Chúa Nhật IV Mùa Vọng/B

Kính Mừng Maria !



(Lc 1,26-38)

Qua đoạn Tin Mừng của Chúa Nhật hôm nay, Giáo Hội đã khám phá ra được một lời kinh vừa đơn sơ đáng yêu, lại vừa thâm sâu cao quí: Ðó là kinh «Ave Maria» hay kinh Kính Mừng, kinh Mân Côi.

Kinh Kính Mừng là một trong những lời kinh thuộc về kho tàng kinh nguyện quí báu nhất của Kitô giáo. Lời kinh đó sẽ không bao giờ ngưng đọng trên môi miệng của những tín hữu ngoan đạo. Chúng ta hãy biết rằng: hằng ngày đã có biết bao nhiêu triệu người trên quả đất này, tung hô Mẹ Thiên Chúa với lời kinh đó và đã dâng lên Mẹ bao nỗi truân chuyên cùng khổ của họ. Nơi nhiều người trong chúng ta, việc cầu nguyện với kinh Kính Mừng khi lần chuỗi Mân Côi, là một phần cơ bản của cuộc sống hằng ngày của họ, vì lời kinh thân thương đó đã trở nên nguồn hoan lạc cho họ từ tận đáy lòng. Trái lại, nếu ai coi thường hay sao lãng lời kinh đó, thì vô tình làm khô héo tâm hồn và bần cùng hóa cuộc đời mình.

Kinh «Ave Maria» - Kính Mừng Maria(1) gồm có hai phần:

· Chúng ta kính chào Ðức Maria với những lời của Kinh Thánh, hay nói đúng hơn, với lời chào của Thiên Sứ Gabriel và của bà thánh I-sa-ve.

· Chúng ta dâng lên Ðức Maria những lời nguyện cầu của chúng ta: xin Mẹ hãy luôn là Mẹ của chúng ta, khi sống cũng như lúc chết.

1. Trước hết, lời chào của Thiên Sứ: «Kính mừng Maria, đầy ơn phúc, Ðức Chúa Trời ở cùng bà!» Thiên Sứ Gabriel đã đến cùng Ðức Maria với những lời chào trân trọng đó. Vâng, Ðức Maria là một Trinh Nữ «đầy tràn ơn phúc» của Thiên Chúa. Mẹ là Ðấng «được chúc phúc!» Nhưng điều đó nghĩa là gì? Trong thông điệp về Ðức Maria, Ðức Thánh Cha Gioan Phaolô II đã đề cập tới lời mở đầu của Thư Ê-phê-sô: với những lời đầy khâm phục, thánh Phaolô đã ca ngợi mầu nhiệm Thiên Chúa đã gặp gỡ loài người chúng ta trong và qua Ðức Kitô, điều đó có nghĩa là Thiên Chúa đã ban tặng Con Một Người cho chúng ta.

Vậy, ơn phúc mà Thiên Chúa đã ban cho nhân loại qua Ðức Kitô, thì Ðức Maria đã «được đầy tràn với một mức độ đặc biệt» (số 8). Lý do là vì Ðức Maria «đã liên kết với Ðức Kitô một cách đặc biệt»: Mẹ đã được Thiên Chúa tuyển chọn trong muôn vàn phụ nữ để làm Mẹ Con Một của Người. Nơi Mẹ một thực tại huyền nhiệm đã được hình thành: Nhân tính và Thiên tính đã liên kết với nhau trong Ðức Giêsu Kitô.

Nếu chúng ta tôn kính và ca tụng Ðức Maria, thì chúng ta cũng phải chân nhận rằng tất cả mọi ơn phúc và mọi thánh đức nơi Mẹ không phải tự Mẹ mà có được. Tất cả mọi vẻ đẹp huy hoàng và vinh hiển của Mẹ là do Thiên Chúa ban. Chính Ðức Maria đã thú nhận: «Ðấng Toàn Năng đã làm cho tôi bao điều trọng đại, Danh Người là thánh» (Lc 1,49). Vì thế, không hề có sự cạnh tranh giữa Mẹ và Ðức Giêsu, Con Mẹ. Ðức Maria đầy ơn phúc, vì Ðức Chúa ở cùng Mẹ, như lời Thiên Sứ đã nói.

Cả thánh nữ I-sa-ve, người chị họ của Mẹ, cũng đã kính chào Mẹ: «Em là người có phúc hơn mọi người nữ và Ðức Giêsu, quả phúc của lòng em cũng được chúc phúc». Vì thế, trong mỗi kinh «Ave Maria» chúng ta đầy lòng khâm phục và hoan hỉ tung hô lòng thương xót Chúa và ơn phúc Người đã được thể hiện nơi con người Ðức Maria.

Bà I-sa-ve chúc tụng Ðức Maria, vì mầu nhiệm cứu độ đã được thực hiện nơi Mẹ: «Tôi là ai mà được Mẹ Thiên Chúa đến thăm như vậy!» Ngoài ra còn có một lý do khác nữa khiến bà I-sa-ve chúc tụng Ðức Maria: Ðó là niềm tin tưởng phó thác tuyệt đối của Mẹ vào Thiên Chúa. Cùng chính ngay trong lần gặp gỡ đó, bà I-sa-ve đã đầy ơn Chúa Thánh Thần và nói lên: «Em thật có phúc, vì em đã tin rằng Thiên Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói cùng em» (Lc 1,45).

2. Bây giờ đến phần hai: Chúng ta cầu xin sự cầu bầu của Ðức Maria: «Thánh Maria, Ðức Mẹ Chúa Trời, cầu cho chúng con là kẻ có tội, khi nay và trong giờ lâm tử». Ðó là phần cầu nguyện của chúng ta trong Kinh «Ave Maria.»

Ðức Maria, Ðấng đã được Thiên Chúa tuyển chọn làm Mẹ Con Một Người, cũng là Mẹ của chúng ta, vì từ trên thánh giá Ðức Giêsu đã trối Mẹ lại cho thánh Gioan để làm Mẹ loài người chúng ta. Bởi vậy, chúng ta có thể với tất cả tình con thảo chạy đến kêu xin Mẹ. Chúng ta có thể trình bày lên Mẹ những nỗi thiếu thốn cùng quẫn của chúng ta, để Mẹ chuyển cầu cho trước toà Chúa, như xưa khi còn sinh thời Mẹ đã làm tại tiệc cưới Cana. Mẹ luôn sẵn sàng thương giúp mọi con cái loài người.

Nhưng chúng ta xin cùng Mẹ điều gì? Chúng ta có thể kêu xin Mẹ thương giúp cứu chữa tất cả những nặng nhọc và vất vả đang đè nặng lên cuộc sống «hiện nay» trên mặt đất này của chúng ta. Ðúng vậy, tại sao chúng ta lại không thể xin Mẹ bầu cử cho những ích lợi tự nhiên về thể xác? Ðức Maria cũng là người «Mẹ nội trợ» của chúng ta như cha Kentenich, đấng sáng lập Nữ Tu Viện Schönstatt Marienschwestern, đã xưng hô Mẹ trong cơn cùng khốn nơi trại Tập Trung Dachau của Ðức Quốc Xã. Mẹ biết rõ tất cả những nhu cầu hằng ngày của chúng ta.

Nhưng sự chăm sóc lo lắng của Ðức Maria trước hết phải là ý Chúa cũng được thể hiện trên mặt đất này. Lời Mẹ: «Tất cả những gì Người bảo, các anh hãy làm như vậy» (Ga 2,5) đã nói lên những gì luôn ấp ủ trong lòng Mẹ! Vâng, Mẹ hằng mong ước sao cho nhân loại biết đón nhận Ðức Kitô, sao cho những giáo huấn của Người được mọi tâm hồn lắng nghe và tiếp nhận.

Lời cầu xin của chúng ta phải luôn là: «Lạy Chúa, xin ban cho con đức tin của Chúa» (Carlo Carretto), để đời sống Kitô hữu của chúng con được thành công, và để «trong giờ chết» đức tin của chúng con được thành hiện thực là được chiêm ngắm Chúa nhãn tiền.

Thật vậy, Kinh «Ave Maria» là một lời kinh vô cùng phong phú. Trong lời kinh đó gói ghém trọn đức tin của chúng ta. Lời kinh cũng quả quyết cho chúng ta hay rằng chúng ta có một Ðấng Bầu Cử đắc lực trước tòa Chúa: Ðức Maria, người Mẹ hiền của chúng ta.

«Thánh Maria, Ðức Mẹ Chúa Trời, cầu cho chúng con!» Amen.

______________

1. Xin xem: Lm Nguyễn Hữu Thy, «Đức Maria trong Kinh Nguyện Giáo Hội»,phần Kinh Kính Mừng, Trier 2006, trang 26-37.