KHIÊM HẠ VÀ THÀNH THẬT
Chúa Nhật 4 Chay B
Mẹ bảo Tý ra vườn hái cho mẹ mấy trái ớt. Tý nhìn ra ngoài, trời tối đen như mực. Tý nói: “Tối lắm mẹ ơi. Con sợ ma lắm”. “Không có ma đâu con, có Chúa ở ngoài ấy mà”. Tý đứng cửa nói ra ngoài: “Chúa ơi, nếu có Chúa ngoài ấy, xin hái giùm con mấy trái ớt. Tối quá con sợ lắm!”
Tý sợ bóng tối. Lúc còn nhỏ, ai cũng sợ bóng tối. Không hiểu tại sao, khi lớn lên một chút, người ta không còn sợ bóng tối nữa, người ta lại thích bóng tối. Học sinh lớp 9, lớp 10 thời nay đã biết hò hẹn nơi bóng tối. Thanh niên nam nữ thích quán cà phê mờ mờ tối tối. Người trung niên thích không cho ai thấy mình, biết mình làm gì. Người thích trốn mình trong cõi riêng của mình, người thích không ai xen vào chuyện tăm tối của mình...
Cũng vậy, khi còn là trẻ nhỏ, rất thành thật, đến nỗi, người ta nói “ra đường hỏi bà già, về nhà hỏi con nít”. Đúng vậy, con nít chưa biết nói dối. Thế nhưng, khi lớn lên, hơi có tí trí khôn, người ta lại không còn thích nói thật nữa. Người ta thích nói dối. Cho dẫu là “bưng trước, ló sau, bịt đầu ló đuôi”, người ta vẫn thích dối.
Sự dối trá nào cũng có nguyên do đen tối của nó vì bị thống trị bởi tính kiêu ngạo lớn lao trong lòng. Khiêm tốn thì thật thà. Kiêu ngạo thì gian ngoa xảo trá. Kiêu ngạo là mối tội đầu dẫn đến muôn ngàn tội lỗi khác.
Cả Ông Nicôđêmô trong câu chuyện Phúc âm hôm nay cũng thích bóng tối. Ông đến gặp Chúa Giêsu ban đêm. Ông không đến gặp Chúa ban ngày, vì sợ người ta thấy, sẽ ảnh hưởng đến chức quyền của ông ta. Nhân cơ hội nầy, Chúa Giêsu cho ông biết, chính Ngài là ánh sáng, là sự thật. Muốn sống với Ngài, phải sống trong sự thật, bước đi trong ánh sáng..
Một sự thật đã được mạc khải cho người Do Thái, đó là “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời”. (Ga 3,16)
Người Do Thái không chấp nhận sự thật nầy, vì Con Thiên Chúa đang làm đảo lộn cái cuộc sống gian dối của họ. Con Thiên Chúa đang nhìn thấy sâu thẳm cõi lòng họ, cõi lòng đầy kiêu căng tăm tối, nơi ẩn nấp bao điều ám muội. Con Thiên Chúa đang yêu thương họ, muốn thay đổi cuộc đời họ nên tốt hơn. Họ không nhận ra. Ngược lại, họ còn cho rằng Ngài kết án họ. Một lần nữa Chúa Giêsu tha thiết tỏ cho biết lòng thương của Người:
“Quả vậy, Thiên Chúa sai Con của Người đến thế gian, không phải để lên án thế gian, nhưng là để thế gian, nhờ Con của Người, mà được cứu độ”. (Ga 3,17)
Thân phận của Con Thiên Chúa còn bị ngược đãi tệ bạc hơn các tiên tri, hay ngôn sứ trong quá trình Thiên Chúa mạc khải cho dân người: “Đức Chúa, Thiên Chúa của tổ tiên họ vẫn không ngừng sai sứ giả của Người đến cảnh cáo họ, vì Người hằng thương xót dân và thánh điện của Người. Nhưng họ nhạo cười các sứ giả của Thiên Chúa, khinh thường lời Người và chế giễu các ngôn sứ của Người, khiến Đức Chúa bừng bừng nổi giận mà trừng phạt dân Người đến vô phương cứu chữa”.(2 Sb 36,15-16)
Việc làm của Thiên Chúa là thể hiện tình yêu thương cho con người. Tình yêu thương ấy nơi Người Con Chí Ái, là Đức Giêsu. Ngài đến để canh tân đời sống con người, để nối lại tương quan với Thiên Chúa, để cứu con người ra khỏi bóng tối u mê lầm lạc của tội lỗi, sự chết và ban cho con người sự sống muôn đời.
Nhìn lại những tuần mùa chay, chuẩn bị cho Đại Lễ Phục Sinh, Lời Chúa cho thấy Đức Kitô đang làm mới mọi sự: phải chiến đấu và chiến thắng các chước cám dỗ để có một địa đàng mới; khái niệm mới về hạnh phúc đến từ sự thương khó; phải thanh tẩy tâm hồn, thanh tẩy cách giữ luật, thanh tẩy cách thờ phượng, nhờ vào chính Ngài là Lề Luật mới, Đền Thờ mới; và hôm nay, nhắc lại kỷ niệm đau thương của một dân Do Thái bị rắn cắn chết trong sa mạc, Ngài tha thiết cho thấy lòng Chúa Cha yêu thương, đến nỗi.... chính Ngài phải làm “con rắn mới” chịu treo lên “Như ông Mô-sê đã giương cao con rắn trong sa mạc, Con Người cũng sẽ phải được giương cao như vậy, để ai tin vào Người thì được sống muôn đời” (Ga 3, 14-15).
Tin vào Đức Giêsu Kitô, là khiêm tốn nhìn nhận sự thât, tôn trọng sự thật, yêu mến sự thật, sống trong sự thật. Tin vào Đức Kitô là loại trừ sự kiêu căng giả dối, loại trừ những hành vi ám muội, loại trừ những ẩn nấp mạo danh.
Đức Kitô khiêm hạ, yêu thương. Lòng khiêm hạ và tình thương của Ngài như mặt trời công chính, tràn ánh sáng chân lý chiếu soi- ánh sáng của tình thương và ơn cứu độ. Ngài muốn chúng ta nhìn vào ánh sáng của Ngài mà bước đi.
“Bước đi về hướng Mặt Trời,
tôi không nhìn thấy bóng tôi
Bước quay lưng với Mặt trời,
tôi nhìn thấy bóng tôi trước mặt.
Tôi mãi nhìn vào bóng tôi mà bước.
Bước đi và gieo mình xuống vực
-lúc nào, tôi không biết, không hay”
Người kiêu ngạo, đồng thời cũng dối trá. Người muốn tìm thấy cái bóng vinh quang của mình. Người bị cái bóng vinh quang của mình dẫn đi, rơi xuống vực. Ai muốn tìm thấy cái bóng của mình, sẽ quay lưng lại với Chúa Giêsu. Ai muốn thấy đường đi, sẽ quay mặt về phía Mặt Trời, về phía Đức Giêsu, sẽ bỏ cái bóng của mình sau lưng, để bước đi trong ánh sáng. Tin vào Đức Kitô còn là hy sinh mọi niềm tin vào bất kỳ một đối tượng nào khác, kể cả chính mình.
"Những ai sống theo sự thật, thì đến cùng ánh sáng".
Sống theo sự thật của Chúa Giêsu là sống tinh thần khiêm hạ.
Bóng đêm đang bao phủ giữa ban ngày, lúc ta có những ý hướng bất chính trong khi thực hiện các việc đạo đức. Tội kiêu ngạo trong ta không cho phép ta làm người bé nhỏ, tồi tệ, thấp hèn, nhưng bắt ta tự khẳng định là ta đã trưởng thành, đạo đức, cao cả. Cứ thế, nó dắt dìu nâng đỡ ta đi trong cái chủ quan tốt thật dễ thương- như đi giữa ban ngày, mà thật là đang ẩn nấp dưới bóng đêm.
"Những ai sống theo sự thật, thì đến cùng ánh sáng".
Những tổ chức rầm rộ, rực rỡ ánh sáng bên ngoài có thật sự là để tôn vinh Chúa hay là để thỏa mãn cái tính thích hơn người của mình! Những người làm công tác tông đồ giáo dân đang làm vì thích làm hay làm vì việc phải làm như tôi tớ vô ích của Chúa! Những người rao giảng Tin mừng, các giáo lý viên có thể đang bị “tri thức hóa” thành những “kinh sư” thời đại mới, thay vì phải là những người rao giảng bằng chính đời sống tin mừng... Bà Mẹ Công Giáo cần phải là bà mẹ công giáo ở nhà mình trước khi là bà mẹ công giáo ở những tổ chức, cơ cấu giáo xứ... Tất cả việc đạo đức, kể cả việc phụng vụ, cũng đều có thể có ngõ luồn vào của những bóng đêm, vì sự kiêu ngạo và gian dối. Mỗi sự gian dối nhỏ đều là con đường dẫn đến tội nghịch cùng Thiên Chúa chân thật. Cần tẩy sạch sự gian dối trong lòng mới đến được với ánh sáng cứu rỗi của Con Thiên Chúa. Nơi Ngài, không có gì là gian dối, không có lòng kiêu ngạo.
Satan, con rắn, tội kiêu ngạo ngày xưa đã đưa nguyên tổ vào bóng tối trầm luân của sự chết. Con người bị ảnh hưởng của tội đã hướng chiều về bóng tối để thỏa mãn lòng kiêu ngạo của mình.
Đức Giêsu, Con Thiên Chúa khiêm tốn chấp nhận “làm con rắn” mới, khiêm tốn để người ta treo lên, chỉ với một ước mong, một thông điệp gửi đến toàn thể nhân loại: “ai tin vào Người thì được sống muôn đời”
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con khiêm tốn mà nhận ra rằng: lòng kiêu ngạo và sự dối trá đã khống chế chúng con lâu nay. Chính con rắn kiêu ngạo trong chúng con đã xóa mờ cảm thức của chúng con về tội lỗi, đã bày vẽ cho chúng con cách nói dối chuyên nghiệp, cách chạy tội tinh vi, đã cho chúng con vui sống trong sự bằng an giả tạo, đã khiến chúng con bất cần đến ơn thứ tha, đã chiêu đãi chúng con những bữa tiệc đời chóng qua hào phóng, đã bắt chúng con quay lưng lại với Chúa mà bước đi theo cái bóng vinh quang của mình... Con rắn kiêu ngạo trong chúng con đã đẩy chúng con vào chỗ chết muôn đời.
Trong lúc khốn cùng của chúng con, chúng con tin Lời Chúa dạy “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời”. (Ga 3,16) và lời giáo huấn của Thánh Phaolô: “Nhưng Thiên Chúa giàu lòng thương xót và rất mực yêu mến chúng ta, nên dầu chúng ta đã chết vì sa ngã, Người cũng đã cho chúng ta được cùng sống với Đức Ki-tô. Chính do ân sủng mà anh em được cứu độ! Người đã cho chúng ta được cùng sống lại và cùng ngự trị với Đức Ki-tô Giê-su trên cõi trời”. (Ep 2,4-6)
Lạy Chúa Giêsu, chúng con ngước nhìn lên Thánh Giá Chúa, với niềm tin, với lòng thống hối chân thành, với lòng biết ơn Chúa Giêsu khiêm hạ. Vì Thánh Giá Chúa, vì ơn cứu chuộc của Chúa, vì lòng thương xót vô cùng của Chúa, xin hãy tha thứ và cứu rỗi chúng con khỏi chết muôn đời. A men.
Chúa Nhật 4 Chay B
Mẹ bảo Tý ra vườn hái cho mẹ mấy trái ớt. Tý nhìn ra ngoài, trời tối đen như mực. Tý nói: “Tối lắm mẹ ơi. Con sợ ma lắm”. “Không có ma đâu con, có Chúa ở ngoài ấy mà”. Tý đứng cửa nói ra ngoài: “Chúa ơi, nếu có Chúa ngoài ấy, xin hái giùm con mấy trái ớt. Tối quá con sợ lắm!”
Tý sợ bóng tối. Lúc còn nhỏ, ai cũng sợ bóng tối. Không hiểu tại sao, khi lớn lên một chút, người ta không còn sợ bóng tối nữa, người ta lại thích bóng tối. Học sinh lớp 9, lớp 10 thời nay đã biết hò hẹn nơi bóng tối. Thanh niên nam nữ thích quán cà phê mờ mờ tối tối. Người trung niên thích không cho ai thấy mình, biết mình làm gì. Người thích trốn mình trong cõi riêng của mình, người thích không ai xen vào chuyện tăm tối của mình...
Cũng vậy, khi còn là trẻ nhỏ, rất thành thật, đến nỗi, người ta nói “ra đường hỏi bà già, về nhà hỏi con nít”. Đúng vậy, con nít chưa biết nói dối. Thế nhưng, khi lớn lên, hơi có tí trí khôn, người ta lại không còn thích nói thật nữa. Người ta thích nói dối. Cho dẫu là “bưng trước, ló sau, bịt đầu ló đuôi”, người ta vẫn thích dối.
Sự dối trá nào cũng có nguyên do đen tối của nó vì bị thống trị bởi tính kiêu ngạo lớn lao trong lòng. Khiêm tốn thì thật thà. Kiêu ngạo thì gian ngoa xảo trá. Kiêu ngạo là mối tội đầu dẫn đến muôn ngàn tội lỗi khác.
Cả Ông Nicôđêmô trong câu chuyện Phúc âm hôm nay cũng thích bóng tối. Ông đến gặp Chúa Giêsu ban đêm. Ông không đến gặp Chúa ban ngày, vì sợ người ta thấy, sẽ ảnh hưởng đến chức quyền của ông ta. Nhân cơ hội nầy, Chúa Giêsu cho ông biết, chính Ngài là ánh sáng, là sự thật. Muốn sống với Ngài, phải sống trong sự thật, bước đi trong ánh sáng..
Một sự thật đã được mạc khải cho người Do Thái, đó là “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời”. (Ga 3,16)
Người Do Thái không chấp nhận sự thật nầy, vì Con Thiên Chúa đang làm đảo lộn cái cuộc sống gian dối của họ. Con Thiên Chúa đang nhìn thấy sâu thẳm cõi lòng họ, cõi lòng đầy kiêu căng tăm tối, nơi ẩn nấp bao điều ám muội. Con Thiên Chúa đang yêu thương họ, muốn thay đổi cuộc đời họ nên tốt hơn. Họ không nhận ra. Ngược lại, họ còn cho rằng Ngài kết án họ. Một lần nữa Chúa Giêsu tha thiết tỏ cho biết lòng thương của Người:
“Quả vậy, Thiên Chúa sai Con của Người đến thế gian, không phải để lên án thế gian, nhưng là để thế gian, nhờ Con của Người, mà được cứu độ”. (Ga 3,17)
Thân phận của Con Thiên Chúa còn bị ngược đãi tệ bạc hơn các tiên tri, hay ngôn sứ trong quá trình Thiên Chúa mạc khải cho dân người: “Đức Chúa, Thiên Chúa của tổ tiên họ vẫn không ngừng sai sứ giả của Người đến cảnh cáo họ, vì Người hằng thương xót dân và thánh điện của Người. Nhưng họ nhạo cười các sứ giả của Thiên Chúa, khinh thường lời Người và chế giễu các ngôn sứ của Người, khiến Đức Chúa bừng bừng nổi giận mà trừng phạt dân Người đến vô phương cứu chữa”.(2 Sb 36,15-16)
Việc làm của Thiên Chúa là thể hiện tình yêu thương cho con người. Tình yêu thương ấy nơi Người Con Chí Ái, là Đức Giêsu. Ngài đến để canh tân đời sống con người, để nối lại tương quan với Thiên Chúa, để cứu con người ra khỏi bóng tối u mê lầm lạc của tội lỗi, sự chết và ban cho con người sự sống muôn đời.
Nhìn lại những tuần mùa chay, chuẩn bị cho Đại Lễ Phục Sinh, Lời Chúa cho thấy Đức Kitô đang làm mới mọi sự: phải chiến đấu và chiến thắng các chước cám dỗ để có một địa đàng mới; khái niệm mới về hạnh phúc đến từ sự thương khó; phải thanh tẩy tâm hồn, thanh tẩy cách giữ luật, thanh tẩy cách thờ phượng, nhờ vào chính Ngài là Lề Luật mới, Đền Thờ mới; và hôm nay, nhắc lại kỷ niệm đau thương của một dân Do Thái bị rắn cắn chết trong sa mạc, Ngài tha thiết cho thấy lòng Chúa Cha yêu thương, đến nỗi.... chính Ngài phải làm “con rắn mới” chịu treo lên “Như ông Mô-sê đã giương cao con rắn trong sa mạc, Con Người cũng sẽ phải được giương cao như vậy, để ai tin vào Người thì được sống muôn đời” (Ga 3, 14-15).
Tin vào Đức Giêsu Kitô, là khiêm tốn nhìn nhận sự thât, tôn trọng sự thật, yêu mến sự thật, sống trong sự thật. Tin vào Đức Kitô là loại trừ sự kiêu căng giả dối, loại trừ những hành vi ám muội, loại trừ những ẩn nấp mạo danh.
Đức Kitô khiêm hạ, yêu thương. Lòng khiêm hạ và tình thương của Ngài như mặt trời công chính, tràn ánh sáng chân lý chiếu soi- ánh sáng của tình thương và ơn cứu độ. Ngài muốn chúng ta nhìn vào ánh sáng của Ngài mà bước đi.
“Bước đi về hướng Mặt Trời,
tôi không nhìn thấy bóng tôi
Bước quay lưng với Mặt trời,
tôi nhìn thấy bóng tôi trước mặt.
Tôi mãi nhìn vào bóng tôi mà bước.
Bước đi và gieo mình xuống vực
-lúc nào, tôi không biết, không hay”
Người kiêu ngạo, đồng thời cũng dối trá. Người muốn tìm thấy cái bóng vinh quang của mình. Người bị cái bóng vinh quang của mình dẫn đi, rơi xuống vực. Ai muốn tìm thấy cái bóng của mình, sẽ quay lưng lại với Chúa Giêsu. Ai muốn thấy đường đi, sẽ quay mặt về phía Mặt Trời, về phía Đức Giêsu, sẽ bỏ cái bóng của mình sau lưng, để bước đi trong ánh sáng. Tin vào Đức Kitô còn là hy sinh mọi niềm tin vào bất kỳ một đối tượng nào khác, kể cả chính mình.
"Những ai sống theo sự thật, thì đến cùng ánh sáng".
Sống theo sự thật của Chúa Giêsu là sống tinh thần khiêm hạ.
Bóng đêm đang bao phủ giữa ban ngày, lúc ta có những ý hướng bất chính trong khi thực hiện các việc đạo đức. Tội kiêu ngạo trong ta không cho phép ta làm người bé nhỏ, tồi tệ, thấp hèn, nhưng bắt ta tự khẳng định là ta đã trưởng thành, đạo đức, cao cả. Cứ thế, nó dắt dìu nâng đỡ ta đi trong cái chủ quan tốt thật dễ thương- như đi giữa ban ngày, mà thật là đang ẩn nấp dưới bóng đêm.
"Những ai sống theo sự thật, thì đến cùng ánh sáng".
Những tổ chức rầm rộ, rực rỡ ánh sáng bên ngoài có thật sự là để tôn vinh Chúa hay là để thỏa mãn cái tính thích hơn người của mình! Những người làm công tác tông đồ giáo dân đang làm vì thích làm hay làm vì việc phải làm như tôi tớ vô ích của Chúa! Những người rao giảng Tin mừng, các giáo lý viên có thể đang bị “tri thức hóa” thành những “kinh sư” thời đại mới, thay vì phải là những người rao giảng bằng chính đời sống tin mừng... Bà Mẹ Công Giáo cần phải là bà mẹ công giáo ở nhà mình trước khi là bà mẹ công giáo ở những tổ chức, cơ cấu giáo xứ... Tất cả việc đạo đức, kể cả việc phụng vụ, cũng đều có thể có ngõ luồn vào của những bóng đêm, vì sự kiêu ngạo và gian dối. Mỗi sự gian dối nhỏ đều là con đường dẫn đến tội nghịch cùng Thiên Chúa chân thật. Cần tẩy sạch sự gian dối trong lòng mới đến được với ánh sáng cứu rỗi của Con Thiên Chúa. Nơi Ngài, không có gì là gian dối, không có lòng kiêu ngạo.
Satan, con rắn, tội kiêu ngạo ngày xưa đã đưa nguyên tổ vào bóng tối trầm luân của sự chết. Con người bị ảnh hưởng của tội đã hướng chiều về bóng tối để thỏa mãn lòng kiêu ngạo của mình.
Đức Giêsu, Con Thiên Chúa khiêm tốn chấp nhận “làm con rắn” mới, khiêm tốn để người ta treo lên, chỉ với một ước mong, một thông điệp gửi đến toàn thể nhân loại: “ai tin vào Người thì được sống muôn đời”
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con khiêm tốn mà nhận ra rằng: lòng kiêu ngạo và sự dối trá đã khống chế chúng con lâu nay. Chính con rắn kiêu ngạo trong chúng con đã xóa mờ cảm thức của chúng con về tội lỗi, đã bày vẽ cho chúng con cách nói dối chuyên nghiệp, cách chạy tội tinh vi, đã cho chúng con vui sống trong sự bằng an giả tạo, đã khiến chúng con bất cần đến ơn thứ tha, đã chiêu đãi chúng con những bữa tiệc đời chóng qua hào phóng, đã bắt chúng con quay lưng lại với Chúa mà bước đi theo cái bóng vinh quang của mình... Con rắn kiêu ngạo trong chúng con đã đẩy chúng con vào chỗ chết muôn đời.
Trong lúc khốn cùng của chúng con, chúng con tin Lời Chúa dạy “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời”. (Ga 3,16) và lời giáo huấn của Thánh Phaolô: “Nhưng Thiên Chúa giàu lòng thương xót và rất mực yêu mến chúng ta, nên dầu chúng ta đã chết vì sa ngã, Người cũng đã cho chúng ta được cùng sống với Đức Ki-tô. Chính do ân sủng mà anh em được cứu độ! Người đã cho chúng ta được cùng sống lại và cùng ngự trị với Đức Ki-tô Giê-su trên cõi trời”. (Ep 2,4-6)
Lạy Chúa Giêsu, chúng con ngước nhìn lên Thánh Giá Chúa, với niềm tin, với lòng thống hối chân thành, với lòng biết ơn Chúa Giêsu khiêm hạ. Vì Thánh Giá Chúa, vì ơn cứu chuộc của Chúa, vì lòng thương xót vô cùng của Chúa, xin hãy tha thứ và cứu rỗi chúng con khỏi chết muôn đời. A men.