ĐGH nói rằng hãy từ bỏ “ánh sáng giả tạo”dẫn đến con đường sai lầm.
(EWTN News/CNA) Trong Thánh Lễ Chúa Nhật 26 thánh Ba, ĐGH Phanxicô đã nói với khách hành hương rằng Mùa Chay là thời gian quan trọng để mở lòng đón nhận ánh sánh của Chúa Kitô và dứt bỏ “ ánh sáng giả tạo” làm chúng ta xa rời Thiên Chúa, dẫn chúng ta vào con đường tăm tối bắt nguồn từ tính ích kỷ của chính mình.
ĐGH xin mọi người hãy tự trả lời trong thinh lặng những câu hỏi mà ngài đặt ra hôm ấy như “Con có tin rằng Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa không? Có tin rằng Chúa có thể biến đổi con tim của con không? Có nghĩ rằng con có thể nhìn thấy thực tế như Chúa thấy, không phải như người khác không? Con có tin Chúa là ánh sáng và ngài ban cho chúng ta ánh sáng thật không?
Đi theo ánh sáng của Chúa Kitô nghĩa là biến đổi và việc biến đổi này có nghĩa là “từ bỏ ánh sáng giả tạo.”
ĐGH nói rằng một trong những ánh sáng giả là thành kiến kỳ quặc và lạnh lùng đối với người khác, bởi vì định kiến như thế bóp méo sự thật và tạo nên lòng hận thù đối với những ai mà chúng ta xét đoán không chút xót thương và lên án mà không hề xét xử.
Ngồi lê mách lẻo cũng là loại tật này, nói xấu người khác làm ta lạc xa ánh sáng và dẫn ta vào con đường tối tăm.
Một loại ánh sáng giả khác nữa là “quyến rũ và mơ hồ vì lợi ích cá nhân.”
Nếu chúng ta đánh giá một người dựa trên những tiêu chuẩn vì lợi ích của mình, vì niềm vui, vì uy tín thì chúng ta không sống ánh sáng thật trong các mối liên hệ và trong các tình huống. Nếu chúng ta bước xuống con đường này để tìm lợi ích cá nhân thì chúng ta sẽ chìm sâu vào trong bóng tối.
Trong buổi đọc kinh truyền tin tại Quảng Trường Thánh Phêrô vào hôm Chúa Nhật, ĐGH đã nhắc đến đoạn Phúa Âm của Thánh Gioan kể lại việc Chúa chữa lành cho một người mù từ thuở mới sinh. Sau khi được nhìn thấy, người này đã nhận ra Giêsu là Con Thiên Chúa và thờ lạy Ngài.
Với phép lạ này Chúa Giêsu đã tỏ mình là ánh sáng thế gian. Người mù là hình ảnh của chúng ta, bị mù bởi tội lỗi “cần ánh sáng mới, ánh sáng đức tin, ánh sáng thật mà Chúa Giêsu ban cho chúng ta. Chính việc “mở ra mầu nhiệm về Chúa Kitô” mà người mù được nhìn thấy.
ĐGH nhấn mạnh đến đoạn Chúa Giêsu hỏi người mù “Anh có tin vào Con Người không? và rằng “Anh đã thấy Người. Chính Người đang nói với anh đây.”
Thế là người mù liền sấp mình và thờ lạy Chúa Giêsu. Câu chuyện này là lời mời gọi phản ánh niềm tin của chúng ta vào Chúa Kitô và nhớ lại giây phút chúng ta được lãnh phép Rửa Tội.
Rửa tội là “bí tích đầu tiên của đức tin, dẫn chúng ta “đến với ánh sáng” qua việc tái sinh trong nước và trong Chúa Thánh Thần. Cũng thế, tin theo lời dạy của Chúa Giêsu, mắt người mù được mở ra sau khi đi rửa tại hồ Si-lô-ắc.
Nhu cầu chữa lành và tái sinh là một dấu hiệu của mọi thời đại một khi chúng ta không nhận ra rằng “Chúa Giêsu là ánh sáng thế gian” khi chúng ta lạc lối trong tối tăm chúng ta sẽ tìm kiếm và bước theo nguồn sáng dù rất nhỏ.
Vấn đề ở đây là người mù không có tên, điều ấy giúp chúng ta sẽ tìm thấy chính mình, khuôn mặt mình và tên của mình trong lịch sự của thời đại ấy.
Chúng ta cũng được chiếu sáng bởi Chúa Kitô qua phép Rửa Tội, giống như người mù, chúng ta được kêu gọi để sống như “con cái của ánh sáng.”
Nhưng để làm được như thế đòi hỏi một sư thay đổi căn bản về tinh thần, về khả năng xét đoán tha nhân và về nhiều thứ theo một tiêu chuẩn giá trị mới đến từ Thiên Chúa. Chính Phép Rửa Tội đòi hỏi một “sự chọn lựa vững chắc và quyết tâm” loại bỏ ánh sáng giả và sống như con cái ánh sáng thật của Chúa Kitô.
Kết thúc buổi cầu nguyện ĐGH đã cầu xin cùng Mẹ Maria, người đã đón nhận Chúa Giêsu là “ ánh sáng thế gian”. Xin Mẹ cầu bầu cho chúng ta để được ơn đón nhận “ánh sáng đức tin” vào trong đời sống, nhất là trong Mùa Chay này.
“Xin cho ánh sáng mới này biến đổi chúng con trong thái độ và hành động, để chúng con, dù trong cảnh khốn nghèo, cũng có thể trở thành những tia sáng của Chúa Kitô”.
Giuse Thẩm Nguyễn
(EWTN News/CNA) Trong Thánh Lễ Chúa Nhật 26 thánh Ba, ĐGH Phanxicô đã nói với khách hành hương rằng Mùa Chay là thời gian quan trọng để mở lòng đón nhận ánh sánh của Chúa Kitô và dứt bỏ “ ánh sáng giả tạo” làm chúng ta xa rời Thiên Chúa, dẫn chúng ta vào con đường tăm tối bắt nguồn từ tính ích kỷ của chính mình.
ĐGH xin mọi người hãy tự trả lời trong thinh lặng những câu hỏi mà ngài đặt ra hôm ấy như “Con có tin rằng Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa không? Có tin rằng Chúa có thể biến đổi con tim của con không? Có nghĩ rằng con có thể nhìn thấy thực tế như Chúa thấy, không phải như người khác không? Con có tin Chúa là ánh sáng và ngài ban cho chúng ta ánh sáng thật không?
Đi theo ánh sáng của Chúa Kitô nghĩa là biến đổi và việc biến đổi này có nghĩa là “từ bỏ ánh sáng giả tạo.”
ĐGH nói rằng một trong những ánh sáng giả là thành kiến kỳ quặc và lạnh lùng đối với người khác, bởi vì định kiến như thế bóp méo sự thật và tạo nên lòng hận thù đối với những ai mà chúng ta xét đoán không chút xót thương và lên án mà không hề xét xử.
Ngồi lê mách lẻo cũng là loại tật này, nói xấu người khác làm ta lạc xa ánh sáng và dẫn ta vào con đường tối tăm.
Một loại ánh sáng giả khác nữa là “quyến rũ và mơ hồ vì lợi ích cá nhân.”
Nếu chúng ta đánh giá một người dựa trên những tiêu chuẩn vì lợi ích của mình, vì niềm vui, vì uy tín thì chúng ta không sống ánh sáng thật trong các mối liên hệ và trong các tình huống. Nếu chúng ta bước xuống con đường này để tìm lợi ích cá nhân thì chúng ta sẽ chìm sâu vào trong bóng tối.
Trong buổi đọc kinh truyền tin tại Quảng Trường Thánh Phêrô vào hôm Chúa Nhật, ĐGH đã nhắc đến đoạn Phúa Âm của Thánh Gioan kể lại việc Chúa chữa lành cho một người mù từ thuở mới sinh. Sau khi được nhìn thấy, người này đã nhận ra Giêsu là Con Thiên Chúa và thờ lạy Ngài.
Với phép lạ này Chúa Giêsu đã tỏ mình là ánh sáng thế gian. Người mù là hình ảnh của chúng ta, bị mù bởi tội lỗi “cần ánh sáng mới, ánh sáng đức tin, ánh sáng thật mà Chúa Giêsu ban cho chúng ta. Chính việc “mở ra mầu nhiệm về Chúa Kitô” mà người mù được nhìn thấy.
ĐGH nhấn mạnh đến đoạn Chúa Giêsu hỏi người mù “Anh có tin vào Con Người không? và rằng “Anh đã thấy Người. Chính Người đang nói với anh đây.”
Thế là người mù liền sấp mình và thờ lạy Chúa Giêsu. Câu chuyện này là lời mời gọi phản ánh niềm tin của chúng ta vào Chúa Kitô và nhớ lại giây phút chúng ta được lãnh phép Rửa Tội.
Rửa tội là “bí tích đầu tiên của đức tin, dẫn chúng ta “đến với ánh sáng” qua việc tái sinh trong nước và trong Chúa Thánh Thần. Cũng thế, tin theo lời dạy của Chúa Giêsu, mắt người mù được mở ra sau khi đi rửa tại hồ Si-lô-ắc.
Nhu cầu chữa lành và tái sinh là một dấu hiệu của mọi thời đại một khi chúng ta không nhận ra rằng “Chúa Giêsu là ánh sáng thế gian” khi chúng ta lạc lối trong tối tăm chúng ta sẽ tìm kiếm và bước theo nguồn sáng dù rất nhỏ.
Vấn đề ở đây là người mù không có tên, điều ấy giúp chúng ta sẽ tìm thấy chính mình, khuôn mặt mình và tên của mình trong lịch sự của thời đại ấy.
Chúng ta cũng được chiếu sáng bởi Chúa Kitô qua phép Rửa Tội, giống như người mù, chúng ta được kêu gọi để sống như “con cái của ánh sáng.”
Nhưng để làm được như thế đòi hỏi một sư thay đổi căn bản về tinh thần, về khả năng xét đoán tha nhân và về nhiều thứ theo một tiêu chuẩn giá trị mới đến từ Thiên Chúa. Chính Phép Rửa Tội đòi hỏi một “sự chọn lựa vững chắc và quyết tâm” loại bỏ ánh sáng giả và sống như con cái ánh sáng thật của Chúa Kitô.
Kết thúc buổi cầu nguyện ĐGH đã cầu xin cùng Mẹ Maria, người đã đón nhận Chúa Giêsu là “ ánh sáng thế gian”. Xin Mẹ cầu bầu cho chúng ta để được ơn đón nhận “ánh sáng đức tin” vào trong đời sống, nhất là trong Mùa Chay này.
“Xin cho ánh sáng mới này biến đổi chúng con trong thái độ và hành động, để chúng con, dù trong cảnh khốn nghèo, cũng có thể trở thành những tia sáng của Chúa Kitô”.
Giuse Thẩm Nguyễn