Lễ Đức Maria Vô Nhiễm Nguyên Tội (08/12)
Hôm nay cùng với toàn thể Hội Thánh, chúng ta mừng trọng thể lễ Đức Maria Vô Nhiễm Nguyên Tội. Bài Tin Mừng mà chúng ta đọc trong thánh lễ này là Tin Mừng về biến cố Truyền Tin, một biến cố này gợi lên cho chúng ta nhiều ý nghĩa. Ở đây, chúng ta chỉ dừng lại một số điểm đáng quan tâm.
1- Điều vĩ đại ở trong âm thầm
Trước hết, biến cố truyền tin chứa đựng một điều rất đặc biệt về thời điểm quyết định cho vận mệnh nhân loại, giây phút Thiên Chúa trở thành người, giây phút thu hút sự chú ý và khiến chúng ta phải suy tư, vì nó xảy ra trong một sự thing lặng vĩ đại. Cuộc gặp gỡ giữa thiên sứ và Đức Trinh Nữ Vô Nhiễm diễn ra mà không một ai chứng kiến, không ai biết, không ai nói về nó. Nếu biến cố này xảy ra trong thời đại chúng ta, có lẽ nó không xuất hiện trên các trang báo, tạp chí hay mạng internet, bởi lẽ, nó là một mầu nhiệm xảy ra trong âm thầm và thinh lặng. Một biến cố vĩ đại xảy ra không có một tiếng động nào! Một chương trình quan trọng được chuẩn bị và thực hiện từ một con người rất khiêm tốn. Điều này cho thấy rằng biến cố thực sự vĩ đại thường xảy ra mà không ai nhìn thấy và sự thinh lặng yên bình thường mang lại nhiều hoa trái hơn những hoạt động phô trương, rùm beng bên ngoài. Sự ồn ào náo nhiệt là đặc trưng nơi các thành phố hôm nay, và cũng là đặc trưng của Giêrusalem thời đó. Những bận rộn làm cho chúng ta không còn khả năng dừng lại, sống yên tỉnh, để lắng nghe tiếng nói của thinh lặng mà trong đó Chúa luôn nhắc bảo chúng ta bằng những tiếng nói thầm kín của Người. Trong ngày đó, Đức Maria đã lắng nghe lời loan báo của Thiên Thần, Mẹ là người hoàn toàn tỉnh lặng và luôn sẵn sàng để lắng nghe Chúa. Không hề có một cản trở nào nơi Mẹ; không hề có những bức tường, không hề có một điều gì ngăn cách Mẹ khỏi Thiên Chúa. Đây là kết quả của ơn thụ thai vô nhiễm nguyên tội: tương quan của Mẹ với Thiên Chúa không còn một sự rạn nức nào dầu nhỏ bé nhất; không hề có sự phân chia nào, không hề có bóng tối của ích kỷ, nhưng hoàn toàn là một sự hòa điệu tuyệt hảo: trái tim nhân loại nhỏ bé của Mẹ được cùng đập với trái tim vĩ đại của Thiên Chúa. Như thế, khi cử hành biến cố này, trước hết chúng ta được nhắc nhở rằng chúng ta không thể lắng nghe tiếng Chúa trong cảnh ồn ào huyên náo; chúng ta không thể đón nhận chương trình của Người cho đời sống cá nhân cũng như xã hội nếu chúng ta chỉ dừng lại ở bề mặt của các sự việc, nhưng chúng ta hạ mình xuống ở mức sâu hơn, nơi mà những sức mạnh luân lý và đạo đức đang hoạt động, chứ không phải là sức mạnh của chính trị và kinh tế. Vì thế, Đức Maria mời gọi chúng ta hạ mình xuống để đặt mình trong sự hòa điệu với hành động của Thiên Chúa.
2- Tình yêu lớn hơn ích kỷ
Chúng ta chuyển sang điểm thứ hai quan trọng hơn: Đức Maria Vô Nhiễm chỉ chúng ta biết rằng ơn cứu độ của thế giới không phải là công trình của con người, của khoa học, của kỷ thuật, của ý thức hệ, nhưng nó đến từ ân sủng Thiên Chúa. Điều này có nghĩa là gì? Ân sủng là tình yêu trong sự nguyên tuyền và đẹp đẽ của nó, chính là Thiên Chúa như được mạc khải trong lịch sử cứu độ, được Kinh Thánh kể lại và được hoàn thành trong Chúa Giêsu Kitô. Đức Maria được gọi là “Đấng đầy ân sủng” (Lc 1,28) và với căn tính này, Mẹ nhắc nhở chúng ta về sự tối thượng của Thiên Chúa trong đời sống mình và trong lịch sử của thế giới, Mẹ nhắc nhở chúng ta rằng quyền năng của tình yêu Thiên Chúa lớn hơn tội lỗi, nó có thể khỏa lấp mọi lỗ hổng mà lòng ích kỷ đã để lại trong lịch sử của con người, của các gia đình, các quốc gia trên thế giới. Những lỗ hổng này có thể trở thành một dạng của hỏa ngục mà trong đó đời sống con người bị rơi vào hư vô, không còn ý nghĩa và không còn ánh sáng. Những phương dược sai lầm mà thế gian đề nghị để lấp đầy những lỗ hổng này, chẳng hạn như là sử dụng thuốc phiện, hưởng lạc, trong thực tế chỉ đưa con người rơi vào vực thẳm sâu hơn. Chỉ có tình yêu mới có thể cứu độ chúng ta khỏi mọi sự sụp đổ này, nhưng không phải bất cứ tình yêu nào đều có thể cứu độ, mà chỉ một tình yêu nhờ ân sủng Thiên Chúa đã biến đổi thành tinh tuyền và làm mới mẻ, tình yêu này có thể mang lại luồng khí ôxy mới, bầu khí trong lành, năng lực mới của sự sống vào các buồng phổi đã bị nhiễm đầy bởi những khí độc tội lỗi. Đức Maria nói với chúng ta rằng con người dù có rơi xuống sâu bao nhiêu, thì cũng không quá sâu đối với Thiên Chúa, Đấng đã xuống thật sâu trong cõi âm ty; dẫu trái tim người có hẹp hòi đến bao nhiêu, nhưng Thiên Chúa vẫn luôn luôn “vĩ đại hơn trái tim chúng ta” (1 Ga 3,20). Làn gió nhẹ của ân sủng có thể xóa tan những đám mây đen tối nhất, làm cho cuộc đời đẹp hơn, phong phú và ý nghĩa hơn, ngay cả trong những hoàn cảnh bất nhân nhất.
3- Giêsu, niềm vui lớn nhất
Giờ đây chúng ta đi đến điểm thứ ba là điều mà Đức Maria Vô Nhiễm nói với chúng ta: Mẹ nói với chúng ta về niềm vui, một niềm vui thực sự tràn ngập tâm hồn vắng bóng tội lỗi. Tội lỗi mang lại buồn phiền, nó làm cho chúng ta khép kín trong chính mình. Ân sủng mang lại cho tâm hồm niềm vui đích thực. Niềm vui đó không phụ thuộc vào những điều chúng ta có, nhưng đúng hơn nó phát xuất từ trong sâu thẳm nhất của con người, không có gì và không ai có thể lấy đi được. Kitô giáo một cách chính yếu là “tin mừng,” “tin vui”, dẫu một số người nghĩ rằng Kitô giáo là sự cản trở niềm vui, bởi vì họ thấy trong đó một sưu tập những điều cấm chế và luật lệ. Trong thực tế, Kitô giáo là lời loan báo về chiến thắng của ân sủng trên tội lỗi, về sự sống trên sự chết. Và nếu Kitô giáo đòi hỏi sự hy sinh và kỷ luật của lý trí, con tim và cách hành xử, đó là điều chính đáng, bởi vì trong con người luôn có những gốc rễ độc tố ích kỷ, nó làm tổn hại đến chính mình cũng như người khác. Vì thế, thật cần thiết để học phải nói không với tiếng nói của ích kỷ và để học nói có với tiếng nói của tình yêu đích thực. Đức Maria được đổ tràn niềm vui bởi vì trong trái tim Mẹ không có bóng tối của tội lỗi. Niềm vui này cùng hiện hữu với sự hiện diện của Chúa Giêsu trong cuộc đời Mẹ: Chúa Giêsu được đầu thai và được cưu mang trong cung lòng Mẹ, từ đó, người con trẻ đó được phó thác cho sự chăm sóc của Mẹ, trở thành một thiếu niên, một thanh niên và người trưởng thành; khi có Chúa Giêsu trong gia đình, Mẹ đã trải qua từng giai đoạn với niềm tin, cho đến thập giá và phục sinh: Chúa Giêsu là niềm vui của Đức Maria và là niềm vui của Hội Thánh, của tất cả chúng ta.
Trong Mùa Vọng này, xin Đức Maria Vô Nhiễm dạy chúng ta biết lắng nghe tiếng Chúa đang nói trong thinh lặng; để đón nhận ân sủng Ngài, ân sủng đó giải thoát chúng ta khỏi tội lỗi và khỏi mọi sự ích kỷ; nhờ đó chúng ta được tận hưởng niềm vui đích thực với Con Mẹ. Lạy Đức Maria Vô Nhiễm, Đấng đầy ân sủng, xin cầu cho chúng con. Amen!
Hôm nay cùng với toàn thể Hội Thánh, chúng ta mừng trọng thể lễ Đức Maria Vô Nhiễm Nguyên Tội. Bài Tin Mừng mà chúng ta đọc trong thánh lễ này là Tin Mừng về biến cố Truyền Tin, một biến cố này gợi lên cho chúng ta nhiều ý nghĩa. Ở đây, chúng ta chỉ dừng lại một số điểm đáng quan tâm.
1- Điều vĩ đại ở trong âm thầm
Trước hết, biến cố truyền tin chứa đựng một điều rất đặc biệt về thời điểm quyết định cho vận mệnh nhân loại, giây phút Thiên Chúa trở thành người, giây phút thu hút sự chú ý và khiến chúng ta phải suy tư, vì nó xảy ra trong một sự thing lặng vĩ đại. Cuộc gặp gỡ giữa thiên sứ và Đức Trinh Nữ Vô Nhiễm diễn ra mà không một ai chứng kiến, không ai biết, không ai nói về nó. Nếu biến cố này xảy ra trong thời đại chúng ta, có lẽ nó không xuất hiện trên các trang báo, tạp chí hay mạng internet, bởi lẽ, nó là một mầu nhiệm xảy ra trong âm thầm và thinh lặng. Một biến cố vĩ đại xảy ra không có một tiếng động nào! Một chương trình quan trọng được chuẩn bị và thực hiện từ một con người rất khiêm tốn. Điều này cho thấy rằng biến cố thực sự vĩ đại thường xảy ra mà không ai nhìn thấy và sự thinh lặng yên bình thường mang lại nhiều hoa trái hơn những hoạt động phô trương, rùm beng bên ngoài. Sự ồn ào náo nhiệt là đặc trưng nơi các thành phố hôm nay, và cũng là đặc trưng của Giêrusalem thời đó. Những bận rộn làm cho chúng ta không còn khả năng dừng lại, sống yên tỉnh, để lắng nghe tiếng nói của thinh lặng mà trong đó Chúa luôn nhắc bảo chúng ta bằng những tiếng nói thầm kín của Người. Trong ngày đó, Đức Maria đã lắng nghe lời loan báo của Thiên Thần, Mẹ là người hoàn toàn tỉnh lặng và luôn sẵn sàng để lắng nghe Chúa. Không hề có một cản trở nào nơi Mẹ; không hề có những bức tường, không hề có một điều gì ngăn cách Mẹ khỏi Thiên Chúa. Đây là kết quả của ơn thụ thai vô nhiễm nguyên tội: tương quan của Mẹ với Thiên Chúa không còn một sự rạn nức nào dầu nhỏ bé nhất; không hề có sự phân chia nào, không hề có bóng tối của ích kỷ, nhưng hoàn toàn là một sự hòa điệu tuyệt hảo: trái tim nhân loại nhỏ bé của Mẹ được cùng đập với trái tim vĩ đại của Thiên Chúa. Như thế, khi cử hành biến cố này, trước hết chúng ta được nhắc nhở rằng chúng ta không thể lắng nghe tiếng Chúa trong cảnh ồn ào huyên náo; chúng ta không thể đón nhận chương trình của Người cho đời sống cá nhân cũng như xã hội nếu chúng ta chỉ dừng lại ở bề mặt của các sự việc, nhưng chúng ta hạ mình xuống ở mức sâu hơn, nơi mà những sức mạnh luân lý và đạo đức đang hoạt động, chứ không phải là sức mạnh của chính trị và kinh tế. Vì thế, Đức Maria mời gọi chúng ta hạ mình xuống để đặt mình trong sự hòa điệu với hành động của Thiên Chúa.
2- Tình yêu lớn hơn ích kỷ
Chúng ta chuyển sang điểm thứ hai quan trọng hơn: Đức Maria Vô Nhiễm chỉ chúng ta biết rằng ơn cứu độ của thế giới không phải là công trình của con người, của khoa học, của kỷ thuật, của ý thức hệ, nhưng nó đến từ ân sủng Thiên Chúa. Điều này có nghĩa là gì? Ân sủng là tình yêu trong sự nguyên tuyền và đẹp đẽ của nó, chính là Thiên Chúa như được mạc khải trong lịch sử cứu độ, được Kinh Thánh kể lại và được hoàn thành trong Chúa Giêsu Kitô. Đức Maria được gọi là “Đấng đầy ân sủng” (Lc 1,28) và với căn tính này, Mẹ nhắc nhở chúng ta về sự tối thượng của Thiên Chúa trong đời sống mình và trong lịch sử của thế giới, Mẹ nhắc nhở chúng ta rằng quyền năng của tình yêu Thiên Chúa lớn hơn tội lỗi, nó có thể khỏa lấp mọi lỗ hổng mà lòng ích kỷ đã để lại trong lịch sử của con người, của các gia đình, các quốc gia trên thế giới. Những lỗ hổng này có thể trở thành một dạng của hỏa ngục mà trong đó đời sống con người bị rơi vào hư vô, không còn ý nghĩa và không còn ánh sáng. Những phương dược sai lầm mà thế gian đề nghị để lấp đầy những lỗ hổng này, chẳng hạn như là sử dụng thuốc phiện, hưởng lạc, trong thực tế chỉ đưa con người rơi vào vực thẳm sâu hơn. Chỉ có tình yêu mới có thể cứu độ chúng ta khỏi mọi sự sụp đổ này, nhưng không phải bất cứ tình yêu nào đều có thể cứu độ, mà chỉ một tình yêu nhờ ân sủng Thiên Chúa đã biến đổi thành tinh tuyền và làm mới mẻ, tình yêu này có thể mang lại luồng khí ôxy mới, bầu khí trong lành, năng lực mới của sự sống vào các buồng phổi đã bị nhiễm đầy bởi những khí độc tội lỗi. Đức Maria nói với chúng ta rằng con người dù có rơi xuống sâu bao nhiêu, thì cũng không quá sâu đối với Thiên Chúa, Đấng đã xuống thật sâu trong cõi âm ty; dẫu trái tim người có hẹp hòi đến bao nhiêu, nhưng Thiên Chúa vẫn luôn luôn “vĩ đại hơn trái tim chúng ta” (1 Ga 3,20). Làn gió nhẹ của ân sủng có thể xóa tan những đám mây đen tối nhất, làm cho cuộc đời đẹp hơn, phong phú và ý nghĩa hơn, ngay cả trong những hoàn cảnh bất nhân nhất.
3- Giêsu, niềm vui lớn nhất
Giờ đây chúng ta đi đến điểm thứ ba là điều mà Đức Maria Vô Nhiễm nói với chúng ta: Mẹ nói với chúng ta về niềm vui, một niềm vui thực sự tràn ngập tâm hồn vắng bóng tội lỗi. Tội lỗi mang lại buồn phiền, nó làm cho chúng ta khép kín trong chính mình. Ân sủng mang lại cho tâm hồm niềm vui đích thực. Niềm vui đó không phụ thuộc vào những điều chúng ta có, nhưng đúng hơn nó phát xuất từ trong sâu thẳm nhất của con người, không có gì và không ai có thể lấy đi được. Kitô giáo một cách chính yếu là “tin mừng,” “tin vui”, dẫu một số người nghĩ rằng Kitô giáo là sự cản trở niềm vui, bởi vì họ thấy trong đó một sưu tập những điều cấm chế và luật lệ. Trong thực tế, Kitô giáo là lời loan báo về chiến thắng của ân sủng trên tội lỗi, về sự sống trên sự chết. Và nếu Kitô giáo đòi hỏi sự hy sinh và kỷ luật của lý trí, con tim và cách hành xử, đó là điều chính đáng, bởi vì trong con người luôn có những gốc rễ độc tố ích kỷ, nó làm tổn hại đến chính mình cũng như người khác. Vì thế, thật cần thiết để học phải nói không với tiếng nói của ích kỷ và để học nói có với tiếng nói của tình yêu đích thực. Đức Maria được đổ tràn niềm vui bởi vì trong trái tim Mẹ không có bóng tối của tội lỗi. Niềm vui này cùng hiện hữu với sự hiện diện của Chúa Giêsu trong cuộc đời Mẹ: Chúa Giêsu được đầu thai và được cưu mang trong cung lòng Mẹ, từ đó, người con trẻ đó được phó thác cho sự chăm sóc của Mẹ, trở thành một thiếu niên, một thanh niên và người trưởng thành; khi có Chúa Giêsu trong gia đình, Mẹ đã trải qua từng giai đoạn với niềm tin, cho đến thập giá và phục sinh: Chúa Giêsu là niềm vui của Đức Maria và là niềm vui của Hội Thánh, của tất cả chúng ta.
Trong Mùa Vọng này, xin Đức Maria Vô Nhiễm dạy chúng ta biết lắng nghe tiếng Chúa đang nói trong thinh lặng; để đón nhận ân sủng Ngài, ân sủng đó giải thoát chúng ta khỏi tội lỗi và khỏi mọi sự ích kỷ; nhờ đó chúng ta được tận hưởng niềm vui đích thực với Con Mẹ. Lạy Đức Maria Vô Nhiễm, Đấng đầy ân sủng, xin cầu cho chúng con. Amen!