Tháng 3 năm 2020, sau khi đã phục vụ trong gần một phần tư thế kỷ với tư cách là tuyên úy tại bốn bệnh viện lớn trong tổng giáo phận Birmingham, Anh quốc, Cha Michael Stack được bổ nhiệm đến một giáo xứ ở Coventry, miền trung nước Anh. Ngài cảm thấy mệt nên để tìm thời gian nghỉ ngơi, ngài đến thăm em gái của mình ở Dereham, thuộc hạt Norfolk, cách nhiệm sở mới khoảng 2 giờ lái xe. Khi đến nhà người em gái, ngài đang gánh chịu những cơn ho dai dẳng. Điều tiếp theo ngài biết, là ngài đang nằm trên giường bệnh.

“Các nhân viên y tá nói với tôi rằng khi tôi đến Bệnh viện Queen Elizabeth ở King's Lynn, tim tôi đã ngừng đập trong xe cứu thương và được hai nhân viên y tế hồi sức”, ngài nói với Thông tấn xã Catholic News, gọi tắt là CNA, trong một cuộc phỏng vấn.

“Tôi đã được đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt, và ở đó tôi suýt mất mạng một lần nữa. Tim tôi đã ngừng đập trong tình trạng nguy kịch nên họ đã hồi sức cho tôi”.

Cha Michael Stack, 70 tuổi, đã nói chuyện với CNA vài ngày trước khi Vương quốc Anh báo cáo đã có hơn 100,000 ca tử vong vì coronavirus, con số cao nhất ở Âu châu.

Đức Hồng Y Vincent Nichols người Anh đã mô tả cột mốc ảm đạm này là “một ngày đau buồn lớn trên khắp đất nước”.

“Rất nhiều người, nhiều gia đình, cộng đồng, đang tưởng nhớ những người đã chết trong những tháng khủng khiếp của đại dịch. Mỗi người đều để tang. Mỗi người đều phải được cầu nguyện”, ngài nói.

Cha Stack nói với CNA rằng ngài có thể đã dễ dàng nằm trong số 100,000 người đó.

Tất nhiên, Cha Stack từng đến bệnh viện, nhưng với tư cách là tuyên úy chứ không phải bệnh nhân. Ngài ước tính rằng ngài đã ban các bí tích sau cùng cho khoảng 5,000 người đã chết trong bệnh viện. Ngoài việc phục vụ tại một số bệnh viện bận rộn nhất của Vương quốc Anh, ngài còn là tuyên úy quốc gia của Hiệp hội Y tá Công Giáo ở Anh và xứ Wales.

Một vài năm trước, ngài đã xuất bản một cuốn sách về sứ vụ chữa lành của Giáo hội. “Lạy Chúa, Chúng Tôi Thấy Ngài Bị Bệnh Khi Nào?” Cha đã kể lại trong cuốn sách này 12 câu chuyện về ân sủng các bệnh nhân đã nhận được mà ngài đã chứng kiến trong sứ vụ tuyên uý nhà thương của mình. Trong lời tựa, Đức Hồng Y Nichols đã mô tả cuốn sách như là “một bằng chứng cảm động về sức mạnh chữa lành của sự đồng hành cầu nguyện của chúng ta với những người bệnh và sắp chết”.

Sau khi bình phục, ngài đã cử hành thánh lễ tại nhà thờ Christ the King. Trong thánh lễ ngài cho biết như sau về 70 ngày nằm bệnh viện, 36 ngày nguy kịch, 21 ngày thở máy, tim ngừng đập 2 lần. Mở đầu, Cha Stack nói:

Tôi từng nói với anh chị em những chiếc mặt nạ này tuyệt vời phải không nào. Tôi chưa bao giờ đeo một chiếc như thế trong thời gian làm tuyên uý bệnh viện, nhưng bây giờ tôi phải làm quen với nó.

Từ biết ơn là một từ rất quan trọng đối với một người tràn đầy lòng biết ơn đối với người khác. Và tôi vô cùng biết ơn anh chị em vì những lời cầu nguyện của anh chị em đã dành cho tôi, từ các em ở trường Christ the King, các em từ trường Saint Augustine và chính anh chị em, đang ở đây và cũng như không có ở đây, và đang theo dõi chúng ta trên webcam. Tôi đang ở đây và xin chào tất cả mọi người trên webcam. Cảm ơn lời cầu nguyện của tất cả anh chị em đã tạo nên một sự thay đổi to lớn cho cuộc đời tôi. Tôi đã gần được Chúa gọi về đến hai lần và vì một số lý do mà Chúa đã quyết định vẫn chưa đến lúc và quá trình chữa bệnh là một phần của nghề y trong NHS đã cứu sống tôi trong cả hai lần. Vì vậy, tôi biết ơn, vô cùng biết ơn NHS, các nhân viên, bác sĩ, y tá.

Tôi sẽ không cầu mong cho ai phải nằm bệnh viện trong 10 tuần. 10 phút là đủ. Trong tư cách là một tuyên úy bệnh viện, tôi nhìn thấy cảm giác thật tuyệt của nhiều người sau khi đến thăm người bệnh, anh chị em có thể đứng dậy và đi ra ngoài và về nhà. Nhưng tình hình hoàn toàn khác đối với cuộc sống của một bệnh nhân 36 ngày được chăm sóc nguy kịch, 21 ngày phải dùng máy thở và sau đó gần giống như một thây ma khi được chuyển đến một khu bình thường, nơi các phương cách điều trị cũng hoàn toàn khác với trước đó. Tôi cảm ơn tất cả mọi người và đặc biệt là Cha Tom, người đã đề nghị thay tôi chăm sóc mục vụ cho anh chị em. Tôi cũng cám ơn em gái tôi Madeleine và em rể tôi John liên tục kiểm tra để tìm hiểu xem tôi thế nào, chuyện gì đang xảy ra.

Hãy tưởng tượng tình cảnh một bệnh nhân không ai đến thăm, không nhìn thấy bất kỳ ai. Tôi chỉ thấy tất cả như những người điên đi xung quanh với mặt nạ. Họ chào và kêu tên tôi nhưng tôi không thể nhận ra ai là ai.

Tại bệnh viện Queen Elizabeth ở King's Lynn lần đầu tiên tôi thấy các y tá và bác sĩ trong các trang phục. Họ đeo một chiếc túi sau lưng và cũng có một trong những tấm che mặt mà Cha Tom đang đang đeo. Đó là lúc tôi nhận ra chúng ta đã rơi vào một đại dịch kinh hoàng.

Tôi muốn cảm ơn tất cả anh chị em vì đã dành thời gian, nỗ lực, cũng như những tấm thiệp, những lời chúc tốt đẹp nhất của anh chị em, những lời cầu nguyện của anh chị em, những chuỗi mân côi mà Cha Tom và anh chị em đã cùng nhau cử hành và cầu nguyện cho tôi. Tôi tràn đầy lòng biết ơn.
Source:Catholic News Agency