1. Nhà nước Cộng Sản Việt Nam đang tìm hết mọi cách xoay xở để đối phó với những xáo trộn liên tục xảy ra trong nước và hải ngoại đối với các tập thể dân chúng. Haành động ấy càng tạo điều kiện nhận thức cho các tập thể dân chúng phải biết kết hợp thành một lực lượng đối kháng với nhà nước chuyên chính càng lên cao và có hiệu quả.
Cứ xem những cách đối xử của nhà nước Việt Nam hiện nay đối với các tôn giáo và tập thể tín đồ quần chúng thì thấy rõ:
Đối Với Phật Giáo: kích thích Phật Giáo quốc doanh bên ngoài qua tổ chức linh đình lễ Vesak. Nhà nước cho tổ chức đón tiếp những cuộc thuyết giáo trình diễn bên ngoài của một số giáo hội Phật Giáo trong nước và quốc tế và hoạt động của nhóm Chùa Làng Mai do Thích Nhất Hạnh chủ trì thì lại bộc lộ thái độ tráo trở bất nhất phản trắc đối với sự kiệntrưng thu cụm tài sản Làng Mai ở Lâm Đồng, và nhất là cách kỳ thị để chia rẽ Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Chính Thống với nhóm Phật Giáo Việt Nam Thồng Nhất Quốc Doanh
Đối với Công giáo, đã có những chuỗi ngày viếng thăm linh đình bề ngoài của Hồng Y Sepe tại Việt Nam với những hứa hẹn tay bắt mặt mừng giữa Roma và Hà Nội của Thủ Tường Nguyễn Tấn Dũng tại Vatican. Nhưng đàng sau những hiện tượng bên ngoài ấy, trong nước hàng loạt những hành động đối xử ngược ngạo với Công giáo hiện lên rõ rệt ở nhiều nơi.
Ta chỉ kể đến một số vụ nổ cộm như Vụ nhà nước đối xử trong biến cố Thái Hà và Tòa Khâm Sứ ở Hà Nội, vụ nhà nước tranh chấp đất của Dòng SVD tại Nha Trang, vụ chiếm đất của Dòng Thiên An, vụ giáo xứ An Bằng, tại Huế, vụ Nhà Trẻ Nguyễn Thị Diệu tại Sàigòn, vụ ký túc xá tại Giáo Phận Vĩnh Long, vụ tổ chức lể Giáng Sinh 2008 tại vùng Bắc Việt Nam như Sơn La Lai Châu, Hờa Bình…
Đối với Tin Lành, nhiều giáo phái như Mennonite hay Ngũ Tuần bị sách nhiễu tại Quận 8 Tp HCM, hay tại nhiều nơi ở Tây Nguyên Việt Nam, tại Tây Bắc và Đông Bắc Việt Nam
Đối với Cao Đài, Hòa Hảo, nhà nước đều có những hành động trù dập căng thẳng bao vây cô lập và tìm cách can thiệp sâu vào tổ chức sinh hoạt và giáo lý của các tôn giáo khác nhau này.
Đối với giới trí thức và giới trẻ trong phong trào tự do, dân chủ nhân quyền, nhà nước chỉ áp dụng chính sách đàn áp cô lập trù dập bằng nhiều công cụ bạo lực – nhà tù, công an, thông tin tuyên truyền xuyên tạc, gây hoang mang, chia rẽ bằng thủ đoạn cài đặt lén lút phá hoại từ bên trong, vũ khí, luật pháp bất minh, du côn dấu mặt hay công khai, hành vi lừa đảo tráo trở - "lùi một bước tiến hai ba bước"
Nhà nước CSVN kỳ thị di ứng, nghi kị, chuyên đoán, không cho các tôn giáo và các đoàn thể chính trị tham gia rộng rãi vào các lĩnh vực sinh hoạt quốc gia như giáo dục xã hội, kinh tế, quân sự,… Tôn giáo không chỉ bị coi là là duy tâm như CSVN cố tình hiểu mà lý tưởng tôn giáo phải nhập thể vào cuộc sống cá nhân và xã hội, biến đổi con người và xã hội trở nên tốt hơn, hài hòa và chân thật hơn mãi.
Tuyên bố mới đây nếu thành thực trên đài BBC của Tôn Nữ Thị Ninh, một nữ trí thức đại học từ châu Âu về nước hoạt động trong quốc hội chuyên trách đối ngoại, về vấn đề giáo dục của các tôn giáo như Công giáo là một thí dụ.
2. Xem việc làm cụ thể để biết ý đồ thực sự trong cách ứng xử của nhà nước CSVN đối với việc ban hành và tôn trọng quyền tự do tôn giáo và dân chủ nhân quyền cụ thể trong các sinh hoạt của nhiều cá nhân và tập thể tại nhiều nơi.
"Hãy xem kỹ những việc CSVN làm chứ đừng tin những gì CSVN nói".
Luật lệ ban hành một đàng nhưng khi thi hành cán bộ mỗi địa phương thi hành một nẻo, bất nhất một cách có chủ ý với nhà nước trung ương với địa phương, rồi dung bạo lực trí trá trả lời hay trấn áp bằng bạo lực hay cưỡng chế cho có lệ, cho xong chuyện để hòng lừa bịp công luận trong và ngoài nước.
3. Đứng trước tình hình ấy, các tôn giáo, các tập thể tín đồ thuộc bất kỳ tôn giáo nào hay các thành viên của bất kỳ tập thể tôn giáo hay chính trị xã hội nào nên đoàn kết với nhau để đấu tranh. Chắc chắn không nên đi theo một thứ dân chủ rẻ tiền, giả mạo, thiếu thống nhất, không có hiệu quả, như viết lách chửi bới mạ lỵ cá nhân này hay đoàn thể nọ một các vô ý thức và vô trach nhiệm và nhận xét thiếu trung thục.
Tự do dân chủ và nhân quyền đúng đắn không phải là ăn nói viết lách và hành động bừa bãi như một số người thể hiện ngày nay, nhưng là làm tất cả những việc đó một cách thống nhất có tổ chức, có kỷ luật và có hiệu quả. Có như thế các phong trào đấu tranh trong nước hay hải ngoại mới nâng cao nhận thức trưởng thành, và mang lại kết quả thực tế là thay đổi triệt để xã hội Việt Nam một cách căn bản, có hệ thống, có trật tự và có nền tảng lâu dài bền vững.
Cứ xem những cách đối xử của nhà nước Việt Nam hiện nay đối với các tôn giáo và tập thể tín đồ quần chúng thì thấy rõ:
Đối Với Phật Giáo: kích thích Phật Giáo quốc doanh bên ngoài qua tổ chức linh đình lễ Vesak. Nhà nước cho tổ chức đón tiếp những cuộc thuyết giáo trình diễn bên ngoài của một số giáo hội Phật Giáo trong nước và quốc tế và hoạt động của nhóm Chùa Làng Mai do Thích Nhất Hạnh chủ trì thì lại bộc lộ thái độ tráo trở bất nhất phản trắc đối với sự kiệntrưng thu cụm tài sản Làng Mai ở Lâm Đồng, và nhất là cách kỳ thị để chia rẽ Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Chính Thống với nhóm Phật Giáo Việt Nam Thồng Nhất Quốc Doanh
Đối với Công giáo, đã có những chuỗi ngày viếng thăm linh đình bề ngoài của Hồng Y Sepe tại Việt Nam với những hứa hẹn tay bắt mặt mừng giữa Roma và Hà Nội của Thủ Tường Nguyễn Tấn Dũng tại Vatican. Nhưng đàng sau những hiện tượng bên ngoài ấy, trong nước hàng loạt những hành động đối xử ngược ngạo với Công giáo hiện lên rõ rệt ở nhiều nơi.
Ta chỉ kể đến một số vụ nổ cộm như Vụ nhà nước đối xử trong biến cố Thái Hà và Tòa Khâm Sứ ở Hà Nội, vụ nhà nước tranh chấp đất của Dòng SVD tại Nha Trang, vụ chiếm đất của Dòng Thiên An, vụ giáo xứ An Bằng, tại Huế, vụ Nhà Trẻ Nguyễn Thị Diệu tại Sàigòn, vụ ký túc xá tại Giáo Phận Vĩnh Long, vụ tổ chức lể Giáng Sinh 2008 tại vùng Bắc Việt Nam như Sơn La Lai Châu, Hờa Bình…
Đối với Tin Lành, nhiều giáo phái như Mennonite hay Ngũ Tuần bị sách nhiễu tại Quận 8 Tp HCM, hay tại nhiều nơi ở Tây Nguyên Việt Nam, tại Tây Bắc và Đông Bắc Việt Nam
Đối với Cao Đài, Hòa Hảo, nhà nước đều có những hành động trù dập căng thẳng bao vây cô lập và tìm cách can thiệp sâu vào tổ chức sinh hoạt và giáo lý của các tôn giáo khác nhau này.
Đối với giới trí thức và giới trẻ trong phong trào tự do, dân chủ nhân quyền, nhà nước chỉ áp dụng chính sách đàn áp cô lập trù dập bằng nhiều công cụ bạo lực – nhà tù, công an, thông tin tuyên truyền xuyên tạc, gây hoang mang, chia rẽ bằng thủ đoạn cài đặt lén lút phá hoại từ bên trong, vũ khí, luật pháp bất minh, du côn dấu mặt hay công khai, hành vi lừa đảo tráo trở - "lùi một bước tiến hai ba bước"
Nhà nước CSVN kỳ thị di ứng, nghi kị, chuyên đoán, không cho các tôn giáo và các đoàn thể chính trị tham gia rộng rãi vào các lĩnh vực sinh hoạt quốc gia như giáo dục xã hội, kinh tế, quân sự,… Tôn giáo không chỉ bị coi là là duy tâm như CSVN cố tình hiểu mà lý tưởng tôn giáo phải nhập thể vào cuộc sống cá nhân và xã hội, biến đổi con người và xã hội trở nên tốt hơn, hài hòa và chân thật hơn mãi.
Tuyên bố mới đây nếu thành thực trên đài BBC của Tôn Nữ Thị Ninh, một nữ trí thức đại học từ châu Âu về nước hoạt động trong quốc hội chuyên trách đối ngoại, về vấn đề giáo dục của các tôn giáo như Công giáo là một thí dụ.
2. Xem việc làm cụ thể để biết ý đồ thực sự trong cách ứng xử của nhà nước CSVN đối với việc ban hành và tôn trọng quyền tự do tôn giáo và dân chủ nhân quyền cụ thể trong các sinh hoạt của nhiều cá nhân và tập thể tại nhiều nơi.
"Hãy xem kỹ những việc CSVN làm chứ đừng tin những gì CSVN nói".
Luật lệ ban hành một đàng nhưng khi thi hành cán bộ mỗi địa phương thi hành một nẻo, bất nhất một cách có chủ ý với nhà nước trung ương với địa phương, rồi dung bạo lực trí trá trả lời hay trấn áp bằng bạo lực hay cưỡng chế cho có lệ, cho xong chuyện để hòng lừa bịp công luận trong và ngoài nước.
3. Đứng trước tình hình ấy, các tôn giáo, các tập thể tín đồ thuộc bất kỳ tôn giáo nào hay các thành viên của bất kỳ tập thể tôn giáo hay chính trị xã hội nào nên đoàn kết với nhau để đấu tranh. Chắc chắn không nên đi theo một thứ dân chủ rẻ tiền, giả mạo, thiếu thống nhất, không có hiệu quả, như viết lách chửi bới mạ lỵ cá nhân này hay đoàn thể nọ một các vô ý thức và vô trach nhiệm và nhận xét thiếu trung thục.
Tự do dân chủ và nhân quyền đúng đắn không phải là ăn nói viết lách và hành động bừa bãi như một số người thể hiện ngày nay, nhưng là làm tất cả những việc đó một cách thống nhất có tổ chức, có kỷ luật và có hiệu quả. Có như thế các phong trào đấu tranh trong nước hay hải ngoại mới nâng cao nhận thức trưởng thành, và mang lại kết quả thực tế là thay đổi triệt để xã hội Việt Nam một cách căn bản, có hệ thống, có trật tự và có nền tảng lâu dài bền vững.