(Mt. 1 :18-24)
Lời Thiên Chúa hứa với tổ tiên Ađam và Evà từ ngàn xưa, nay đã được thực hiện. Sự kiện Thiên Chúa nhập thể đã xảy ra trong hoàn cảnh ngoại thường. Một Trinh Nữ đã thụ thai bởi quyền năng Chúa Thánh Thần. Đây là sự can thiệp diệu kỳ của Thiên Chúa trong chương trình cứu độ.
Đối diện với những sự kiện lạ lùng, thường ai cũng sợ hãi. Thiên Chúa luôn luôn trấn an khi sai sứ giả tiếp xúc với con người. Thiên thần luôn nhắc nhở: Đừng sợ! Như khi Thiên Thần xuất hiện với Giacaria trong đền thánh, ngài nói đừng sợ, vì lời cầu của ngươi được chấp nhận. Khi xuất hiện với Trinh Nữ Maria, Thiên sứ cũng ngỏ lời: Đừng sợ, vì cô được đặc sủng của Thiên Chúa. Rồi thiên thần xuất hiện với Giuse, ngài đã khuyên rằng: Đừng sợ, vì Maria thụ thai là bởi phép Chúa Thánh Thần. Sau cùng khi xuất hiện với các mục đồng, Thiên thần cũng loan tin: Đừng sợ, hôm nay Ta báo cho các ngươi một tin mừng trọng đại.
Trinh nữ Maria và thánh Giuse sống trong sự phó thác hoàn toàn. Các ngài không hiểu được việc Chúa làm. Các ngài tin tưởng sự quan phòng của Chúa và không còn sợ hãi. Từng bước Chúa dẫn đi. Chúng ta biết theo thói thường, khi Maria mang thai cách lạ kỳ, thì thiên hạ sẽ có cái nhìn soi mói và gây sự đàm tiếu trong xóm làng. Còn Giuse, người công chính, đã khổ đau trong sự bối rối và lo âu. Tuy rằng Giuse không nghi ngờ Maria, nhưng vẫn khó chấp nhận sự thật.
Maria sống rất can đảm. Maria không cần biện minh, giải thích hay bào chữa. Maria đã phó mặc hoàn toàn vào chương trình dự liệu của Chúa. Maria đã ghi nhớ tất cả những sự kiện và suy niệm trong lòng. Bởi thế Maria xứng đáng là Mẹ của Con Thiên Chúa.
Mỗi người trong chúng ta nếu rơi vào hoàn cảnh của Maria hay Giuse, có lẽ chúng ta không thể ngồi yên. Chúng ta sẽ tìm mọi cách để làm sáng tỏ sự việc vì không muốn chấp nhận mình bị hiểu lầm. Đôi khi chúng ta muốn bỏ cuộc, vì chúng ta cảm thấy chán nản, khổ đau và uất ức trong lòng. Hãy nhớ lời khuyên: Đừng sợ! sự thật sau cùng sẽ thắng.
Ngước nhìn lên thánh Giuse và Đức Maria, chúng ta học bài học khiêm nhường và phó thác. Chúng ta biết rằng không phải tất cả mọi sự thật chúng ta phải nói, nhưng khi nói, phải nói sự thật. Đức Maria giữ kín mầu nhiệm nhập thể trong cung lòng và thờ phượng Thiên Chúa hiện diện nơi chính mình. Mẹ đã tìm được sự ủi an và bình an đích thực.
NGÀY 23 THÁNG 12
Luca 1: 57-66
Các người láng giềng đến chúc mừng hai ông bà Giacaria và Isave. Bà Isave đã sinh được một người con trai. Đây là niềm vui cho gia đình và họ tộc, họ đã có hoa qủa nối dòng. Ngày thứ tám, theo luật hiện hành, con trẻ sẽ được cắt bì và đặt tên. Người ta muốn lấy tên cha nó là Giacaria để đặt tên cho nó nhưng bà mẹ muốn gọi tên nó là Gioan.
Thường khi quyền đặt tên cho con là quyền của cha mẹ. Người ta muốn hỏi ý kiến của Giacaria, Giacaria bị câm từ ngày thiên thần báo tin ông bà sẽ có một người con. Giacaria lấy tấm bảng và viết: Tên nó là Gioan. Tức thì, miệng lưỡi ông mở ra và ông lên tiếng chúc tụng ngợi khen Thiên Chúa.
Giacaria cảm tạ hồng ân Thiên Chúa và biết rằng Chúa đã dành cho con trẻ Gioan một sứ mệnh trong chương trình Cứu Độ. Chúng ta không được biết về thời thơ ấu của Gioan. Gioan đã lớn lên và trưởng thành xa tránh mọi nhu cầu của người phàm tục. Gioan sớm vào sa mạc để sống khắc khổ lo chuẩn bị sửa đường cho Đấng Cứu Thế.
Khi sinh ra, mỗi người chúng ta được Thiên Chúa ban cho một khả năng, một tài trí, một ơn gọi và sứ mệnh riêng biệt. Chúng ta đừng bao giờ nói rằng tôi không có gì để cho hay không có khả năng chi để cống hiến cho việc chung.
NGÀY 24 THÁNG 12
Luca 1:67-79
Bài ca Chúc Tụng Thiên Chúa của ông Giacaria thật ý nghĩa. Ông đã ca ngợi những kỳ công mà Thiên Chúa đã thực hiện giữa dân của Ngài. Ông đã nhắc lại lời Thiên Chúa đã hứa từ ngàn xưa qua các tiên tri và những lời thề hứa với các tổ phụ từ Abraham tới thế hệ con cháu đang mong chờ Ơn Cứu Độ. Thiên Chúa đã tỏ lòng thương xót đối với dân của Ngài.
Giacaria là tư tế, ông hiểu rất rõ về tất cả những lời đã loan báo của các tiên tri về Đấng Cứu Thế. Lời loan báo đó đã bắt đầu thực hiện qua hai người phụ nữ. Ông Giacaria đã lên tiếng nói tiên tri về con trẻ Gioan: Con sẽ được gọi là tiên tri của Đấng Tối cao, vì con sẽ đi trước tôn nhan Chúa để dọn đường cho Ngài. Lời ca ngợi Thiên Chúa của Giacaria bày tỏ niềm vui mừng của con dân đang ngồi trong tối tăm chờ đón ánh sáng cứu độ.
Mầu Nhiệm Cứu Độ là biến cố vĩ đại mà Thiên Chúa dành cho loài người. Các tiên tri và các ngôn sứ luôn luôn mời gọi con người hãy tỉnh thức và chờ đợi. Thiên Chúa đi vào lịch sử và cùng đồng hành với con người. Với biết bao phấn đấu thăng trầm từ đời nọ đến đời kia, Thiên Chúa đã mạc khải chương trình cứu độ từng bước để con người đón nhận.
Năm hồng ân đã đến nhưng nhiều người như còn mải mê thế sự và mong ước những điều trần tục. Xin cho chúng con chuẩn bị tâm hồn đón nhận hồng ân Chúa ban cho nhân loại.
LỄ GIÁNG SINH.
Luca 2: 15-20
Con đường Chúa đi thật là lạ lùng. Một chương trình vĩ đại đã được chuẩn bị cả ngàn năm. Có biết bao tiên tri và ngôn sứ được sai đến để hướng dẫn dân Chúa đi trong nẻo chính đường ngay. Có biết bao tổ phụ đã ghi dấu đức tin trong hành trình tôn giáo tôn thờ Một Thiên Chúa duy nhất. Có biết bao vua chúa cai trị để giữ truyền thống văn hóa và sự duy nhất của một dân tộc. Có biết bao các thượng tế, tư tế, luật sĩ và các đầu mục gìn giữ kho tàng đức tin và truyền thống.
Thế mà khi Chúa Cứu Thế đến sinh hạ trong máng cỏ, không một vị chức sắc nào trong đạo viếng thăm. Chỉ có một gia đình nghèo, Giuse và Maria âm thầm đi tìm quán trọ. Giuse và Maria bị xua đuổi vì số phận nghèo. Ông bà đành tìm nơi hang lừa máng cỏ để hạ sinh Đấng Cứu Thế. Biến cố này vượt ra ngoài tất cả mọi sự tưởng tượng của con người. Chúng ta tự hỏi: Tại sao Chúa lại chọn con đường như thế?
Chúng ta cảm nhận thấy hết ngạc nhiên này tới những kỳ lạ khác. Những người được thiên thần báo tin lại là những mục đồng đơn sơ nghèo nàn. Họ đã hối hả tới nơi máng cỏ. Họ gặp Giuse, Maria và trẻ sơ sinh bọc trong khăn, nằm trong máng cỏ. Họ đã nhận ra và thờ lạy Chúa Hài Nhi.
Mừng Sinh Nhật Chúa, không phải như mừng ngày sinh nhật của người nào đó. Chúng ta mừng Sinh Nhật của Con Thiên Chúa Giáng Trần, tất cả gồm tóm trong một chữ YÊU.
TUẦN BÁT NHẬT CHÚA GIÁNG SINH
NGÀY 26 THÁNG 12
Mt. 10:17-22
Phần Phụng Vụ Lời Chúa hôm nay đã chuyển đề tài vào sứ mệnh của Chúa Giêsu. Bài Phúc Âm đi thẳng vào sứ vụ tông đồ. Chúa Giêsu nói với các môn đệ: Các con hãy coi chừng người đời. Họ sẽ nộp các con cho tòa án và sẽ đánh đòn các con nơi hội đường.
Khởi đầu Mầu Nhiệm Chúa Giáng Trần đã có nhiều khó khăn phức tạp. Khi Hài Nhi Giêsu ra đời chưa bao lâu, đã có lệnh của Vua ruồng bắt. Biết bao trẻ thơ vô tội đã đổ máu đào vì danh Chúa. Vua Hêrôđê đã ra lệnh giết tất cả các con trẻ từ hai tuổi trở xuống. Nhà cầm quyền thế gian bắt đầu lo sợ cho vị thế và chỗ đứng của họ. Các nhà lãnh đạo tôn giáo cũng lo lắng về cách sống đạo của họ. Chúa Giêsu xuất hiện như một nhà cách mạng tâm hồn, nên ai cũng phập phồng lo sợ. Họ sợ bị thay đổi. Họ sợ vì phải đối diện với chân lý sự thật.
Họ dùng chính sách giết lầm chứ không tha lầm. Biết bao trẻ thơ đã ngã xuống. Biết bao nước mắt đã đổ ra. Chúa Giêsu phải trốn tránh nay đây mai đó, rồi tị nạn nơi nước người. Sự ruồng bắt Chúa Cứu Thế không ngưng tại đó. Ánh sáng đến trong bóng tối, bóng tối không chấp nhận ánh sáng. Tất cả những ai không tiếp nhận ánh sáng, họ vẫn cứ tiếp tục xua đuổi bóng tối. Theo Chúa là chúng ta đem ánh sáng vào nơi tối tăm. Chúng ta không tránh khỏi sự tẩy chay và ruồng bắt.
NGÀY 27 THÁNG 12
Gioan 20: 2-8
Sau khi mai táng Chúa Giêsu trong mồ, ngày thứ nhất trong tuần, Maria Mađalêna ra thăm mộ và chứng kiến cảnh mồ trống. Bà hớt hả về báo cùng tông đồ Phêrô và Gioan. Các ngài cũng vội vã chạy ra mộ xem, đúng vậy chỉ còn ngôi mộ trống. Cửa mồ đã mở, xác Chúa không còn đó, chỉ có khăn liệm gấp gọn gàng còn đó.
Phêrô đã chứng kiến tận mắt nhưng chưa hiểu mầu nhiệm phục sinh. Còn Gioan đã thấy và đã tin. Việc Chúa làm ngoài dự tính và suy nghĩ của con người. Cho dù đã theo Chúa đã lâu, đã nghe và đã chứng kiến rất nhiều phép lạ, các tông đồ không thể hiểu tường tận các sự kiện đã xảy ra vì mỗi sự lạ lại là một sự kiện mới. Phép lạ là những bước đột phá không theo trình tự kinh nghiệm cụ thể.
Chỉ có đức tin sẽ trả lời tất cả những vấn nạn xảy ra ngoài tầm kiểm soát của con người. Chúng ta không thể lấy trí khôn giới hạn của con người mà đo mầu nhiệm của Chúa. Con người là thụ tạo bị giới hạn trong không gian và thời gian. Con người không thể thấu hiểu những gì vượt ra ngoài giới hạn của vật chất.
Chúa Giêsu Phục Sinh từ cõi chết đó chính là bản tính của Ngài. Ngài có uy quyền trên sự sống và sự chết. Chúng ta hãy đặt niềm tin tưởng nơi Chúa, đó là niềm hy vọng viên mãn.
NGÀY 28 THÁNG 12
Mt. 2: 13-18
Chúng ta trở lại khung cảnh Giáng Sinh, những ngày vui đơn sơ của Gia Đình Thánh sớm kết thúc. Sau khi các đạo sĩ ra đi, Giuse, Maria và Hài Nhi Giêsu đã không còn sống yên ổn. Các vua quan chính quyền đã dòm ngó và nghi ngờ. Họ sợ Vua dân Do Thái xuất hiện giải phóng tìm độc lập cho dân tộc. Vua Hêrôđê đã có kế hoạch diệt trừ Ấu Vương ngay từ trong trứng nước.
Chúa đã quan phòng báo tin cho Giuse đưa Maria và Hài Nhi trốn sang Ai Cập. Gia đình nghèo không tiền, không bạc và không có nơi trú ngụ. Nay được lệnh lên đường trốn lánh, những món qùa của ba nhà đạo sĩ đã giúp gia đình thánh trong hoàn cảnh thật khó khăn này. Dong duổi bao đêm ngày trên đường cát bụi, Giuse đã nâng đỡ và chở che Đức Maria và Chúa Hài Nhi. Cánh tay vạm vỡ và sự kiên trì đã giúp thánh Giuse vượt mọi khó khăn trên đường.
Nơi quê lạ đất người, thánh Giuse đã bơn chải lo cho cuộc sống gia đình. Khi thời gian ổn định, Giuse đã đưa Maria và Chúa Giêsu về quê cha đất tổ ở Nazarét. Vì thế, về sau người ta đã gọi Chúa Giêsu là Giêsu Nazarét.
Chúng ta thấy lòng độc của con người rất nguy hiểm. Vua Hêrôđê đã tàn sát nhiều trẻ thơ để gìn giữ cho ngai vàng của ông, nhưng ông đã thất bại. Sự khôn lanh của họ không vượt ngoài sự quan phòng của Chúa.