Truyền thông là truyền đi tin tức tài liệu dưới các dạng, các hình thức khác nhau (hình ảnh, âm thanh, bài viết…). Truyền thông là phương tiện, trong xã hội nào cũng xác định như vậy. Vì là phương tiện cho nên việc dùng nó thế nào là rất hệ trọng. Ví như con dao trong tay bà nội trợ – Nó là phương tiện phục vụ bữa ăn; Con dao trong tay một người lính xung trận – Nó là phương tiện bảo vệ quốc gia; Con dao trong tay kẻ cướp – Nó thành hung khí giết người.
Truyền thông, nếu rơi vào tay những kẻ bất lương, nó sẽ thành thứ vũ khí không tiếng nổ nhưng sức công phá thì vô cùng khốc liệt bởi nó cổ vũ hỗ trợ cái ác, nó làm cho cái ác tăng lên theo cấp số nhân. Khởi đầu những kẻ bất lương dùng truyền thông để loan truyền sự giả dối thay cho sự thật. Sự giả dối ban đầu người nghe có vẻ tức cười và không thèm để ý. Nhưng về lâu dài nó sẽ làm thế hệ kế tiếp mất đi phẩm giá, trở thành nô lệ, thậm chí liệt kháng nhân cách và trở thành kẻ đồng loã với tội ác… Nguy hiểm hơn nữa, ngay cả khi đã phát hiện ra và có đủ biện pháp để phục hồi nhân phẩm cho những “nạn nhân” này, cũng phải mất thời gian đến vài thế hệ người mới thực hiện được.
Trong thập kỷ 30 của thế kỷ trước, khi Hít Le cho ra đời và vận hành cỗ máy truyền thông tuyên truyền đủ điều giả dối… Cả thế giới làm thinh và khinh thường… Hậu quả là nhân loại hứng chịu cuộc chiến thế giới thứ II với 50 triệu nhân mạng bị giết… Trong khoảng nửa đầu thế kỷ 20, khi chủ thuyết cộng sản ra đời, việc đầu tiên những người cộng sản làm là tuyên truyền chủ thuyết phản nhân này dưới góc độ có vẻ rất khoa học… Thế giới văn minh, những nhà khoa học, lý luận chính trị cũng chỉ ra tính chất tự mâu thuẫn của nó, và cười khinh bỉ… Họ cũng bỏ mặc quần chúng nhân dân lao động cho bộ máy tuyên truyền cộng sản cưỡng bức tư tưởng, bơm nhiễm đủ điều dối trá gian ác… Và nhân loại nhận được hơn 100 triệu mạng người vô tội - Núi xương sông máu.
Đến tận hôm nay thế giới văn minh vẫn chưa làm hết trách nhiệm, và bộ máy tuyên truyền cộng sản vẫn hoạt động cắt xén, làm giả sự thực để loè bịp dân lành và tấn công những ai vạch ra chân tướng của nó.
Có thể nói, ở đâu cộng sản còn tồn tại, là ở đó bộ máy truyền thông tuyên truyền đặt điều, giả dối của họ còn hoạt động “hiệu quả”… Người dân trong xã hội cộng sản thiếu thốn đủ thứ, họ không có phương tiện để kiểm chứng tin tức chứ chưa nói đến phản tuyên truyền của cộng sản… Tin tức sự kiện bị cộng sản xào xáo, làm giả rồi nhồ sọ người dân… Dần dần nó ăn vào tiềm thức con người - Lộng giả thành chân, đến mức người ta rơi nước mắt khóc thương kẻ tội phạm, rước voi rầy mả tổ, mãi quốc cầu vinh, cướp đoạt tự do nhân quyền của chính họ… Khi đem vấn đề ra tranh luận, đến tận hôm nay người dân vẫn còn biện minh giùm hành vi tội phạm này là do lịch sử lúc đó phải thế. Dân tộc Việt thật đau thương!
Sự thực là một phạm trù thuộc về qui luật vật tự nó – Nó có tính khách quan. Nghĩa là nó không có tính giai cấp, chính trị, tôn giáo, dân tộc hay cảm tình gì cả… Nó tồn tại độc lập từ khi nó được sinh ra. Người ta chỉ khám phá nó chứ không thể ra lệnh, hay mua chuộc nó…
Sự thực sẽ giúp con người định hướng được hành vi, tổng kết rút kinh nghiệm tránh phạm sai lầm trong tương lại. Trong khoa học, sự thực (kết quả giảo nghiệm khoa học…) giúp con người khám phá ra các qui luật của vũ trụ rồi ứng dụng nó phục vụ lợi ích của mình… Chưa nói đến việc sự thực bị làm giả, bị che dấu, hay con người thờ ơ không khám phá, thì nguyên việc sự thực không được loan truyền đã có thể gây ra nhiều thiệt hại cho con người rồi. Ví dụ một cơn bão đang quần đảo ngoài khơi, ngư dân trên biển đã biết, nhưng không có phương tiện để báo cho đất liền… Nó sẽ gây ra thiệt hại ghê gớm khi vào bờ mà con người không chuẩn bị chống đỡ…
Sự thực tự nó không thể giải thoát con người, vì nó chỉ là hiện tượng, nó vô tri vô giác. Chỉ khi nó được người công chính giành lấy, loan đi nó mới có tác dụng giải thoát con người. Sự thực giải thoát con người bằng cách khi tiếp cận đến từng cá nhân thì đem đến cho họ nhận thức đúng. Cho nên khám phá ra được sự thật mới chỉ là bước đầu tiên để giải thoát con người. Muốn đi tiếp cho viên mãn, thì sự thực phải được loan đi… Truyền thông chính là phương tiện để loan đi sự thực.
Sự thực nếu người công chính không giành lấy, nó sẽ rơi vào tay kẻ bất lương, và hậu quả sẽ là khôn lường. Sự thực nếu người công chính đã có trong tay mà không loan đi, nó chẳng mấy tác dụng. Cho nên phải tìm kiếm sự thật và giành lấy phương tiện mà loan truyền sự thực, hai việc làm song hành làm việc nọ không được bỏ việc kia.
Nói cho thật chính xác thì người cộng sản không sợ sự thực, mà họ chỉ sợ sự thật bị tiết lộ, bị loan truyền rộng rãi mà thôi. Truyền thông là phương tiện để sự thực được tiết lộ và loan truyền… Chính vì thế mà csvn rất sợ mất kiểm soát truyền thông, rất sợ để truyền thông về tay những người công chính. Các tôn giáo ở Việt Nam hiện nay đang có nhiều lợi thế về việc tiếp cận sự thực, về việc giành lấy phương tiện truyền thông, cho nên có sứ mệnh lịch sử không chỉ với tín lý, luân lý tôn giáo mình mà còn có trách nhiện lịch sử với cả quốc gia, dân tộc Việt nữa.
Vậy truyền thông là phương tiện hay là mục tiêu dấn thân của các tôn giáo? mục tiêu dấn thân của tu sĩ các tôn giáo? Tôn giáo nào cũng lấy việc giải thoát con người làm mục tiêu lớn, mục tiêu cuối cùng. Các tôn giáo luôn tôn trọng sự thực, và coi sự thực như là những bậc thang của nhận thức đưa con người tiệm cận chân lý tuyệt đối. Con người sẽ được giải thoát khỏi những u mê nhờ biết đến sự thực, nhờ tổng kết sự thực mà nhận ra chân lý tuyệt đối - Nhận ra chân lý sẽ giải thoát từng con người. Mà muốn cho từng người biết đến sự thực thì phải có phương tiện loan truyền đến họ. Một trong những phương tiện đó chính là Hệ thống Truyền thông.
Truyền thông đương nhiên là phương tiện chứ không phải mục đích. Nhưng phương tiện này đang bị csvn chiếm giữ trái phép, bị ngăn cản sử dụng… Mà ai đó muốn giành lấy để phục vụ tha nhân giải thoát con người có khi phải trả giá bằng tù tội, bằng mạng sống mình. Cho nên rõ ràng trong giai đoạn hiện nay, trong tình hình quốc gia dân tộc Việt hiện nay, trong tình cảnh của các tôn giáo ở Việt Nam hiện nay, giành lấy phương tiện truyền thông là một mục tiêu dấn thân của tu sĩ giáo dân các tôn giáo, cũng như toàn thể người dân Việt công chính chứ nó không phải là phương tiện có thì dùng không có thì thôi.
Truyền thông, nếu rơi vào tay những kẻ bất lương, nó sẽ thành thứ vũ khí không tiếng nổ nhưng sức công phá thì vô cùng khốc liệt bởi nó cổ vũ hỗ trợ cái ác, nó làm cho cái ác tăng lên theo cấp số nhân. Khởi đầu những kẻ bất lương dùng truyền thông để loan truyền sự giả dối thay cho sự thật. Sự giả dối ban đầu người nghe có vẻ tức cười và không thèm để ý. Nhưng về lâu dài nó sẽ làm thế hệ kế tiếp mất đi phẩm giá, trở thành nô lệ, thậm chí liệt kháng nhân cách và trở thành kẻ đồng loã với tội ác… Nguy hiểm hơn nữa, ngay cả khi đã phát hiện ra và có đủ biện pháp để phục hồi nhân phẩm cho những “nạn nhân” này, cũng phải mất thời gian đến vài thế hệ người mới thực hiện được.
Trong thập kỷ 30 của thế kỷ trước, khi Hít Le cho ra đời và vận hành cỗ máy truyền thông tuyên truyền đủ điều giả dối… Cả thế giới làm thinh và khinh thường… Hậu quả là nhân loại hứng chịu cuộc chiến thế giới thứ II với 50 triệu nhân mạng bị giết… Trong khoảng nửa đầu thế kỷ 20, khi chủ thuyết cộng sản ra đời, việc đầu tiên những người cộng sản làm là tuyên truyền chủ thuyết phản nhân này dưới góc độ có vẻ rất khoa học… Thế giới văn minh, những nhà khoa học, lý luận chính trị cũng chỉ ra tính chất tự mâu thuẫn của nó, và cười khinh bỉ… Họ cũng bỏ mặc quần chúng nhân dân lao động cho bộ máy tuyên truyền cộng sản cưỡng bức tư tưởng, bơm nhiễm đủ điều dối trá gian ác… Và nhân loại nhận được hơn 100 triệu mạng người vô tội - Núi xương sông máu.
Đến tận hôm nay thế giới văn minh vẫn chưa làm hết trách nhiệm, và bộ máy tuyên truyền cộng sản vẫn hoạt động cắt xén, làm giả sự thực để loè bịp dân lành và tấn công những ai vạch ra chân tướng của nó.
Có thể nói, ở đâu cộng sản còn tồn tại, là ở đó bộ máy truyền thông tuyên truyền đặt điều, giả dối của họ còn hoạt động “hiệu quả”… Người dân trong xã hội cộng sản thiếu thốn đủ thứ, họ không có phương tiện để kiểm chứng tin tức chứ chưa nói đến phản tuyên truyền của cộng sản… Tin tức sự kiện bị cộng sản xào xáo, làm giả rồi nhồ sọ người dân… Dần dần nó ăn vào tiềm thức con người - Lộng giả thành chân, đến mức người ta rơi nước mắt khóc thương kẻ tội phạm, rước voi rầy mả tổ, mãi quốc cầu vinh, cướp đoạt tự do nhân quyền của chính họ… Khi đem vấn đề ra tranh luận, đến tận hôm nay người dân vẫn còn biện minh giùm hành vi tội phạm này là do lịch sử lúc đó phải thế. Dân tộc Việt thật đau thương!
Sự thực là một phạm trù thuộc về qui luật vật tự nó – Nó có tính khách quan. Nghĩa là nó không có tính giai cấp, chính trị, tôn giáo, dân tộc hay cảm tình gì cả… Nó tồn tại độc lập từ khi nó được sinh ra. Người ta chỉ khám phá nó chứ không thể ra lệnh, hay mua chuộc nó…
Sự thực sẽ giúp con người định hướng được hành vi, tổng kết rút kinh nghiệm tránh phạm sai lầm trong tương lại. Trong khoa học, sự thực (kết quả giảo nghiệm khoa học…) giúp con người khám phá ra các qui luật của vũ trụ rồi ứng dụng nó phục vụ lợi ích của mình… Chưa nói đến việc sự thực bị làm giả, bị che dấu, hay con người thờ ơ không khám phá, thì nguyên việc sự thực không được loan truyền đã có thể gây ra nhiều thiệt hại cho con người rồi. Ví dụ một cơn bão đang quần đảo ngoài khơi, ngư dân trên biển đã biết, nhưng không có phương tiện để báo cho đất liền… Nó sẽ gây ra thiệt hại ghê gớm khi vào bờ mà con người không chuẩn bị chống đỡ…
Sự thực tự nó không thể giải thoát con người, vì nó chỉ là hiện tượng, nó vô tri vô giác. Chỉ khi nó được người công chính giành lấy, loan đi nó mới có tác dụng giải thoát con người. Sự thực giải thoát con người bằng cách khi tiếp cận đến từng cá nhân thì đem đến cho họ nhận thức đúng. Cho nên khám phá ra được sự thật mới chỉ là bước đầu tiên để giải thoát con người. Muốn đi tiếp cho viên mãn, thì sự thực phải được loan đi… Truyền thông chính là phương tiện để loan đi sự thực.
Sự thực nếu người công chính không giành lấy, nó sẽ rơi vào tay kẻ bất lương, và hậu quả sẽ là khôn lường. Sự thực nếu người công chính đã có trong tay mà không loan đi, nó chẳng mấy tác dụng. Cho nên phải tìm kiếm sự thật và giành lấy phương tiện mà loan truyền sự thực, hai việc làm song hành làm việc nọ không được bỏ việc kia.
Nói cho thật chính xác thì người cộng sản không sợ sự thực, mà họ chỉ sợ sự thật bị tiết lộ, bị loan truyền rộng rãi mà thôi. Truyền thông là phương tiện để sự thực được tiết lộ và loan truyền… Chính vì thế mà csvn rất sợ mất kiểm soát truyền thông, rất sợ để truyền thông về tay những người công chính. Các tôn giáo ở Việt Nam hiện nay đang có nhiều lợi thế về việc tiếp cận sự thực, về việc giành lấy phương tiện truyền thông, cho nên có sứ mệnh lịch sử không chỉ với tín lý, luân lý tôn giáo mình mà còn có trách nhiện lịch sử với cả quốc gia, dân tộc Việt nữa.
Vậy truyền thông là phương tiện hay là mục tiêu dấn thân của các tôn giáo? mục tiêu dấn thân của tu sĩ các tôn giáo? Tôn giáo nào cũng lấy việc giải thoát con người làm mục tiêu lớn, mục tiêu cuối cùng. Các tôn giáo luôn tôn trọng sự thực, và coi sự thực như là những bậc thang của nhận thức đưa con người tiệm cận chân lý tuyệt đối. Con người sẽ được giải thoát khỏi những u mê nhờ biết đến sự thực, nhờ tổng kết sự thực mà nhận ra chân lý tuyệt đối - Nhận ra chân lý sẽ giải thoát từng con người. Mà muốn cho từng người biết đến sự thực thì phải có phương tiện loan truyền đến họ. Một trong những phương tiện đó chính là Hệ thống Truyền thông.
Truyền thông đương nhiên là phương tiện chứ không phải mục đích. Nhưng phương tiện này đang bị csvn chiếm giữ trái phép, bị ngăn cản sử dụng… Mà ai đó muốn giành lấy để phục vụ tha nhân giải thoát con người có khi phải trả giá bằng tù tội, bằng mạng sống mình. Cho nên rõ ràng trong giai đoạn hiện nay, trong tình hình quốc gia dân tộc Việt hiện nay, trong tình cảnh của các tôn giáo ở Việt Nam hiện nay, giành lấy phương tiện truyền thông là một mục tiêu dấn thân của tu sĩ giáo dân các tôn giáo, cũng như toàn thể người dân Việt công chính chứ nó không phải là phương tiện có thì dùng không có thì thôi.