Năm Thánh Đức Mẹ Tàpao. Ngày hành hương dành cho Hội Đồng Mục Vụ các Giáo Xứ.
Tháng 11, tháng của mùa thu, tháng cầu nguyện đặc biệt cho các tín hữu đã qua đời.
Tháng cuối cùng của Niên Lịch Phụng Vụ, nhắc nhớ đến giờ phút mỗi người sẽ ra khỏi cuộc đời này mà không ai biết được lúc nào và cách nào. Niềm tin vào Chúa Giêsu Phục Sinh cho mỗi người luôn vui sống cuộc sống hàng ngày.
Tháng cuối của Năm Thánh Đức Mẹ TàPao, Hội Đồng Mục Vụ các Giáo Xứ hành hương kính viếng Mẹ.
Xem hình hành hương bấm vào đây
Từ sáng sớm hàng ngàn người đã tề tựu về bên Mẹ TàPao. Mặt trời đang lên. Ngàn vạn sợi tơ nắng lung linh phủ đầy đỉnh núi. Sương tan dần trong nắng mai. Gió nhẹ thổi mây lững lờ trôi bồng bềnh. Một con đường mới đổ rộng thoáng dẫn vào lễ đài. 2.700 thành viên HĐMV các Giáo xứ hối hả tiến lên núi chuẩn bị giờ kinh hạt dâng Mẹ. “TàPao điểm hẹn của tình thương. TàPao nơi Mẹ trao tín thư, gọi rừng già lìa xa hoang vu. Cây khô chồi nảy mầm sự sống. Khúc cảm tạ rộn rã thinh không. Avê Maria”. Lời ca được hàng ngàn người hát lên vang vọng núi rừng trong nắng sớm. Những lời khấn xin với Đức Mẹ của khách hành hương được gom thành lời kinh nguyện dâng lên trước nhan Mẹ từ ái.
Đoàn đồng tế tiến lên lễ đài. Đức Cha Giuse Vũ Duy Thống, Đức Cha Nicolas Huỳnh Văn Nghi, Đức Cha Phaolô Nguyễn Thanh Hoan, cùng 80 linh mục hiệp dâng thánh lễ.
Đức Cha Giuse chủ tế và giảng lễ. Ngài suy niệm câu chuyện “Tiệc cưới Cana”.
“Họ hết rượu rồi”, chủ đề ngày hành hương tháng 11, là lời của Đức Mẹ nói lên trong đám cưới tại Cana. Giữa lưng chừng bữa tiệc đông vui, khi chủ đang hân hoan và khách đang cao trào “dzô dzô, 100% cạn chén chúc mừng”. “Họ hết rượu rồi”, câu nói rất ngắn khiến thính giả hôm nay tha hồ mà đoán già đoán non xem hàm ngụ ở đó là những tâm tình gì và muốn kí thác ở đó một tâm sự gì. “Họ hết rượu rồi”, câu nói ngắn qúa nên nhiều người muốn nối thêm cho đầy đủ. Các ông lưu linh “sáng ít ly chiều y lít” thì thích kiểu diễn tả thất vọng “họ hết rượu rồi, mình đành về thôi”; các bà nội trợ chọn kiểu diễn tả can ngăn “họ hết rượu rồi, uống vừa chứ”; còn các bạn trẻ ham vui lại khoái kiểu diễn tả rủ rê lai rai “họ hết rượu rồi, mình đi tăng hai”. Nhưng như Phúc Âm hôm nay ghi lại, câu nói chỉ có vài chữ mà diễn tả trọn cả tấm lòng từ bi nhân hậu dịu hiền của Đức Maria dành cho đám cưới Cana hôm qua cũng như trong mọi người chúng ta hôm nay trong cuộc sống lữ hành.
“Họ hết rượu rồi”, trước hết là “một thông tin khẩn cấp”. Đối với dân nào không biết chứ với dân Do thái, rượu là một trong những yếu tố quan trọng thể hiện văn hóa cộng đồng, nhất là trong những dịp tập trung gia đình họ hàng, bạn bè, hàng xóm đông đúc như trong một lễ cưới. Thánh Kinh bảo “rượu làm hoan lạc lòng người”. Thế là đúng lúc lòng người đang ắp đầy hoan lạc ấy lại nhận được một tin sét đánh “họ hết rượu rồi”. Trong tư cách là vị khách được mời chẳng dính dáng gì đến việc tổ chức, Đức Maria đã ghi nhận tình cảnh lúng túng của đám cưới và thông tin khẩn cấp đến người nhà của mình là Chúa Giêsu. Nhưng dù chỉ là một thông tin nội bộ gia đình, cũng là thông tin đầy đủ của người quan sát tinh tường có một trực giác bén nhạy và ghi nhận chính xác. Trộm nghĩ, với kỹ thuật Nano hiện đại cũng chỉ ghi nhận được sắc nét đến thế là cùng, và nếu Đức Maria là nhà báo thì chắc hôm nay Mẹ sẽ là phóng viên có tin “hot” nhất, ăn khách nhất, được nhiều đài cầu cạnh ký hợp đồng nhiều nhất.
Nhưng Đức Mẹ đâu phải là phóng viên khẩn cấp, Mẹ là người nữ mang trái tim nhân hậu nên lời nói “Họ hết rượu rồi” của Mẹ còn là một lời “thông cảm chuyển cầu”. Nếu chỉ là thông tin thần túy, chắc Mẹ đã nói với ông MC chủ tiệc, đằng này khi nói nhỏ với Giêsu con mình thì ắt hẳn, thông tin kia đã biến thành lời chuyển cầu khởi đi từ một trái tim biết rung cảm trước nỗi niềm đầy vơi của người khác, có thể nói là một lời trắc ẩn cảm thông chia sẻ kêu cầu để sẵn sàng ra tay phù hộ cứu giúp. Và Đức Mẹ đã ra tay ngoạn mục như con thoi qua lại đôi đàng: một đàng là các gia nhân tiệc cưới và đàng khác là Giêsu con yêu dấu của đời mình. Mẹ chạy đàng này một chút để thông tin ký thác sự việc rồi chạy đàng kia một chút để bảo ban dặn dò làm theo y lời. Mẹ sáng kiến, Mẹ ân cần, Mẹ quán xuyến, Mẹ từ nhân. Mẹ tế nhị gới thiệu Chúa Giêsu là con của Mẹ cho mọi người và tận tâm dẫn đưa người ta đến gặp Giêsu Con Thiên Chúa làm người cũng chính là Đấng Cứu Độ mọi người dương thế.
Như vậy, “Họ hết rượu rồi” tưởng chỉ là lời ghi nhận tình hình cuối cùng nhưng lại là lời “thông truyền ơn phúc”. Thật vậy, như Phúc Âm kể lại, sau khi đôn đáo ngược xuôi vất vả miệng nói tay làm, “vác tù và cho ông hàng tổng” và vui vẻ “lấy việc nhà người ta làm việc nhà mình”, Mẹ chẳng những đã giải quyết êm thắm sự cố đầy kịch tính của tiệc cưới, mà cón đem lại niềm vui rượu ngon cho mọi người và một niềm hạnh phúc cho một gia đình vào những phút chênh vênh nhất. Chúa Giêsu đã thực hiện phép lạ đầu tiên “nước lã hóa rượu ngon” và đã thông truyền ơn phúc thỏa lòng đám cưới khởi đi từ thông tin đầy thông cảm của Đức Mẹ. Nước lã tình yêu nhân sinh đã trở thành rượu ngon bí tích cao đẹp một đời. Nước lã bước chân chập chững của các môn đệ đã trở thành rượu ngon hành trình sứ vụ trong niềm tin bền vững. Sau đó. Đức Mẹ âm thầm rút lui vào hậu trường và vui mừng thấy Giêsu lớn lên trong lòng tin và trong tình yêu của các môn đệ cũng như của mọi người.
Chuyện ngày xưa, chuyện ngày nay.
Xưa tại Cana chẳng ai khấn cầu Mẹ, Mẹ còn ra tay giúp đỡ tận tâm, tận tình, tận lực để thông truyền ơn phúc là phép lạ đầu tay của Chúa Giêsu. Nay đoàn con khắp nơi về hành hương bên Mẹ với tâm sự trĩu nặng và lời khẩn cầu ký thác, chắc chắn Mẹ sẽ ghi nhận tất cả và chuyển cầu có hiệu quả.
Xưa Mẹ biết rõ đám cưới hết rượu. Nay lắng nghe lời khấn cầu, Mẹ cũng biết đời sống con người đang cạn kiệt sinh khí. Có những gia đình hết rượu khi cha mẹ con cái chẳng còn bình an sống sum họp chia sẻ yêu thương. Có những tình yêu lứa đôi hết rượu khi người ta chẳng còn thiết tha cảnh thuận vợ thuận chồng. Có những mái nhà hết rượu bỗng thành hoang lạnh khi con cái làm buồn lòng cha mẹ khiến cảnh trên thuận dưới hòa không còn giữ lại được nữa. Có những tuổi trẻ hết rượu lao đầu vào lối sống ăn xài vội vã hoặc sát phạt đỏ đen. Có người hết rượu vì đau bệnh triền miên, có người lại hết rượu vì gặp cảnh thất vọng vì bị phản bội, oan sai, vu cáo…Và còn có cơ man những cảnh hết rượu riêng chung lung tung dẫy đầy trong xã hội. Mẹ biết rõ và Mẹ sẽ chuyển cầu dẫn ta đến với Chúa Giêsu để nhận lấy ơn lành. Đến với Mẹ Tàpao đây, đoàn hành hương sẽ nhớ lấy châm ngôn của Mẹ để mãi thêm tin yêu hy vọng: “đến đón tiếp niềm nở, ở chăm sóc tận tụy,đi dặn dò kỹ lưỡng”.
Riêng với các vị trong Hội Đồng Mục Vụ Giáo Phận và các Giáo Xứ, hôm nay đối diện với lời “Họ hết rượu rồi”, chắc các vị cũng chung lòng đặt niềm hy vọng vào Đức Mẹ để sớm thấy Mẹ đã đồng hành với các vị từ lâu rồi. Xưa Mẹ dặn dò các gia nhân tiệc cưới kỹ lưỡng, nay Mẹ cũng dặn dò các vị hãy làm theo lời Chúa và chăm chút đổ đầy nước nhiệt tình vào những chum đá cuộc đời rồi phép lạ rượu ngon Chúa sẽ ban cho.
Để cụ thể hóa niềm tin tưởng trông cậy nơi Đức Mẹ, mời cộng đoàn hãy cùng chung tiếng hát: “Mẹ nguồn cậy trông…”.
Bài giảng kết thúc bằng khúc ca hy vọng. Cả biển người hòa vang nhịp tin yêu tín thác: “Mẹ nguồn cây trông cho người thất vọng. Mẹ là niềm tin cho người lữ thứ. Mẹ là niềm vui cho người buồn đau. Mẹ là nghỉ ngơi cho người đơn côi”.
Cuối thánh lễ, ĐGM làm phép ảnh tượng và nước. Ngài ban phép lành Toà Thánh với Ơn Toàn Xá.
Ban tổ chức thông báo chương trình lễ bế mạc Năm Thánh Đức Mẹ TàPao.
Tối ngày 7.12, kiệu tượng Đức Mẹ từ trên núi đến lễ đài. Sau đó tiến hoa dâng Mẹ. Phát thưởng các giải văn thơ nhạc họa về Đức Mẹ TàPao, phụ diễn các tiết mục ca hát múa tạ ơn Mẹ. Sáng 8.12, lễ bế mạc trọng thể.
Từng đoàn hành hương tiếp tục lên núi viếng thánh tượng Đức Mẹ Tàpao.
Lm Giuse Nguyễn Hữu An
Tháng 11, tháng của mùa thu, tháng cầu nguyện đặc biệt cho các tín hữu đã qua đời.
Tháng cuối cùng của Niên Lịch Phụng Vụ, nhắc nhớ đến giờ phút mỗi người sẽ ra khỏi cuộc đời này mà không ai biết được lúc nào và cách nào. Niềm tin vào Chúa Giêsu Phục Sinh cho mỗi người luôn vui sống cuộc sống hàng ngày.
Tháng cuối của Năm Thánh Đức Mẹ TàPao, Hội Đồng Mục Vụ các Giáo Xứ hành hương kính viếng Mẹ.
Xem hình hành hương bấm vào đây
Từ sáng sớm hàng ngàn người đã tề tựu về bên Mẹ TàPao. Mặt trời đang lên. Ngàn vạn sợi tơ nắng lung linh phủ đầy đỉnh núi. Sương tan dần trong nắng mai. Gió nhẹ thổi mây lững lờ trôi bồng bềnh. Một con đường mới đổ rộng thoáng dẫn vào lễ đài. 2.700 thành viên HĐMV các Giáo xứ hối hả tiến lên núi chuẩn bị giờ kinh hạt dâng Mẹ. “TàPao điểm hẹn của tình thương. TàPao nơi Mẹ trao tín thư, gọi rừng già lìa xa hoang vu. Cây khô chồi nảy mầm sự sống. Khúc cảm tạ rộn rã thinh không. Avê Maria”. Lời ca được hàng ngàn người hát lên vang vọng núi rừng trong nắng sớm. Những lời khấn xin với Đức Mẹ của khách hành hương được gom thành lời kinh nguyện dâng lên trước nhan Mẹ từ ái.
Đoàn đồng tế tiến lên lễ đài. Đức Cha Giuse Vũ Duy Thống, Đức Cha Nicolas Huỳnh Văn Nghi, Đức Cha Phaolô Nguyễn Thanh Hoan, cùng 80 linh mục hiệp dâng thánh lễ.
Đức Cha Giuse chủ tế và giảng lễ. Ngài suy niệm câu chuyện “Tiệc cưới Cana”.
“Họ hết rượu rồi”, chủ đề ngày hành hương tháng 11, là lời của Đức Mẹ nói lên trong đám cưới tại Cana. Giữa lưng chừng bữa tiệc đông vui, khi chủ đang hân hoan và khách đang cao trào “dzô dzô, 100% cạn chén chúc mừng”. “Họ hết rượu rồi”, câu nói rất ngắn khiến thính giả hôm nay tha hồ mà đoán già đoán non xem hàm ngụ ở đó là những tâm tình gì và muốn kí thác ở đó một tâm sự gì. “Họ hết rượu rồi”, câu nói ngắn qúa nên nhiều người muốn nối thêm cho đầy đủ. Các ông lưu linh “sáng ít ly chiều y lít” thì thích kiểu diễn tả thất vọng “họ hết rượu rồi, mình đành về thôi”; các bà nội trợ chọn kiểu diễn tả can ngăn “họ hết rượu rồi, uống vừa chứ”; còn các bạn trẻ ham vui lại khoái kiểu diễn tả rủ rê lai rai “họ hết rượu rồi, mình đi tăng hai”. Nhưng như Phúc Âm hôm nay ghi lại, câu nói chỉ có vài chữ mà diễn tả trọn cả tấm lòng từ bi nhân hậu dịu hiền của Đức Maria dành cho đám cưới Cana hôm qua cũng như trong mọi người chúng ta hôm nay trong cuộc sống lữ hành.
“Họ hết rượu rồi”, trước hết là “một thông tin khẩn cấp”. Đối với dân nào không biết chứ với dân Do thái, rượu là một trong những yếu tố quan trọng thể hiện văn hóa cộng đồng, nhất là trong những dịp tập trung gia đình họ hàng, bạn bè, hàng xóm đông đúc như trong một lễ cưới. Thánh Kinh bảo “rượu làm hoan lạc lòng người”. Thế là đúng lúc lòng người đang ắp đầy hoan lạc ấy lại nhận được một tin sét đánh “họ hết rượu rồi”. Trong tư cách là vị khách được mời chẳng dính dáng gì đến việc tổ chức, Đức Maria đã ghi nhận tình cảnh lúng túng của đám cưới và thông tin khẩn cấp đến người nhà của mình là Chúa Giêsu. Nhưng dù chỉ là một thông tin nội bộ gia đình, cũng là thông tin đầy đủ của người quan sát tinh tường có một trực giác bén nhạy và ghi nhận chính xác. Trộm nghĩ, với kỹ thuật Nano hiện đại cũng chỉ ghi nhận được sắc nét đến thế là cùng, và nếu Đức Maria là nhà báo thì chắc hôm nay Mẹ sẽ là phóng viên có tin “hot” nhất, ăn khách nhất, được nhiều đài cầu cạnh ký hợp đồng nhiều nhất.
Nhưng Đức Mẹ đâu phải là phóng viên khẩn cấp, Mẹ là người nữ mang trái tim nhân hậu nên lời nói “Họ hết rượu rồi” của Mẹ còn là một lời “thông cảm chuyển cầu”. Nếu chỉ là thông tin thần túy, chắc Mẹ đã nói với ông MC chủ tiệc, đằng này khi nói nhỏ với Giêsu con mình thì ắt hẳn, thông tin kia đã biến thành lời chuyển cầu khởi đi từ một trái tim biết rung cảm trước nỗi niềm đầy vơi của người khác, có thể nói là một lời trắc ẩn cảm thông chia sẻ kêu cầu để sẵn sàng ra tay phù hộ cứu giúp. Và Đức Mẹ đã ra tay ngoạn mục như con thoi qua lại đôi đàng: một đàng là các gia nhân tiệc cưới và đàng khác là Giêsu con yêu dấu của đời mình. Mẹ chạy đàng này một chút để thông tin ký thác sự việc rồi chạy đàng kia một chút để bảo ban dặn dò làm theo y lời. Mẹ sáng kiến, Mẹ ân cần, Mẹ quán xuyến, Mẹ từ nhân. Mẹ tế nhị gới thiệu Chúa Giêsu là con của Mẹ cho mọi người và tận tâm dẫn đưa người ta đến gặp Giêsu Con Thiên Chúa làm người cũng chính là Đấng Cứu Độ mọi người dương thế.
Như vậy, “Họ hết rượu rồi” tưởng chỉ là lời ghi nhận tình hình cuối cùng nhưng lại là lời “thông truyền ơn phúc”. Thật vậy, như Phúc Âm kể lại, sau khi đôn đáo ngược xuôi vất vả miệng nói tay làm, “vác tù và cho ông hàng tổng” và vui vẻ “lấy việc nhà người ta làm việc nhà mình”, Mẹ chẳng những đã giải quyết êm thắm sự cố đầy kịch tính của tiệc cưới, mà cón đem lại niềm vui rượu ngon cho mọi người và một niềm hạnh phúc cho một gia đình vào những phút chênh vênh nhất. Chúa Giêsu đã thực hiện phép lạ đầu tiên “nước lã hóa rượu ngon” và đã thông truyền ơn phúc thỏa lòng đám cưới khởi đi từ thông tin đầy thông cảm của Đức Mẹ. Nước lã tình yêu nhân sinh đã trở thành rượu ngon bí tích cao đẹp một đời. Nước lã bước chân chập chững của các môn đệ đã trở thành rượu ngon hành trình sứ vụ trong niềm tin bền vững. Sau đó. Đức Mẹ âm thầm rút lui vào hậu trường và vui mừng thấy Giêsu lớn lên trong lòng tin và trong tình yêu của các môn đệ cũng như của mọi người.
Chuyện ngày xưa, chuyện ngày nay.
Xưa tại Cana chẳng ai khấn cầu Mẹ, Mẹ còn ra tay giúp đỡ tận tâm, tận tình, tận lực để thông truyền ơn phúc là phép lạ đầu tay của Chúa Giêsu. Nay đoàn con khắp nơi về hành hương bên Mẹ với tâm sự trĩu nặng và lời khẩn cầu ký thác, chắc chắn Mẹ sẽ ghi nhận tất cả và chuyển cầu có hiệu quả.
Xưa Mẹ biết rõ đám cưới hết rượu. Nay lắng nghe lời khấn cầu, Mẹ cũng biết đời sống con người đang cạn kiệt sinh khí. Có những gia đình hết rượu khi cha mẹ con cái chẳng còn bình an sống sum họp chia sẻ yêu thương. Có những tình yêu lứa đôi hết rượu khi người ta chẳng còn thiết tha cảnh thuận vợ thuận chồng. Có những mái nhà hết rượu bỗng thành hoang lạnh khi con cái làm buồn lòng cha mẹ khiến cảnh trên thuận dưới hòa không còn giữ lại được nữa. Có những tuổi trẻ hết rượu lao đầu vào lối sống ăn xài vội vã hoặc sát phạt đỏ đen. Có người hết rượu vì đau bệnh triền miên, có người lại hết rượu vì gặp cảnh thất vọng vì bị phản bội, oan sai, vu cáo…Và còn có cơ man những cảnh hết rượu riêng chung lung tung dẫy đầy trong xã hội. Mẹ biết rõ và Mẹ sẽ chuyển cầu dẫn ta đến với Chúa Giêsu để nhận lấy ơn lành. Đến với Mẹ Tàpao đây, đoàn hành hương sẽ nhớ lấy châm ngôn của Mẹ để mãi thêm tin yêu hy vọng: “đến đón tiếp niềm nở, ở chăm sóc tận tụy,đi dặn dò kỹ lưỡng”.
Riêng với các vị trong Hội Đồng Mục Vụ Giáo Phận và các Giáo Xứ, hôm nay đối diện với lời “Họ hết rượu rồi”, chắc các vị cũng chung lòng đặt niềm hy vọng vào Đức Mẹ để sớm thấy Mẹ đã đồng hành với các vị từ lâu rồi. Xưa Mẹ dặn dò các gia nhân tiệc cưới kỹ lưỡng, nay Mẹ cũng dặn dò các vị hãy làm theo lời Chúa và chăm chút đổ đầy nước nhiệt tình vào những chum đá cuộc đời rồi phép lạ rượu ngon Chúa sẽ ban cho.
Để cụ thể hóa niềm tin tưởng trông cậy nơi Đức Mẹ, mời cộng đoàn hãy cùng chung tiếng hát: “Mẹ nguồn cậy trông…”.
Bài giảng kết thúc bằng khúc ca hy vọng. Cả biển người hòa vang nhịp tin yêu tín thác: “Mẹ nguồn cây trông cho người thất vọng. Mẹ là niềm tin cho người lữ thứ. Mẹ là niềm vui cho người buồn đau. Mẹ là nghỉ ngơi cho người đơn côi”.
Cuối thánh lễ, ĐGM làm phép ảnh tượng và nước. Ngài ban phép lành Toà Thánh với Ơn Toàn Xá.
Ban tổ chức thông báo chương trình lễ bế mạc Năm Thánh Đức Mẹ TàPao.
Tối ngày 7.12, kiệu tượng Đức Mẹ từ trên núi đến lễ đài. Sau đó tiến hoa dâng Mẹ. Phát thưởng các giải văn thơ nhạc họa về Đức Mẹ TàPao, phụ diễn các tiết mục ca hát múa tạ ơn Mẹ. Sáng 8.12, lễ bế mạc trọng thể.
Từng đoàn hành hương tiếp tục lên núi viếng thánh tượng Đức Mẹ Tàpao.
Lm Giuse Nguyễn Hữu An