86. DỰA VÀO BỘ XƯƠNG KHÔ
Chu Dị ở làng Tiền Dung rất ngạo mạn, coi thường các đại quan của triều đình, hể gặp chuyện là chế nhạo họ.
Có người khuyên ông ta không nên như thế, nhưng Chu Dị lại không cho là như vậy, nói:
- “Tôi dựa vào bản lãnh của mình nên được minh chúa khen ngợi, còn mấy ông quan to ấy đều ỷ vào các bộ xương khô của tổ tiên mà khinh dể người khác, nếu tôi cúi đầu hèn hạ trước mặt họ, thì lại càng làm cho họ thêm khinh miệt, tôi gọi đó là đánh phủ đầu”.
(Cổ kim tiếu sử)
Suy tư 86:
Ở đời có rất nhiều người thành đạt do tự sức mình làm nên, cũng có rất nhiều người cậy thế người thân làm lớn để tiến thân vinh thân phì da.
Thành đạt do mình làm ra thì nên tự hào chứ không nên kiêu ngạo coi ai chẳng ra gì, bởi vì tất cả mọi sự chỉ là như gió thoảng mây bay, nay còn mai mất, cái tồn tại đó chính là tâm hồn khiêm tốn vẫn ở mãi trong tâm hồn của người khác; người khác khinh miệt mình không phải là mình nghèo cũng không phải là không thành đạt, nhưng là vì tư cách của mình hèn hạ, ngạo mạn, bởi vì có nhiều người nghèo nhưng rất được người khác kính trọng, cũng có nhiều người không thành đạt nhưng ai cũng mến thương họ...
Khinh miệt người khác thành đạt vì họ dựa vào thế của tổ tiên là không phải tính cách của người Ki-tô hữu, nhưng đó là tư cách của kẻ tiểu nhân, bởi vì người Ki-tô hữu luôn xác tín rằng, dù cậy vào thế của ai chăng nữa thì họ cũng là con cái Thiên Chúa cần được mọi người yêu thương, và hướng dẫn để trở nên con cái tốt lành của Ngài.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)
------------
http://www.vietcatholic.net
https://www.facebook.com/jmtaiby
http://nhantai.info
Chu Dị ở làng Tiền Dung rất ngạo mạn, coi thường các đại quan của triều đình, hể gặp chuyện là chế nhạo họ.
Có người khuyên ông ta không nên như thế, nhưng Chu Dị lại không cho là như vậy, nói:
- “Tôi dựa vào bản lãnh của mình nên được minh chúa khen ngợi, còn mấy ông quan to ấy đều ỷ vào các bộ xương khô của tổ tiên mà khinh dể người khác, nếu tôi cúi đầu hèn hạ trước mặt họ, thì lại càng làm cho họ thêm khinh miệt, tôi gọi đó là đánh phủ đầu”.
(Cổ kim tiếu sử)
Suy tư 86:
Ở đời có rất nhiều người thành đạt do tự sức mình làm nên, cũng có rất nhiều người cậy thế người thân làm lớn để tiến thân vinh thân phì da.
Thành đạt do mình làm ra thì nên tự hào chứ không nên kiêu ngạo coi ai chẳng ra gì, bởi vì tất cả mọi sự chỉ là như gió thoảng mây bay, nay còn mai mất, cái tồn tại đó chính là tâm hồn khiêm tốn vẫn ở mãi trong tâm hồn của người khác; người khác khinh miệt mình không phải là mình nghèo cũng không phải là không thành đạt, nhưng là vì tư cách của mình hèn hạ, ngạo mạn, bởi vì có nhiều người nghèo nhưng rất được người khác kính trọng, cũng có nhiều người không thành đạt nhưng ai cũng mến thương họ...
Khinh miệt người khác thành đạt vì họ dựa vào thế của tổ tiên là không phải tính cách của người Ki-tô hữu, nhưng đó là tư cách của kẻ tiểu nhân, bởi vì người Ki-tô hữu luôn xác tín rằng, dù cậy vào thế của ai chăng nữa thì họ cũng là con cái Thiên Chúa cần được mọi người yêu thương, và hướng dẫn để trở nên con cái tốt lành của Ngài.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)
------------
http://www.vietcatholic.net
https://www.facebook.com/jmtaiby
http://nhantai.info