CHÚA NHẬT 17 THƯỜNG NIÊN B
Không một người Công giáo nào mà không nhớ phép lạ hoá bánh ra nhiều của Chúa Giêsu. Vì chạnh lòng thương dân chúng vất vả theo nghe Người giảng mà chẳng có gì ăn, dĩ nhiên là họ đói meo, nên Chúa đã làm cho năm chiếc bánh và hai con cá hoá ra nhiều đến nỗi năm ngàn người (mới tính đàn ông thôi) ăn dư thừa đến mười hai thúng.
Có lúc suy nghĩ về đoạn Tin Mừng này (Ga 6,1-15), tôi lẩn thẩn tự hỏi sao Chúa Giêsu không làm một phép lạ khác, có lẽ đối với Người dễ hơn nhiều. Ấy là làm cho dân chúng tự dưng hết đói, thấy no và khoẻ hẳn ra. Vậy là khỏi hỏi các môn đệ có bao nhiêu bánh, bao nhiêu cá, cũng chẳng cần dùng thúng mà đựng, cũng chẳng phải lo phân phát, (mà đã phát bánh thì làm sao tránh cảnh chen lấn mè nheo). Tôi tự nghĩ nếu Chúa Giêsu làm thế thì khỏi mất giờ và tránh bao nhiêu phiền toái khác nữa. Nhưng quả thật, điều mình nghĩ thì còn non nớt và đi quá xa ý định nhiệm mầu của Thiên Chúa.
Trước hết, phép lạ không phải là điều trái tự nhiên, kiểu không cần ăn cũng no. Nhưng phép lạ trước hết là việc Chúa can thiệp vào tự nhiên để điều tự nhiên ấy sinh kết quả đẹp hơn, hữu hiệu hơn. Chúa không làm cho con người khỏi mọi bệnh tật, nhưng ngài can thiệp để tiến trình chữa bệnh diễn ra nhanh chóng hơn.
Thứ hai, phép lạ là dấu chứng không những của quyền năng Thiên Chúa mà còn là dấu chứng của sự quan phòng đầy yêu thương. Hoá bánh ra nhiều, cho con người ăn no, chắc chắn Chúa Giêsu âu yếm nhìn họ với một tình yêu sâu thẳm. Phép lạ không là việc làm cho con người thoát khỏi kiếp người, mà là cho con người thấy được trong kiếp người này, ta có ánh mắt Chúa dõi theo.
Thứ ba, các nhà chú giải Thánh Kinh và hầu như mọi người đều đồng ý, phép lạ hoá bánh ra nhiều là lời tiên báo về bí tích Thánh Thể mà Chúa Giêsu sẽ lập trước khi Người tự nộp mình chịu khổ hình. Phép lạ này nhắc cho dân Chúa mọi thời về phép lạ manna ngày xưa trong sa mạc. Còn hơn manna, Thánh Thể Chúa không chỉ là của ăn mà còn là sự kề cận yêu thương của Chúa chúng ta.
Tôi chưa có hồng phúc chứng kiến các phép lạ hay ít là những hiện tượng lạ như một số người được đặc ân ấy. Nhưng tôi chỉ nghĩ đơn giản: Thiên Chúa tạo thành thế giới này được, thì việc Ngài thay đổi một chút các chi tiết trong đó là chuyện quá đơn giản. Vua thánh Lu-y ngày xưa không chạy đi xem phép lạ Mình Thánh Chúa trên bàn thờ, bởi vì đức vua hoàn toàn tin vào mầu nhiệm Thánh Thể, nên ngài nói cần gì phải đi xem. Ngược lại, có nhiều người luôn đòi phải có phép lạ mới tin.
Hồi tôi còn sinh viên, chúng tôi thường đi lễ ở nhà thờ Dòng Chúa Cứu Thế Sài gòn, đa số là đi bộ, vài người đi xe đạp. Bãi xe nhà thờ ở Kỳ đồng thường đông nghẹt người, nên lâu lâu xảy ra mất cắp xe. Chuyện mất xe ở Việt nam là chuyện bình thường như ở bên Tây bên Mỹ người ta hắt hơi. Thế mà cũng có mấy bạn sinh viên vô thần mỉa mai: mấy ông đi lễ sao Chúa không giữ xe cho mấy ông, sao Chúa không vặn cổ những tên ắn cắp xe? Tôi không nhớ lúc đó tôi trả lời thế nào. Nhưng nếu bây giờ họ cũng hỏi tôi câu đó, tôi sẽ nói “Thứ nhất, Chúa của chúng tôi không phải là người giữ xe đạp. Thứ hai, Chúa của chúng tôi không hung dữ, gặp ai cũng đòi bẻ cổ như mấy ông. Mà nếu Chúa bẻ cổ, Chúa đã bẻ cổ mấy người như ông trước”. Chúa soi sáng cho tôi cách suy nghĩ này, nhưng khi soi sáng, Ngài nói dịu dàng hơn tôi. Tôi nghĩ việc mất của cải không là phép lạ, nhưng phép lạ là ở chỗ Chúa cho con người có dịp suy nghĩ về cái phù du của mọi thứ trên đời.
Cuộc sống hôm nay vẫn chan chứa hồng ân từ bao phép lạ “hoá bánh” hàng ngày. Cứ đến bữa ta ung dung ăn uống mà có bao giờ ta nghĩ thức ăn từ đâu đến. Đi xa về đến nhà bình an, ta quăng mình xuống giường thoải mái, có bao giờ ta nghĩ ai đã chở che ta tránh bao nguy cơ trên đường. Ta có là gì mà sao bao người yêu thương, tình thương ấy là chiếc bánh hoá ra muôn vàn phủ bóng trên ta. Phép lạ đó!
Vậy thì, bài Tin Mừng này là lời nhắc nhở: Hôm nay, Chúa Giêsu vẫn làm phép lạ hoá bánh ra nhiều trong cuộc đời chúng ta, trong ngày sống của chúng ta. Và chúng ta phải chia sẻ những phép lạ ấy cho anh chị em mình.
Lạy Mẹ Maria, đọc Tin Mừng, chúng con thấy Mẹ không ngạc nhiên về những việc Chúa Giêsu thực hiện, mà Mẹ luôn tin tưởng và ca ngợi kỳ công của Chúa. Xin Mẹ cho chúng con biết nhìn lên Đức Giêsu với niềm tin tưởng rằng dù cuộc sống chúng con tưởng như không còn một con cá nào, thì Chúa cũng có thề làm cho chúng con no nê muôn đời.
Không một người Công giáo nào mà không nhớ phép lạ hoá bánh ra nhiều của Chúa Giêsu. Vì chạnh lòng thương dân chúng vất vả theo nghe Người giảng mà chẳng có gì ăn, dĩ nhiên là họ đói meo, nên Chúa đã làm cho năm chiếc bánh và hai con cá hoá ra nhiều đến nỗi năm ngàn người (mới tính đàn ông thôi) ăn dư thừa đến mười hai thúng.
Có lúc suy nghĩ về đoạn Tin Mừng này (Ga 6,1-15), tôi lẩn thẩn tự hỏi sao Chúa Giêsu không làm một phép lạ khác, có lẽ đối với Người dễ hơn nhiều. Ấy là làm cho dân chúng tự dưng hết đói, thấy no và khoẻ hẳn ra. Vậy là khỏi hỏi các môn đệ có bao nhiêu bánh, bao nhiêu cá, cũng chẳng cần dùng thúng mà đựng, cũng chẳng phải lo phân phát, (mà đã phát bánh thì làm sao tránh cảnh chen lấn mè nheo). Tôi tự nghĩ nếu Chúa Giêsu làm thế thì khỏi mất giờ và tránh bao nhiêu phiền toái khác nữa. Nhưng quả thật, điều mình nghĩ thì còn non nớt và đi quá xa ý định nhiệm mầu của Thiên Chúa.
Trước hết, phép lạ không phải là điều trái tự nhiên, kiểu không cần ăn cũng no. Nhưng phép lạ trước hết là việc Chúa can thiệp vào tự nhiên để điều tự nhiên ấy sinh kết quả đẹp hơn, hữu hiệu hơn. Chúa không làm cho con người khỏi mọi bệnh tật, nhưng ngài can thiệp để tiến trình chữa bệnh diễn ra nhanh chóng hơn.
Thứ hai, phép lạ là dấu chứng không những của quyền năng Thiên Chúa mà còn là dấu chứng của sự quan phòng đầy yêu thương. Hoá bánh ra nhiều, cho con người ăn no, chắc chắn Chúa Giêsu âu yếm nhìn họ với một tình yêu sâu thẳm. Phép lạ không là việc làm cho con người thoát khỏi kiếp người, mà là cho con người thấy được trong kiếp người này, ta có ánh mắt Chúa dõi theo.
Thứ ba, các nhà chú giải Thánh Kinh và hầu như mọi người đều đồng ý, phép lạ hoá bánh ra nhiều là lời tiên báo về bí tích Thánh Thể mà Chúa Giêsu sẽ lập trước khi Người tự nộp mình chịu khổ hình. Phép lạ này nhắc cho dân Chúa mọi thời về phép lạ manna ngày xưa trong sa mạc. Còn hơn manna, Thánh Thể Chúa không chỉ là của ăn mà còn là sự kề cận yêu thương của Chúa chúng ta.
Tôi chưa có hồng phúc chứng kiến các phép lạ hay ít là những hiện tượng lạ như một số người được đặc ân ấy. Nhưng tôi chỉ nghĩ đơn giản: Thiên Chúa tạo thành thế giới này được, thì việc Ngài thay đổi một chút các chi tiết trong đó là chuyện quá đơn giản. Vua thánh Lu-y ngày xưa không chạy đi xem phép lạ Mình Thánh Chúa trên bàn thờ, bởi vì đức vua hoàn toàn tin vào mầu nhiệm Thánh Thể, nên ngài nói cần gì phải đi xem. Ngược lại, có nhiều người luôn đòi phải có phép lạ mới tin.
Hồi tôi còn sinh viên, chúng tôi thường đi lễ ở nhà thờ Dòng Chúa Cứu Thế Sài gòn, đa số là đi bộ, vài người đi xe đạp. Bãi xe nhà thờ ở Kỳ đồng thường đông nghẹt người, nên lâu lâu xảy ra mất cắp xe. Chuyện mất xe ở Việt nam là chuyện bình thường như ở bên Tây bên Mỹ người ta hắt hơi. Thế mà cũng có mấy bạn sinh viên vô thần mỉa mai: mấy ông đi lễ sao Chúa không giữ xe cho mấy ông, sao Chúa không vặn cổ những tên ắn cắp xe? Tôi không nhớ lúc đó tôi trả lời thế nào. Nhưng nếu bây giờ họ cũng hỏi tôi câu đó, tôi sẽ nói “Thứ nhất, Chúa của chúng tôi không phải là người giữ xe đạp. Thứ hai, Chúa của chúng tôi không hung dữ, gặp ai cũng đòi bẻ cổ như mấy ông. Mà nếu Chúa bẻ cổ, Chúa đã bẻ cổ mấy người như ông trước”. Chúa soi sáng cho tôi cách suy nghĩ này, nhưng khi soi sáng, Ngài nói dịu dàng hơn tôi. Tôi nghĩ việc mất của cải không là phép lạ, nhưng phép lạ là ở chỗ Chúa cho con người có dịp suy nghĩ về cái phù du của mọi thứ trên đời.
Cuộc sống hôm nay vẫn chan chứa hồng ân từ bao phép lạ “hoá bánh” hàng ngày. Cứ đến bữa ta ung dung ăn uống mà có bao giờ ta nghĩ thức ăn từ đâu đến. Đi xa về đến nhà bình an, ta quăng mình xuống giường thoải mái, có bao giờ ta nghĩ ai đã chở che ta tránh bao nguy cơ trên đường. Ta có là gì mà sao bao người yêu thương, tình thương ấy là chiếc bánh hoá ra muôn vàn phủ bóng trên ta. Phép lạ đó!
Vậy thì, bài Tin Mừng này là lời nhắc nhở: Hôm nay, Chúa Giêsu vẫn làm phép lạ hoá bánh ra nhiều trong cuộc đời chúng ta, trong ngày sống của chúng ta. Và chúng ta phải chia sẻ những phép lạ ấy cho anh chị em mình.
Lạy Mẹ Maria, đọc Tin Mừng, chúng con thấy Mẹ không ngạc nhiên về những việc Chúa Giêsu thực hiện, mà Mẹ luôn tin tưởng và ca ngợi kỳ công của Chúa. Xin Mẹ cho chúng con biết nhìn lên Đức Giêsu với niềm tin tưởng rằng dù cuộc sống chúng con tưởng như không còn một con cá nào, thì Chúa cũng có thề làm cho chúng con no nê muôn đời.