Chúng ta thích điều thiện hảo, điều tốt nhất. Mỗi người có cái nhìn và quan niệm khác nhau khi chọn lựa. Thí dụ khi mua xe chẳng hạn người thích mầu này, loại xe này, kẻ khác chọn mầu khác, kiểu xe khác. Cuộc sống cũng vậy chúng ta có những ưu tiên khác nhau. Ưu tiên của tôi có thể không phải là của bạn và ngược lại. Điều này đối với tôi rất là quan trọng nhưng với bạn lại là điều tầm thường, không cần thiết. Chính những khác biệt này tạo nên những cá tính khác nhau, quan niệm khác nhau và lối sống, cách hành xử khác nhau. Con người sống trong xã hội kinh tế, kĩ nghệ thường bị ảnh hưởng bởi quảng cáo, lung lạc cách sống, và cách chọn lựa của họ. Mang nhãn hiệu, sống hợp thời trang là cái giá mắc nhất cho nhiều người. Túi tiền trống rỗng, sổ nợ ngân hàng phồng to vì muốn giữ nhãn hiệu sống 'hợp thời trang'. Điều rõ ràng là sống 'hợp thời trang' không bảo đảm cuộc sống hạnh phúc, bởi thời trang luôn đổi mới và muốn theo kịp đổi mới thì phải thở vừa bằng mũi vừa bằng tai. Có như thế mới chạy đua kịp thời trang. Thực tế cho thấy, nhiều gia đình nghèo khó, kiếm đủ ăn bữa tối là hạnh phúc, và gia đình họ thực sự hạnh phúc, bởi tối đến cả gia đình quây quần bên mâm cơm đạm bạc, nhưng giầu tình người, tình cha con, tình vợ chồng, mọi người yêu thương, đùm bọc và biết ơn nhau. Hạnh phúc này xem ra có vẻ tầm thường, nhưng không phải ai cũng có được, và ai cũng được hưởng, chỉ những ai đáng hưởng mới được hưởng mà thôi. Người đáng hưởng là người tạo điều kiện mang lại hạnh phúc cho gia đình, và tất cả hưởng hạnh phúc.

Đức kitô cho biết, hạnh phúc thật không đến từ vật chất. Vật chất ban phát tiện nghi, nhưng không ban phát hạnh phúc, bởi chúng không thể cho những gì chúng không có. Lời Chúa là Lời hằng sống, và Lời đó ban phát hạnh phúc cho những ai lắng nghe Lời Ngài. Không có Lời Chúa trong cuộc sống, cuộc đời trống rỗng. Để che lấp cuộc đời trống rỗng, bề ngoài, người ta dựa vào lụa là, gấm vóc, vàng, đá cẩm thạch, kim cương. Bên trong, người ta bám vứu vào thế lực, và của cải, hầu tìm an tâm cho tâm hồn. Vật chất thường không ăn khớp với nhau, và đôi khi còn chõi nhau, vì thế cuộc sống luôn mất thăng bằng. Lẩn trốn đối diện với thực tế phũ phàng, người ta mượn hơi men, khói thuốc xoá nhoè tâm trí và cách nhìn; hoặc ngay cả dùng các độc dược gây kích thích sống ảo ảnh, hầu tạm quên tình yêu chân chính. Tình yêu chân chính chỉ có thể tìm thấy khi người ta thành tâm 'yêu Thiên Chúa và mến tha nhân' như điều Đức Kitô dậy.

Đức Kitô thăm hai chị em Mary và Martha. Cô Mary tin là lắng nghe Lời Đức Kitô là quan trọng hơn cả; trong khi cô Martha lại quan tâm hơn trong việc nấu nướng đãi khách. Ai cũng có lí do riêng, bào chữa cho chọn lựa riêng mình. Cô Mary tìm thức ăn cho tâm hồn; cô Martha tìm thức ăn cho cơ thể. Cả hai đều quan trọng và cần thiết. Sự việc xảy ra khi cô Martha than cùng Đức Kitô, xin Ngài nói với cô Mary giúp cô bởi một mình làm không hết việc và giờ ăn đến gần. Bởi lời yêu cầu của Martha mà Đức Kitô lên tiếng. Martha lo lắng nhiều chuyện chỉ có một điều cần và Mary đã chọn phần tốt nhất. Điều này cho thấy Đức Kitô thăm gia đình Mary và Martha không phải vì Ngài đói, mà chính là Mary và Martha đói phần tâm linh. Mary nhận ra điều đó, còn Martha chưa nhận ra. Đức Kitô đến ban Lời hằng sống và chỉ mình Mary sẵn sàng đón nhận, còn Martha lo lắng nhiều chuyện, và do đó chưa sẵn sàng. Đức Kitô đến để ban phát hơn là nhận lãnh.

Chúng ta không rõ Đức Kitô nói gì với Mary, nhưng chúng ta biết rõ khi em của hai cô là Lazarus qua đời, hai người đón nhận với hai tâm tình rất khác. Mary đón tin buồn cách thầm lặng; Martha thì lớn tiếng, vừa than khóc vừa ỉ ôi. Giả như Thầy có mặt ở đây em con đã không chết. Mary có sức mạnh nội tâm, và khi phải đối diện với sự chết, sự khổ, cô đã đón nhận một cách nhẹ nhàng hơn. Martha tin rằng bây giờ quá trễ rồi, Thầy đến muộn mất rồi, bởi em đã nằm trong mồ ba ngày. Đúng số ngày Đức Kitô nằm trong mồ, trước khi Ngài sống lại từ cõi chết.

Chúng ta xin ơn khôn ngoan biết chọn lựa phần 'tốt hơn' để cho gắnh nặng cuộc đời nhẹ bớt.

TiengChuong.org

Standard of choice

We all want what is, not second best, but best. The standard of choice is different from person to person. What is best for this person may not be for others. For example, many people from overseas long to have the living standard of Australia; while some Australians are unsatisfied about the living conditions here. We all have different priorities in life. What is top priority for this person may be different for others. Our consumer society advertises that having more things makes life more comfortable. Many poor people who earn just enough food for a single day live happily. Trivial things certainly won't guarantee happiness. Jesus teaches that what enlightens our hearts comes not from the material world, but rather it comes from the Word of God. Without love we can't survive. Things that are done without love are disjointed. They act independently of each other, and sometimes contradict each other. Things that are done with love are integrated. Love gives meaning and harmony to life. We are called to love, and we must love the right person. It is not any kind of love but rather it is the love that Jesus talked about: 'love God and love our neighbour as ourselves'.

Jesus came to visit Mary and her sister Martha. For Mary, her first priority was listening to Jesus, while for Martha, her first priority was preparing a meal for the guest of honour. For Mary, listening to Jesus was the best choice, while Martha believed, that entertaining the guest was the most important part. Each of them had her own reasons to chose what was best suited to her. Mary wanted food for her soul, her spiritual need; while Martha felt the need to nourish the physical human body. There is no doubt, that both spiritual enrichment and physical nourishment are important, and they both need to be cared for. The problem arose when Martha made her complaint to Jesus about her sister Mary's attitude, and that was how Jesus got involved. For Mary, listening to Jesus not only enlightened her mind and heart, but it gave meaning and purpose to her life. She was relaxed and enjoyed listening to Jesus. Martha was busy with cooking and she was anxious because things were out of control. She made an appeal to Jesus: 'Lord, do you not care that my sister is leaving me to do the serving all by myself? Please tell her to help me'. Jesus took the opportunity to tell her about what was most needed. He recognized her busy-ness and her contribution to make Him felt welcome. Jesus told her that the purpose of His visit was not so much about food for the body, but rather food for her soul. He came not to receive but to give, to give the Word of God.

We don't know what Jesus taught Mary. However, we know for sure that later on, when Martha and Mary were confronted with the death of their brother, Lazarus, each of them reacted differently. Mary was calm and quiet, while Martha was restless and vocal. Mary's inner strength would help her to deal with the reality of grief and sorrow, life and death in a calm manner. Martha believed that Jesus arrived too late to save her brother, because he was in the tomb for three days- the same number of days Jesus was in the tomb.

We pray for the wisdom to choose the better part to lighten the burdens of life.