(Ga 20: 19-23)
LỄ HIỆN XUỐNG.
Chiều ngày thứ nhất trong tuần,
Cửa nhà đóng kín, thấm nhuần đau thương.
Sợ lo bắt bớ vấn vương,
Họp nhau cầu nguyện, tựa nương xum vầy.
Giê-su hiện đến nơi đây,
Bình an chúc phúc, chính Thầy hiện ra.
Xem tay lủng lỗ rách da,
Cạnh sườn đâm thấu, thứ tha tội đời.
Vui mừng xem thấy Ngôi Lời,
Phục sinh cõi chết, rạng ngời thánh nhan.
An bình ân sủng trao ban,
Sai đi khắp chốn, vạn ngàn khó nguy.
Thánh Thần đón nhận phát huy,
Các con tha tội, thực thi chữa lành.
Thứ tha tẩy sạch lòng thành,
Các con cầm tội, nhân danh Chúa Trời.
Tội kia cầm lại trong đời,
Khấn lòng thương xót, một thời sửa sai.
Hạ thân, Chúa chết vì ai?
Gọi người tội lỗi, mở khai tâm hồn.
Chúa Giêsu hoàn tất sứ mệnh dưới thế. Ngài hứa ban Thánh Thần như nguồn sinh lực để khai mở một hướng mới trong Giáo hội. Chúa Thánh Thần là nguồn mạch an ủi và khôn ngoan. Ngài đã biến đổi các môn đệ từ những con người nhút nhát và sợ sệt trở nên những nhân chứng can đảm. Các môn đệ không còn sợ hãi, không sợ bắt bớ, tù đầy, không sợ đau khổ và không sợ chết nữa.
Chúa Thánh Thần là Thần Chân lý và nguồn sự sống. Khi tạo dựng muôn loài, Thiên Chúa đã thổi hơi sự sống vào thân xác các loài thụ tạo và các thụ tạo bắt đầu có sự sống. Hơi thở là sự sống. Khi tắt thở là chết. Mọi muông thú và con người đều cần có hơi thở để sống còn. Hơi thở là sự sống mà chúng ta lãnh nhận từ Chúa Thánh Thần.
Truyện kể vui: Có một cha sở bị bệnh nặng phải có bình dưỡng khí để tiếp thở. Bà giúp việc khóc lóc than van và lo lắng cho ngài. Cha xin bà làm cho ngài một việc. Bà nói thưa cha việc gì cũng được, miễn sao cha khoẻ. Cha nói: xin bà bước ra, bà đang đạp lên ống dưỡng khí của tôi, tôi không thể thở được. Khí rất cần cho sự sống. Mỗi giây phút cuộc đời, chúng ta lãnh nhận hồng ân của Chúa, đó chính là ơn sự sống.
Chúa Giêsu hứa với các môn đệ rằng: Thần Chân Lý sẽ đến dạy chúng con tất cả sự thật. Thần Chân lý là nguồn sự khôn ngoan không bao giờ vơi cạn. Như lời Kinh Thánh đã viết, đã trải qua mấy ngàn năm, nhưng lời Chúa vẫn như mới và vẫn còn tác động mạnh mẽ nơi tâm hồn. Với ơn trợ giúp của Chúa Thánh Thần, lời Chúa có thể áp dụng mọi nơi, mọi thời và không bao giờ trở nên cổ hủ. Mỗi lần đọc lời Chúa, chúng ta suy niệm và sẽ có những thúc đẩy và hướng dẫn mới.
Thánh Phaolô viết rằng: Chúng ta không thể nói “Lạy Chúa” nếu không bởi ơn Chúa Thánh Thần. Chúa Thánh Thần tiếp tục hoạt động trong lòng Giáo Hội, luôn đổi mới và canh tân qua mọi thời đại. Ơn Chúa Thánh Thần giúp Giáo Hội tìm ra con đường thích hợp để thích ứng với cuộc sống mà không bị đi trong lầm lạc.
Chúa Giêsu đã thổi hơi và phán bảo: Các con hãy nhận lấy Thánh Thần, các con tha tội cho ai, thì tội người ấy được tha. Các con cầm tội ai, thì tội người ấy bị cầm lại. Các Tông đồ không làm việc gì mà không do Thánh Thần thúc đẩy họ. Chúng ta hãy mở rộng tâm hồn đón nhận ơn Chúa Thánh Thần như nguồn sinh lực và bình an. Mỗi lần Chúa Giêsu hiện ra với các môn đệ, Chúa đều chúc: Bình an cho các con. Lời chúc đó mang lại sự bình an đích thực trong tâm hồn. Trong thánh lễ linh mục chúc: Bình an của Chúa hằng ở cùng anh chị em và anh chị em đi bình an.
THỨ HAI, TUẦN 7 THƯỜNG NIÊN
(Mc 9, 13-28).
TÔI TIN
Tranh dành quyền lợi thế gian,
Được thua hơn kém, ơn ban bởi trời.
Môn đồ luật sĩ đối lời,
Chịu thua ma quỉ, đổi đời bệnh nhân.
Quỷ câm đột nhập người dân,
Đẩy xô té ngã, nhiều lần khổ đau.
Cứng đờ bọt mép trắng phau,
Nghiến răng nghiến lợi, trước sau khó lường.
Môn đồ của Chúa xót thương,
Đức tin yếu kém, không đường giải vây.
Cầu xin Chúa Cả con đây,
Xua trừ quỉ dữ, lạy Thầy cứu cho.
Chúa đành ra lệnh đừng lo,
Hỡi thần câm điếc, khôn dò xuất ra.
Quyền năng cứu chữa thứ tha,
Đức tin vững mạnh, quỉ ma xa rời.
THỨ BA, TUẦN 7 THƯỜNG NIÊN
(Mc 9, 29-36).
KHIÊM HẠ
Âm thầm xuống núi vào làng,
Không cho ai biết, dọc đàng đón đưa.
Giê-su mạc khải lời xưa,
Con Người bị nộp, lật lừa giết đi.
Ghen tương chối bỏ thực thi,
Những điều Chúa dậy, từ bi sống đời.
Chu toàn sứ mệnh cao vời,
Hy sinh chịu chết, vì người trần gian.
Thứ ba sống lại khải hoàn,
Vinh quang chiếu sáng, phá tan ngục tù.
Môn đồ không hiểu chữ tu,
Hãm mình dẹp xác, khiêm nhu tâm hồn.
Đơn sơ hồn trẻ ôn tồn,
Hồn nhiên trong trắng, nên khôn chân thành.
Chúa thương trẻ nhỏ lòng thanh,
Ai mà đón tiếp, ơn lành phú ban.
THỨ TƯ, TUẦN 7 THƯỜNG NIÊN
(Mc 9, 37-39).
ỦNG HỘ
Ai không chống đối các con,
Họ đang ủng hộ, mỏi mòn đợi trông.
Lắng nghe im lặng lập công,
Nhân danh trừ quỉ, dù không theo Thầy.
Đừng ngăn cấm cản người nầy,
Họ không nói xấu, dựng xây hợp tình.
Bon chen cuộc sống tìm vinh,
Yêu thương đoàn kết, kết tình vẫn hơn.
Đường đời muôn nỗi cô đơn,
Ghét ghen chia rẽ, như đờn đứt giây.
Muôn người muôn mặt bủa vây,
Học khôn học khéo, như cây giữa rừng.
Tựa nương liên kết không ngừng,
Vươn thân cao lớn, xin đừng tách xa.
Con ơi hãy nhớ lời cha,
Thi hành sứ vụ, chạm va lẽ thường.
THỨ NĂM, TUẦN 7 THƯỜNG NIÊN
(Mc 9, 40-49).
CÕI SỐNG
Dù là ly nước tầm thường,
Giúp cho kẻ khó, dẫn đường cõi thiên.
Vì danh Thiên Chúa nhân hiền,
Kể công phúc đức, vào miền trường sinh.
Ai nên cớ phạm sinh linh,
Thà ràng cối đá, chịu hình khổ đau.
Tay con nên cớ lỗi nhau,
Thà rằng cắt bớt, đời sau hưởng nhờ.
Chân con dịp tội hững hờ,
Chặt chân vấp phạm, hưởng nhờ cõi sau.
Mắt con phạm lỗi trước sau,
Thà rằng móc mắt, sạch lau tội đời.
Dụ ngôn Chúa dạy tuyệt vời,
Hy sinh buông bỏ, Nước Trời ngay bên.
Muối đời ướp mặn vững bền,
Sống chung hòa thuận, cõi trên tìm về.
THỨ SÁU, TUẦN 7 THƯỜNG NIÊN
(Mc 10, 11-12).
KẾT HỢP
Vợ chồng nối kết tơ duyên,
Kết thành nên một, lời truyền Hóa Công.
Sống đời thánh đức hằng trông,
Gia đình hạnh phúc, thắm nồng tin yêu.
Mấy người Biệt Phái đặt điều,
Có nên ly dị, để chiều lòng dân.
Cứng lòng nhiễm thói gian trần,
Môi-sen chiều ý, đôi lần van xin.
Từ đầu Chúa đã đoái nhìn,
Cặp đôi nam nữ, kết tình không phai.
Vợ chồng kết nối cả hai,
Một thân một xác, sánh vai cuộc đời.
Không nên chống đối luật Trời,
Cuộc đời phân rẽ, xa rời vỡ tan.
Tình yêu vun đắp ơn ban,
Chúa thương chúc phúc, bên đàn con yêu.
THỨ BẢY, TUẦN 7 THƯỜNG NIÊN
(Mc 10, 13-16).
TRẺ NHỎ
Tâm hồn trẻ nhỏ đơn sơ,
Tinh thần thơ bé, hằng mơ trong đời.
Chúa thương đám trẻ vui chơi,
Chạy đùa hớn hở, gọi mời thương yêu.
Đặt tay ban phúc thật nhiều,
Ai mà tiếp chúng, thiên triều sẽ ban.
Bất bình thái độ từ nan,
Khinh khi chối bỏ, lũ đàn trẻ thơ.
Chúa yêu trẻ nhỏ bơ vơ,
Ẵm ôm quí mến, vô bờ yêu thương.
Nước Trời đón nhận mở đường,
Tâm hồn thanh khiết, hoa hương cuộc đời.
Trở nên như trẻ rạng ngời,
Tấm lòng chân thật, nói lời dễ yêu.
Đường lên núi thánh cao siêu,
Giữ hồn thanh thoát, mỹ miều cao sang.