Sau đây là toàn văn bài phân tích được Vatican công bố vào ngày 8 tháng 2 năm 2022, về việc giải quyết các trường hợp lạm dụng của Đức Giáo Hoàng Bênêđíctô XVI khi ngài làm tổng giám mục của Munich và Freising. Nguyên bản được viết bằng tiếng Đức và được ký bởi bốn chuyên gia pháp lý làm cố vấn cho Đức Giáo Hoàng danh dự.

Nguyên bản tiếng Đức có thể xem tại đây. Dưới đây là bản dịch toàn văn sang Việt Ngữ.

Trong báo cáo về các vụ lạm dụng ở Tổng giáo phận Munich và Freising, người ta nói rằng: trái với những gì ngài đã tuyên bố trong bản ghi nhớ được soạn thảo để trả lời các chuyên gia, Đức Joseph Ratzinger đã có mặt tại cuộc họp Giáo Vụ vào ngày 15 tháng Giêng năm 1980, trong đó vấn đề Linh mục X. đã được thảo luận. Và người ta khẳng định rằng Đức Hồng Y Ratzinger đã cho linh mục này được hoạt động mục vụ, mặc dù ngài nhận thức được những hành vi lạm dụng do linh mục ấy thực hiện, và do đó ngài đã che đậy những hành vi lạm dụng tình dục của ông ta.

Điều này không đúng sự thật, theo xác minh của chúng tôi: Đức Joseph Ratzinger không biết rằng Linh mục X. là một kẻ lạm dụng, cũng như không cho ông ta tham gia vào các hoạt động mục vụ.

Các hồ sơ cho thấy tại cuộc họp Giáo Vụ ngày 15 tháng Giêng năm 1980, đã không có quyết định nào cho phép Linh mục X. tham gia vào hoạt động mục vụ.

Các hồ sơ cũng cho thấy cuộc họp được đề cập không thảo luận về việc vị linh mục đã có các hành vi lạm dụng tình dục.

Đó hoàn toàn là một vấn đề về chỗ ở của Linh mục trẻ X. ở Munich vì anh ta phải điều trị ở đó. Yêu cầu này đã được chấp nhận. Trong cuộc họp, lý do của liệu pháp không được đề cập.

Do đó, tại cuộc họp đã không hề có quyết định bổ nhiệm kẻ lạm dụng vào công việc mục vụ.

Trong bản báo cáo lạm dụng của Tổng giáo phận Munich và Freising có ghi rằng: Liên quan đến sự hiện diện của ngài tại cuộc họp Giáo Vụ vào ngày 15 tháng Giêng năm 1980, Đức Bênêđíctô XVI đã cố ý khai gian, đã nói dối.

Điều này không đúng, trên thực tế:

Lời khẳng định trong bản ghi nhớ của Đức Bênêđíctô XVI rằng ngài không tham gia cuộc họp Giáo Vụ vào ngày 15 tháng Giêng năm 1980 quả thực là không chính xác. Và Đức Bênêđíctô XVI đã không nói dối hoặc cố ý đưa ra một tuyên bố sai sự thật:

Trong quá trình soạn thảo bản ghi nhớ, Đức Bênêđíctô XVI đã được sự hỗ trợ của một nhóm cộng tác viên. Nhóm này bao gồm luật sư Tiến sĩ Carsten Brennecke (ở Köln) và những cộng tác viên về giáo luật là Giáo sư Tiến sĩ Stefan Mückl (Rôma), là người theo yêu cầu của Đức Bênêđíctô XVI đã kiểm tra các tài liệu, cũng như Giáo sư Tiến sĩ Helmuth Pree và Tiến sĩ Stefan Korta. Các cộng tác viên được gọi đến vì Đức Bênêđíctô XVI không thể tự mình phân tích khối lượng vấn đề trong một thời gian ngắn và vì công ty luật phụ trách báo cáo chuyên môn đã đặt câu hỏi liên quan đến giáo luật, vì thế cần có một khuôn khổ giáo luật cho câu trả lời. Chỉ có Giáo sư Mückl mới được phép xem các tài liệu dưới dạng điện tử, và ông không được phép lưu trữ, in hay sao chép bất kỳ tài liệu nào. Không có cộng tác viên nào khác được phép xem các tài liệu. Sau khi Giáo sư Mückl xem xét các tài liệu kỹ thuật số (8,000 trang) và phân tích chúng, một bước xử lý tiếp theo được tiến hành bởi Tiến sĩ Korta, người đã vô tình mắc lỗi phiên âm. Tiến sĩ Korta đã ghi nhầm rằng Đức Joseph Ratzinger không có mặt trong cuộc họp Giáo Vụ vào ngày 15 tháng Giêng năm 1980. Các cộng tác viên đã bỏ sót chi tiết sai sót này về một sự vắng mặt đã không xảy ra. Họ đã dựa vào chỉ dẫn không đúng được đưa vào một cách sai lầm mà không hỏi rõ ràng Đức Bênêđíctô XVI xem ngài có hiện diện trong cuộc họp đó hay không. Trên cơ sở phiên âm sai sót của biên bản, thay vào đó, Đức Joseph Ratzinger đã được giả định là không có mặt. Đức Bênêđíctô XVI, do quá gấp rút phải xem lại bản ghi nhớ của mình trong vài ngày, với giới hạn thời gian mà các chuyên gia đưa ra, đã không nhận thấy sai sót, nhưng tin tưởng vào bản phiên âm trong đó cho rằng ngài đã vắng mặt.

Người ta không thể gán lỗi phiên âm này cho Đức Bênêđíctô XVI như một lời tuyên bố sai sự thật có ý thức hoặc một “lời nói dối”.

Hơn nữa, sẽ chẳng có nghĩa lý gì nếu Đức Bênêđíctô cố tình phủ nhận sự hiện diện của ngài tại cuộc họp: trên thực tế, biên bản cuộc họp được đưa ra bởi Đức Joseph Ratzinger. Do đó, sự hiện diện của Đức Joseph Ratzinger là hiển nhiên. Hơn nữa, vào năm 2010, một số bài báo đã đưa tin – và đến nay chưa từng bị phủ nhận - về sự hiện diện của Đức Hồng Y Ratzinger tại cuộc họp. Tương tự, một tiểu sử của Đức Bênêđíctô XVI được xuất bản vào năm 2020 cho biết: “Với tư cách là một giám mục, trong cuộc họp Giáo Vụ năm 1980, ngài chỉ đồng ý rằng linh mục được đề cập có thể đến Munich để trải qua liệu pháp tâm lý” (Peter Seewald, Benedikt XVI., Droemer Verlag 2020, trang 938).

Bản báo cáo lập luận rằng:

Báo cáo của chuyên gia cũng buộc tội Đức Bênêđíctô XVI có hành vi sai trái trong ba trường hợp khác; và cho rằng trên thực tế, ngay cả trong những trường hợp này, ngài cũng đã biết rằng các linh mục là những kẻ lạm dụng.

Điều này không đúng sự thật, theo xác minh của chúng tôi, trên thực tế: Không có trường hợp nào trong các trường hợp được phân tích trong báo cáo của chuyên gia mà Đức Joseph Ratzinger biết về hành vi lạm dụng tình dục hoặc nghi ngờ lạm dụng tình dục do các linh mục thực hiện. Báo cáo của chuyên gia chẳng hề cung cấp bằng chứng ngược lại.

Liên quan đến trường hợp của Linh mục X. đã được thảo luận công khai trong cuộc họp Giáo Vụ năm 1980 về chỗ ở được cung cấp cho ông để trị liệu, một chuyên gia - trong cuộc họp báo ngày 20 tháng Giêng 2022 nhân dịp trình bày về báo cáo lạm dụng – đã tuyên bố rằng không có bằng chứng nào cho thấy Đức Joseph Ratzinger đã biết về điều đó. Trước câu hỏi sau đó của một nhà báo rằng liệu các chuyên gia có thể chứng minh rằng Đức Joseph Ratzinger đã biết rằng Linh mục X. đã thực hiện hành vi lạm dụng tình dục hay không, chuyên gia đó nói rõ rằng không có bằng chứng nào cho thấy Đức Joseph Ratzinger biết điều đó. Ý kiến cho rằng “rất có thể” là Đức Joseph Ratzinger biết điều đó chỉ đơn thuần là ý kiến chủ quan của các chuyên gia.

Xin xem buổi họp báo tại đường dẫn sau: https://vimeo.com/668314410

Vào phút 2:03:46 câu hỏi của nhà báo có thể được tìm thấy: “Câu hỏi của tôi cũng vẫn đề cập đến trường hợp của Linh mục X. Liệu công ty luật có thể chứng minh rằng Đức Hồng Y Ratzinger khi đó đã biết rằng Linh mục X. là một kẻ lạm dụng hay không? Cụm từ “rất có thể” có nghĩa là gì trong bối cảnh này?” [...]

Một chuyên gia trả lời: “[...] rất có thể có nghĩa là chúng tôi giả định điều đó với xác suất cao hơn. [...]”.

Báo cáo của chuyên gia không có bằng chứng nào chứng minh cho cáo buộc [Đức Hồng Y Ratzinger] có hành vi sai trái hoặc đồng lõa trong bất kỳ sự che đậy nào.

Với tư cách là một tổng giám mục, Đức Hồng Y Ratzinger không tham gia vào bất kỳ hành vi che đậy hành vi lạm dụng nào.

Báo cáo cáo buộc rằng:

Trong bản ghi nhớ của mình, Đức Bênêđíctô XVI bị cáo buộc đã xem nhẹ các hành vi phô bày thân thể. Để làm bằng chứng cho khẳng định này, chỉ dấu sau đây trong bản ghi nhớ được tường thuật: “Cha xứ X. được ghi nhận là một người thích phô bày thân thể, nhưng không phải là một kẻ lạm dụng theo đúng nghĩa”.

Trên thực tế, điều này không đúng sự thật:

Trong bản ghi nhớ của mình, Đức Bênêđíctô XVI đã không xem nhẹ hành vi phô bày thân thể, nhưng đã lên án rõ ràng hành vi đó. Cụm từ được sử dụng làm bằng chứng cho cáo buộc về việc xem nhẹ việc phô bày thân thể được trích dẫn ngoài ngữ cảnh.

Trên thực tế, trong bản ghi nhớ, Đức Bênêđíctô XVI đã nói một cách rõ ràng rằng những lạm dụng, kể cả việc phô bày thân thể, là “khủng khiếp”, “tội lỗi”, “đáng trách về mặt đạo đức” và “không thể sửa chữa được”. Đánh giá giáo luật về sự kiện, được các cộng tác viên đưa vào bản ghi nhớ của chúng tôi và được trình bày theo nhận định của chúng tôi, chỉ có mong muốn nhắc lại rằng theo giáo luật hiện hành, việc phô bày thân thể không phải là tội phạm theo nghĩa nghiêm nhặt, bởi vì chuẩn mực hình sự liên quan không bao gồm hành vi loại đó trong trường hợp được đề cập đến.

Do đó, bản ghi nhớ của Đức Bênêđíctô XVI không hề xem nhẹ tội lỗi phô bày thân thể, nhưng đã lên án nó một cách rõ ràng và dứt khoát.

Giáo sư Tiến sĩ Stefan Mückl - Rôma (Giáo luật)

Giáo sư Tiến sĩ Mag. Helmuth Pree - Đại học Ludwig Maximilian của Munich (Giáo luật)

Tiến sĩ Stefan Korta - Buchloe (Giáo luật)

Luật sư Tiến sĩ Carsten Brennecke - Cologne (Quyền tự do ngôn luận)

Source:Il Sismografo