LIMA. Sáng Chúa Nhật 21-1-2017, ĐTC đã đến Đền Thánh Chúa làm phép lạ ở thủ đô Lima để nguyện kinh giờ nhỏ với khoảng 500 nữ tu chiêm niệm thuộc các đan viện ở Peru vào lúc 9 giờ 15.
Đền thánh này ở trung tâm lịch sử của thành Lima, dâng kính Bổn mạng của nước Peru là Chúa làm phép lạ. Đền thánh do các nữ đan sĩ Cát Minh nhặt phép coi sóc. Tại Đền thánh có bức bích họa Chúa Kitô chịu đóng đanh được vẽ trên tường hồi thế kỷ 17. Trận động đất dữ dội năm 1655 đã tàn phá bình địa phần lớn các dinh thự và nhà cửa ở Lima, nhưng bức tường có bức họa Chúa Kitô vẫn đứng nguyên. Cả những lần động đất sau đó cũng vậy. Các tín hữu rất sùng kính ảnh này và nhiều người được ơn lạ, phép lạ qua các thế kỷ. Vì thế, bích họa được đổi tên là ”Ảnh Chúa phép lạ”. Ngày nay ảnh được đặt trên bàn thờ chính của Đền Thánh Nazareno. Bản sao của ảnh này, mỗi năm được rước trong tháng 10 qua các đường phố ở Lima.
Khi ĐTC đến Đền thánh, 500 nữ đan sĩ chiêm niệm từ các nơi ở Peru đã tề tựu về đây để tham dự cuộc gặp gỡ với ĐTC. Ngài tiến lên bàn thờ và đứng cầu nguyện trong thinh lặng trước ảnh Chúa Phép Lạ.
Sau lời chào mừng của Mẹ Bề trên của các Đan sĩ cát minh nhặt phép ở Đền thánh, mọi người đã nguyện kinh giờ nhỏ.
Bài giảng của ĐTC
Giảng sau bài đọc ngắn (Rm 8,15-16), ĐTC nhấn mạnh chiều kích truyền giáo của kinh nguyện là nòng cốt đời sống chiêm niệm. Ngài nói:
”Kinh nguyện truyền giáo là kinh nguyện liên kết chúng ta với các anh chị em trong các hoàn cảnh khác nhau của họ và cầu nguyện để họ không bị thiếu tình yêu và hy vọng. Như thánh nữ Têrêsa Hài Đồng Giêsu đã nói: Tôi hiểu rằng chỉ có tình yêu thúc đẩy các phần tử của Giáo hội hoạt động, và nếu tình yêu bị tắt lịm, thì các tông đồ sẽ không còn loan báo Tin Mừng nữa, các vị tử đạo sẽ không đổ máu đào nữa. Tôi hiểu và biết rằng tình yêu gồm tóm nơi mình tất cả các ơn gọi, tình yêu là tất cả, trải rộng qua mọi thời đại và mọi nơi, tóm một lời, tình yêu là vĩnh cửu [..]. Trong con tim của Giáo hội là Mẹ tôi, tôi sẽ là tình yêu” (Thư gửi chị Maria Thánh Tâm, 8-9-1986: Thủ bản tự thuật, Ms B, [3v])
ĐTC giải thích rằng ”Là tình yêu! Là biết ở cạnh đau khổ của bao nhiêu anh chị em và nói như tác giả thánh vịnh: ”Trong nguy nan con đã kêu cầu Chúa: Lạy Chúa, Chúa đã đáp lại, và đã cứu thoát con” (Tv 117,5). Vì thế, cuộc sống của chị em, trong đan viện, có được chiều kích truyền giáo và phổ quát, và có một ”vai trò cơ bản trong đời sống của Giáo Hội. Chị em hãy cầu nguyện và chuyển cầu cho bao nhiêu anh chị em đang bị cầm tù, cho người di dân, tị nạn và bị bách hại, cầu cho bao nhiêu gia đình bị thương tổn, cho những người không có công ăn việc làm, cho các bệnh nhân, cho các nạn nhân nghiện ngập, đó là một số hoàn cảnh cấp thiết nhất ngày nay. Chị em như những người đưa người bất toại đến trước Chúa để Ngài chữa lành” (Xc Mc 2,1-12). Qua kinh nguyện, ngày và đêm, chị em dẫn đến gần Chúa cuộc sống của bao nhiêu anh chị em, vì những hoàn cảnh khác nhau, không thể đến với Ngài để cảm nghiệm lòng thương xót chữa lành của Chúa, trong khi Chúa chờ đợi họ để ban ơn cho họ. Nhờ kinh nguyện, chị em có thể chữa lành những vết thương của bao nhiêu anh chị em” (Cost. ap. Vultum Dei quaerere, 16).
“Chính vì thế, chúng ta có thể khẳng định rằng đời sống trong đan viện không cầm hãm cũng chẳng thu hẹp con tim, nhưng mở rộng nó nhờ tương quan với Chúa và làm cho nó có khả năng tái cảm thấy sự đau đớn, khổ sở, bất mãn, sự phiêu lưu của bao nhiêu anh chị em là nạn nhân của thứ văn hóa gạt bỏ của thời đại ngày nay. Ước gì sự chuyển cầu cho những người túng thiếu là đặc tính kinh nguyện của chị em. Và khi có thể, chị em hãy giúp đỡ họ không những bằng lời cầu nguyện, nhưng cả bằng sự trợ giúp cụ thể nữa.
Sau cùng, ĐTC nhắn nhủ các nữ đan sĩ rằng: ”Chị em hãy dấn thân trong đời sống huynh đệ, làm sao để mỗi đan viện là một ngọn đèn pha có thể chiếu sáng giữa sự bất hòa và chia rẽ. Chị em hãy giúp nói lên rằng đó là điều có thể. Ước gì bất cứ ai đến gần chị em đều có thể nếm hưởng trước hạnh phúc do tình bác ái huynh đệ, như đặc tính riêng của đời sống thánh hiến và là điều rất cần trong thế giới ngày nay cũng như trong các cộng đoàn của chúng ta.
”Khi ta sống ơn gọi trong sự trung thành, thì cuộc sống trở thành lời loan báo Tình yêu của Thiên Chúa. Tôi xin chị em đừng bao giờ ngưng nêu chứng tá ấy. Trong nhà thờ này của các nữ tu Cát Minh Nhặt Phép Nazareno này, tôi mạn phép nhắc lại những lời của một bậc thầy về đời sống thiêng liêng, là thánh nữ Têrêsa Chúa Giêsu: ”Nếu chị em mất vị hướng đạo là Chúa Giêsu nhân lành, thì chị em sẽ không tìm được con đường [...] vì chính Chúa Giêsu đã nói Ngài là Đường, Chúa cũng nói Ngài là ánh sáng, và không ai có thể đến với Chúa Cha mà không qua Ngài” (Lâu đài nội tâm, VI, c.7,6)
Cuối giờ kinh, ĐTC chào thăm riêng 6 vị Bề trên và Viện mẫu, trước khi đến đến viếng nhà thờ chính tòa thánh Gioan Tông Đồ và Thánh Sử của tổng giáo phận thủ đô Lima. Tại đây ngài cầu nguyện trước hài cốt các 5 vị thánh người Peru, trước khi gặp gỡ 60 vị thuộc HĐGM nước này, rồi chủ sự kinh truyền tin trưa Chúa Nhật với các tín hữu tại Quảng trường Quân đội trước nhà thờ. Ban chiều lúc 4 giờ, ĐTC đến căn cứ không quân Lima để cử hành thánh lễ rồi ra phi trường đáp máy bay trở về Roma.
Khi ĐTC đến Đền thánh, 500 nữ đan sĩ chiêm niệm từ các nơi ở Peru đã tề tựu về đây để tham dự cuộc gặp gỡ với ĐTC. Ngài tiến lên bàn thờ và đứng cầu nguyện trong thinh lặng trước ảnh Chúa Phép Lạ.
Sau lời chào mừng của Mẹ Bề trên của các Đan sĩ cát minh nhặt phép ở Đền thánh, mọi người đã nguyện kinh giờ nhỏ.
Bài giảng của ĐTC
Giảng sau bài đọc ngắn (Rm 8,15-16), ĐTC nhấn mạnh chiều kích truyền giáo của kinh nguyện là nòng cốt đời sống chiêm niệm. Ngài nói:
”Kinh nguyện truyền giáo là kinh nguyện liên kết chúng ta với các anh chị em trong các hoàn cảnh khác nhau của họ và cầu nguyện để họ không bị thiếu tình yêu và hy vọng. Như thánh nữ Têrêsa Hài Đồng Giêsu đã nói: Tôi hiểu rằng chỉ có tình yêu thúc đẩy các phần tử của Giáo hội hoạt động, và nếu tình yêu bị tắt lịm, thì các tông đồ sẽ không còn loan báo Tin Mừng nữa, các vị tử đạo sẽ không đổ máu đào nữa. Tôi hiểu và biết rằng tình yêu gồm tóm nơi mình tất cả các ơn gọi, tình yêu là tất cả, trải rộng qua mọi thời đại và mọi nơi, tóm một lời, tình yêu là vĩnh cửu [..]. Trong con tim của Giáo hội là Mẹ tôi, tôi sẽ là tình yêu” (Thư gửi chị Maria Thánh Tâm, 8-9-1986: Thủ bản tự thuật, Ms B, [3v])
ĐTC giải thích rằng ”Là tình yêu! Là biết ở cạnh đau khổ của bao nhiêu anh chị em và nói như tác giả thánh vịnh: ”Trong nguy nan con đã kêu cầu Chúa: Lạy Chúa, Chúa đã đáp lại, và đã cứu thoát con” (Tv 117,5). Vì thế, cuộc sống của chị em, trong đan viện, có được chiều kích truyền giáo và phổ quát, và có một ”vai trò cơ bản trong đời sống của Giáo Hội. Chị em hãy cầu nguyện và chuyển cầu cho bao nhiêu anh chị em đang bị cầm tù, cho người di dân, tị nạn và bị bách hại, cầu cho bao nhiêu gia đình bị thương tổn, cho những người không có công ăn việc làm, cho các bệnh nhân, cho các nạn nhân nghiện ngập, đó là một số hoàn cảnh cấp thiết nhất ngày nay. Chị em như những người đưa người bất toại đến trước Chúa để Ngài chữa lành” (Xc Mc 2,1-12). Qua kinh nguyện, ngày và đêm, chị em dẫn đến gần Chúa cuộc sống của bao nhiêu anh chị em, vì những hoàn cảnh khác nhau, không thể đến với Ngài để cảm nghiệm lòng thương xót chữa lành của Chúa, trong khi Chúa chờ đợi họ để ban ơn cho họ. Nhờ kinh nguyện, chị em có thể chữa lành những vết thương của bao nhiêu anh chị em” (Cost. ap. Vultum Dei quaerere, 16).
“Chính vì thế, chúng ta có thể khẳng định rằng đời sống trong đan viện không cầm hãm cũng chẳng thu hẹp con tim, nhưng mở rộng nó nhờ tương quan với Chúa và làm cho nó có khả năng tái cảm thấy sự đau đớn, khổ sở, bất mãn, sự phiêu lưu của bao nhiêu anh chị em là nạn nhân của thứ văn hóa gạt bỏ của thời đại ngày nay. Ước gì sự chuyển cầu cho những người túng thiếu là đặc tính kinh nguyện của chị em. Và khi có thể, chị em hãy giúp đỡ họ không những bằng lời cầu nguyện, nhưng cả bằng sự trợ giúp cụ thể nữa.
Sau cùng, ĐTC nhắn nhủ các nữ đan sĩ rằng: ”Chị em hãy dấn thân trong đời sống huynh đệ, làm sao để mỗi đan viện là một ngọn đèn pha có thể chiếu sáng giữa sự bất hòa và chia rẽ. Chị em hãy giúp nói lên rằng đó là điều có thể. Ước gì bất cứ ai đến gần chị em đều có thể nếm hưởng trước hạnh phúc do tình bác ái huynh đệ, như đặc tính riêng của đời sống thánh hiến và là điều rất cần trong thế giới ngày nay cũng như trong các cộng đoàn của chúng ta.
”Khi ta sống ơn gọi trong sự trung thành, thì cuộc sống trở thành lời loan báo Tình yêu của Thiên Chúa. Tôi xin chị em đừng bao giờ ngưng nêu chứng tá ấy. Trong nhà thờ này của các nữ tu Cát Minh Nhặt Phép Nazareno này, tôi mạn phép nhắc lại những lời của một bậc thầy về đời sống thiêng liêng, là thánh nữ Têrêsa Chúa Giêsu: ”Nếu chị em mất vị hướng đạo là Chúa Giêsu nhân lành, thì chị em sẽ không tìm được con đường [...] vì chính Chúa Giêsu đã nói Ngài là Đường, Chúa cũng nói Ngài là ánh sáng, và không ai có thể đến với Chúa Cha mà không qua Ngài” (Lâu đài nội tâm, VI, c.7,6)
Cuối giờ kinh, ĐTC chào thăm riêng 6 vị Bề trên và Viện mẫu, trước khi đến đến viếng nhà thờ chính tòa thánh Gioan Tông Đồ và Thánh Sử của tổng giáo phận thủ đô Lima. Tại đây ngài cầu nguyện trước hài cốt các 5 vị thánh người Peru, trước khi gặp gỡ 60 vị thuộc HĐGM nước này, rồi chủ sự kinh truyền tin trưa Chúa Nhật với các tín hữu tại Quảng trường Quân đội trước nhà thờ. Ban chiều lúc 4 giờ, ĐTC đến căn cứ không quân Lima để cử hành thánh lễ rồi ra phi trường đáp máy bay trở về Roma.