Cây Và Trái
(Thứ Năm sau Chúa Nhật IV Mùa Vọng – 23/12 –Ml 3,1-4; 23-24; Lc 1,57-66)
“Con trẻ này rồi sẽ nên như thế nào, vì bàn tay của Thiên Chúa ở trên nó”. Bà con thân thuộc gia đình Giacaria – Isave ngạc nhiên về những sự lạ xảy ra trong biến cố lễ cắt bì và đặt tên cho con trẻ. Chắc hẳn điều họ ngạc nhiên nhiều, đó là ông bố Giacaria đang bị câm bỗng dưng lại nói được. Tuy nhiên có một điều đáng ngạc nhiên hơn mà có thể họ xem nhẹ đó là cả hai ông bà đều một lòng một ý đặt tên cho trẻ là Gioan, cái tên không theo truyền thống đặt tên của dòng tộc.
Trong Thánh Kinh, việc đặt tên cho ai đó, cho con vật nào đó thường có ý nghĩa. Xét phần phía người đặt tên thì vừa có ý nghĩa làm chủ vừa hàm ý bổn phận giáo dục, huấn luyện của mình. Thiên Chúa đã truyền cho Ađam đặt tên cho các loài vật (x.St 2,19-20). Phần phía được đặt tên thì cái tên nói vừa lên ý nghĩa cuộc đời, căn tính của mình vừa hàm ý sứ mạng mình được trao phó.
Cái tên Gioan có nghĩa là Thiên Chúa đoái thương, ban ơn. Sự chào đời của trẻ bé không chỉ là dấu chỉ Thiên Chúa đoái thương nhà Gacaria – Isave khi cất khỏi họ nỗi tủi nhục trước mắt người đời mà còn là dấu chỉ tình yêu của Thiên Chúa dành cho dân Người nói riêng, cho nhân loại nói chung. Vì chính Gioan là vị ngôn sứ cuối cùng của thời Cựu Ước, là người dọn đường cho Đấng Thiên Sai. “Này Ta sai sứ giả của Ta đến dọn đường trước mặt Ta” (Ml 3,1). Và Gioan cũng là người trực tiếp giới thiệu Đấng Cứu Thế cho dân Chúa thời bấy giờ (x.Ga 1,29).
“Cây tốt thì sinh trái tốt.” (Mt 7,17) Để có thể có được một ai đó làm nhân tố cho tình yêu Thiên Chúa tuôn đổ thì chắc hẳn cần có những cái cây tốt lành, cụ thể là bố mẹ. Giacaria – Isave được Tin Mừng gọi là công chính vì tín trung với nhau trong nghĩa tình phu thê và trung tín với Thiên Chúa trong nghĩa vụ hàng tư tế. Hai cái cây Giacaria – Isave lại còn chung vai sát cánh trong việc tuân giữ lời Thiên Chúa phán dạy qua lời sứ thần. Việc hai ông bà đã can đảm vượt qua truyền thống đặt tên cho con trẻ để đặt tên đúng như lời sứ thần truyền cách nào đó làm chúng ta tin rằng hai ông bà sẽ giáo dục con trẻ theo thánh ý Thiên Chúa. Sau khi được mở miệng ông Giacaria đã cất lời: “…Hài nhi hỡi, con sẽ mang tước hiệu là ngôn sứ của Đấng Tối Cao, con sẽ đi trước Chúa, mở lối cho Người….” (Lc 1,26 tt).
Thiên Chúa vẫn mãi cần nhiều con trẻ sẽ trở thành nhân tố để tình yêu của Người tỏa lan cho nhân trần. “Không ai hái được trái nho nơi bui gai”. Gia đình với những người bố người mẹ thủy chung, một lòng một ý dưỡng dục con cái theo thánh ý Chúa chính là “tế bào” đầy sinh lực và đủ sức đề kháng với các loại dịch bệnh. Xin hai thánh Giacaria và Isave cầu bàu cho chúng ta, nhất là cho những người cha và người mẹ trong các gia đình.
Lm. Giuse Nguyễn Văn Nghĩa – Ban Mê Thuột
(Thứ Năm sau Chúa Nhật IV Mùa Vọng – 23/12 –Ml 3,1-4; 23-24; Lc 1,57-66)
“Con trẻ này rồi sẽ nên như thế nào, vì bàn tay của Thiên Chúa ở trên nó”. Bà con thân thuộc gia đình Giacaria – Isave ngạc nhiên về những sự lạ xảy ra trong biến cố lễ cắt bì và đặt tên cho con trẻ. Chắc hẳn điều họ ngạc nhiên nhiều, đó là ông bố Giacaria đang bị câm bỗng dưng lại nói được. Tuy nhiên có một điều đáng ngạc nhiên hơn mà có thể họ xem nhẹ đó là cả hai ông bà đều một lòng một ý đặt tên cho trẻ là Gioan, cái tên không theo truyền thống đặt tên của dòng tộc.
Trong Thánh Kinh, việc đặt tên cho ai đó, cho con vật nào đó thường có ý nghĩa. Xét phần phía người đặt tên thì vừa có ý nghĩa làm chủ vừa hàm ý bổn phận giáo dục, huấn luyện của mình. Thiên Chúa đã truyền cho Ađam đặt tên cho các loài vật (x.St 2,19-20). Phần phía được đặt tên thì cái tên nói vừa lên ý nghĩa cuộc đời, căn tính của mình vừa hàm ý sứ mạng mình được trao phó.
Cái tên Gioan có nghĩa là Thiên Chúa đoái thương, ban ơn. Sự chào đời của trẻ bé không chỉ là dấu chỉ Thiên Chúa đoái thương nhà Gacaria – Isave khi cất khỏi họ nỗi tủi nhục trước mắt người đời mà còn là dấu chỉ tình yêu của Thiên Chúa dành cho dân Người nói riêng, cho nhân loại nói chung. Vì chính Gioan là vị ngôn sứ cuối cùng của thời Cựu Ước, là người dọn đường cho Đấng Thiên Sai. “Này Ta sai sứ giả của Ta đến dọn đường trước mặt Ta” (Ml 3,1). Và Gioan cũng là người trực tiếp giới thiệu Đấng Cứu Thế cho dân Chúa thời bấy giờ (x.Ga 1,29).
“Cây tốt thì sinh trái tốt.” (Mt 7,17) Để có thể có được một ai đó làm nhân tố cho tình yêu Thiên Chúa tuôn đổ thì chắc hẳn cần có những cái cây tốt lành, cụ thể là bố mẹ. Giacaria – Isave được Tin Mừng gọi là công chính vì tín trung với nhau trong nghĩa tình phu thê và trung tín với Thiên Chúa trong nghĩa vụ hàng tư tế. Hai cái cây Giacaria – Isave lại còn chung vai sát cánh trong việc tuân giữ lời Thiên Chúa phán dạy qua lời sứ thần. Việc hai ông bà đã can đảm vượt qua truyền thống đặt tên cho con trẻ để đặt tên đúng như lời sứ thần truyền cách nào đó làm chúng ta tin rằng hai ông bà sẽ giáo dục con trẻ theo thánh ý Thiên Chúa. Sau khi được mở miệng ông Giacaria đã cất lời: “…Hài nhi hỡi, con sẽ mang tước hiệu là ngôn sứ của Đấng Tối Cao, con sẽ đi trước Chúa, mở lối cho Người….” (Lc 1,26 tt).
Thiên Chúa vẫn mãi cần nhiều con trẻ sẽ trở thành nhân tố để tình yêu của Người tỏa lan cho nhân trần. “Không ai hái được trái nho nơi bui gai”. Gia đình với những người bố người mẹ thủy chung, một lòng một ý dưỡng dục con cái theo thánh ý Chúa chính là “tế bào” đầy sinh lực và đủ sức đề kháng với các loại dịch bệnh. Xin hai thánh Giacaria và Isave cầu bàu cho chúng ta, nhất là cho những người cha và người mẹ trong các gia đình.
Lm. Giuse Nguyễn Văn Nghĩa – Ban Mê Thuột