Nói về Đức Maria, có không biết bao nhiêu lời ca, bài viết tôn vinh Mẹ mà vẫn còn như thiếu. Giữa muôn vàn phụ nữ, Mẹ được ưu ái chúc phúc vì đã vâng giữ trọn vẹn Lời Thiên Chúa.
Cô thiếu nữ Maria ngày ấy, như bao người, đã có một cuộc sống âm thầm, khiêm hạ. Mái ấm gia đình Nadareth, nơi đầy ắp kí ức của một tuổi thơ tươi đẹp, một tuổi thơ không vẩn đục, không vương tội lỗi đã cho Mẹ lớn lên, trở thành ái nữ của Thiên Chúa. Chính môi trường thánh thiêng ấy đã ươm mầm cho ơn gọi làm Mẹ Thiên Chúa được trổ sinh.
Thiên Chúa là tình yêu. Tình yêu đó kỳ diệu, lạ lùng ngoài sức tưởng tượng, kỳ vọng của con người. Không ai dám nghĩ ngôi làng bé nhỏ, với những con người bình dị kia lại chính là nơi Con Thiên Chúa chọn làm quê hương để sinh ra, để lớn lên. Không ai dám nghĩ rằng, cô gái Maria chân chất hôm nào sẽ là Mẹ Thiên Chúa. Việc Thiên Chúa làm kỳ diệu lắm, kỳ diệu đến nỗi, con người không bao giờ dám nghĩ tới.
Trong thân phận là một thiếu nữ bé nhỏ, chân thành như bao thiếu nữ Do Thái, Mẹ đã được sao sáng Thiên Chúa chiếu toả trên cuộc đời Mẹ. Kể từ khi sứ thần loan báo, Mẹ sẽ cưu mang Con Đấng cứu đời, thì cuộc đời Mẹ mở ra trang sử mới, một trang sử được viết bằng lòng mến, sự thánh thiện, quảng đại và hiến dâng trọn vẹn. Mẹ đã hoàn toàn vâng phục thánh ý và lấy Lời Ngài làm lẽ sống đời mình. Tất cả cũng nhờ bởi lòng Thiên Chúa nhân hậu, thương xót mà ngàn đời Mẹ được đất trời hoan chúc.
Nếu nói vì một người nữ mà nhân loại phạm tội, thì cũng vì một người nữ mà toàn dân được cứu. Mẹ được Thiên Chúa ưu ái cũng chính vì Mẹ chu toàn thánh ý, cũng vì Mẹ chọn vâng phục tuyệt hảo. Mẹ đã chỉ sống cho Thiên Chúa chứ không cho riêng mình. Mẹ đã chọn hạnh phúc của Thiên Chúa làm hạnh phúc đời mình. Và Mẹ đã dâng hiến, một lần dứt khoát, trọn vẹn. Cuộc đời Mẹ hoàn toàn thuộc về Thiên Chúa và chỉ thuộc về một mình Ngài mà thôi.
Cưu mang Thiên Chúa, Mẹ không chỉ giữ riêng lòng mình nhưng còn biết chia sẻ cho người. Mẹ đã mang mầm sống, mang tình yêu Đức Kytô đến với muôn dân. Không chỉ hiến dâng ước mơ, Mẹ còn dâng hiến trọn vẹn xác hồn, không níu giữ bất cứ điều gì cho riêng Mẹ, tất cả là cho Thiên Chúa và tha nhân. Cả đời Mẹ đã chỉ sống cho, sống vì người khác.
Không dễ chu toàn thánh ý, Mẹ cũng đã phải trải qua bao băn khoăn, thao thức mới can đảm từ khước tuổi xuân bản thân mà sống cho tuổi xuân của Thiên Chúa, cùng với Ngài làm cho mầm sống Giêsu lớn lên mỗi ngày. Thế nhưng, chỉ một lần dâng hiến là trọn vẹn, không bao giờ biết đòi lại, Mẹ không còn sống cho mình nữa. Cưu mang Đấng Cứu Thế, Mẹ cưu mang cả kho tàng Tình Yêu và chia sẻ Tình Yêu ấy cho mọi người. Do vậy, đến bất cứ nơi nào, Mẹ cũng làm cho Thiên Chúa được lớn lên, được hiện diện.
Không quản ngại, bất chấp gian nan, lên đường Mẹ mang tình yêu Thiên Chúa lan toả khắp hoàn cầu. Sự hiện diện của Mẹ Thiên Chúa nơi đâu cũng mang lại niềm vui cứu độ. Dòng suối ân tình Mẹ trải rộng suốt ngàn năm của thế kỉ. Là Mẹ Thiên Chúa, Mẹ nhân loại, Mẹ thực sự trở thành niềm an ủi thương yêu cho tất cả thế giới. Bất kỳ ai nép mình vào lòng Mẹ, nương nhờ Mẹ đều được Mẹ cầu bầu lên Thiên Chúa. Mẹ từ bi, nhân ái, luôn thầm lặng trợ lực cho nhân loại trước toà Chúa. Không người nữ thế trần nào đẹp lòng Thiên Chúa cho bằng Mẹ, chỉ vì Mẹ đoan nguyện trở nên tỳ nữ thấp hèn của Ngài. Chính sự khiêm hạ thẳm sâu và lòng mến tột cùng ấy đã làm cho Mẹ hạnh phúc. Mẹ trở nên diễm phúc trong Đấng cứu chuộc Mẹ.
Phần thưởng Mẹ xứng đáng lãnh nhận hôm nay, Giáo Hội hoan hỉ tuyên dương Mẹ, tiên vàn nhờ bởi lòng thương xót và nhân hậu của Ngài đã ưu ái trên Mẹ, nhưng cũng bởi vì sự hy sinh, quảng đại đáp trả của Mẹ, mà Mẹ trọn đời được chúc phúc. Tôn vinh Mẹ hôm nay trọn vẹn hồn xác về trời cũng chính là tôn vinh tình thương và quyền năng tuyệt đối của Thiên Chúa. Xác hồn Mẹ vẹn tuyền vì Mẹ được yêu thương cứu độ. Ca mừng Mẹ cũng chính là xác tín hơn vào tình thương Thiên Chúa và cuộc sống bất diệt vĩnh cửu trên quê trời, nơi thân xác được phục sinh vinh hiển nhờ bởi giá máu cứu chuộc của Đức Kytô.
Tôn vinh Mẹ về trời cũng là tôn vinh niềm tin chúng ta đang dõi bước theo Mẹ. Mẹ đã chiến thắng thần chết và sự ác vì vâng phục và chu toàn thánh ý Thiên Chúa, thực thi lời Ngài. Nếu biết chọn Lời Ngài làm gia nghiệp, chúng ta cũng được cùng chung hưởng vinh phúc với Mẹ trên thiên đàng như vậy.
Người ta cứ vẫn nói mãi với nhau về sự sống bất diệt, về một thân xác không hư nát, thì hôm nay Giáo Hội mặc khải cho có thật. Chỉ cần biết sống chu toàn thánh ý Thiên Chúa, bạn sẽ có ngay cuộc sống không bao giờ chết. Điều xem ra rất dễ mà lại vô cùng khó, có lẽ chỉ mình Đức Maria, Mẹ mới làm được chuyện ấy. Chẳng thế mà Mẹ đã không ngớt lời tôn vinh chúc tụng ân huệ Thiên Chúa đó sao?
Lạy Chúa, Giáo Hội hôm nay mừng vui vì Mẹ được tôn vinh cả hồn xác lên trời, con thật vui với niềm vui của Mẹ, và con có quyền tin tưởng cầu xin, hy vọng Mẹ chuyển cầu cho con được chung hưởng vinh phúc của Mẹ. Nhưng trớ trêu thay, hồn xác lên trời hay dưới đất không quan trọng mà quan trọng là thay vì hồn ở trên trời thì con lại gửi cho đất, vậy có lên trời cũng ý nghĩa gì đâu. Hồn xác Mẹ cùng về với Thiên Chúa, vì Mẹ đặt trọn vẹn vào nơi ấy, còn con xác hồn ở mỗi nơi, hồn con thuộc về trời nhưng con lại gửi về đất và nô lệ nó, có được đưa lên trời con cũng xin quay trở lại đất, bởi quá đam mê tham vọng nơi đó. Xin giúp con sống tại thế nhưng hồn xác biết gửi trên thiên quốc, để như Mẹ con chỉ còn biết chăm lo cho sự sống trên trời mà buông tha mọi ràng buộc dưới đất. Chớ gì con biết sống phút giây hiện tại như thể con sẽ về trời ngay hôm nay vậy, có như vậy mới dám hy vọng con biết tha thứ, không còn tham muốn níu giữ riêng mình điều gì khác ngoài Ngài nữa.
Cô thiếu nữ Maria ngày ấy, như bao người, đã có một cuộc sống âm thầm, khiêm hạ. Mái ấm gia đình Nadareth, nơi đầy ắp kí ức của một tuổi thơ tươi đẹp, một tuổi thơ không vẩn đục, không vương tội lỗi đã cho Mẹ lớn lên, trở thành ái nữ của Thiên Chúa. Chính môi trường thánh thiêng ấy đã ươm mầm cho ơn gọi làm Mẹ Thiên Chúa được trổ sinh.
Thiên Chúa là tình yêu. Tình yêu đó kỳ diệu, lạ lùng ngoài sức tưởng tượng, kỳ vọng của con người. Không ai dám nghĩ ngôi làng bé nhỏ, với những con người bình dị kia lại chính là nơi Con Thiên Chúa chọn làm quê hương để sinh ra, để lớn lên. Không ai dám nghĩ rằng, cô gái Maria chân chất hôm nào sẽ là Mẹ Thiên Chúa. Việc Thiên Chúa làm kỳ diệu lắm, kỳ diệu đến nỗi, con người không bao giờ dám nghĩ tới.
Trong thân phận là một thiếu nữ bé nhỏ, chân thành như bao thiếu nữ Do Thái, Mẹ đã được sao sáng Thiên Chúa chiếu toả trên cuộc đời Mẹ. Kể từ khi sứ thần loan báo, Mẹ sẽ cưu mang Con Đấng cứu đời, thì cuộc đời Mẹ mở ra trang sử mới, một trang sử được viết bằng lòng mến, sự thánh thiện, quảng đại và hiến dâng trọn vẹn. Mẹ đã hoàn toàn vâng phục thánh ý và lấy Lời Ngài làm lẽ sống đời mình. Tất cả cũng nhờ bởi lòng Thiên Chúa nhân hậu, thương xót mà ngàn đời Mẹ được đất trời hoan chúc.
Nếu nói vì một người nữ mà nhân loại phạm tội, thì cũng vì một người nữ mà toàn dân được cứu. Mẹ được Thiên Chúa ưu ái cũng chính vì Mẹ chu toàn thánh ý, cũng vì Mẹ chọn vâng phục tuyệt hảo. Mẹ đã chỉ sống cho Thiên Chúa chứ không cho riêng mình. Mẹ đã chọn hạnh phúc của Thiên Chúa làm hạnh phúc đời mình. Và Mẹ đã dâng hiến, một lần dứt khoát, trọn vẹn. Cuộc đời Mẹ hoàn toàn thuộc về Thiên Chúa và chỉ thuộc về một mình Ngài mà thôi.
Cưu mang Thiên Chúa, Mẹ không chỉ giữ riêng lòng mình nhưng còn biết chia sẻ cho người. Mẹ đã mang mầm sống, mang tình yêu Đức Kytô đến với muôn dân. Không chỉ hiến dâng ước mơ, Mẹ còn dâng hiến trọn vẹn xác hồn, không níu giữ bất cứ điều gì cho riêng Mẹ, tất cả là cho Thiên Chúa và tha nhân. Cả đời Mẹ đã chỉ sống cho, sống vì người khác.
Không dễ chu toàn thánh ý, Mẹ cũng đã phải trải qua bao băn khoăn, thao thức mới can đảm từ khước tuổi xuân bản thân mà sống cho tuổi xuân của Thiên Chúa, cùng với Ngài làm cho mầm sống Giêsu lớn lên mỗi ngày. Thế nhưng, chỉ một lần dâng hiến là trọn vẹn, không bao giờ biết đòi lại, Mẹ không còn sống cho mình nữa. Cưu mang Đấng Cứu Thế, Mẹ cưu mang cả kho tàng Tình Yêu và chia sẻ Tình Yêu ấy cho mọi người. Do vậy, đến bất cứ nơi nào, Mẹ cũng làm cho Thiên Chúa được lớn lên, được hiện diện.
Không quản ngại, bất chấp gian nan, lên đường Mẹ mang tình yêu Thiên Chúa lan toả khắp hoàn cầu. Sự hiện diện của Mẹ Thiên Chúa nơi đâu cũng mang lại niềm vui cứu độ. Dòng suối ân tình Mẹ trải rộng suốt ngàn năm của thế kỉ. Là Mẹ Thiên Chúa, Mẹ nhân loại, Mẹ thực sự trở thành niềm an ủi thương yêu cho tất cả thế giới. Bất kỳ ai nép mình vào lòng Mẹ, nương nhờ Mẹ đều được Mẹ cầu bầu lên Thiên Chúa. Mẹ từ bi, nhân ái, luôn thầm lặng trợ lực cho nhân loại trước toà Chúa. Không người nữ thế trần nào đẹp lòng Thiên Chúa cho bằng Mẹ, chỉ vì Mẹ đoan nguyện trở nên tỳ nữ thấp hèn của Ngài. Chính sự khiêm hạ thẳm sâu và lòng mến tột cùng ấy đã làm cho Mẹ hạnh phúc. Mẹ trở nên diễm phúc trong Đấng cứu chuộc Mẹ.
Phần thưởng Mẹ xứng đáng lãnh nhận hôm nay, Giáo Hội hoan hỉ tuyên dương Mẹ, tiên vàn nhờ bởi lòng thương xót và nhân hậu của Ngài đã ưu ái trên Mẹ, nhưng cũng bởi vì sự hy sinh, quảng đại đáp trả của Mẹ, mà Mẹ trọn đời được chúc phúc. Tôn vinh Mẹ hôm nay trọn vẹn hồn xác về trời cũng chính là tôn vinh tình thương và quyền năng tuyệt đối của Thiên Chúa. Xác hồn Mẹ vẹn tuyền vì Mẹ được yêu thương cứu độ. Ca mừng Mẹ cũng chính là xác tín hơn vào tình thương Thiên Chúa và cuộc sống bất diệt vĩnh cửu trên quê trời, nơi thân xác được phục sinh vinh hiển nhờ bởi giá máu cứu chuộc của Đức Kytô.
Tôn vinh Mẹ về trời cũng là tôn vinh niềm tin chúng ta đang dõi bước theo Mẹ. Mẹ đã chiến thắng thần chết và sự ác vì vâng phục và chu toàn thánh ý Thiên Chúa, thực thi lời Ngài. Nếu biết chọn Lời Ngài làm gia nghiệp, chúng ta cũng được cùng chung hưởng vinh phúc với Mẹ trên thiên đàng như vậy.
Người ta cứ vẫn nói mãi với nhau về sự sống bất diệt, về một thân xác không hư nát, thì hôm nay Giáo Hội mặc khải cho có thật. Chỉ cần biết sống chu toàn thánh ý Thiên Chúa, bạn sẽ có ngay cuộc sống không bao giờ chết. Điều xem ra rất dễ mà lại vô cùng khó, có lẽ chỉ mình Đức Maria, Mẹ mới làm được chuyện ấy. Chẳng thế mà Mẹ đã không ngớt lời tôn vinh chúc tụng ân huệ Thiên Chúa đó sao?
Lạy Chúa, Giáo Hội hôm nay mừng vui vì Mẹ được tôn vinh cả hồn xác lên trời, con thật vui với niềm vui của Mẹ, và con có quyền tin tưởng cầu xin, hy vọng Mẹ chuyển cầu cho con được chung hưởng vinh phúc của Mẹ. Nhưng trớ trêu thay, hồn xác lên trời hay dưới đất không quan trọng mà quan trọng là thay vì hồn ở trên trời thì con lại gửi cho đất, vậy có lên trời cũng ý nghĩa gì đâu. Hồn xác Mẹ cùng về với Thiên Chúa, vì Mẹ đặt trọn vẹn vào nơi ấy, còn con xác hồn ở mỗi nơi, hồn con thuộc về trời nhưng con lại gửi về đất và nô lệ nó, có được đưa lên trời con cũng xin quay trở lại đất, bởi quá đam mê tham vọng nơi đó. Xin giúp con sống tại thế nhưng hồn xác biết gửi trên thiên quốc, để như Mẹ con chỉ còn biết chăm lo cho sự sống trên trời mà buông tha mọi ràng buộc dưới đất. Chớ gì con biết sống phút giây hiện tại như thể con sẽ về trời ngay hôm nay vậy, có như vậy mới dám hy vọng con biết tha thứ, không còn tham muốn níu giữ riêng mình điều gì khác ngoài Ngài nữa.