92. BAN ĐÊM ĐÁNH “KHÁC BIỆT”
Có một người tên là Triệu Thế Kiệt ban đêm đang ngủ thì tỉnh dậy nói với vợ:
- “Tôi nằm mơ thấy mình động phòng với một phụ nữ khác, không biết người phụ nữ ấy có nằm mơ như thế không?”
Bà vợ trả lời:
- “Người nữ và người nam có gì khác biệt chứ?”
Triệu Thế Kiệt nghe thì rất giận dữ bèn đánh vợ một trận. Ngưởi địa phương bèn lấy câu chuyện này chế ra câu tục ngữ lưu truyền cho đến nay:
- “Triệu Thế Kiệt, nữa đêm tỉnh dậy đánh khác biệt”.
(Tiếu Tán)
Suy tư 92:
“Đồng sàng dị mộng” là chuyện bình thường, bởi vì con người ta hiếm ai ngủ chung với nhau mà nằm mộng giống nhau, dù là ngừơi nữ hay người nam, không khác biệt gì cả.
Có những người Ki-tô hữu tức tối khi thấy người khác cũng làm việc bác ái như mình, khó chịu khi thấy người khác cũng bố thí cho người nghèo như mình, bởi vì những người Ki-tô hữu ấy muốn độc quyền làm việc bác ái, nhưng không muốn làm việc bác ái, họ thích làm việc bác ái trông mộng hơn là thực hiện bác ái trong thực tế.
Chuyện nằm mơ nằm mộng là chuyện không có thực tế, nhưng những người cần chúng ta giúp đỡ thì có thực và rất nhiều, đi tìm họ mà thực hành đức ái hơn là cứ ngồi nhà tức tối giận dữ khi có người khác đi phục vụ tha nhân...
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)
--------
http://www.vietcatholic.org
https://www.facebook.com/jmtaiby
http://nhantai.info
Có một người tên là Triệu Thế Kiệt ban đêm đang ngủ thì tỉnh dậy nói với vợ:
- “Tôi nằm mơ thấy mình động phòng với một phụ nữ khác, không biết người phụ nữ ấy có nằm mơ như thế không?”
Bà vợ trả lời:
- “Người nữ và người nam có gì khác biệt chứ?”
Triệu Thế Kiệt nghe thì rất giận dữ bèn đánh vợ một trận. Ngưởi địa phương bèn lấy câu chuyện này chế ra câu tục ngữ lưu truyền cho đến nay:
- “Triệu Thế Kiệt, nữa đêm tỉnh dậy đánh khác biệt”.
(Tiếu Tán)
Suy tư 92:
“Đồng sàng dị mộng” là chuyện bình thường, bởi vì con người ta hiếm ai ngủ chung với nhau mà nằm mộng giống nhau, dù là ngừơi nữ hay người nam, không khác biệt gì cả.
Có những người Ki-tô hữu tức tối khi thấy người khác cũng làm việc bác ái như mình, khó chịu khi thấy người khác cũng bố thí cho người nghèo như mình, bởi vì những người Ki-tô hữu ấy muốn độc quyền làm việc bác ái, nhưng không muốn làm việc bác ái, họ thích làm việc bác ái trông mộng hơn là thực hiện bác ái trong thực tế.
Chuyện nằm mơ nằm mộng là chuyện không có thực tế, nhưng những người cần chúng ta giúp đỡ thì có thực và rất nhiều, đi tìm họ mà thực hành đức ái hơn là cứ ngồi nhà tức tối giận dữ khi có người khác đi phục vụ tha nhân...
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)
--------
http://www.vietcatholic.org
https://www.facebook.com/jmtaiby
http://nhantai.info