Đúng ngày 14 tháng 11, 100 năm trước đây, nghĩa là ngày 14/11/1914, caliph cuối cùng, hay nói nôm na là vị Hoàng đế sau cùng của Hồi giáo, đã tuyên bố thánh chiến chống lại “những tên vô đạo” và truyền rằng những kẻ ấy phải chết. Đạo dụ của ông ta đã được ban ra theo thẩm quyền ra án tử hình của một caliph như đã được quy định trong luật Sharia và thần học Hồi Giáo. Ít nhất 1.5 triệu Kitô hữu Armenia và 2 triệu Kitô hữu Assyriô bị treo cổ, bị bắn bể sọ chết, bị đạp xuống sông, bị quăng vào sa mạc trong cuộc thánh chiến tàn bạo này.
100 năm sau đó, ngày 14/11/2014, lần đầu tiên ngay giữa lòng thủ đô của siêu cường mạnh nhất thế giới, giữa một Đền Thánh Quốc gia, nơi được cung hiến để tôn vinh, tán tụng Thiên Chúa, Đấng là Thiên Chúa Chí Tôn Duy Nhất lại diễn ra một buổi cầu nguyện Hồi giáo để tôn vinh, tán tụng ngợi khen Muhammad - kẻ phải chịu trách nhiệm về cái chết của cơ man những Kitô hữu không chỉ dọc dài trong lịch sử nhân loại mà ngay chính vào lúc này khi hàng triệu người Iraq, Syria và toàn vùng Trung Đông lớp chết, lớp bị thương, lớp mất nhà cửa, màn trời chiếu đất.
Một người Mỹ bình thường có thể không hiểu nhiều về lịch sử của Hồi Giáo, nên không có ý tưởng gì về những điều đã xảy ra một thế kỷ trước ở Armenia, Iraq, Syria, Tiểu Á, hoặc thậm chí không biến đến sự tồn tại của một caliph tàn bạo như vậy vào đầu thế kỷ 20. Nhưng họ phải biết về thảm họa nhân đạo đang diễn ra tại Iraq, Syria, và toàn vùng Trung Đông khi nhan nhãn những hình ảnh thê lương của đông đảo những người tị nạn và những hình ảnh hãi hùng của những con tin bị chặt đầu được chiếu trên truyền hình, trên Internet.
Hàng tăng lữ trong Giáo Hội Anh Giáo tại Đền Thánh Quốc gia Washington cố nhiên phải biết nhiều hơn như thế. Và cố nhiên, là một Kitô hữu họ thừa biết rằng nhà thờ là nơi để thờ phượng Thiên Chúa, không phải là chốn để thờ phượng những ngẫu tượng như bò vàng, những thứ bá láp, và càng không phải là nơi để thờ phượng một kẻ đã gây ra không biết bao nhiêu những đau thương cho những người đồng đạo của mình.
Cố nhiên họ cũng thừa biết đối tác Hồi Giáo của họ trong biến cố 14/11 vừa qua (the Council on Islamic-American Relations - Hội đồng Quan hệ Hồi giáo-Mỹ (CAIR), The Islamic Society of North America - Hiệp hội Hồi giáo Bắc Mỹ (ISNA), The Muslim Public Affairs Council - Hội đồng Công vụ Hồi giáo (MPAC) and the All-Dulles Area Muslims Society Hiệp hội Hồi giáo khu vực All-Dulles (ADAMS)) là những ai, vì cả CAIR và ISNA đã được công bố bởi một tòa án liên bang là đồng phạm của Hamas, của nhóm khủng bố Huynh Đệ Hồi giáo, trong phiên tòa tài trợ khủng bố lớn nhất trong lịch sử Hoa Kỳ.
Những người Hồi giáo với một sự hiểu biết sâu xa về tôn giáo của họ, chẳng hạn như các thành viên của Al Qaeda và nhóm Huynh đệ Hồi giáo - mà gần đây đã bị đặt ra ngoài vòng pháp luật tại nơi chúng được thành lập là Ai Cập - có một ý thức đặc biệt về những ngày lịch sử và kỷ niệm của Hồi Giáo.
Không phải ngẫu nhiên mà cuộc tấn công khủng bố tồi tệ nhất trong lịch sử nước Mỹ năm 2001 đã diễn ra vào ngày 11 tháng 9. Nó đã được hoạch định để xảy ra đúng vào ngày mà năm 1683 khi các lực lượng Hồi giáo Ottoman bị đánh bại bên ngoài các bức tường thành Vienna, là điểm sâu nhất mà các lực lượng thánh chiến Hồi giáo đã chọc thủng được vào trung tâm của Kitô Giáo Tây Phương.
Các sáng kiến liên tôn không có gì là sai, thậm chí là còn đáng ca ngợi, nếu như nó xuất phát từ cùng một điểm là sự tôn trọng lẫn nhau trước hệ thống niềm tin của người khác, và trước phẩm giá vốn có của họ như những con người nhân bản được Thiên Chúa tạo thành.
Tuy nhiên, khi một bên hành động xuất phát từ một xác tín xấu xa xem các tín hữu của tôn giáo khác như những đối tượng cần phải bị tiêu diệt, thì sự kiện ngày 14 tháng 11 có nguy cơ trở thành một khí cụ tuyên truyền cực mạnh cho những kẻ cực đoan và những người theo họ.
Sự kiện ngày 14 tháng 11 càng trở nên nghiêm trọng vì nó xảy ra đúng vào lúc các cộng đồng Kitô giáo cổ xưa ở Trung Đông đang bị tận diệt và các tín hữu Kitô cũng như tín đồ của nhiều tôn giáo khác bị Hồi Giáo xem là "những tên vô đạo" đang thực sự bị đóng đinh theo đúng nghĩa đen của từ này tại Iraq và Syria bởi bọn IS.
100 năm sau đó, ngày 14/11/2014, lần đầu tiên ngay giữa lòng thủ đô của siêu cường mạnh nhất thế giới, giữa một Đền Thánh Quốc gia, nơi được cung hiến để tôn vinh, tán tụng Thiên Chúa, Đấng là Thiên Chúa Chí Tôn Duy Nhất lại diễn ra một buổi cầu nguyện Hồi giáo để tôn vinh, tán tụng ngợi khen Muhammad - kẻ phải chịu trách nhiệm về cái chết của cơ man những Kitô hữu không chỉ dọc dài trong lịch sử nhân loại mà ngay chính vào lúc này khi hàng triệu người Iraq, Syria và toàn vùng Trung Đông lớp chết, lớp bị thương, lớp mất nhà cửa, màn trời chiếu đất.
Một người Mỹ bình thường có thể không hiểu nhiều về lịch sử của Hồi Giáo, nên không có ý tưởng gì về những điều đã xảy ra một thế kỷ trước ở Armenia, Iraq, Syria, Tiểu Á, hoặc thậm chí không biến đến sự tồn tại của một caliph tàn bạo như vậy vào đầu thế kỷ 20. Nhưng họ phải biết về thảm họa nhân đạo đang diễn ra tại Iraq, Syria, và toàn vùng Trung Đông khi nhan nhãn những hình ảnh thê lương của đông đảo những người tị nạn và những hình ảnh hãi hùng của những con tin bị chặt đầu được chiếu trên truyền hình, trên Internet.
Hàng tăng lữ trong Giáo Hội Anh Giáo tại Đền Thánh Quốc gia Washington cố nhiên phải biết nhiều hơn như thế. Và cố nhiên, là một Kitô hữu họ thừa biết rằng nhà thờ là nơi để thờ phượng Thiên Chúa, không phải là chốn để thờ phượng những ngẫu tượng như bò vàng, những thứ bá láp, và càng không phải là nơi để thờ phượng một kẻ đã gây ra không biết bao nhiêu những đau thương cho những người đồng đạo của mình.
Cố nhiên họ cũng thừa biết đối tác Hồi Giáo của họ trong biến cố 14/11 vừa qua (the Council on Islamic-American Relations - Hội đồng Quan hệ Hồi giáo-Mỹ (CAIR), The Islamic Society of North America - Hiệp hội Hồi giáo Bắc Mỹ (ISNA), The Muslim Public Affairs Council - Hội đồng Công vụ Hồi giáo (MPAC) and the All-Dulles Area Muslims Society Hiệp hội Hồi giáo khu vực All-Dulles (ADAMS)) là những ai, vì cả CAIR và ISNA đã được công bố bởi một tòa án liên bang là đồng phạm của Hamas, của nhóm khủng bố Huynh Đệ Hồi giáo, trong phiên tòa tài trợ khủng bố lớn nhất trong lịch sử Hoa Kỳ.
Những người Hồi giáo với một sự hiểu biết sâu xa về tôn giáo của họ, chẳng hạn như các thành viên của Al Qaeda và nhóm Huynh đệ Hồi giáo - mà gần đây đã bị đặt ra ngoài vòng pháp luật tại nơi chúng được thành lập là Ai Cập - có một ý thức đặc biệt về những ngày lịch sử và kỷ niệm của Hồi Giáo.
Không phải ngẫu nhiên mà cuộc tấn công khủng bố tồi tệ nhất trong lịch sử nước Mỹ năm 2001 đã diễn ra vào ngày 11 tháng 9. Nó đã được hoạch định để xảy ra đúng vào ngày mà năm 1683 khi các lực lượng Hồi giáo Ottoman bị đánh bại bên ngoài các bức tường thành Vienna, là điểm sâu nhất mà các lực lượng thánh chiến Hồi giáo đã chọc thủng được vào trung tâm của Kitô Giáo Tây Phương.
Các sáng kiến liên tôn không có gì là sai, thậm chí là còn đáng ca ngợi, nếu như nó xuất phát từ cùng một điểm là sự tôn trọng lẫn nhau trước hệ thống niềm tin của người khác, và trước phẩm giá vốn có của họ như những con người nhân bản được Thiên Chúa tạo thành.
Tuy nhiên, khi một bên hành động xuất phát từ một xác tín xấu xa xem các tín hữu của tôn giáo khác như những đối tượng cần phải bị tiêu diệt, thì sự kiện ngày 14 tháng 11 có nguy cơ trở thành một khí cụ tuyên truyền cực mạnh cho những kẻ cực đoan và những người theo họ.
Sự kiện ngày 14 tháng 11 càng trở nên nghiêm trọng vì nó xảy ra đúng vào lúc các cộng đồng Kitô giáo cổ xưa ở Trung Đông đang bị tận diệt và các tín hữu Kitô cũng như tín đồ của nhiều tôn giáo khác bị Hồi Giáo xem là "những tên vô đạo" đang thực sự bị đóng đinh theo đúng nghĩa đen của từ này tại Iraq và Syria bởi bọn IS.
Bức hình gây đau đớn cho người Anh Giáo |