SAIGÒN - 11g 30 trưa thứ sáu 19.12.2008, vừa xong tiết dạy môn Sư Phạm Huấn Giáo, tôi đề nghị các chị Nữ Tu các Dòng cùng sang thăm cơ sở 32Bis Nguyễn Thị Diệu để hiệp thông với các chị Nữ Tử Bác Ái Vinh Sơn. Các chị Liên dòng Đa Minh đã nhiệt thành hưởng ứng ngay.
Một đoàn dài các xe Honda chở đôi, khoảng 80 chị Nữ Tu, từ DCCT Kỳ Đồng, ra Bà Huyện Thanh Quan, quẹo vào Nguyễn Thị Diệu, gây bất ngờ cho mọi người. Các chị Nữ Tử Bác Ái Vinh Sơn thì vui mừng ra đón khách quý, nhưng mấy anh CA chìm ngồi bên kia đường thì nhốn nháo cả lên, cầm bộ đàm và điện thoại di động gọi đi đâu đó, có lẽ là... báo động đỏ trước một “đạo quân tóc dài” không một vũ khí nào khác ngoài nụ cười hiền hòa cởi mở.
Chúng tôi nghe các chị Nữ Tử Bác Ái kể lại vắn tắt đầu đuôi sự thể bị cướp đất chiếm nhà suốt mấy chục năm qua.
Có chị nhặt được đem cho chúng tôi xem và chụp hình mấy cái namecard trong đống xà bần hỗn độn, thì ra đó là của một tay Hàn Quốc nào đó giữ chức manager VIP Club của vũ trường Poseidon ( tên vị thần biển cả Poseidon bị in sai là Posseidon, rõ là dốt về thần thoại Hy Lạp ) những ngày còn lập lòe đèn màu, xập xình nhạc karaoke...
Sau đó chúng tôi cùng nhau làm thành mấy vòng tròn cầu nguyện: một Kinh Lạy Cha, một Kinh Kính Mừng, một Kinh Sáng Danh, rồi hát Kinh Hòa Bình. Giọng nữ trong veo, thánh thiện và đầy xác tín: “Ôi Thần Linh Thánh Ái, xin ban xuống cho những ai lòng đầy thiện chí, ơn An Bình”.
Lạ thật, kỳ diệu thật, những chị Nữ Tu áo xanh xậm, gần như cả đêm thiếu ngủ, căng thẳng mệt mỏi gần cả tuần rồi, vậy mà nét mặt vẫn an bình như chính lời kinh của Thánh Phanxicô.
Lạ thật, dễ thương thật, các chị Dòng Đa Minh Lạng Sơn, Đa Minh Thánh Tâm, Đa Minh Tam Hiệp, Đa Minh Rosalima, Nữ Vương Hòa Bình, Đức Bà Truyền Giáo, Con Đức Mẹ Hiệp Nhất,... đang trưa nắng, giữa hai buổi học, vẫn sẵn sàng cùng đến đây hiện diện và sẻ chia, chắc cũng chỉ vì niềm Bình An mà chính Chúa Giêsu đã hứa ban cho tất cả những ai lòng đầy thiện chí.
Chúng tôi chào nhau, chia tay ra về, nhưng lòng thì ở lại với các chị Nữ Tử Bác Ái. Can đảm nhé, vững tin nhé. Luôn luôn có anh chị em chúng tôi các Dòng Tu khác nhau bên các chị. Sinh mệnh của mỗi Dòng cũng là sinh mệnh của mọi Dòng, và của chính Hội Thánh. Không ai phải lẻ loi, cũng không ai có thể tự mình đơn độc trong cuộc đấu tranh cho Công Lý và Sự Thật
Saigòn, 13g trưa thứ sáu 19.12.2008
Một đoàn dài các xe Honda chở đôi, khoảng 80 chị Nữ Tu, từ DCCT Kỳ Đồng, ra Bà Huyện Thanh Quan, quẹo vào Nguyễn Thị Diệu, gây bất ngờ cho mọi người. Các chị Nữ Tử Bác Ái Vinh Sơn thì vui mừng ra đón khách quý, nhưng mấy anh CA chìm ngồi bên kia đường thì nhốn nháo cả lên, cầm bộ đàm và điện thoại di động gọi đi đâu đó, có lẽ là... báo động đỏ trước một “đạo quân tóc dài” không một vũ khí nào khác ngoài nụ cười hiền hòa cởi mở.
Chúng tôi nghe các chị Nữ Tử Bác Ái kể lại vắn tắt đầu đuôi sự thể bị cướp đất chiếm nhà suốt mấy chục năm qua.
Có chị nhặt được đem cho chúng tôi xem và chụp hình mấy cái namecard trong đống xà bần hỗn độn, thì ra đó là của một tay Hàn Quốc nào đó giữ chức manager VIP Club của vũ trường Poseidon ( tên vị thần biển cả Poseidon bị in sai là Posseidon, rõ là dốt về thần thoại Hy Lạp ) những ngày còn lập lòe đèn màu, xập xình nhạc karaoke...
Sau đó chúng tôi cùng nhau làm thành mấy vòng tròn cầu nguyện: một Kinh Lạy Cha, một Kinh Kính Mừng, một Kinh Sáng Danh, rồi hát Kinh Hòa Bình. Giọng nữ trong veo, thánh thiện và đầy xác tín: “Ôi Thần Linh Thánh Ái, xin ban xuống cho những ai lòng đầy thiện chí, ơn An Bình”.
Lạ thật, kỳ diệu thật, những chị Nữ Tu áo xanh xậm, gần như cả đêm thiếu ngủ, căng thẳng mệt mỏi gần cả tuần rồi, vậy mà nét mặt vẫn an bình như chính lời kinh của Thánh Phanxicô.
Lạ thật, dễ thương thật, các chị Dòng Đa Minh Lạng Sơn, Đa Minh Thánh Tâm, Đa Minh Tam Hiệp, Đa Minh Rosalima, Nữ Vương Hòa Bình, Đức Bà Truyền Giáo, Con Đức Mẹ Hiệp Nhất,... đang trưa nắng, giữa hai buổi học, vẫn sẵn sàng cùng đến đây hiện diện và sẻ chia, chắc cũng chỉ vì niềm Bình An mà chính Chúa Giêsu đã hứa ban cho tất cả những ai lòng đầy thiện chí.
Chúng tôi chào nhau, chia tay ra về, nhưng lòng thì ở lại với các chị Nữ Tử Bác Ái. Can đảm nhé, vững tin nhé. Luôn luôn có anh chị em chúng tôi các Dòng Tu khác nhau bên các chị. Sinh mệnh của mỗi Dòng cũng là sinh mệnh của mọi Dòng, và của chính Hội Thánh. Không ai phải lẻ loi, cũng không ai có thể tự mình đơn độc trong cuộc đấu tranh cho Công Lý và Sự Thật
Saigòn, 13g trưa thứ sáu 19.12.2008