Chúa Nhật 17 THƯỜNG NIÊN A
1 V 3,5.7-12; Rm 8,28-30; Mt 13,44-52
KHÔN NGOAN TỪ BỎ CỦA CẢI ĐỜI NÀY LẤY NƯỚC TRỜI ĐỜI SAU
I. HỌC LỜI CHÚA
1. TIN MỪNG: Mt 13, 44-52
(44) “Nước Trời giống như chuyện kho báu chôn giấu trong ruộng. Có người kia gặp được thì liền chôn giấu lại, rồi vui mừng đi bán tất cả những gì mình có mà mua thửa ruộng ấy. (45) Nước Trời lại giống như một thương gia đi tìm ngọc đẹp. (46) tìm được một viên ngọc quý, ông ta ra đi, bán tất cả những gì mình có mà mua viên ngọc ấy. (47) Nước Trời lại còn giống như chuyện chiếc lưới thả xuống biển, gom được đủ thứ cá. (48) Khi lưới đầy, người ta kéo lên bãi, rồi ngồi nhặt cá tốt cho vào giỏ, còn cá xấu thì vứt ra ngoài. (49) Đến ngày tận thế, cũng sẽ xảy ra như vậy. Các thiên thần sẽ xuất hiện và tách biệt kẻ xấu ra khỏi hàng ngũ người công chính. (50) Rồi quăng chúng vào lò lửa. Ở đó, chúng sẽ phải khóc lóc nghiến răng. (51) Anh em có hiểu tất cả những điều ấy không ? “Họ đáp: Thưa hiểu”. (52) Người bảo họ: “Bởi vậy, bất cứ kinh sư nào đã được học hỏi về Nước Trời, thì cũng giống như chủ nhà kia lấy ra từ trong kho tàng của mình cả cái mới lẫn cái cũ”.
2. Ý CHÍNH:
Trong Tin Mừng hôm nay, Đức Giê-su tiếp tục dùng ba dụ ngôn là Kho Báu, Ngọc Quý và Lưới Cá, nhằm trình bày những khía cạnh khác nhau của Nước Trời mà Người sắp thiết lập: Nước Trời có giá trị thiêng liêng giống như một kho báu hay một viên ngọc quý giá, mà người khám phá ra, sẽ bằng lòng hy sinh mọi thứ mình có ở đời này để mua lấy Nước Trời có giá trị vĩnh hằng ấy. Vào ngày tận thế, chỉ những tín hữu sống đức tin cậy mến, giống như những con cá tốt, mới được tiếp nhận, còn những kẻ bất tín gian ác, giống như loài cá xấu, sẽ bị loại khỏi Nước Trời.
3. CHÚ THÍCH:
- C 44: + Nước Trời giống như: Không phải Nước Trời được so sánh với kho tàng châu báu, nhưng giống như thái độ của người khám phá ra giá trị của kho báu. + Kho báu chôn giấu trong ruộng: Dân Do Thái luôn bị các nước lớn chung quanh như Ai Cập, Át-si-ri, Ba-by-lon… xâm lược và cướp bóc tài sản, nên họ thường đào hố chôn giấu vàng bạc châu báu trong ruộng của mình. Về sau, thỉnh thoảng có người đã đào được những kho báu chôn giấu như thế. + Có người kia gặp được thì liền chôn giấu lại: Luật La Mã và Do thái thời bấy giờ cho phép ai tìm thấy tài sản trên đất của mình thì có quyền sở hữu. Ở đây người nông dân này không có quyền sở hữu đất ruộng mà anh đang cày thuê, nên anh ta vội vã chôn vùi lại để tránh bị kẻ khác biết, rồi tìm cách mua thửa ruộng ấy để có thể công khai chiếm hữu kho báu kia. Ở đây kho báu được tình cờ tìm thấy, cho thấy việc khám phá ra Nước Trời là một ơn cho không của Thiên Chúa. + Rồi vui mừng đi bán tất cả những gì mình có mà mua thửa ruộng ấy: Kho báu kia quý giá đến nỗi đã thôi thúc anh đánh đổi mọi cái đang có. Cũng vậy, Nước Trời do Đức Giê-su thiết lập cũng là một kho báu thiêng liêng, mà khi khám phá ra, người ta sẵn sàng hy sinh từ bỏ mọi sự để có được Nước Trời ấy.
Tóm lại: Nước Trời đòi người ta phải đáp trả cách trọn vẹn, sẵn sàng hy sinh bản thân (x. Mt 16, 24), tình cảm gia đình (x. Mt 10, 37), chấp nhận mất mát cả những bộ phận cơ thể quý giá như mắt, tay, chân (x. Mt 18, 8-9), và ngay cả mạng sống của mình nữa (x. Mt 10,39) để có được Nước Trời làm gia nghiệp. Dù hy sinh như vậy nhưng người ta vẫn không bị thiệt, mà trái lại sẽ được lợi gấp trăm ở đời này và còn được hưởng hạnh phúc Nước Trời đời sau (x. Mt 19, 28-29).
- C 45-46: + Giống như chuyện một thương gia: Dụ ngôn không nhằm so sánh Nước Trời với viên ngọc đẹp, mà nhấn mạnh tới hành động của người thương gia sau đó. + Đi tìm ngọc đẹp: Thời xưa, ngọc trai là một vật rất được ưa chuộng. Chúng được các thợ lặn mò từ đáy biển Đỏ, vịnh Ba Tư hay Ấn Độ Dương. Các hạt ngọc trai này được kết thành tràng chuỗi đeo nơi cổ. + bán tất cả những gì mình có mà mua viên ngọc ấy: Sau nhiều vất vả học hỏi giáo lý và gặp được Chúa, các tín hữu sẽ noi gương các môn đệ xưa, sẵn sàng từ bỏ mọi sự để đi tu làm linh mục phục vụ dân Chúa, tận hiến cuộc đời trong tu viện để ngày một nên hòan thiện, hoặc sẵn sàng hy sinh mọi đam mê lạc thú đời này để có Nước Trời làm phần gia nghiệp muôn đời.
- C 47-48: + Giống như chuyện chiếc lưới: Nước Trời không giống như lưới cá, nhưng được so sánh với toàn bộ công việc thả lưới bắt cá. + Thả xuống biển: Lưới đây ám chỉ Hội Thánh, biển là trần gian, ngư phủ thả lưới là Thiên Chúa. Thiên Chúa đã sai Đức Giê-su đến thiết lập Hội Thánh để ban ơn cứu độ cho loài người. + Gồm được đủ thứ cá: Đủ thứ cá tốt và cá xấu. Trong Hội Thánh cũng có cả người tốt lẫn kẻ xấu. + Lưới đầy người ta kéo lên bãi: Đến ngày tận thế, mọi kẻ chết sẽ được Chúa cho sống lại để chịu phán xét chung. + Cá tốt cho vào giỏ: Cá tốt là loại cá mà luật Mô-sê cho phép ăn là “những loài cá có vây và có vẩy” (Đnl 14,9). Ở đây cá tốt ám chỉ người lành. Họ sẽ được thu nhận vào giỏ thiên đàng. + Cá xấu thì vứt ra ngoài: Cá xấu là loại cá mà luật Mô-sê cấm ăn là “những loài không có vây và không có vẩy” (Đnl 14,10). Ở đây cá xấu ám chỉ những kẻ làm tay sai của ma qủy và cố tình làm điều gian ác.
- C 49-50: + Các thiên thần sẽ xuất hiện và tách biệt kẻ xấu ra khỏi hàng ngũ người công chính, rồi quăng chúng vào lò lửa…: Đến ngày tận thế, sẽ không còn cảnh vàng thau lẫn lộn: Kẻ dữ sẽ bị loại bỏ khỏi Nước Trời, và sẽ bị phạt trong hỏa ngục. Ở đó họ sẽ phải khóc lóc đau khổ trong sự nghiến răng hận thù.
- C 51-52: + Bất cứ kinh sư nào đã được học hỏi về Nước Trời: Kinh sư là thày dạy về kinh thánh Cựu Ước, nay họ lại được nghe Đức Giê-su giảng về màu nhiệm Nước Trời của Tân Ước. + Thì cũng giống như chủ nhà kia…: Tất cả những ai nghe và hiểu tường tận về mầu nhiệm Nước Trời, thì sẽ biết sử dụng những điều mới và cũ đã nghe để ứng dụng vào việc rao giảng Tin Mừng. Chính nhờ hiểu biết Luật Mô-sê mà các môn đệ sẽ dễ dàng hiểu biết những lời Đức Giê-su rao giảng và biết được ý nghĩa của những lời tuyên sấm Cựu Ước đã được ứng nghiệm nơi Người.
4. CÂU HỎI:
1) Ba dụ ngôn về Nước Trời được trình bày trong Tin Mừng hôm nay là gì ?
2) Ý nghĩa của hai dụ ngôn đầu thế nào ?
3) Thái độ của người nông dân khi tìm thấy kho báu chôn giấu trong thửa ruộng đang cày ra sao ? Anh ta làm như vậy nhằm mục đích gì ?
4) Cá tốt cá xấu trong dụ ngôn lưới cá ám chỉ những ai ?
II. SỐNG LỜI CHÚA
1. LỜI CHÚA: “Nước Trời giống như chuyện kho báu chôn giấu trong ruộng. Có người kia gặp được thì liền chôn giấu lại, rồi vui mừng đi bán tất cả những gì mình có mà mua thửa ruộng ấy” (Mt 13, 44).
2. CÂU CHUYỆN:
1) GIÁ TRỊ CỦA SỰ KHÔN NGOAN :
Sa-lo-mon là con của vua Đa-vít. Ông là một vị vua nổi tiếng về sự khôn ngoan trong việc cai trị điều hành nước Ít-ra-en. Danh tiếng về sự khôn ngoan của ông đã truyền đi khắp nơi và được mọi người mến phục. Ông còn được một nữ hoàng Sa-ba ở tận Phương Nam xa xôi tìm đến thăm viếng để học tập sự khôn ngoan của ông. Nhưng tại sao Sa-lo-mon có sự khôn ngoan như thế? Bài trích sách Các Vua hôm nay thuật lại như sau:
Trước khi lên ngôi, Thiên Chúa đã hiện ra và cho Sa-lô-mon được chọn lựa: “Ngươi muốn gì, cứ xin, Ta sẽ ban cho”. Khác với lẽ thông thường : người ta sẽ xin giàu sang phú quý, danh vọng chức quyền… Nhưng vua Sa-lo-mon đã không màng những thứ ấy. Ông đã cầu xin như sau: « Chính Chúa đã đặt tôi tớ Chúa lên kế vị Đa-vít, thân phụ con, mặc dầu con chỉ là một con trẻ yếu đuối… ở giữa một đám dân đông đúc không kể xiết. Vậy xin Chúa ban cho tôi tới Chúa đây một tâm hồn biết lắng nghe Lời Chúa để cai trị dân Chúa và phân xử cách khôn ngoan ». Lời cầu xin này đẹp lòng Chúa. Sa-lô-mon không xin của cải, không xin sống lâu, cũng không xin chiến thắng quân thù mà chỉ xin khôn ngoan. Nên Chúa đã ban cho ông sự khôn ngoan vượt bậc, và còn ban cho ông tất cả những gì ông không xin như Ngài phán: « Ta ban cho ngươi một tâm hồn khôn ngoan minh mẫn, đến nỗi trước ngươi không một ai được như ngươi, và sau ngươi không ai được bằng ngươi ». Salomon đã không xin cho mình, mà chỉ xin những điều ích lợi cho dân Chúa.
2) VIÊN NGỌC QUÝ ĐÍCH THỰC LÀ SỰ BÌNH AN TRONG TÂM HỒN :
Một hôm, có một người kia gặp một tu sĩ đang đi qua con đường ở đầu làng, liền chạy theo và kêu lên: "Xin ông cho tôi viên ngọc quý trong cái bị của ông". Vị tu sĩ ngạc nhiên hỏi "Viên ngọc quý nào?". Ông ta nói: "Đêm qua tôi nằm mơ thấy có một tiên ông bảo là nếu tôi có được viên ngọc quý của một tu sĩ sắp đi ngang qua làng vào ngày hôm sau, thì tôi sẽ trở thành một người giàu có nhất trên đời. Vậy xin ông cho tôi viên ngọc quý giá đó". Vị tu sĩ tốt bụng liền móc từ trong bị ra một vật và nói: "Có phải cái này không? Tôi mới nhặt được nó ở cánh đồng bên kia bờ suối. Nếu ông muốn thì tôi sẵn sàng biếu cho ông". Người kia sung sướng cầm lấy viên ngọc quý, cám ơn rối rít rồi quay về nhà, vừa đi vừa sung sướng tự nghĩ: "Từ nay ta đã là một người giàu có, không còn phải hằng ngày lo toan kiếm sống vất vả nữa". Thế nhưng đêm hôm ấy ông cảm thấy áy náy, suy nghĩ trằn trọc không sao ngủ được. Sáng hôm sau, ông cầm viên ngọc quý kia đi tìm vị tu sĩ và thấy ông ta đang nằm ngủ ngon lành dưới một gốc cây bên bìa rừng. Ông rón rén đến gần đánh thức vị tu sĩ và nói: "Thưa ông, tôi xin trả lại ông viên ngọc quý này, xin ông ban cho tôi viên ngọc quý khác, tức là sự giàu có của tâm hồn, thứ đã làm ông sẵn lòng tặng cho tôi viên ngọc quý này không chút tiếc xót".
Vậy viên ngọc quý tâm hồn khiến vị tu sĩ sẵn sàng bỏ qua giàu sang không chút tiếc xót kia là gì ? Đó chính là viên ngọc quý được Đức Giê-su đề cập tới trong Tin Mừng dụ ngôn Nước Trời.
3) CHỈ TỪ BỎ CỦA CẢI ĐỜI NÀY NẾU XÁC TÍN VÀO HẠNH PHÚC ĐỜI SAU :
Đức Hồng Y Martini thường hay kể câu chuyện sau đây mà Ngài lấy làm tâm đắc: Có người đến gặp vị ẩn sĩ trong sa mạc và hỏi: “Thưa cha, cha là người có nhiều kinh nghiệm, xin cha giải thích cho con rõ: tại sao có nhiều bạn trẻ vào tu trong sa mạc này, nhưng sau đó nhiều người lại bỏ về nhà, và chỉ ít người là bền đỗ tu đến cùng?”. Vị ẩn sĩ trả lời: “Chuyện này giống như câu chuyện một con chó kia nhìn thấy một con thỏ đang chạy phía trước liền đuổi theo, vừa đuổi vừa sủa lên inh ỏi. Nhiều con chó khác nghe thấy tiếng sủa và thấy con chó đang chạy cũng bắt chước chạy theo mà chẳng hiểu chạy theo như vậy để làm gì. Chẳng mấy lúc các con cho chạy sau bị mệt và ngừng lại. Chỉ có con chó đầu tiên là tiếp tục chạy cho đến khi bắt được con thỏ !
Qua câu chuyện này, vị ẩn sĩ muốn dạy: “Chỉ người nào nhìn thấy mục tiêu mình đang theo đuổi thì mới bền đỗ đến cùng, dù gặp nhiều gian khổ”. Cũng vậy: Nếu chúng ta xác tín Nước Trời chính là kho báu quý giá, và Đức Giê-su cũng là viên ngọc quý có giá trị rất lớn, thì chúng ta sẽ sẵn sàng từ bỏ mọi thứ có giá trị đời này là của cải danh vọng trần gian để theo làm môn đệ của Chúa và hăng say chu toàn sứ vụ loan báo Tin Mừng Nước Trời cho mọi người.
4) GƯƠNG TỪ BỎ DANH LỢI TRẦN THẾ CỦA THÁNH PHAN-XI-CÔ XA-VI-Ê :
PHAN-XI-CÔ XA-VI-Ê (1506-1552) là con của gia đình quí tộc nước Tây Ban Nha. Lớn lên được cha mẹ cho sang Pháp du học. Phan-xi-cô có một người bạn thân là I-nha-xi-ô Lôi-ô-la. Một hôm trong khi tham dự thánh lễ, Phan-xi-cô đã nghe được Lời Chúa phán: "Lời lãi cả và thế gian mà mất linh hồn, nào được ích gì?" Câu Kinh thánh này đã ảnh hưởng sâu xa trong suốt thời gian học đại học của Phan-xi-cô. Cũng chính câu lời Chúa ấy đã đánh động tâm hồn khiến anh quyết định từ bỏ mọi danh vọng trần thế đang chờ đón, để chọn theo lý tưởng tu trì phụng sự Chúa Giê-su. Phan-xi-cô đã xin gia nhập vào dòng Tên do I-nha-xi-ô thành lập. Sau đó anh vâng lời bề trên từ giã quê hương sang truyền giáo bên nước Ấn độ xa xôi và đã đưa được hàng vạn người về với Chúa. Sau đó, Phan-xi-cô còn có ước vọng đi truyền giáo tại nước Trung Hoa. Nhưng trên đường đi, ngài đã bị bệnh nặng và chết trên một hòn đảo, mặt luôn hướng về đất nước Trung Hoa.
5) THÁI ĐỘ NGHE GIẢNG CỦA MỘT NÔNG DÂN :
Một bác nông dân kia đến nhà thờ vào ngày Chúa Nhật để nghe một nhà giảng thuyết lừng danh tên là GION OÉT-LÂY (John Wesley) giảng về đề tài “Phải sử dụng của cải đời này như thế nào ?”. Trong phần thứ nhất, nhà giảng thuyết triển khai tư tưởng: “Hãy tìm mọi cách để làm giàu”. Bác nông dân nghe vậy thì cảm thấy phấn khởi. Bác ta thúc nhẹ cùi chỏ vào ông bạn bên cạnh và nói: “Một bài giảng thật tuyệt vời !”. Sau đó diễn giả khai triển sang điểm thứ hai: “Cần phải tiết kiệm tối đa”. Bác nông dân lại tiếp tục suýt xoa khen: “Ôi chao ! Tôi chưa bao giờ được nghe một bài giảng hay như vậy !”. Nhưng khi diễn giả sang điểm thứ ba: “Hãy chia sẻ tối đa của cải kiếm được cho người nghèo” thì bác ta cụt hứng, đành im lặng rời nhà thờ về nhà với bộ mặt buồn bã thất vọng, vì cuối cùng bài giảng đã không phù hợp với quan điểm sống của bác ta.
Người ta thường làm việc do động lực lợi lộc thôi thúc; người nông dân trong Tin Mừng hôm nay đã bán tất cả gia sản để mua bằng được thửa ruộng có chứa kho tàng quý giá. Ông nhà buôn cũng sẵn sàng bán hết tài sản để mua bằng được viên ngọc quý giá. Vì ham lợi, các nhà doanh nghiệp không ngần ngại đầu tư tiền bạc công sức vào các công trình xây dựng, hy vọng mang lại nhiều lợi nhuận trong tương lai. Vì muốn dành được huy chương vàng, các vận động viên sẵn sàng bỏ ra nhiều thời gian tiền bạc và sức lực vào công việc tập luyện. Để có tương lai tốt đẹp, các sinh viên đại học chăm chỉ học hành để thi đậu và được cấp bằng đại học. Còn chúng ta: để có được Nước Trời làm phần gia nghiệp, chúng ta cần phải đầu tư những gì ngay từ hôm nay ? Chúng ta cần phải vượt qua những trở lực nào trong cuộc sống hiện tại ?
6) LỜI NHẮN NHỦ CÁC BẠN TRẺ CỦA MỘT BÁC SĨ TÀI DANH :
Bác sĩ RICHARD TEO KENG SIANG, 40 tuổi. Một triệu phú ngành giải phẫu thẩm mỹ ở đảo quốc Sin-ga-pore. Đột nhiên phát hiện mình đã bị ung thư phổi giai đoạn cuối khi anh đang ở đỉnh cao tiền tài và danh vọng. Richard Teo qua đời ngày 18/10/2012. Những chia sẻ của anh khi được đưa lên facebook đã gây một xúc động rất lớn cho các bạn trẻ và được nhiều lời bình luận đồng ý.
- “Chào tất cả các em. Tôi tên là Richard và là một bác sĩ. Từ lúc trẻ, tôi là sản phẩm đặc trưng của xã hội ngày nay. Hồi nhỏ, tôi lớn lên trong một gia đình sống dưới mức trung bình. Tôi được mọi người dạy rằng: thành công và giàu có đồng nghĩa với hạnh phúc. Với suy nghĩ này, tôi quyết tâm ganh đua học tập ngay từ nhỏ và đã đạt được thành công và có được mọi thứ như lòng mong ước. Nhưng thật trái ngược, chỉ khi sắp chết thì tôi mới nhận biết mình nên sống ra sao. Tôi biết điều này nghe có vẻ phi thực tế, nhưng lại là sự thật mà chính tôi đang trải qua: Sự thành công, xe cộ, nhà cửa, những thứ mà tôi nghĩ sẽ đem lại hạnh phúc cho mình. Nhưng thực ra chúng đã không mang lại niềm vui, mà nếu được chọn lựa lại, tôi sẽ chọn một lối sống khác tốt đẹp hơn.”
- Đây không chỉ là lối sống thực dụng của Richard Teo, mà còn của mọi người chúng ta. Chúng ta đã quá lo toan lao vào cuộc cạnh tranh tìm kiếm tiền tài danh lợi, mà quên đi giá trị cao cả hơn là hạnh phúc vĩnh hằng đời sau. Chúng ta đã đầu tư quá nhiều công sức vào những thứ mau qua và chỉ có giá trị tương đối, mà bỏ qua cơ hội để tích lũy cho mình một gia tài thiêng liêng có giá trị lâu bền đời sau.
3. SUY NIỆM:
1. SỰ KHÔN NGOAN CỦA VUA SA-LÔ-MON :
Sa-lô-mon là con vua Đa-vít và được thừa kế ngai vàng của vua cha. Sa-lô-mon nhận biết mình “trẻ người non dạ” và còn nhiều hạn chế trước trọng trách làm vua. Ông được Đức Chúa hứa ban các ơn cần cho chức vụ cai quản dân Chúa. Sa-lô-mon đã không xin của cải giàu có, quyền lực vinh quang hay sống lâu trường thọ. Ông chỉ xin Chúa ban sự khôn ngoan để hướng dẫn dân Chúa đi theo đường lối của Ngài. Điều ông xin đẹp lòng Đức Chúa và ông đã được Chúa ban cho ông trở thành một vị vua tài trí bậc nhất thiên hạ. Danh tiếng về sự khôn ngoan của ông vượt ra khỏi biên giới đất nước : Trước ông, không ai được như ông và sau ông cũng không ai được bằng ông.
2) Ý NGHĨA CỦA HAI DỤ NGÔN NƯỚC TRỜI LÀ KHO BÁU VÀ VIÊN NGỌC QUÝ:
Đức Giê-su đến rao giảng Tin Mừng Nước Trời và mời gọi mọi người gia nhập để được ơn cứu độ. Người đòi người ta phải khôn ngoan chọn lựa Nước Trời qua hai dụ ngôn là Kho Báu và viên Ngọc Quý như sau :
- Một nông dân nghèo phải đi cày thuê để kiếm sống. Một hôm ông ta tình cờ phát hiện ra một cái chum trong có chứa nhiều vàng bạc quý báu, được ai đó đem chôn giấu trong ruộng mà anh đang cày thuê. Một nhà buôn nọ tình cờ gặp thấy một viên ngọc quý được bán với giá hời. Phản ứng của hai người giống nhau là khôn ngoan trở về nhà, âm thầm đem bán tất cả nhà cửa ruộng vườn và những gì đang có, lấy tiền mua lấy thửa ruộng có chôn kho báu, mua lấy viên ngọc mà chỉ ông ta mới biết giá trị lớn lao thực sự của nó.
- Kho báu và viên ngọc quý nói chung là những gì có giá trị trước mắt, vì chúng hứa hẹn sự giàu có mà ai cũng mong muốn. Chúng chính là động lực thôi thúc người ta sẵn sàng hy sinh tất cả để lấy làm của riêng mình. Nhưng Lời Chúa hôm nay dạy các tín hữu chúng ta: Kho báu và ngọc quý nói trên dù sao cũng chỉ lcó giá trị tương đối và không bền vững. Chúng chỉ mang lại cho người ta thứ hạnh phúc bọt bèo chóng qua không bền vững. Mới đây báo chí đăng tin về một vụ cướp bằng súng AK ngay trên đường phố. Hồi 19 giờ tối, một vụ cướp táo bạo đã xảy ra trên đường Huỳnh khương Ninh, Phường Đa Kao, Quận 1. Một ông chủ tiệm chở vàng bằng xe du lịch từ tiệm vàng về nhà, thì bất ngờ bị 2 tên cướp đi xe Su-zu-ki Sì-po áp sát. Chúng dùng súng AK hãm thanh bắn gục cô người làm khi cô vừa mở cửa nhà. Sau đó, trước khi tẩu thoát chúng tiếp tục bắn ông chủ mấy phát và giật phăng chiếc túi xách chứa vàng ông đang ôm, và để lại hiện trường một khẩu súng AK. Theo lời khai của nạn nhân thì trong túi vàng chứa 250 lượng vàng SJC, 20 ngàn đô la và khoảng 20 triệu đồng. Như vậy: giàu có của cải đã không mang lại hạnh phúc cho chủ của, mà có thể còn là nguyên nhân gây tai họa cho bản thân và những người thân nữa.
3) NGƯỜI TÍN HỮU CẦN SẴN SÀNG HY SINH CỦA CẢI ĐỜI NÀY ĐỔI LẤY NƯỚC TRỜI:
Nhiều người coi Nước Trời chỉ là một thứ kho báu thiêng liêng không thực tế, nên đã không muốn từ bỏ của cải mình đang có. Nhưng đối với các tín hữu chúng ta: Nước Trời thực sự là một kho báu. Chỉ khi nào xác tín như thế, chúng ta mới dám hy sinh từ bỏ của cải chỉ có giá trị tương đối, để đổi lấy kho báu trên trời có giá trị vĩnh hằng (x. Mt 6,10-20). Tin Mừng Mác-cô có thuật lại câu chuyện về một chàng thanh niên giàu có muốn nên trọn lành đến gặp Đức Giê-su để hỏi mình phải làm gì để được nên trọn lành. Anh cho biết đã tuân giữ các giới răn ngay từ khi còn nhỏ dại. Nhưng khi Đức Giê-su yêu cầu anh về nhà bán của cải phân phát cho người nghèo, đổi lấy kho báu thiêng liêng trên trời, rồi đến theo làm môn đệ của Người, thì anh sa sầm nét mặt và buồn rầu bỏ đi, vì anh không thể bỏ được những của cải vật chất đang chiếm hữu (x Mc 10,17-22).
Thánh Phao lô dạy: “Phàm là tay đua, thì phải kiêng kỵ đủ điều, song họ làm như vậy là để đoạt phần thưởng chóng hư. Trái lại, chúng ta nhằm phần thưởng không bao giờ hư nát” (1 Cr 9,25). Vàng bạc châu báu khi ta chết sẽ về tay kẻ khác. Huy chương vàng sau khi vận động viên chết đi sẽ chỉ còn là một vật lưu niệm. Trái lại, nếu người tín hữu biết từ bỏ của cải vật chất để mua lấy Nước Trời bằng các việc bác ái từ thiện, thì sau khi chết, họ sẽ chiếm hữu Nước trời là của cải quý giá và có giá trị muôn đời.
4) CHÚNG TA CẦN KHÔN NGOAN CHỌN LỰA THẾ NÀO TRONG CUỘC SỐNG ?
- Hôm nay Chúa mời gọi chúng ta phải khôn ngoan chọn lựa : Chọn lựa của cải trần gian mau qua hay chọn Nước Trời vĩnh cửu. Chọn với thái độ dứt khoát không nửa vời, vì “thà mất một mắt, một tay, một chân mà được vào Nước Trời, hơn là có đủ nguyên vẹn mà phải sa hỏa ngục”. Chọn với sự đánh đổi : Đổi những gì mình có để mua lấy Nước Trời ?
- Để có Nước Trời là hạnh phúc đời đời, các tín hữu chúng ta phải biết khôn ngoan cầu xin Chúa như vua Sa-lô-môn: Ông không cầu xin Chúa ban giầu có hay khả năng đánh bại quân thù, mà chỉ xin Chúa ban sự khôn ngoan để chọn làm theo ý Chúa, phân biệt thiện ác, làm theo lẽ phải.
- Tìm kiếm Nước Trời và từ bỏ mọi sự để đạt được Nước Trời cần phải có ơn Chúa trợ giúp. Thực vậy: Làm sao chúng ta dễ dàng bán hết những gì một đời vất mới có được ? Làm sao chúng ta có thể từ bỏ một mối tình vụng trộm đầy sức cuốn hút ? Làm sao từ bỏ được một thói quen mang lại sự thỏa mãn xác thịt ? Làm sao chúng ta có thể bỏ lỡ một cơ hội giúp kiếm được nhiều tiền… để chu toàn bổn phận đến nhà thờ tham dự thánh lễ Chúa Nhật ? Làm sao chúng ta có thể bố thí cho một bệnh nhân nghèo một ít tiền chữa bệnh, dù chúng ta có thể dễ dàng chi gấp nhiều lần cho một chai rượu ngoại để nhậu với bạn bè ? Làm sao chúng ta có thể xin lỗi người dưới khi mình sai ? Làm sao chúng ta có thể không đi làm thêm để học giáo lý ?... Để có thể chọn lựa lối hành xử đúng đắn, chúng ta cần năng nghe Lời Chúa dạy và suy niệm để tìm ra ý Chúa muốn và xin ơn Thánh Thần soi dẫn, giúp chúng ta vâng phục ý Chúa.
- Tóm lại, nếu vì hạnh phúc Nước Trời mà mình có thể bị nghèo đi, bị mất công ăn việc làm, hay có thể mất cả địa vị xã hội… thì chúng ta cũng vẫn phải đánh đổi. Vì dù sao tiền tài danh vọng cũng không dành riêng cho mình và cũng không mang lại cho chúng ta hạnh phúc thực sự. Chỉ có hạnh phúc Nước Trời mới có giá trị lâu dài và mang lại hạnh phúc thực sự cho chúng ta, như ông Gia-kêu sau khi gặp Chúa đã sẵn sàng chia phân nửa gia sản bố thí cho người nghèo, và sẵn sàng đền gấp bốn lần những thiệt hại đã gây ra cho người khác.
4. THẢO LUẬN:
Đức Giê-su đòi các môn đệ từ bỏ mọi sự mà đi theo làm Tông đồ của Người. Còn các tín hữu hôm nay cần từ bỏ những gì để trở thành tông đồ giáo dân phục vụ Nước Trời của Chúa ?
5. NGUYỆN CẦU:
- LẠY Chúa GIÊ-SU. Chúng con thường bị giàu sang, danh vọng, sắc dục cám dỗ lôi cuốn, và trói buộc. Chúng không cho chúng con nâng tâm hồn lên cao để gặp Thiên Chúa là nguồn chân thiện mỹ và đạt tới hạnh phúc đời đời.
- Lạy Chúa, Xin giải thoát chúng con khỏi những ham mê của cải vật chất trần gian, nhưng biết tìm kiếm kho báu thiêng liêng trên trời. Xin cho chúng con luôn có thái độ cởi mở thân thiện với tha nhân, luôn quên mình phục vụ vô vụ lợi. Nhờ đó, chúng con chắc chắn sẽ có được kho báu là Nước Trời đời sau.
X) HIỆP CÙNG MẸ MA-RI-A.- Đ) XIN CHÚA NHẬM LỜI CHÚNG CON.
1 V 3,5.7-12; Rm 8,28-30; Mt 13,44-52
KHÔN NGOAN TỪ BỎ CỦA CẢI ĐỜI NÀY LẤY NƯỚC TRỜI ĐỜI SAU
I. HỌC LỜI CHÚA
1. TIN MỪNG: Mt 13, 44-52
(44) “Nước Trời giống như chuyện kho báu chôn giấu trong ruộng. Có người kia gặp được thì liền chôn giấu lại, rồi vui mừng đi bán tất cả những gì mình có mà mua thửa ruộng ấy. (45) Nước Trời lại giống như một thương gia đi tìm ngọc đẹp. (46) tìm được một viên ngọc quý, ông ta ra đi, bán tất cả những gì mình có mà mua viên ngọc ấy. (47) Nước Trời lại còn giống như chuyện chiếc lưới thả xuống biển, gom được đủ thứ cá. (48) Khi lưới đầy, người ta kéo lên bãi, rồi ngồi nhặt cá tốt cho vào giỏ, còn cá xấu thì vứt ra ngoài. (49) Đến ngày tận thế, cũng sẽ xảy ra như vậy. Các thiên thần sẽ xuất hiện và tách biệt kẻ xấu ra khỏi hàng ngũ người công chính. (50) Rồi quăng chúng vào lò lửa. Ở đó, chúng sẽ phải khóc lóc nghiến răng. (51) Anh em có hiểu tất cả những điều ấy không ? “Họ đáp: Thưa hiểu”. (52) Người bảo họ: “Bởi vậy, bất cứ kinh sư nào đã được học hỏi về Nước Trời, thì cũng giống như chủ nhà kia lấy ra từ trong kho tàng của mình cả cái mới lẫn cái cũ”.
2. Ý CHÍNH:
Trong Tin Mừng hôm nay, Đức Giê-su tiếp tục dùng ba dụ ngôn là Kho Báu, Ngọc Quý và Lưới Cá, nhằm trình bày những khía cạnh khác nhau của Nước Trời mà Người sắp thiết lập: Nước Trời có giá trị thiêng liêng giống như một kho báu hay một viên ngọc quý giá, mà người khám phá ra, sẽ bằng lòng hy sinh mọi thứ mình có ở đời này để mua lấy Nước Trời có giá trị vĩnh hằng ấy. Vào ngày tận thế, chỉ những tín hữu sống đức tin cậy mến, giống như những con cá tốt, mới được tiếp nhận, còn những kẻ bất tín gian ác, giống như loài cá xấu, sẽ bị loại khỏi Nước Trời.
3. CHÚ THÍCH:
- C 44: + Nước Trời giống như: Không phải Nước Trời được so sánh với kho tàng châu báu, nhưng giống như thái độ của người khám phá ra giá trị của kho báu. + Kho báu chôn giấu trong ruộng: Dân Do Thái luôn bị các nước lớn chung quanh như Ai Cập, Át-si-ri, Ba-by-lon… xâm lược và cướp bóc tài sản, nên họ thường đào hố chôn giấu vàng bạc châu báu trong ruộng của mình. Về sau, thỉnh thoảng có người đã đào được những kho báu chôn giấu như thế. + Có người kia gặp được thì liền chôn giấu lại: Luật La Mã và Do thái thời bấy giờ cho phép ai tìm thấy tài sản trên đất của mình thì có quyền sở hữu. Ở đây người nông dân này không có quyền sở hữu đất ruộng mà anh đang cày thuê, nên anh ta vội vã chôn vùi lại để tránh bị kẻ khác biết, rồi tìm cách mua thửa ruộng ấy để có thể công khai chiếm hữu kho báu kia. Ở đây kho báu được tình cờ tìm thấy, cho thấy việc khám phá ra Nước Trời là một ơn cho không của Thiên Chúa. + Rồi vui mừng đi bán tất cả những gì mình có mà mua thửa ruộng ấy: Kho báu kia quý giá đến nỗi đã thôi thúc anh đánh đổi mọi cái đang có. Cũng vậy, Nước Trời do Đức Giê-su thiết lập cũng là một kho báu thiêng liêng, mà khi khám phá ra, người ta sẵn sàng hy sinh từ bỏ mọi sự để có được Nước Trời ấy.
Tóm lại: Nước Trời đòi người ta phải đáp trả cách trọn vẹn, sẵn sàng hy sinh bản thân (x. Mt 16, 24), tình cảm gia đình (x. Mt 10, 37), chấp nhận mất mát cả những bộ phận cơ thể quý giá như mắt, tay, chân (x. Mt 18, 8-9), và ngay cả mạng sống của mình nữa (x. Mt 10,39) để có được Nước Trời làm gia nghiệp. Dù hy sinh như vậy nhưng người ta vẫn không bị thiệt, mà trái lại sẽ được lợi gấp trăm ở đời này và còn được hưởng hạnh phúc Nước Trời đời sau (x. Mt 19, 28-29).
- C 45-46: + Giống như chuyện một thương gia: Dụ ngôn không nhằm so sánh Nước Trời với viên ngọc đẹp, mà nhấn mạnh tới hành động của người thương gia sau đó. + Đi tìm ngọc đẹp: Thời xưa, ngọc trai là một vật rất được ưa chuộng. Chúng được các thợ lặn mò từ đáy biển Đỏ, vịnh Ba Tư hay Ấn Độ Dương. Các hạt ngọc trai này được kết thành tràng chuỗi đeo nơi cổ. + bán tất cả những gì mình có mà mua viên ngọc ấy: Sau nhiều vất vả học hỏi giáo lý và gặp được Chúa, các tín hữu sẽ noi gương các môn đệ xưa, sẵn sàng từ bỏ mọi sự để đi tu làm linh mục phục vụ dân Chúa, tận hiến cuộc đời trong tu viện để ngày một nên hòan thiện, hoặc sẵn sàng hy sinh mọi đam mê lạc thú đời này để có Nước Trời làm phần gia nghiệp muôn đời.
- C 47-48: + Giống như chuyện chiếc lưới: Nước Trời không giống như lưới cá, nhưng được so sánh với toàn bộ công việc thả lưới bắt cá. + Thả xuống biển: Lưới đây ám chỉ Hội Thánh, biển là trần gian, ngư phủ thả lưới là Thiên Chúa. Thiên Chúa đã sai Đức Giê-su đến thiết lập Hội Thánh để ban ơn cứu độ cho loài người. + Gồm được đủ thứ cá: Đủ thứ cá tốt và cá xấu. Trong Hội Thánh cũng có cả người tốt lẫn kẻ xấu. + Lưới đầy người ta kéo lên bãi: Đến ngày tận thế, mọi kẻ chết sẽ được Chúa cho sống lại để chịu phán xét chung. + Cá tốt cho vào giỏ: Cá tốt là loại cá mà luật Mô-sê cho phép ăn là “những loài cá có vây và có vẩy” (Đnl 14,9). Ở đây cá tốt ám chỉ người lành. Họ sẽ được thu nhận vào giỏ thiên đàng. + Cá xấu thì vứt ra ngoài: Cá xấu là loại cá mà luật Mô-sê cấm ăn là “những loài không có vây và không có vẩy” (Đnl 14,10). Ở đây cá xấu ám chỉ những kẻ làm tay sai của ma qủy và cố tình làm điều gian ác.
- C 49-50: + Các thiên thần sẽ xuất hiện và tách biệt kẻ xấu ra khỏi hàng ngũ người công chính, rồi quăng chúng vào lò lửa…: Đến ngày tận thế, sẽ không còn cảnh vàng thau lẫn lộn: Kẻ dữ sẽ bị loại bỏ khỏi Nước Trời, và sẽ bị phạt trong hỏa ngục. Ở đó họ sẽ phải khóc lóc đau khổ trong sự nghiến răng hận thù.
- C 51-52: + Bất cứ kinh sư nào đã được học hỏi về Nước Trời: Kinh sư là thày dạy về kinh thánh Cựu Ước, nay họ lại được nghe Đức Giê-su giảng về màu nhiệm Nước Trời của Tân Ước. + Thì cũng giống như chủ nhà kia…: Tất cả những ai nghe và hiểu tường tận về mầu nhiệm Nước Trời, thì sẽ biết sử dụng những điều mới và cũ đã nghe để ứng dụng vào việc rao giảng Tin Mừng. Chính nhờ hiểu biết Luật Mô-sê mà các môn đệ sẽ dễ dàng hiểu biết những lời Đức Giê-su rao giảng và biết được ý nghĩa của những lời tuyên sấm Cựu Ước đã được ứng nghiệm nơi Người.
4. CÂU HỎI:
1) Ba dụ ngôn về Nước Trời được trình bày trong Tin Mừng hôm nay là gì ?
2) Ý nghĩa của hai dụ ngôn đầu thế nào ?
3) Thái độ của người nông dân khi tìm thấy kho báu chôn giấu trong thửa ruộng đang cày ra sao ? Anh ta làm như vậy nhằm mục đích gì ?
4) Cá tốt cá xấu trong dụ ngôn lưới cá ám chỉ những ai ?
II. SỐNG LỜI CHÚA
1. LỜI CHÚA: “Nước Trời giống như chuyện kho báu chôn giấu trong ruộng. Có người kia gặp được thì liền chôn giấu lại, rồi vui mừng đi bán tất cả những gì mình có mà mua thửa ruộng ấy” (Mt 13, 44).
2. CÂU CHUYỆN:
1) GIÁ TRỊ CỦA SỰ KHÔN NGOAN :
Sa-lo-mon là con của vua Đa-vít. Ông là một vị vua nổi tiếng về sự khôn ngoan trong việc cai trị điều hành nước Ít-ra-en. Danh tiếng về sự khôn ngoan của ông đã truyền đi khắp nơi và được mọi người mến phục. Ông còn được một nữ hoàng Sa-ba ở tận Phương Nam xa xôi tìm đến thăm viếng để học tập sự khôn ngoan của ông. Nhưng tại sao Sa-lo-mon có sự khôn ngoan như thế? Bài trích sách Các Vua hôm nay thuật lại như sau:
Trước khi lên ngôi, Thiên Chúa đã hiện ra và cho Sa-lô-mon được chọn lựa: “Ngươi muốn gì, cứ xin, Ta sẽ ban cho”. Khác với lẽ thông thường : người ta sẽ xin giàu sang phú quý, danh vọng chức quyền… Nhưng vua Sa-lo-mon đã không màng những thứ ấy. Ông đã cầu xin như sau: « Chính Chúa đã đặt tôi tớ Chúa lên kế vị Đa-vít, thân phụ con, mặc dầu con chỉ là một con trẻ yếu đuối… ở giữa một đám dân đông đúc không kể xiết. Vậy xin Chúa ban cho tôi tới Chúa đây một tâm hồn biết lắng nghe Lời Chúa để cai trị dân Chúa và phân xử cách khôn ngoan ». Lời cầu xin này đẹp lòng Chúa. Sa-lô-mon không xin của cải, không xin sống lâu, cũng không xin chiến thắng quân thù mà chỉ xin khôn ngoan. Nên Chúa đã ban cho ông sự khôn ngoan vượt bậc, và còn ban cho ông tất cả những gì ông không xin như Ngài phán: « Ta ban cho ngươi một tâm hồn khôn ngoan minh mẫn, đến nỗi trước ngươi không một ai được như ngươi, và sau ngươi không ai được bằng ngươi ». Salomon đã không xin cho mình, mà chỉ xin những điều ích lợi cho dân Chúa.
2) VIÊN NGỌC QUÝ ĐÍCH THỰC LÀ SỰ BÌNH AN TRONG TÂM HỒN :
Một hôm, có một người kia gặp một tu sĩ đang đi qua con đường ở đầu làng, liền chạy theo và kêu lên: "Xin ông cho tôi viên ngọc quý trong cái bị của ông". Vị tu sĩ ngạc nhiên hỏi "Viên ngọc quý nào?". Ông ta nói: "Đêm qua tôi nằm mơ thấy có một tiên ông bảo là nếu tôi có được viên ngọc quý của một tu sĩ sắp đi ngang qua làng vào ngày hôm sau, thì tôi sẽ trở thành một người giàu có nhất trên đời. Vậy xin ông cho tôi viên ngọc quý giá đó". Vị tu sĩ tốt bụng liền móc từ trong bị ra một vật và nói: "Có phải cái này không? Tôi mới nhặt được nó ở cánh đồng bên kia bờ suối. Nếu ông muốn thì tôi sẵn sàng biếu cho ông". Người kia sung sướng cầm lấy viên ngọc quý, cám ơn rối rít rồi quay về nhà, vừa đi vừa sung sướng tự nghĩ: "Từ nay ta đã là một người giàu có, không còn phải hằng ngày lo toan kiếm sống vất vả nữa". Thế nhưng đêm hôm ấy ông cảm thấy áy náy, suy nghĩ trằn trọc không sao ngủ được. Sáng hôm sau, ông cầm viên ngọc quý kia đi tìm vị tu sĩ và thấy ông ta đang nằm ngủ ngon lành dưới một gốc cây bên bìa rừng. Ông rón rén đến gần đánh thức vị tu sĩ và nói: "Thưa ông, tôi xin trả lại ông viên ngọc quý này, xin ông ban cho tôi viên ngọc quý khác, tức là sự giàu có của tâm hồn, thứ đã làm ông sẵn lòng tặng cho tôi viên ngọc quý này không chút tiếc xót".
Vậy viên ngọc quý tâm hồn khiến vị tu sĩ sẵn sàng bỏ qua giàu sang không chút tiếc xót kia là gì ? Đó chính là viên ngọc quý được Đức Giê-su đề cập tới trong Tin Mừng dụ ngôn Nước Trời.
3) CHỈ TỪ BỎ CỦA CẢI ĐỜI NÀY NẾU XÁC TÍN VÀO HẠNH PHÚC ĐỜI SAU :
Đức Hồng Y Martini thường hay kể câu chuyện sau đây mà Ngài lấy làm tâm đắc: Có người đến gặp vị ẩn sĩ trong sa mạc và hỏi: “Thưa cha, cha là người có nhiều kinh nghiệm, xin cha giải thích cho con rõ: tại sao có nhiều bạn trẻ vào tu trong sa mạc này, nhưng sau đó nhiều người lại bỏ về nhà, và chỉ ít người là bền đỗ tu đến cùng?”. Vị ẩn sĩ trả lời: “Chuyện này giống như câu chuyện một con chó kia nhìn thấy một con thỏ đang chạy phía trước liền đuổi theo, vừa đuổi vừa sủa lên inh ỏi. Nhiều con chó khác nghe thấy tiếng sủa và thấy con chó đang chạy cũng bắt chước chạy theo mà chẳng hiểu chạy theo như vậy để làm gì. Chẳng mấy lúc các con cho chạy sau bị mệt và ngừng lại. Chỉ có con chó đầu tiên là tiếp tục chạy cho đến khi bắt được con thỏ !
Qua câu chuyện này, vị ẩn sĩ muốn dạy: “Chỉ người nào nhìn thấy mục tiêu mình đang theo đuổi thì mới bền đỗ đến cùng, dù gặp nhiều gian khổ”. Cũng vậy: Nếu chúng ta xác tín Nước Trời chính là kho báu quý giá, và Đức Giê-su cũng là viên ngọc quý có giá trị rất lớn, thì chúng ta sẽ sẵn sàng từ bỏ mọi thứ có giá trị đời này là của cải danh vọng trần gian để theo làm môn đệ của Chúa và hăng say chu toàn sứ vụ loan báo Tin Mừng Nước Trời cho mọi người.
4) GƯƠNG TỪ BỎ DANH LỢI TRẦN THẾ CỦA THÁNH PHAN-XI-CÔ XA-VI-Ê :
PHAN-XI-CÔ XA-VI-Ê (1506-1552) là con của gia đình quí tộc nước Tây Ban Nha. Lớn lên được cha mẹ cho sang Pháp du học. Phan-xi-cô có một người bạn thân là I-nha-xi-ô Lôi-ô-la. Một hôm trong khi tham dự thánh lễ, Phan-xi-cô đã nghe được Lời Chúa phán: "Lời lãi cả và thế gian mà mất linh hồn, nào được ích gì?" Câu Kinh thánh này đã ảnh hưởng sâu xa trong suốt thời gian học đại học của Phan-xi-cô. Cũng chính câu lời Chúa ấy đã đánh động tâm hồn khiến anh quyết định từ bỏ mọi danh vọng trần thế đang chờ đón, để chọn theo lý tưởng tu trì phụng sự Chúa Giê-su. Phan-xi-cô đã xin gia nhập vào dòng Tên do I-nha-xi-ô thành lập. Sau đó anh vâng lời bề trên từ giã quê hương sang truyền giáo bên nước Ấn độ xa xôi và đã đưa được hàng vạn người về với Chúa. Sau đó, Phan-xi-cô còn có ước vọng đi truyền giáo tại nước Trung Hoa. Nhưng trên đường đi, ngài đã bị bệnh nặng và chết trên một hòn đảo, mặt luôn hướng về đất nước Trung Hoa.
5) THÁI ĐỘ NGHE GIẢNG CỦA MỘT NÔNG DÂN :
Một bác nông dân kia đến nhà thờ vào ngày Chúa Nhật để nghe một nhà giảng thuyết lừng danh tên là GION OÉT-LÂY (John Wesley) giảng về đề tài “Phải sử dụng của cải đời này như thế nào ?”. Trong phần thứ nhất, nhà giảng thuyết triển khai tư tưởng: “Hãy tìm mọi cách để làm giàu”. Bác nông dân nghe vậy thì cảm thấy phấn khởi. Bác ta thúc nhẹ cùi chỏ vào ông bạn bên cạnh và nói: “Một bài giảng thật tuyệt vời !”. Sau đó diễn giả khai triển sang điểm thứ hai: “Cần phải tiết kiệm tối đa”. Bác nông dân lại tiếp tục suýt xoa khen: “Ôi chao ! Tôi chưa bao giờ được nghe một bài giảng hay như vậy !”. Nhưng khi diễn giả sang điểm thứ ba: “Hãy chia sẻ tối đa của cải kiếm được cho người nghèo” thì bác ta cụt hứng, đành im lặng rời nhà thờ về nhà với bộ mặt buồn bã thất vọng, vì cuối cùng bài giảng đã không phù hợp với quan điểm sống của bác ta.
Người ta thường làm việc do động lực lợi lộc thôi thúc; người nông dân trong Tin Mừng hôm nay đã bán tất cả gia sản để mua bằng được thửa ruộng có chứa kho tàng quý giá. Ông nhà buôn cũng sẵn sàng bán hết tài sản để mua bằng được viên ngọc quý giá. Vì ham lợi, các nhà doanh nghiệp không ngần ngại đầu tư tiền bạc công sức vào các công trình xây dựng, hy vọng mang lại nhiều lợi nhuận trong tương lai. Vì muốn dành được huy chương vàng, các vận động viên sẵn sàng bỏ ra nhiều thời gian tiền bạc và sức lực vào công việc tập luyện. Để có tương lai tốt đẹp, các sinh viên đại học chăm chỉ học hành để thi đậu và được cấp bằng đại học. Còn chúng ta: để có được Nước Trời làm phần gia nghiệp, chúng ta cần phải đầu tư những gì ngay từ hôm nay ? Chúng ta cần phải vượt qua những trở lực nào trong cuộc sống hiện tại ?
6) LỜI NHẮN NHỦ CÁC BẠN TRẺ CỦA MỘT BÁC SĨ TÀI DANH :
Bác sĩ RICHARD TEO KENG SIANG, 40 tuổi. Một triệu phú ngành giải phẫu thẩm mỹ ở đảo quốc Sin-ga-pore. Đột nhiên phát hiện mình đã bị ung thư phổi giai đoạn cuối khi anh đang ở đỉnh cao tiền tài và danh vọng. Richard Teo qua đời ngày 18/10/2012. Những chia sẻ của anh khi được đưa lên facebook đã gây một xúc động rất lớn cho các bạn trẻ và được nhiều lời bình luận đồng ý.
- “Chào tất cả các em. Tôi tên là Richard và là một bác sĩ. Từ lúc trẻ, tôi là sản phẩm đặc trưng của xã hội ngày nay. Hồi nhỏ, tôi lớn lên trong một gia đình sống dưới mức trung bình. Tôi được mọi người dạy rằng: thành công và giàu có đồng nghĩa với hạnh phúc. Với suy nghĩ này, tôi quyết tâm ganh đua học tập ngay từ nhỏ và đã đạt được thành công và có được mọi thứ như lòng mong ước. Nhưng thật trái ngược, chỉ khi sắp chết thì tôi mới nhận biết mình nên sống ra sao. Tôi biết điều này nghe có vẻ phi thực tế, nhưng lại là sự thật mà chính tôi đang trải qua: Sự thành công, xe cộ, nhà cửa, những thứ mà tôi nghĩ sẽ đem lại hạnh phúc cho mình. Nhưng thực ra chúng đã không mang lại niềm vui, mà nếu được chọn lựa lại, tôi sẽ chọn một lối sống khác tốt đẹp hơn.”
- Đây không chỉ là lối sống thực dụng của Richard Teo, mà còn của mọi người chúng ta. Chúng ta đã quá lo toan lao vào cuộc cạnh tranh tìm kiếm tiền tài danh lợi, mà quên đi giá trị cao cả hơn là hạnh phúc vĩnh hằng đời sau. Chúng ta đã đầu tư quá nhiều công sức vào những thứ mau qua và chỉ có giá trị tương đối, mà bỏ qua cơ hội để tích lũy cho mình một gia tài thiêng liêng có giá trị lâu bền đời sau.
3. SUY NIỆM:
1. SỰ KHÔN NGOAN CỦA VUA SA-LÔ-MON :
Sa-lô-mon là con vua Đa-vít và được thừa kế ngai vàng của vua cha. Sa-lô-mon nhận biết mình “trẻ người non dạ” và còn nhiều hạn chế trước trọng trách làm vua. Ông được Đức Chúa hứa ban các ơn cần cho chức vụ cai quản dân Chúa. Sa-lô-mon đã không xin của cải giàu có, quyền lực vinh quang hay sống lâu trường thọ. Ông chỉ xin Chúa ban sự khôn ngoan để hướng dẫn dân Chúa đi theo đường lối của Ngài. Điều ông xin đẹp lòng Đức Chúa và ông đã được Chúa ban cho ông trở thành một vị vua tài trí bậc nhất thiên hạ. Danh tiếng về sự khôn ngoan của ông vượt ra khỏi biên giới đất nước : Trước ông, không ai được như ông và sau ông cũng không ai được bằng ông.
2) Ý NGHĨA CỦA HAI DỤ NGÔN NƯỚC TRỜI LÀ KHO BÁU VÀ VIÊN NGỌC QUÝ:
Đức Giê-su đến rao giảng Tin Mừng Nước Trời và mời gọi mọi người gia nhập để được ơn cứu độ. Người đòi người ta phải khôn ngoan chọn lựa Nước Trời qua hai dụ ngôn là Kho Báu và viên Ngọc Quý như sau :
- Một nông dân nghèo phải đi cày thuê để kiếm sống. Một hôm ông ta tình cờ phát hiện ra một cái chum trong có chứa nhiều vàng bạc quý báu, được ai đó đem chôn giấu trong ruộng mà anh đang cày thuê. Một nhà buôn nọ tình cờ gặp thấy một viên ngọc quý được bán với giá hời. Phản ứng của hai người giống nhau là khôn ngoan trở về nhà, âm thầm đem bán tất cả nhà cửa ruộng vườn và những gì đang có, lấy tiền mua lấy thửa ruộng có chôn kho báu, mua lấy viên ngọc mà chỉ ông ta mới biết giá trị lớn lao thực sự của nó.
- Kho báu và viên ngọc quý nói chung là những gì có giá trị trước mắt, vì chúng hứa hẹn sự giàu có mà ai cũng mong muốn. Chúng chính là động lực thôi thúc người ta sẵn sàng hy sinh tất cả để lấy làm của riêng mình. Nhưng Lời Chúa hôm nay dạy các tín hữu chúng ta: Kho báu và ngọc quý nói trên dù sao cũng chỉ lcó giá trị tương đối và không bền vững. Chúng chỉ mang lại cho người ta thứ hạnh phúc bọt bèo chóng qua không bền vững. Mới đây báo chí đăng tin về một vụ cướp bằng súng AK ngay trên đường phố. Hồi 19 giờ tối, một vụ cướp táo bạo đã xảy ra trên đường Huỳnh khương Ninh, Phường Đa Kao, Quận 1. Một ông chủ tiệm chở vàng bằng xe du lịch từ tiệm vàng về nhà, thì bất ngờ bị 2 tên cướp đi xe Su-zu-ki Sì-po áp sát. Chúng dùng súng AK hãm thanh bắn gục cô người làm khi cô vừa mở cửa nhà. Sau đó, trước khi tẩu thoát chúng tiếp tục bắn ông chủ mấy phát và giật phăng chiếc túi xách chứa vàng ông đang ôm, và để lại hiện trường một khẩu súng AK. Theo lời khai của nạn nhân thì trong túi vàng chứa 250 lượng vàng SJC, 20 ngàn đô la và khoảng 20 triệu đồng. Như vậy: giàu có của cải đã không mang lại hạnh phúc cho chủ của, mà có thể còn là nguyên nhân gây tai họa cho bản thân và những người thân nữa.
3) NGƯỜI TÍN HỮU CẦN SẴN SÀNG HY SINH CỦA CẢI ĐỜI NÀY ĐỔI LẤY NƯỚC TRỜI:
Nhiều người coi Nước Trời chỉ là một thứ kho báu thiêng liêng không thực tế, nên đã không muốn từ bỏ của cải mình đang có. Nhưng đối với các tín hữu chúng ta: Nước Trời thực sự là một kho báu. Chỉ khi nào xác tín như thế, chúng ta mới dám hy sinh từ bỏ của cải chỉ có giá trị tương đối, để đổi lấy kho báu trên trời có giá trị vĩnh hằng (x. Mt 6,10-20). Tin Mừng Mác-cô có thuật lại câu chuyện về một chàng thanh niên giàu có muốn nên trọn lành đến gặp Đức Giê-su để hỏi mình phải làm gì để được nên trọn lành. Anh cho biết đã tuân giữ các giới răn ngay từ khi còn nhỏ dại. Nhưng khi Đức Giê-su yêu cầu anh về nhà bán của cải phân phát cho người nghèo, đổi lấy kho báu thiêng liêng trên trời, rồi đến theo làm môn đệ của Người, thì anh sa sầm nét mặt và buồn rầu bỏ đi, vì anh không thể bỏ được những của cải vật chất đang chiếm hữu (x Mc 10,17-22).
Thánh Phao lô dạy: “Phàm là tay đua, thì phải kiêng kỵ đủ điều, song họ làm như vậy là để đoạt phần thưởng chóng hư. Trái lại, chúng ta nhằm phần thưởng không bao giờ hư nát” (1 Cr 9,25). Vàng bạc châu báu khi ta chết sẽ về tay kẻ khác. Huy chương vàng sau khi vận động viên chết đi sẽ chỉ còn là một vật lưu niệm. Trái lại, nếu người tín hữu biết từ bỏ của cải vật chất để mua lấy Nước Trời bằng các việc bác ái từ thiện, thì sau khi chết, họ sẽ chiếm hữu Nước trời là của cải quý giá và có giá trị muôn đời.
4) CHÚNG TA CẦN KHÔN NGOAN CHỌN LỰA THẾ NÀO TRONG CUỘC SỐNG ?
- Hôm nay Chúa mời gọi chúng ta phải khôn ngoan chọn lựa : Chọn lựa của cải trần gian mau qua hay chọn Nước Trời vĩnh cửu. Chọn với thái độ dứt khoát không nửa vời, vì “thà mất một mắt, một tay, một chân mà được vào Nước Trời, hơn là có đủ nguyên vẹn mà phải sa hỏa ngục”. Chọn với sự đánh đổi : Đổi những gì mình có để mua lấy Nước Trời ?
- Để có Nước Trời là hạnh phúc đời đời, các tín hữu chúng ta phải biết khôn ngoan cầu xin Chúa như vua Sa-lô-môn: Ông không cầu xin Chúa ban giầu có hay khả năng đánh bại quân thù, mà chỉ xin Chúa ban sự khôn ngoan để chọn làm theo ý Chúa, phân biệt thiện ác, làm theo lẽ phải.
- Tìm kiếm Nước Trời và từ bỏ mọi sự để đạt được Nước Trời cần phải có ơn Chúa trợ giúp. Thực vậy: Làm sao chúng ta dễ dàng bán hết những gì một đời vất mới có được ? Làm sao chúng ta có thể từ bỏ một mối tình vụng trộm đầy sức cuốn hút ? Làm sao từ bỏ được một thói quen mang lại sự thỏa mãn xác thịt ? Làm sao chúng ta có thể bỏ lỡ một cơ hội giúp kiếm được nhiều tiền… để chu toàn bổn phận đến nhà thờ tham dự thánh lễ Chúa Nhật ? Làm sao chúng ta có thể bố thí cho một bệnh nhân nghèo một ít tiền chữa bệnh, dù chúng ta có thể dễ dàng chi gấp nhiều lần cho một chai rượu ngoại để nhậu với bạn bè ? Làm sao chúng ta có thể xin lỗi người dưới khi mình sai ? Làm sao chúng ta có thể không đi làm thêm để học giáo lý ?... Để có thể chọn lựa lối hành xử đúng đắn, chúng ta cần năng nghe Lời Chúa dạy và suy niệm để tìm ra ý Chúa muốn và xin ơn Thánh Thần soi dẫn, giúp chúng ta vâng phục ý Chúa.
- Tóm lại, nếu vì hạnh phúc Nước Trời mà mình có thể bị nghèo đi, bị mất công ăn việc làm, hay có thể mất cả địa vị xã hội… thì chúng ta cũng vẫn phải đánh đổi. Vì dù sao tiền tài danh vọng cũng không dành riêng cho mình và cũng không mang lại cho chúng ta hạnh phúc thực sự. Chỉ có hạnh phúc Nước Trời mới có giá trị lâu dài và mang lại hạnh phúc thực sự cho chúng ta, như ông Gia-kêu sau khi gặp Chúa đã sẵn sàng chia phân nửa gia sản bố thí cho người nghèo, và sẵn sàng đền gấp bốn lần những thiệt hại đã gây ra cho người khác.
4. THẢO LUẬN:
Đức Giê-su đòi các môn đệ từ bỏ mọi sự mà đi theo làm Tông đồ của Người. Còn các tín hữu hôm nay cần từ bỏ những gì để trở thành tông đồ giáo dân phục vụ Nước Trời của Chúa ?
5. NGUYỆN CẦU:
- LẠY Chúa GIÊ-SU. Chúng con thường bị giàu sang, danh vọng, sắc dục cám dỗ lôi cuốn, và trói buộc. Chúng không cho chúng con nâng tâm hồn lên cao để gặp Thiên Chúa là nguồn chân thiện mỹ và đạt tới hạnh phúc đời đời.
- Lạy Chúa, Xin giải thoát chúng con khỏi những ham mê của cải vật chất trần gian, nhưng biết tìm kiếm kho báu thiêng liêng trên trời. Xin cho chúng con luôn có thái độ cởi mở thân thiện với tha nhân, luôn quên mình phục vụ vô vụ lợi. Nhờ đó, chúng con chắc chắn sẽ có được kho báu là Nước Trời đời sau.
X) HIỆP CÙNG MẸ MA-RI-A.- Đ) XIN CHÚA NHẬM LỜI CHÚNG CON.