TRI ÂN ĐỨC THÁNH CHA GIOAN PHAOLO II
Con xin kính chào. Con là Simone, thanh niên Ý 18 tuổi. Con muốn tỏ bày kinh nghiệm riêng của con với Đức Thánh Cha Gioan Phaolo II (1978-2005) về phép lạ trọng đại ngài làm cho con. Con xin đối chiếu với thời gian cuộc gặp gỡ toàn quốc của Phong Trào Công Giáo Tiến Hành với Đức Thánh Cha Gioan Phaolo II tại Loreto (Trung Ý) vào tháng 9 năm 2004. Con xin nói thêm là năm ấy con vừa tròn 17 tuổi. Trước đó con hoàn toàn không phải tín hữu Công Giáo sống đạo chân thành. Con sống đạo vụ-hình-thức nghĩa là chỉ đi nhà thờ tham dự Thánh Lễ lấy lệ vì thói quen. Hoặc giả con có đi Lễ chăng nữa thì chỉ vì ham vui muốn được hòa chung với bạn bè mà thôi!
Thật vậy, mãi cho đến phút chót con vẫn không hề muốn đi Loreto tham dự Lễ Hội của Phong Trào Công Giáo Tiến Hành. Nhưng rồi có một cái gì đó cứ thôi thúc con phải đi Loreto và con ý thức rằng, sở dĩ con quyết định đi Loreto là vì có cuộc Gặp Gỡ với Đức Thánh Cha Gioan Phaolo II. Trong những ngày chuẩn bị đón tiếp Đức Thánh Cha con vẫn giữ nguyên thái độ xa-cách dửng-dưng và không có niềm tin nào đối với tôn giáo cả!
Mãi cho đến khi Đức Thánh Cha Gioan Phaolo II đi qua trước mặt con. Con đứng gần hàng-rào-chắn nên con may mắn trông thấy Đức Thánh Cha đi ngang qua cách chỗ con đứng chỉ khoảng 1, 2 thước mà thôi. Một nỗi xúc động trào dâng, từ bên ngoài thấm tận vào bên trong con người con. Ngay chính lúc ấy con không hề thấy có sự gì khác thường xảy ra cả. Nhưng cùng với thời gian con bắt đầu nhận ra rằng, có một cái gì khác thường đang diễn ra nơi nội tâm con và cái khác thường ấy cứ lớn lên mãi. Hơn thế nữa, cái khác thường này lại nẩy sinh vào chính lúc Vị Giáo Hoàng già-nua đau-yếu đi ngang qua trước mặt con. Con không hề nhận ra ngay tức khắc, mặc dù sự biến đổi diễn ra bên trong con vừa thật bất ngờ không thể nào giải thích được vừa làm đảo lộn tận gốc rễ.
Lúc trở về nhà con kể lại cho người thân nghe biến cố trên đây và giải thích nó giống như một sức nóng vừa làm tăng nhiệt độ vừa chiếu sáng nội tâm con giống như ”ngọn lửa nhỏ” do chính Đức Thánh Cha Gioan Phaolo II đặt vào người con khi ngài đi ngang qua trước mặt con.
Kể từ ngày ấy, nẩy sinh nơi con tâm tình trìu mến đặc biệt dành riêng cho Đức Thánh Cha Gioan Phaolo II. Cũng kể từ ngày ấy, Đức Tin của con được củng cố, được vững chắc và sâu xa hơn, và không ngừng tăng trưởng mãi.
Năm tháng càng trôi qua con càng ý thức sâu xa rằng, chính giây phút gặp gỡ bất ngờ với Đức Thánh Cha Gioan Phaolo II đã tác động nơi con một cuộc đổi đời như vòng quay 360 độ. Con thay đổi hoàn toàn nơi Đức Tin nói riêng và nơi cuộc sống nói chung. Đối với con, sự thay đổi quả đúng là PHÉP LẠ. PHÉP LẠ đúng nghĩa. Con không thể nào giải thích cách khác được. Ngay cả phép lạ này không giúp ích gì cho án phong Chân Phước và Hiển Thánh của Đức Thánh Cha Gioan Phaolo II, con vẫn muốn viết ra và phổ biến cho mọi người biết. Qua chứng từ, con muốn bày tỏ tâm tình thảo hiếu tri ân đối với tất cả những gì Đức Thánh Cha Gioan Phaolo II đã làm cho con.
Ngày Đức Thánh Cha Gioan Phaolo II ra đi trở về ”Nhà Cha trên Trời” con cảm thấy một mất mát vô cùng to lớn như mất một người thân trong gia đình, mất một vị Chỉ Đạo quan trọng. Đối với con cũng như đối với nhiều người khác, Đức Thánh Cha Gioan Phaolo II đúng là một vị thánh. Ngài đã khoác áo choàng thánh rồi. Con chỉ còn duy nhất ước nguyện là mong Giáo Hội Công Giáo sớm công nhận sự thánh thiện của ngài và tôn phong Chân Phước cho Ngài.
Bức thư trên được giới thiệu dưới tựa đề ”Ngọn Lửa Nhỏ”.
... ”Bấy giờ tôi thấy Trời rộng mở: kìa một con ngựa trắng, và người cỡi ngựa mang tên là ”Trung Thành và Chân Thật”, Người theo công lý mà xét xử và giao chiến. Mắt Người như ngọn lửa hồng, đầu Người đội nhiều vương miện, Người mang một danh hiệu viết trên mình, mà ngoài Người ra chẳng ai biết được. Người khoác một áo choàng đẫm máu, và danh hiệu của Người là: ”Lời của THIÊN CHÚA”. Các đạo quân thiên quốc đi theo Người, họ cỡi ngựa trắng, mặc áo vải gai mịn trắng tinh. Từ miệng Người phóng ra một thanh gươm sắc bén để chém muôn nước. Chính Người sẽ dùng trượng sắt mà chăn dắt chúng. Người đạp trong bồn đạp nho chứa thứ rượu là cơn lôi đình thịnh nộ của THIÊN CHÚA Toàn Năng. Người mang một danh hiệu viết trên áo choàng và trên vế: ”VUA các vua, CHÚA các chúa” (Sách Khải Huyền 19,11-16).
(”TOTUS TUUS”, Mensile di Postulazione della Causa di Beatificazione e Canonizzazione del Servo di Dio Giovanni Paolo II, N.1 - Gennaio 2008, Anno 3, trang 20-21)
Con xin kính chào. Con là Simone, thanh niên Ý 18 tuổi. Con muốn tỏ bày kinh nghiệm riêng của con với Đức Thánh Cha Gioan Phaolo II (1978-2005) về phép lạ trọng đại ngài làm cho con. Con xin đối chiếu với thời gian cuộc gặp gỡ toàn quốc của Phong Trào Công Giáo Tiến Hành với Đức Thánh Cha Gioan Phaolo II tại Loreto (Trung Ý) vào tháng 9 năm 2004. Con xin nói thêm là năm ấy con vừa tròn 17 tuổi. Trước đó con hoàn toàn không phải tín hữu Công Giáo sống đạo chân thành. Con sống đạo vụ-hình-thức nghĩa là chỉ đi nhà thờ tham dự Thánh Lễ lấy lệ vì thói quen. Hoặc giả con có đi Lễ chăng nữa thì chỉ vì ham vui muốn được hòa chung với bạn bè mà thôi!
Thật vậy, mãi cho đến phút chót con vẫn không hề muốn đi Loreto tham dự Lễ Hội của Phong Trào Công Giáo Tiến Hành. Nhưng rồi có một cái gì đó cứ thôi thúc con phải đi Loreto và con ý thức rằng, sở dĩ con quyết định đi Loreto là vì có cuộc Gặp Gỡ với Đức Thánh Cha Gioan Phaolo II. Trong những ngày chuẩn bị đón tiếp Đức Thánh Cha con vẫn giữ nguyên thái độ xa-cách dửng-dưng và không có niềm tin nào đối với tôn giáo cả!
Mãi cho đến khi Đức Thánh Cha Gioan Phaolo II đi qua trước mặt con. Con đứng gần hàng-rào-chắn nên con may mắn trông thấy Đức Thánh Cha đi ngang qua cách chỗ con đứng chỉ khoảng 1, 2 thước mà thôi. Một nỗi xúc động trào dâng, từ bên ngoài thấm tận vào bên trong con người con. Ngay chính lúc ấy con không hề thấy có sự gì khác thường xảy ra cả. Nhưng cùng với thời gian con bắt đầu nhận ra rằng, có một cái gì khác thường đang diễn ra nơi nội tâm con và cái khác thường ấy cứ lớn lên mãi. Hơn thế nữa, cái khác thường này lại nẩy sinh vào chính lúc Vị Giáo Hoàng già-nua đau-yếu đi ngang qua trước mặt con. Con không hề nhận ra ngay tức khắc, mặc dù sự biến đổi diễn ra bên trong con vừa thật bất ngờ không thể nào giải thích được vừa làm đảo lộn tận gốc rễ.
Lúc trở về nhà con kể lại cho người thân nghe biến cố trên đây và giải thích nó giống như một sức nóng vừa làm tăng nhiệt độ vừa chiếu sáng nội tâm con giống như ”ngọn lửa nhỏ” do chính Đức Thánh Cha Gioan Phaolo II đặt vào người con khi ngài đi ngang qua trước mặt con.
Kể từ ngày ấy, nẩy sinh nơi con tâm tình trìu mến đặc biệt dành riêng cho Đức Thánh Cha Gioan Phaolo II. Cũng kể từ ngày ấy, Đức Tin của con được củng cố, được vững chắc và sâu xa hơn, và không ngừng tăng trưởng mãi.
Năm tháng càng trôi qua con càng ý thức sâu xa rằng, chính giây phút gặp gỡ bất ngờ với Đức Thánh Cha Gioan Phaolo II đã tác động nơi con một cuộc đổi đời như vòng quay 360 độ. Con thay đổi hoàn toàn nơi Đức Tin nói riêng và nơi cuộc sống nói chung. Đối với con, sự thay đổi quả đúng là PHÉP LẠ. PHÉP LẠ đúng nghĩa. Con không thể nào giải thích cách khác được. Ngay cả phép lạ này không giúp ích gì cho án phong Chân Phước và Hiển Thánh của Đức Thánh Cha Gioan Phaolo II, con vẫn muốn viết ra và phổ biến cho mọi người biết. Qua chứng từ, con muốn bày tỏ tâm tình thảo hiếu tri ân đối với tất cả những gì Đức Thánh Cha Gioan Phaolo II đã làm cho con.
Ngày Đức Thánh Cha Gioan Phaolo II ra đi trở về ”Nhà Cha trên Trời” con cảm thấy một mất mát vô cùng to lớn như mất một người thân trong gia đình, mất một vị Chỉ Đạo quan trọng. Đối với con cũng như đối với nhiều người khác, Đức Thánh Cha Gioan Phaolo II đúng là một vị thánh. Ngài đã khoác áo choàng thánh rồi. Con chỉ còn duy nhất ước nguyện là mong Giáo Hội Công Giáo sớm công nhận sự thánh thiện của ngài và tôn phong Chân Phước cho Ngài.
Bức thư trên được giới thiệu dưới tựa đề ”Ngọn Lửa Nhỏ”.
... ”Bấy giờ tôi thấy Trời rộng mở: kìa một con ngựa trắng, và người cỡi ngựa mang tên là ”Trung Thành và Chân Thật”, Người theo công lý mà xét xử và giao chiến. Mắt Người như ngọn lửa hồng, đầu Người đội nhiều vương miện, Người mang một danh hiệu viết trên mình, mà ngoài Người ra chẳng ai biết được. Người khoác một áo choàng đẫm máu, và danh hiệu của Người là: ”Lời của THIÊN CHÚA”. Các đạo quân thiên quốc đi theo Người, họ cỡi ngựa trắng, mặc áo vải gai mịn trắng tinh. Từ miệng Người phóng ra một thanh gươm sắc bén để chém muôn nước. Chính Người sẽ dùng trượng sắt mà chăn dắt chúng. Người đạp trong bồn đạp nho chứa thứ rượu là cơn lôi đình thịnh nộ của THIÊN CHÚA Toàn Năng. Người mang một danh hiệu viết trên áo choàng và trên vế: ”VUA các vua, CHÚA các chúa” (Sách Khải Huyền 19,11-16).
(”TOTUS TUUS”, Mensile di Postulazione della Causa di Beatificazione e Canonizzazione del Servo di Dio Giovanni Paolo II, N.1 - Gennaio 2008, Anno 3, trang 20-21)