nghịch, cha mẹ phải ẵm vào rừng, lén lút trốn sang nước ngoài trú ẩn.
Cơn giông tố qua, Hài nhi trở lại quê nhà, lớn lên trong khung cảnh một gia đình thợ mộc, làm quen với cái cưa khúc gỗ, ban ngày đem mồ hôi đổi lấy bánh nuôi thân, tối đến đặt mình trên manh chiếu, ngủ cho qua đêm, để hôm sau lại bắt tay vào việc cũ.
Trong bao nhiêu năm như thế, Giêsu đã sống một đời giản dị, rất bình dân như bao người bình dân khác!
Tuy nhiên, đời bình dân ấy, ngay lúc chớm nở, đã thấp thoáng ánh diệu kỳ: Có Thiên thần ca hát trước hang, có Vương khách từ phương xa đến bái yết.
Tới lúc 30 tuổi, Ngài đã làm những việc dị thường . Ngài dọc ngang đây đó, khi đỉnh núi lúc ghềnh sông, đi khắp thôn quê tới thành thị, tuyên bố những lời lẽ chưa từng thấy trong triết học, giảng thuyết những luật các nhà luân lý chuyên gia chưa nghĩ đến. Ngài xưng mình là “Tiên Tri”, là “Sứ giả của Trời”, là “Vị Cứu tinh”, và hơn nữa, là Con Thiên Chúa.
Ngài đã làm rất nhiều phép lạ như : Ngài cho kẻ què đi, kẻ điếc nghe, kẻ câm nói, kẻ chết sống lại!… Đạo lý cao siêu với những việc dị thường ấy lôi cuốn dân đi theo, nhiều người xin làm môn đệ, cam kết với Ngài: Một lòng trung tín, sống thác không rời!
Nhưng đột nhiên, thiên hạ phải bỡ ngỡ, hoang mang, vì Ngài bị bắt, bị khảo tra, bị vùi dập dưới những cực hình tủi hổ, rồi bị giết thảm thương trên thập giá…
Nhiều người đã tưởng Ngài bại trận, đời tiên tri và Cứu thế của Ngài mất hút trong đau thương. Nhưng đoàn môn đệ lại nhận ra Ngài đắc thắng, một cuộc đắc thắng kỳ diệu của mãnh lực Tình yêu. Và, hơn nữa tin Ngài là Thiên Chúa, các ông đã lặn lội khắp nơi, lao mình vào đau khổ, đem hết máu đào ra minh chứng đạo lý và sứ mệnh của Ngài, khiến người trong muôn nước, từ vua quan đến thứ dân, phải tin nhận Ngài là Thiên Chúa, sấp mình thờ lạy và chúc tụng Ngài là vị Cứu tinh thế giới.
Ngài chết đi rồi sống lại!
Ngài sống lại rồi lên trời!
Ngài chính là Chúa Trời giáng thế
Xưa nay bao khối óc thông minh khảo cứu đời Ngài, đều phải công nhận Ngài như vậy, và xác tín điều Ngài đã từng tuyên bố:
“Ta Là Đường, Là Sự Thật Và Là Sự Sống!!!”[1]
Lạy Chúa Giêsu, chúng con vừa rảo qua cuộc đời nhân thế của Chúa. Bây giờ chúng con xin được trở về và sống lại những giây phút đầu tiên Ngài xuống nhân trần, mang thân phận con người trong khung cảnh Belem, giữa mùa tuyết lạnh cách đây 2014 năm về trước. Ước gì với lòng thành kính, việc chiêm ngưỡng cảnh Chúa Sinh ra, nhờ ơn Chúa giúp chúng con sẽ cảm nhận sâu xa hơn tình Chúa yêu con
Phần I: THẾ GIỚI CỦA BÓNG ĐÊM
Cảnh 1: LƯU ĐÀY !
Lời dẫn (LD): Hết, thế là hết! Vườn địa đàng- ấm áp nắng xuân, rộn ràng cánh bướm đã khép cánh cửa, còn chăng chỉ là giấc mơ quá khứ. Mối thâm tình Cha con với Đấng Tạo Dựng cũng bị đứt đổ, còn chăng cũng chỉ là hoài mộng ! Nguyên tổ Ađam- Eva trối bỏ Tình Chúa, bị đuổi ra khỏi Vườn Vui và bước vào đường khổ nhục. Ông phải vất vả lầm than, bà phải sinh con trong đau đớn. Rồi trùng điệp những cảnh thương tâm: con cái bất phục tùng cha mẹ, anh em oán nghét nhau. Cabin đã giết Abel làm máu chảy chan hoà, mặt đất xông mùi tội ác... Hỗn loạn, chiến tranh, hận thù, máu và nước mắt bao chùm khắp nơi … Các tạo vật bắt đầu nổi loạn, bất phục tùng con người, và ngay trong chính con người, thể xác cũng không còn nghe theo lý trí lương tâm… Quay lưng lại với Nguồn sáng Tình Yêu, con người lần bước trong đêm tối, mỗi lúc một lún sâu, càng lúc càng bi thảm! Bế tắc! Tuyệt vọng!… Bóng đêm đồng nghĩa với sự dữ, với thế giới của thần ác… Thế lực Bóng đêm thoả sức lộng hành… Chao ôi, cánh thuyền mong manh của kiếp người biết đi đâu về đâu giữa đại dương đen tối, tứ bề dập vùi sóng gió?!…
(Sân khấu là một bãi đá (giấy giả đá) lổm chổm, đoàn người (hoá trang người Do Thái) khổ sai xiềng xích cột chặt nhau như đoàn nô lệ nặng nhọc bước ra. Một người già yếu, thương tật chợt té quỵ, làm cả một đoàn người đổ rạp. Tụi lính lôi dậy, đánh đập chửi bới um lên)
Lính quỷ 1 : Dậy, dậy, nhanh lên tới rồi! Mẹ kiếp, lũ người chúng mày chỉ ăn hại
mà thôi
(lính cởi xiềng xích đề người làm việc. Trên sân khấu là cảnh đoàn người đang hì hục đục, đập, bê…đá)
L.2: (Một người đói mệt quá. đứng không nổi té, lính đạp dúi): Té này! Té này! Ông cho té xuống vực thẳm luôn.
L.3: (Đi quan sát, cầm roi quật, hối thúc)- Làm nhanh lên, nhanh lên. Cái thằng này lười biếng quá đấy, muốn bị treo cột hả?
Người 1: Tôi khát quá, khát quá ông ơi, Làm ơn cho tôi một hớp nước !
L4: Nước hả, này thì nước. Ông đánh cho chảy máu ra, lấy máu mà uống. Mới làm có 8 tiếng bày đặt đã đòi nước.
L3: Lôi một em bé đang ngủ trốn trong kệ đá, đẩy dúi em té Lần nữa để ông bắt trốn ngủ ông phạt nhốt trong hang tối một tuần. Mới 12 tuổi đã lười biếng rồi.
Bé (vừa khóc vừa van xin) xin ông tha cho con, con buồn ngủ qúa. Cả đêm qua con sốt không ngủ được… Tha cho con, con chừa rồi!
L3: Liệu hồn con ranh, từ giờ đến chiều không đập được 100 viên tao bỏ đói.
(một lính hô). Này các chiến hữu, chúng ta đi nhậu thôi, kệ mặc lũ người mọi rợ này! (tất cả lính vào)
Bé (chạy ra ôm mẹ) Hu hu, tại sao họ ác thế, mẹ ơi sao họ ác thế. Hu hu hu.
Mẹ (ôm con khóc) Trời ơi, Con của mẹ! Tội con của mẹ quá!… hư hư. Gia vê Đức Chúa ơi, có thấu chăng tình con. Đến bao giờ Ngài mới đến xua tan hận thù…
(Một người A bê tảng đá to, vấp vào chân cụ già té, tảng đá rớt trúng váo chân cụ, máu chảy dầm dìa. Cụ ôm chân kêu, người chạy ra băng) Ối, trời ơi đau!
Ng A: (Lồm cồm bò dạy chửi ông già) : Đồ lão già mắc dịch. Bộ lão đui sao đấy, không thấy người ta bê nặng tránh hả!
Ng B: Cụ là người cao tuổi nhất ở đây, anh phải nói năng kính trọng chứ. Anh trái không xin lỗi cụ còn hống hách. Chúng ta cùng chung cảnh lưu đày tù tội, bị thế lực cái ác cai trị phải biết thương nhau chứ!
A: Thằng nhãi này mày dạy khôn ông hả… Này thì nâng đỡ này (đẩy té B). Đấy xem đứa nào đến thương giúp mày không!
Ô lão: (Giơ tay cầu nguyện, thấy vậy tất cả ngừng làm quây tròn, quỳ gối cùng cầu nguyện) Lạy Đức Chúa, Thiên Chúa của tổ phụ chúng con hỡi, Thiên Chúa của Abraham, Thiên Chúa của Isaac, Thiên Chúa của Giacóp, đến bao giờ Ngài mới nghé mắt trông đến chúng con (tất cả lặp lại: -Lạy Đức Chúa đến bao giờ!).
Chúng con bất trung, chúng con tội lỗi nhưng lẽ nào Ngài chấp tội (ho…). Lời hứa cho ngai báu Đavít bền vững thiên thu, lời hứa ban Đấng Cứu tinh đến giải thoát chúng con khỏi thảm cảnh lưu đày tù tội, phải chăng Ngài không còn nhớ? Đến bao giờ mới thực hiện ?(tất cả:-Phải chăng Ngài đã quên lời hứa, muôn lạy Chúa!).
Ôi lạy Thiên Chúa Tổ phụ của chúng con, Ngài có thấu chăng ách nô lệ khốn khổ. Dưới bàn chân Ngài chúng con đã than khóc cạn khô nước mắt, đã ngào kêu khan cổ họng (ho lụ khụ…). Xin hãy thương, hãy mau mau sai Đấng Cứu Thế đến cứu giúp chúng con (tất cả:- Đấng Cứu Thế giải thoát chúng con, ôi Đức Chúa hỡi, mau mau sai đến!).
Bóng đêm bao trùm khắp thế trần, hận thù cai trị mọi con tim, Thế giới sự dữ thoả sức tung hoàn… Chúng con cần Tình yêu, chúng con khao khát Tự do, chúng con mong chờ Ánh sáng …(Tất cả: tình yêu, tự do, ánh sáng, chúng con cần lắm Đức Chúa ơi!)
Quỷ vương: (đi ra ,cùng với các lính khác): Ha ha ha Chúa nào? Giavê nào?. Toàn lời ngớ ngẩn điêu ngoa. Ông nói cho biết, chẳng có Chúa nào hết. Chúa chết rồi, chết trong trái tim hận thù của ta, trong trái tim đen tối của các ngươi. Ha ha… Ông mày là Chúa đây này. Mở mắt to ra mà nhìn, mở rộng tai mà nghe: Ông mày là Chúa đây!
Lính: Đại vương vạn tuế, vạn vạn tuế!
(gọi A) Thằng kia ra đây. Tao thấy mày khá đấy, trong đám người này chỉ mỗi mình mày là không tin có Chúa nào hết. Tao chấm thái độ đối xử của mày đấy. Đừng có nghe lũ người điên kia, không yêu với thương gì cả. Muốn sướng, muốn ấm cật no thân cứ hung hăng lên, kiêu căng lên… Ba năm nữa ta cho chú mày mọc đuôi, cho lên chức tiểu quỷ. Chú mày biết ta là ai không?
A Dạ… Bẩm… Ngài là chúa tể của vũ trụ này!
Q.V Hay, hay. Ta là vua, ta là Chúa. Ha ha ta là chúa tể vũ trụ này ha ha (vừa vào vừa cười)
Lũ quỷ: Đại vương vạn tuế, vạn vạn tuế!
(một con Q chạy ra lắc chuông) Nghỉ thôi, nghỉ thôi; hết giờ, hết giờ rồi (lũ Q lại xiếng xích mọi người lại. Đoàn người xiềng xích đi vào)
Cảnh 2: VŨ KHÚC THIẾU NỮ SION (múa)
Phần II: GIÁNG SINH
Cảnh 1: TRUYỀN TIN
LD: Nơi thôn làng Nararét bình dị và êm ả, có một thiếu nữ tuổi xuân xanh, công dung ngôn hạnh bề nào cô cũng nổi danh một cách tuyệt vời. Người trinh nữ đó tên là Maria. Thân phụ cô là cụ ông Gioakim và cụ bà Anna, thuộc dòng tôn thất của minh hoàng Đavít, nhưng cả về danh vọng lẫn gia nghiệp đã tụt xuống bậc trung lưu. Cũng như bao thiếu nữ Do Thái khác Maria siêng năng cầu nguyện, năn nỉ xin Giavê Thiên Chúa thương tình nhân loại, sai Cứu Chúa xuống trần. Trong khuê phòng tĩnh mịch cô thì thẩm với Chúa:
Maria: Chúa ơi, Thiên Chúa của Tổ phụ chúng con, Đấng Trung tín và giầu lòng Tình thương xót. Xin nghe đến lời chúng con khẩn cầu. Từ khi nguyên tổ lìa xa Chúa, Dân Ngài liên tục kiếp đoạ dầy, nhân loại chúng con bị xiềng xích trong nô lệ của bóng đêm. Lòng chúng con như thửa ruộng khô cạn sức sống, mỗi lúc một thêm nứt nẻ của hận thù. Chúng con khát nước, mong trận mưa Hồng ân cứu độ. Lời hứa ngàn xưa ban Đấng Cứu Thế đến đạp nát đầu thế lực sự dữ, cứu chúng con khỏi nô lệ tội lỗi, đem chúng con về miền Đất hứa nơi chảy sữa và mật ong… Đến bao giờ mới hiện thực. Dân tộc con khổ quá…!
(Ca đoàn hát bài “Con mong trờ Chúa” (nhạc và lời của LM Từ Duyên)- hoặc chọn bài khác phù hợp ….)
Sứ thần: (vào) Kính chào Bà đầy ơn thánh ( Maria giật mình). Đừng sợ! Đức Chúa luôn ở cùng Bà. Bà là người có phúc hơn mọi người nữ. Bà được đầy tràn ơn nghĩa trứơc mặt Đức Chúa.
Maria: Nhưng thưa Ngài, Ngài là ai? Cửa phòng tôi cài chặt then cửa, sao Ngài vào được đây?
ST: Tôi là sứ thần là Gabriel , hầu cận bên ngai Đức Chúa.
Maria:- Nữ tì hèn mọn này của Đức Chúa, xin được chào kính Sứ thần Gabriel! Thưa Sứ thần lời chào của ngài vừa rồi nghĩa gì vậy, tôi không hiểu?
ST: Tôi mang đến tin vui của Đức Chúa cho Bà, cho cả dân tộc, cả nhân loại: Bà sẽ trở nên Mẹ Đấng của Lời Hứa, sẽ sinh một con trai, quý danh là Giêsu. Đó là một thiên đồng siêu vị, vì Ngài chính ConThiên Chúa. Thiên Chúa sẽ ban cho Ngài ngai vàng Đavít là tổ phụ Người. Ngài sẽ là Cứu Chúa muôn dân. Nước của Ngài Bình trị thiên thu, không giới hạn biên cương.
M: Không, không! Chuyện đó xảy ra thế nào được, thưa Sứ thần. Tôi đã dâng mình cho Đức Chúa, quyết đời tận hiến, trọn đời đồng trinh. Tôi không biết đến người đàn ông!
ST: Không sao đâu Maria. Đức Chúa Thánh Thần sẽ ngự xuống trên Bà, quyền năng Đấng tối cao sẽ bao phủ trên Bà, Con Bà sinh ra là do bởi quyền phép của Ngài. Đức Chúa vẫn ban Ơn Đồng Trinh cho Bà và trước mặt Ngài, Bà mãi là bông huệ trắng trong, ngạt ngào hương thơm.
M: Xin Vâng, Lạy Giavê Thiên Chúa, Ngài đã đoái đến thân phận nữ tì thấp hèn này, con xin vâng theo như lời Sứ thần truyền dạy.
ST: Ta báo cho trinh nữ một tin vui nữa. Kìa, Elizabeth chị họ nàng, mặc dù tuổi già cũng đã có thai được 6 tháng. Chẳng có gì mà Thiên Chúa chúng ta không làm được. Tôi xin chào Trinh nữ, mẹ của Đức Chúa.
(Maria cúi chào)
(Maria hát múa bài: “Linh hồn tôi….”)
Cảnh 2: ĐIỀU TRA DÂN SỐ
LD: Thời gian thấm thoát trời đã sang đông. Từng cơn gió buốt thổi mạnh. Trời lạnh như cắt da. Ai nấy đều đóng cửa ở trong nhà. Đã 9 tháng trôi qua. Kể từ ngày Sứ thần báo tin, Maria và Giuse âm thầm chuẩn bị cho ngày Đức Chúa sinh ra. Lúc này mọi sự đã sẵn sàng…
(Nhạc rộn rã) Bất ngờ, một buổi sáng nọ, thôn làng Nazaret bé nhỏ thầm lặng bỗng xôn xao vì chiếu chỉ Hoàng đế…(3 lính cầm mõ, trống, loa… đi rao)
Lính1:(cầm loa hô to) Alo! Alô! Nghe đây! Nghe đây!
Chiếu chỉ hoàng đế/ Toàn dân lắng nghe/ Kịp thời thực hiện…Alô!Alô!… Nghe đây, nghe đấy
Lính 2: (cầm chiếu chỉ đọc) “Ta, Xêda Augusto , cai trị toàn lãnh địa Rôma, nay ra lệnh: Để ổn định dân cư, ta truyền kiểm tra dân số toàn dân. Vậy ai nguyên quán ở đâu kíp về đấy đăng ký sổ bộ. Truyền công bố chiếu chỉ này cho toàn dân rõ!
Làm tại Rôma, năm thứ 8, triều đại ta Xêda Augusto Hoàng đế”
(Đám lính đi vào” a lô alô…” rồi vào)
Cảnh 3: TÌM QUÁN TRỌ
LD: Giuse, Maria đều thuộc dòng tộc Davít nên phải rời Nazarét về nguyên quán Bêlem, dù rằng Maria sắp đến ngày sanh nở. Hai Đấng thánh trảy bước về phương nam, lững thững giữa đêm trường giá lạnh.
Giuse: Trời đã trở lạnh, Mẹ Chúa cần gìn giữ sức khỏe cho tốt, Maria !(cởi tấm khoác ngoài lên vai Maria)
LD: Đường thiên lý đã qua. Đêm về. Trời mỗi lúc một tối đen. Trên tầng cao muôn sao lấp lánh, hẹn hò một giấc nghỉ yên. Một luồng gió lạnh vút qua mặt.
Maria (lo lắng):- Anh Giuse, chúng ta trọ ở đâu? Em sợ đêm nay Hài Nhi sẽ chào đời. Chúng ta cần một căn phòng ấm áp…
Giuse: Đàng kia có nhà trọ. Chúng ta thử đến đó. (đi vào)
Cảnh 4: QUÁN TRỌ
(Góc sân khấu bày sẵn bàn ghế)
Ô chủ (ra): Bà nó ơi!
B.chủ: Chuyện gì thế ông?
Ô Ra đây tôi nói cái này.
Bà (ra) Chuyện gì thế ông?
Ô Bà ngồi xuống đây. Tôi đã nói bà đừng nhúng tay vào ba chuyện dọn dẹp, để cho đầy tớ làm.
Bà Vậy ông bảo tôi làm điều gì bây giờ
Ô Đếm tiền, con chuyện gì khác nữa.
Bà (Ô.chủ đưa túi tiền cho vợ, sang một bên đọc sách. B.chủ đếm tiền…) Phen này giầu to rồi, tiền về ta như nước đổ. Đức Chúa đang chúc phúc cho ta. Người đâu mà tiến về thành mình đông quá chừng chừng.
Ô Bà đếm thầm tôi, để tôi còn đọc Kinh Thánh
B Ông nhớ đọc lớn cho tôi nghe với
Ô “Ngươi hãy giúp người nghèo khó và đừng tiếc nuối. Vì Giavê Thiên Chúa sẽ chúc phúc cho mọi công việc làng của ngươi”
B 18 nén ông ạ!
Ô Nhiều thế sao. Chà, cứ cái đà kiểm tra dân số thế này chắc mình phải xây thêm kho chứa tiền thôi
B Ông đọc tiếp cho tôi nghe đi
Ô “Các ngươi nhớ đóng thuế thập phân…”, này, Bà nhớ dành cho tôi một nén để đóng thuế thập phân đấy”. Muộn rồi, thôi tôi đi nghỉ trước, bà chịu khó thức, thế nào cũng có thêm khách
(Giuse-Maria gõ cửa)
(Thằng nhỏ đứa ở chạy vào) - Bà chủ ơi có thêm khách đến!
Chủ: Mời vào! Mời vào. Kính mời hai ông bà vào (chủ niềm nở). Quán trọ của tôi rất lịch sự, đầy đủ các tiện nghi, thoả mãn mọi nhu cầu quý khách. Quán trọ tôi được xếp loại 5 sao, đạt chuẩn ISO 2014. Quý khách ở đây hoàn toàn yên tâm.
Giuse: Thưa bà chủ, chúng tôi là những lữ khách nghèo …
Chủ: Sao ? Nghèo à..Nghèo thì cút… cút ngay!
Giuse: Xin bà rủ lòng thương cho chúng tôi trọ qua đêm
Chủ: Không, không chúng tôi không có thương tình một ai hết. Muốn thương, dễ thôi (xoè tay) tiền, tiền… Cứ có tiền, giá nào tôi cũng thương.
(Giuse-Maria dốc túi tiền đưa hết)
Giuse: Thưa bà, chúng tôi chỉ có bấy nhiêu, thêm cả chiếc nhẫn đính hôn… Xin bà vui lòng nhận cho chúng tôi được nghỉ đêm nay ở đây.
Chủ: (khinh khỉnh) Có mấy đồng bạc lẻ thế này mà dám gõ cửa quán trọ tôi á (cầm nhẫn lên xem).Thế này mà cũng gọi nhẫn cưới hả. Thôi mời ông bà đi chỗ khác cho.
Giuse: (năn nỉ) Xin bà cho chúng tôi một chỗ nào tồi tệ nhất trong nhà cũng được. Nhà tôi có lẽ sinh đêm nay
Chủ (giận dữ) Sao, còn thế nữa à, thế thì càng không thể được, làm như thế quán tôi là nơi chứa các bà đẻ à. Đã nghèo còn mang bầu. Thôi nhé xin mời, biến, ra khách sạn ngàn sao, chỗ cánh đồng ấy mà đẻ...
Hứ, Thật là xui xẻo cho quán tôi. Thằng nhỏ đâu, đuổi hai ông bà này đi, Hứ bọn khố rách áo ôm mà đòi vào đây hả (chủ vào)
Nhỏ (xua đuổi) Hai ông bà đi ngay. Bà chủ tôi đã nói không là không, nài nỉ lôi thôi, đi mau, nghèo mà ham ờ chỗ sang. (nhỏ vào)
(Giuse Maria đi một vòng)
Giuse (rầu rĩ): Mình đã gõ biết bao nhà trọ nhưng họ đều từ trối vì mình nghèo. Ở trốn đô thành này người ta xem đồng tiện to hơn tình nghĩa. Tôi thấy mình thật hổ, tìm một phòng trọ bần tiện nhất để Đức Chúa sinh ra cũng không có.
Maria: Mình đã làm hết khả năng, âu đó cũng là Thiên ý của Đức Chúa. Đức Chúa của chúng ta không cần ngự nơi nhà cao cửa rộng, mà thích ngự trong những tâm hồn đơn sơ, khiêm nhường. Anh đừng buồn, mình không có tiền để lo cho Chúa một chỗ tốt vật chất nhưng mình có một trái tim tha thiết yêu Ngài. Em nghĩ điều đó làm cho Ngài vui lắm, ấm áp lắm… Anh à, hình như không xa, ngoài cánh đồn phía trước có nhiều hang đá mà các mục đồng nghèo hay vào trú đêm với bầy chiên cừu. Hay là ta đến đó đi…
(Giuse miễn cưỡng gật đầu… vào trong)
Cảnh 4: BA VUA.
(Gaspard, Melchior, Balthazar: cầm ông thiên văn nhìn lên bầu trời)
Gas: Ngôi sao chổi to qúa các ông ạ, chắc chắn có một thiên vương mới chào đời.
Mel: Tôi chưa từng thấy trong cuộc đời, chưa từng đọc trong lịch sử thiên văn có một ngôi sao to đẹp đến thế. Phải nói là tuyệt đẹp! Vị vua này chắc phải tuyệt trần cõi thế…
Bal: Gaspard, Melchiơ hai ông có để ý không. Các vì sao sáng, đúng là ngôi sao của các vua chúa, rồi muôn vàn tinh tú, hình như khắp mọi dân trên thế giới đều quy tụ quanh và hưởng ánh sáng thái bình từ ngôi sao chổi kỳ dị này. Tôi nghĩ ngôi sao này xuất hiện báo hiệu cho một vị vua, không, chính xác là một vị Cứu tinh, vua của muôn vua, chúa của muôn chúa đã ra đời. Không biết có sách nào nghi chép, hoặc tiên tri nào nói đến vị vua này không nhỉ?
Gas: Ông nhắc tôi mới nhớ, hình như sách kinh Do Thái có nói đến vị quân vương này. Để tôi kiểm tra lại ( ba ông tìm mở quyển sách… la lên)
Mel: (nhảy lên vui mừng) Đây rồi, các ông ơi, tôi tìm thấy rồi! Sách ngôn sứ Mica ở đầu đoạn 5 có nói:(hai ông kia xúm lại cả ba cùng đọc) “Phần ngươi hỡi Belem, miền đất Giuđa, ngươi đâu phải là thành nhỏ nhất của Giuđa, vì ngươi là nơi vị lãng tụ chăn dắt Israel dân ta sẽ ra đời. Nhờ quyền lực Yavê, nhờ uy danh của Đức Chúa- Thiên Chúa của Ngài, ngai vàng Ngài sẽ bền vững thiên thu, dười cánh tay Ngài dẫn dắt dân chúng sẽ được an cư, vì, chính Ngài là sự bình an. Nước của Ngài sẽ nên lớn lao cho đến mút cùng trái đất.”
Bal (cầm ống kinh nhìn lại bầu trời) Đúng là ngôi sao lạ mọc lên từ miền nam Giuđêa, hình như hướng sáng đuôi chổi chỉ về thành đô Giêrusalem. Thôi chúng ta mau mau chuẩn bị lễ vật để kiến bái Ngài, quy phục đất nước ta về với Ngài.
(ba vua chuẩn bị, hối hả …vào)
Cảnh 5 : MỤC ĐỒNG
LD: Phía đông Belem là dải đồng cỏ xanh rộng, nơi chăn nuôi nhiều đàn chiên cừu lớn, các mục đồng thường thức canh giữ đàn đàn súc vật. Họ là những đám dân du mục, quê hương vô định, nay đây mai đó. Họ thích tung tăng giữa cảnh tĩnh mịch thiên nhiên và gởi mình vào giấc ngủ êm đềm dưới ánh trăng, mặc cho sương sa gió lộng
MĐ1: Ôi chà chà, một ngày thật là mệt, thôi thì chúng ta nghỉ một tí. Các bạn còn gì ăn không? Mình đói quá!
MĐ2: Đây tớ còn một ổ bánh mì
MĐ1: Cám ơm bạn! Mình ăn một nửa thôi (cầm bình nước tu uống). Hà… đêm đen dầy đặc. Cả trần gian đắm chìm trong bóng đêm, ngóng hừng đông, ngày mới của thiên đàng, nơi không còn vang tiiếng khóc lầm than. Ngày phước lộc bình an.
MĐ2: Nguyện trời cao xuống ơn lành khát vọng, cho trần gian sinh hạ Đấng Cứu thế.
MĐ3: (ngạc nhiên chỉ) Ô kìa, bên phía Bêlem có cái gì lạ quá!
MĐ4: Phải, vầng hào quan sáng toả, ôi huy hoàng hơn cả bình minh
MĐ1: Thật diệu huyền, uy linh lạ lùng chưa từng thấy. Nhưng bây giờ đã khuya rồi, ta đánh một giấc, rồi ngày mai sẽ xem sao.
(Tất cả) Đồng ý, duyệt!
(sứ thần hiện ra, MĐ sợ)
MĐ2 (Thức canh): Kìa một bóng người chói rọi đến tiến về phía chúng ta, anh em có để thấy không?
ST: Hỡi mục đồng, đừng sợ. Tôi đến đây báo cho các ông một tin mừng, ở Bêlem quê hương vua Davít đã sinh ra chính Đấng muôn dân trông đợi. Đó là Chúa Cứu thế. Đây là dấu để các ông nhận ra Ngài: Một Hài nhi bọc trong chiếc khăn, nằm trên máng cỏ.
MĐ3: Còn chần chờ gì nữa, chúng ta hãy đến Belem mà xem!
MĐ2: Còn bầy chiên thì sao?
MĐ1: Đừng sợ có Đức Chúa lo, chúng ta đi hết, gọi thêm các anh em khác nữa. (gọi) Các anh em mục đồng ơi! Dậy thôi, Dậy mà xem Đấng Cứu thế đã ra đời, ngay làng Belem. Chúng tôi mới được Sứ thần báo tin. Nhanh lên anh em mục đồng ơi !
(nhóm MĐ khác chạy ra, có người bê theo một con chiên béo)
(Các MĐ hát múa bài : Kìa trông huy hoàn vì sao...)
Cảnh 6: NƠI HANG ĐÁ
(trên sân khấu cách điệu hang đá, có Chúa Hài Đồng, Maria, Giuse quỳ bên)
(Ca đoàn hát bài Tình yêu mùa đông 2 (bài khác, tuỳ chọn). Lưu ý: kết hợp với lời nguyện hoạt cảnh. Trong khi hát PK1 ba vua đi vào. Hát hết Pk 1 Ba vua nói)
Gas: Lạy Đức Chúa, chúng con từ phương xa tới triều kiến, có chút quà hèn gồm vàng-mộc dược và nhũ hương chúng con xin dâng kính Ngài. Mong Ngài vui nhận tấm lòng thành của chúng con.
Bal: Chúng con nhận ra Ánh sao Chân lý và đến quy phục Ngài, xin cho các vua chúa, các vị lãnh đạo thế giới cũng biết tin phục Ngài, để chân lý và hoà bình lan toả khắp nơi, nhân loại chúng con được hưởng cảnh thái bình thư thái.
Mel: Tâu đức Chúa, loài người chúng con vẫn chìm trong đau khổ. Nạn khủng bố, dân tộc quá khích hoành hành khắp nơi, làm bất ổn toàn thế giới, chúng con luôn sống trong bất an. Quê hương của Chúa, đất nước Palestine miền Trung Đông vẫn đang trong thùng thuốc nổ. Hai anh em ruột, cùng một dòng tổ Abraham là Israel và Phalestin- Hồi giáo vẫn tương tàn máu đổ. Xin cho chúng con biết thương yêu nhau, vì chỉ có Tình yêu thương nhân loại mới thoát khỏi hận thù, mới tận hưởng được hạnh phúc.
(hát tiếp ĐK: “xin cho con luôn được…” -Mục đồng vào, quỳ chung quanh, hai MĐ bê con chiên tiến lễ)
MĐ1: Chúng con là nhưng mục đồng nghèo hèn, chúng con rất vui và hãnh diện vì Chúa đã chọn Hang Belem, nơi chúng con trú ngủ với bò lừa để Giáng thế. Chúa gởi thân vào nơi thấp hèn, chật hẹp và hôi tanh để dạy chúng con sống khiêm nhường. Chúa sinh ra lúc đêm khuya, rét lạnh đang khi nhân loại vùi trong giấc ngủ nặng nề để đánh thức những tâm hồn say đắm, sưởi ấm những linh hồn sầu khổ. Xin cho chúng con biết sống thức tỉnh và biết sưởi ấm nhau bằng trái tim nhân hậu.
MĐ2: Chúa Hài Đồng ơi, bố mẹ con vất vả lắm , bao nhiêu năm nay thiếu nhi chúng con không có nhà Giáo lý để học, Giáo xứ chúng con đang dự định xây cất nhưng còn thiếu kinh phí nhiều lắm, kể như giấc mơ còn xa khỏi tầm tay. Xin Chúa Hài đồng mở rộng nhiều tấm lòng hảo tâm, giúp chúng con sớm có được Nhà giáo lý, có nơi ổn định học hỏi đạo Chúa. Xin Chúa đừng quên ban cho cha mẹ chúng con được sức khoẻ, công ăn việc làm ổn định, nhất là biết noi gương gia đình Chúa biết sống đạo hạnh, yêu thương nhau.
(ca đoàn hát tiếp)
tất cả MĐ: Chúng con dâng tặng Chúa con chiên tơ béo tốt nhất!
(Múa kết thúc bài chú bé đáng trống)
Dẫn kết:
Ngôi lời đã Nhập thể, Ngài chính là ánh sáng thắp lên giũ cộng đồng nhân loại. Chúng ta cùng dân Thánh lễ này với tất cả tâm loàng thờ kính mên yêu, tri ân và cảm tạ.
Đức Kitô Ngôi Lời của Thiên Chúa đã giáng thế ở giữa chúng ta, mang theo phúc lộc tràn đầy cho những ai thành tâm thiện chí:
VINH DANH Thiên Chúa TRÊN TRỜI
BÌNG AN DƯỚI THẾ CHO NGƯỜI THIỆN TÂM!
Lưu Ý: Có thể chọn thay bài hát, lời nguyện cho phù hợp tuỳ nơi.
________________________________________
[1] (x. Tự ngôn- Cuộc đời Chúa Cứu Thế- Lâm Quang Trọng)