Chúa nhật 8 Thường niên A
Is 49,14-15; 1Cr 4,1-5; Mt 6,24-34

Tín thác vào sự yêu thương quan phòng của Thiên Chúa

I. HỌC LỜI CHÚA:

1. TIN MỪNG: Mt 6,24-34

24 "Không ai có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền Của được. 25 "Vì vậy Thầy bảo cho anh em biết: đừng lo cho mạng sống: lấy gì mà ăn; cũng đừng lo cho thân thể: lấy gì mà mặc. Mạng sống chẳng trọng hơn của ăn, và thân thể chẳng trọng hơn áo mặc sao? 26 Hãy xem chim trời: chúng không gieo, không gặt, không thu tích vào kho; thế mà Cha anh em trên trời vẫn nuôi chúng. Anh em lại chẳng quý giá hơn chúng sao? 27 Hỏi có ai trong anh em, nhờ lo lắng, mà kéo dài đời mình thêm được dù chỉ một gang tay? 28 Còn về áo mặc cũng thế, lo lắng làm gì? Hãy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng mọc lên thế nào mà rút ra bài học: chúng không làm lụng, không kéo sợi; 29 thế mà, Thầy bảo cho anh em biết: ngay cả vua Sa-lô-môn, dù vinh hoa tột bậc, cũng không mặc đẹp bằng một bông hoa ấy. 30 Vậy nếu hoa cỏ ngoài đồng, nay còn, mai đã quẳng vào lò, mà Thiên Chúa còn mặc đẹp cho như thế, thì huống hồ là anh em, ôi những kẻ kém tin! 31 Vì thế, anh em đừng lo lắng tự hỏi: ta sẽ ăn gì, uống gì, hay mặc gì đây? 32 Tất cả những thứ đó, dân ngoại vẫn tìm kiếm. Cha anh em trên trời thừa biết anh em cần tất cả những thứ đó. 33 Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người, còn tất cả những thứ kia, Người sẽ thêm cho. 34 Vậy, anh em đừng lo lắng về ngày mai: ngày mai, cứ để ngày mai lo. Ngày nào có cái khổ của ngày ấy.

2. Ý CHÍNH:
Tin Mừng hôm nay tiếp nối với bài giảng trên núi. Đức Giêsu dạy môn đệ đừng quá lo lắng kiếm tiền của và cơm ăn áo mặc, nhưng hãy tin tưởng vào tình thương quan phòng của Thiên Chúa.

3. CHÚ THÍCH:
- C 24-25: + "Không ai có thể làm tôi hai chủ… : Đức Giêsu đưa ra một nguyên tắc chung là không thể làm tôi cho hai ông chủ cùng một lúc được, mà phải lựa chọn một trong hai: hoặc phục vụ chủ này hoặc phục vụ chủ kia. + Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền của được: “Làm tôi” ở đây mang nghĩa giống như một người nô lệ hoàn toàn tuỳ thuộc vào ông chủ, bị mất quyền tự định đoạt theo ý của mình. “Tiền của” theo tiếng Aram là Mammôn, nghĩa là Thần Tài: Tiền được nhân cách hoá trở thành một vị thần có sức mạnh và quyền uy chinh phục thế giới. + đừng lo cho mạng sống: lấy gì mà ăn; cũng đừng lo cho thân thể: lấy gì mà mặc: Không những Đức Giê-su cấm làm tôi cho tiền của, mà Người còn khuyên môn đệ đừng lo lắng những điều xem ra rất thiết thực như cơm ăn áo mặc nữa. Vì khi làm tôi tiền của, người ta sẽ dần dần xa lìa Thiên Chúa, và nếu quá lo lắng về các điều thế tục người ta sẽ không còn tin vào tình thương quan phòng của Thiên Chúa. Động từ lo lắng ở đoạn này được dùng đến 6 lần nhằm nói lên sự cấp bách phải tránh lo âu thái quá, vì tin Chúa Cha “biết rõ” những gì chúng ta cần, ngay cả trước khi chúng ta xin (x. Mt 6,8 và 6,32). Tuy nhiên, Đức Giê-su không dạy môn đệ lười biếng thụ động, mà Người chỉ muốn chúng ta hãy yên tâm làm việc để có lương thực hằng ngày (x. Mt 6,11), với tâm tình luôn tin cậy phó thác vào tình thương quan phòng của Thiên Chúa (x. Mt 7,7-11). + Mạng sống chẳng trọng hơn của ăn, và thân thể chẳng trọng hơn áo mặc sao? : Nếu Thiên Chúa đã ban cho chúng ta sự sống và thân xác, thì Người cũng sẽ bảo đảm có mọi thứ cần để duy trì mạng sống thân xác ấy, nên chúng ta đừng quá lo lắng.
- C 26-27: + Hãy xem chim trời, chúng không gieo, không gặt, không thu tích vào kho; thế mà Cha anh em trên trời vẫn nuôi chúng: Đức Giê-su nêu ra hình ảnh minh chứng về tình thương của Thiên Chúa dành cho lũ chim trời: dù chúng không thể gieo vãi gặt hái được như loài người, mà Ngài vẫn cho chúng có đủ đồ ăn. + Anh em lại chẳng quý giá hơn chúng sao? : Chim trời là thứ chẳng đáng bao nhiêu mà còn được Thiên Chúa săn sóc như vậy, phương chi chúng ta là các dưỡng tử của Ngài. Nên chúng ta đừng quá lo lắng để chỉ biết tìm kiếm cơm ăn áo mặc. + Hỏi có ai trong anh em, nhờ lo lắng, mà kéo dài đời mình thêm được dù chỉ một gang tay? : Con người dù có lo lắng bao nhiêu cũng vô ích, như thánh Phao-lô đã khẳng định: “Phao-lô trồng, A-pô-lô tưới, còn Thiên Chúa cho mọc lên” (1 Cr 3,6) và người xưa cũng có câu “mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên”.
- C 28-30: + Hãy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng… chúng không làm lụng, không kéo sợi, thế mà, ngay cả vua Sa-lô-môn, dù vinh hoa tột bậc, cũng không mặc đẹp bằng một bông hoa ấy: Về áo mặc, Đức Giê-su lấy vẻ đẹp của hoa huệ ngoài đồng nay còn mai mất, nhưng vẫn được Thiên Chúa ban cho có áo mặc đẹp hơn y phục của vua Salomon vinh quang tột bậc, phương chi loài người chúng ta là con cái của Thiên Chúa, lại không được Ngài quan phòng săn sóc hay sao?
- C 31-32: + Vì thế, anh em đừng lo lắng tự hỏi: ta sẽ ăn gì, uống gì, hay mặc gì đây? Cha anh em trên trời thừa biết anh em cần tất cả những thứ đó: Đức Giê-su dạy chúng ta quan sát vũ trụ vạn vật, để giúp gia tăng lòng tin cậy phó thác vào tình thương quan phòng của Thiên Chúa, và đừng áy náy lo lắng về cơm ăn áo mặc giống như dân ngoại. + Tất cả những thứ đó, dân ngoại vẫn tìm kiếm. Cha anh em trên trời thừa biết anh em cần tất cả những thứ đó: Tìm kiếm đồng nghĩa với ham thích và lo âu. Khi coi của cải vật chất trần gian là những đối tượng phải tìm với sự lo lắng, dân ngoại đã tỏ ra không tin cậy vào Đấng Tạo Hoá. Vì vậy ai chỉ lo đi tìm kiếm cơm ăn áo mặc thì đức tin của họ cũng chẳng hơn gì dân ngoại và không xứng đáng là con cái Thiên Chúa.
- C 33-34: + Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người …: Thiên Chúa lo lắng ban cho con người mọi điều họ cần, nhưng Ngài cũng muốn con người chia sẻ sự bận tâm của Ngài về Nước Thiên Chúa như lời Đức Giê-su dạy chúng ta cầu nguyện trong kinh Lạy Cha: “Chúng con nguyện danh Cha cả sáng, Nước Cha trị đến”. Đức công chính là cách ăn nết ở phù hợp với thánh ý của Thiên Chúa là điều cần phải làm. Còn tất cả những thứ khác như cơm ăn áo mặc thì Chúa sẽ ban cho. + Vậy, anh em đừng lo lắng về ngày mai: Ở đây Đức Giê-su khuyên chúng ta hãy tin vào quyền năng và tình thương của Ngài là Cha chúng ta. Nghĩa là hiện tại mỗi người hãy chu toàn bổn phận của mình. Còn tương lai thì hãy tin cậy phó thác trong tay Chúa quan phòng. + ngày mai, cứ để ngày mai lo. Ngày nào có cái khổ của ngày ấy: Mỗi ngày đều có các việc cần làm, đừng dồn việc ngày mai để làm ngay hôm nay. Cần ý thức rằng: cuộc đời của chúng ta không phải lúc nào cũng yên bình, mà sẽ có lúc gặp nhiều gian nan, nên hãy an tâm lo cho hôm nay và đừng quá lo về ngày mai.

4. CÂU HỎI: 1) Đức Giê-su đòi môn đệ phải lựa chọn để làm tôi phục vụ một trong hai ông chủ là những ai? 2) Làm tôi nghĩa là gì? 3) Ngoài việc cấm làm tôi tiền của, tại sao Đức Giê-su khuyên môn đệ đừng lo lắng tìm kiếm cơm ăn áo mặc là những nhu cầu thiết thực của cuộc sống? Phải chăng Người đề cao thái độ lười biếng lao động và ỷ lại vào tình thương quan phòng của Thiên Chúa? 4) Đức Giê-su muốn dạy chúng ta điều gì qua hình ảnh chim trời ít có giá trị mà vẫn được Thiên Chúa chăm sóc nuôi dưỡng? 5) Tại sao dân ngoại lại ưu tiên tìm kiếm cơm ăn áo mặc hằng ngày, và người tín hữu chỉ lo tìm kiếm các điều như vậy được đánh giá thế nào? 6) Đức Giê-su muốn chúng ta ưu tiên tìm kiếm điều gì?

7) Câu “Ngày mai, cứ để ngày mai lo” nghĩa là gì?

II. SỐNG LỜI CHÚA

1. LỜI CHÚA: Chúa phán: “Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người, còn tất cả những thứ kia, Người sẽ thêm cho” (Mt 6,33).

2. CÂU CHUYỆN:

1) CHẾT VÌ QUÁ HAM MÊ CỦA CẢI:
Một hôm vào lúc rạng đông, viên lãnh chúa đã gặp người nông dân tá điền của mình và nói rằng: ”Ta thấy anh là người rất chăm chỉ làm việc cho ta trong nhiều năm qua, nên ta sẽ thưởng công cho anh. Vậy từ bây giờ cho đến khi mặt trời lặn, anh có sức lực đến đâu thì hãy sử dụng, vì tất cả những ruộng vườn, ao hồ anh chạy vòng quanh được, đều sẽ thuộc quyền sở hữu của anh”.
Người nông dân rất vui khi nghe lời chủ hứa và lập tức thi hành. Anh chạy theo con đường bên trái. Sau sáu giờ đồng hồ đến lúc mặt trời đúng ngọ, anh nông dân đã chạy qua một cánh đồng rộng bao la cò bay thẳng cánh. Khi anh định vòng lại, thì một hồ cá mênh mông lại xuất hiện trước mặt. Anh lại quyết định chạy vòng qua hồ để chiếm thêm hồ cá tuyệt đẹp này trước khi quay vòng lại, không thiết gì đến việc phải nghỉ ngơi ăn uống để lấy lại sức. Đến lúc mặt trời lặn, anh cũng đã chạy về tới điểm xuất phát ban sáng. Nhưng anh nông dân đã ngã vật xuống đất bất tỉnh và được vợ con tận tình chăm sóc… nhưng vô ích, vì anh đã thở hơi cuối cùng sau một ngày dài chạy quá sức. Sau đó người ta đã đào một lỗ chôn anh trong lòng đất diện tích không quá hai thước vuông. Đó là phần thưởng dành cho một con người bị lòng tham vô đáy sai khiến, đã phải trả giá quá đắt là bị chết trước khi thụ hưởng được thành quả mới đạt được.

2) MỌI NGƯỜI ĐỀU GIÀU CÓ TRONG TÌNH THƯƠNG CỦA Thiên Chúa:
Có một thanh niên kia gặp ai cũng than vãn về số mệnh đen đủi của mình. Anh nghĩ rằng: dù có cố gắng đến đâu thì anh cũng không thay đổi số phận nghèo khó để trở thành người giàu có được. Ngày nọ, anh tìm đến một vị ẩn sĩ trên núi và nêu mắc mắc: “Tại sao con luôn chăm chỉ làm việc mà nghèo vẫn hoàn nghèo?” Bấy giờ vị ẩn sĩ đã nói với anh như sau:
- Nghèo ư? Thầy thấy anh đang rất giàu có mà anh không biết đấy thôi. Này nhé: Giả như có người nào đó trả cho cháu 3 đồng tiền vàng để chặt đứt đi một ngón tay cái của anh thì anh có đồng ý không?
- Thưa thầy, dĩ nhiên là con không đồng ý ạ.
- Thế nếu họ ra giá 300 đồng tiền vàng để đổi lấy cánh tay của anh thì anh có bằng lòng không?
- Thưa cũng không ạ.
- Vậy họ trả 3000 đồng tiền vàng để đổi lấy đôi mắt thì sao?
- Thưa cũng không đồng ý ạ.
- Vậy nếu họ đồng ý trao cho anh ngôi biệt thự nguy nga trị giá hàng trăm ngàn đồng tiền vàng để đổi lại anh trở thành một lão già cô độc mù điếc và lú lẫn… thì anh có đồng ý không?
- Thưa dĩ nhiên là con cũng không chấp nhận. Thưa thầy, bây giờ con đã hiểu: Hiện giờ con đang là một người rất giàu có với cơ thể lành lặn, sức khỏe đầy đủ. Từ nay con sẽ không “đứng núi này trông núi kia cao”, nhưng sẽ vui vẻ bằng lòng với những gì mình đang có.

3) TÌNH THƯƠNG CỦA BÀ MẸ PHẢN ẢNH TÌNH THƯƠNG BAO LA CỦA Thiên Chúa:
Một phụ nữ nghèo sống trong một giáo xứ tại thành phố Dublin của nước Ai-xơ-len có một đứa con trai đã gây ra nhiều đau khổ cho bà. Hắn ta lười biếng không chịu làm việc, tối ngày chỉ la cà với chúng bạn trong các quán nhậu và sau đó rủ nhau đi phá làng phá xóm. Khi hết tiền xài, hắn còn về nhà ăn trộm những đồ vật có giá trị mang đi bán. Nhiều lần, bà mẹ đã khuyên con thay đổi, nhưng hắn đều bỏ ngoài tai. Một hôm tham gia vào một vụ trộm nhà băng, hắn đã bị cảnh sát bắt và bị kết án 20 năm tù. Tuy vậy, nhưng bà mẹ của hắn đã không bỏ mặc đứa con hư hỏng. Tháng nào bà cũng ngỏ lời xin những nhà hảo tâm cho thuốc lá và đồ ăn để vào nhà tù thăm nuôi con. Thấy hoàn cảnh của bà già tội nghiệp, có người đã khuyên bà rằng:
- Thằng con trai của bà hư hỏng nhiều lần đã gây cho bà đau khổ. Chắc chắn nó sẽ tính nào tật đó chứ không bao giờ chịu thay đổi đâu. Sao bà không bỏ phứt cái thằng con ngỗ nghịch bất hiếu đó đi để khỏi phải hàng tháng vất vả đi thăm nuôi nó?
Nhưng người kia thật bất ngờ khi nghe bà mẹ trả lời như sau:
- Cám ơn bà đã có lời khuyên. Nhưng làm sao tôi có thể quên được nó đây? Tuy tôi không đồng ý với các việc làm sai trái của nó. Nhưng dù sao thì nó vẫn là đứa con mà tôi đã vất vả cưu mang và đứt ruột đẻ ra. Tuy bây giờ nó đang phải ở tù vì tội đã phạm, nhưng xét cho cùng thì là mẹ nó, tôi cũng mang một phần trách nhiệm về hành vi phạm tội của nó.

4) DÙ TRONG HOÀN CẢNH NÀO, BỐ VẪN LUÔN CÓ MẶT ĐỂ BẢO VỆ CON !:
Năm 1989, 1 trận động đất 8,2 độ Richter gần như san bằng ARMENIA, làm hơn 30.000 người chết trong vòng 4 phút. Trong cơn hỗn loạn, một người đàn ông dặn vợ mình hãy ở nhà cho an toàn, còn ông thì vội chạy đến nhà trường, nơi con trai ông đang học.
Ở đó, ông nhìn thấy 1 đống lớn đổ nát - ngôi trường đã bị sập hoàn toàn. Ngay lúc đó, người đàn ông nhớ đến lời hứa mà ông luôn nói với con trai mình: "Dù trong tình huống nào, bố sẽ luôn có mặt để bảo vệ con!". Giờ đây ông đã bật khóc khi nhìn thấy đống gạch vụn to lớn đã từng là trường học trước đó. Rồi ông cố định hướng xem lớp của con mình nằm ở vị trí nào. Nó nằm ở góc bên phải phía sau trường học! Ông lao đến và bắt đầu dùng tay không để bới đống gạch đá. Nhiều phụ huynh thấy người đàn ông làm như vậy đã vừa khóc vừa kéo ông ra và nói với ông: "Quá muộn rồi ! Anh sẽ không làm gì được đâu ! Hãy đi về nhà đi !". Hoặc "Chúng ta phải chờ đội cứu hộ đến thôi"... Để đáp lại, người đàn ông chỉ nói một câu: "Hãy giúp tôi một tay !". Và ông tiếp tục bới đống gạch, quẳng từng viên gạch và từng mảnh tường ra bên ngoài.
Khi đội cứu hộ đến cũng cố lôi ông ra khỏi đống gạch đổ nát.
- Chúng tôi sẽ lo việc này, ông hãy về nhà đi!
Nhưng người cha vẫn ném từng viên gạch ra và chỉ đáp: “Hãy giúp tôi một tay đi !”
Cảnh sát cũng có mặt và khuyên can người đàn ông: “Anh đang trong trạng thái không ổn định, có thể gây nguy hiểm cho mình và cho người khác, đề nghị anh hãy về nhà !”
Nhưng họ cũng chỉ nghe được một câu: :Vui lòng giúp tôi một tay đi !”
Một người rồi nhiều người đã vào "giúp một tay". Họ đào bới đống gạch đổ nát suốt 8 tiếng... 12 tiếng... 24 tiếng... 36 tiếng... Và đến tiếng thứ 38, khi kéo 1 tảng bê-tông lớn ra, dường như họ bắt đầu nghe thấy có tiếng trẻ con nói.
- Armand? - Người đàn ông gọi to, giọng nghẹn lại. Ông nghe thấy có tiếng trả lời:
- Bố phải không? Con ở đây này! Con đang bảo các bạn đừng lo, vì bố sẽ đến cứu con, và cứu tất cả các bạn nữa! Bố đã hứa sẽ luôn bảo vệ con mà...
14 học sinh trong số 38 em ở lớp của Armand đã được cứu sống hôm đó. Vì khi ngôi trường bị sập xuống, một tảng bê-tông to đã chèn vào tạo thành cái "hang" nhỏ nơi các em bị kẹt lại. Armand đã bảo với các bạn đừng khóc, bởi vì "bố tớ sẽ đến cứu chúng ta !". Các em nhỏ hoảng sợ, đói khát, nhưng cuối cùng đã được cứu sống, bởi vì đã có lời hứa chắc của một người cha. Thiên Chúa chính là cha không bao giờ bỏ rơi chúng ta nếu chúng ta tín thác cậy trông Ngài.

3. SUY NIỆM:

1) VỀ GIÁ TRỊ CỦA TIỀN BẠC NÓI CHUNG: Đồng tiền hai mặt:
a- Đồng tiền (hay MAM-MON nghĩa là Thần Tài) có sức mạnh vạn năng như người ta thường nói: “Mạnh về gạo, bạo về tiền”! “Lắm tiền, nhiều gạo là tiên trên đời”; “Có tiền mua tiên cũng được”… Về phạm vi đức tin, đồng tiền cũng là hồng ân của Thiên Chúa ban để phục vụ hạnh phúc cho con người. Tiền của chỉ trở thành xấu khi ta lụy phục nó như câu người đời thường nói: “Đồng tiền là một người đầy tớ tốt, nhưng lại là một ông chủ xấu!”. Vì khi tiền trở thành ông chủ, nó sẽ biến ta trở thành tên đầy tớ tham lam độc ác, sẵn sàng làm bất cứ điều gì miễn là có lợi cho mình, dù có hại cho tha nhân.
b- Tuy nhiên, giá trị của đồng tiền cũng chỉ tương đối mà thôi, như có người đã nhận xét:
Đồng tiền có thể:
Mua được cao lương mỹ vị, nhưng không mua được sự ngon miệng.
Mua được thuốc thang đắt giá, nhưng không mua được sức khỏe.
Mua được chăn êm nệm ấm, nhưng không mua được giấc ngủ ngon lành.
Mua được nhà cao cửa rộng, nhưng không mua được mái ấm gia đình.
Mua được trò chơi giải trí, nhưng không mua được sự bình an thanh thản của tâm hồn.
Mua được sách vở tài liệu, nhưng không mua được sự thông minh, kiến thức.
Mua được bạn bè, nhưng không mua được tình nghĩa.
Mua được trái tim, nhưng không mua được tình yêu.
Mua được thân xác, nhưng không mua được tâm hồn.
Mua được đời này, nhưng không mua được đời sau.
Mua được con người, nhưng không mua được Thiên Chúa
Mua được visa để đi khắp nơi, nhưng không mua được hộ chiếu để vào Nước Trời…

2) THÁI ĐỘ ĐỐI VỚI TIỀN BẠC:
- Đức Giê-su với tiền bạc: Trong Tin Mừng, Đức Giêsu xem ra đối lập với đồng tiền khi tuyên bố: "Không ai có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền Của được” (Mt 6,24) ? “Người giàu có khó vào Nước Trời. Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa” (Mt 19,23-24). Thực ra Đức Giê-su không chống lại tiền bạc, mà Người chỉ muốn dạy các môn đệ phải có tâm hồn nghèo khó (Mt 5,3) nghĩa là tránh thói tham lam tiền bạc, vì như thánh Phao-lô đã dạy: ”Lòng tham tiền của là cội rễ của mọi điều gian ác” (1 Tm 6,10). Thực vậy, chính lòng tham tiền đã biến Giu-đa từ một tông đồ trở thành kẻ phản bội, sẵn sàng bán nộp Thầy với giá 30 đồng bạc (x. Mt 26,14-16). Và kẻ có lòng tham lam tiền bạc thật khó vào Nước Thiên Chúa: “Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu (tham tiền) vào Nước Thiên Chúa” (Mc 10,26).
- Theo Đức Giê-su: kẻ tham lam và quá tin vào sức mạnh của đồng tiền chính là người khờ dại như dụ ngôn một người phú hộ sau khi đã thu gom của cải hoa lợi vào đầy kho lẫm, đã có cảm giác yên tâm và tự nhủ mình rằng: “Hỡi linh hồn, bây giờ ngươi đã có nhiều của cải dùng trong nhiều năm. Ngươi hãy bắt đầu ăn uống vui chơi thỏa thích đi”. Nhưng hắn không ngờ giờ chết đang đến rất gần như lời Chúa phán: “'Hỡi kẻ ngu dại, đêm nay người ta sẽ đòi linh hồn ngươi, thế thì những của ngươi tích trữ sẽ để lại cho ai?” (Lc 12,20). Vậy Chúa muốn chúng ta phải có thái độ thế nào đối với tiền bạc?

3) THÁI ĐỘ CỦA CÁC TÍN HỮU ĐỐI VỚI TIỀN BẠC:
- Phải biết tiên liệu nhưng đừng quá lo lắng:
Lo lắng là thái độ quá lo cho tương lai vì thiếu lòng tin cậy vào tình thương quan phòng của Thiên Chúa. Còn tiên liệu là thái độ khôn ngoan: Phải lo chu toàn các việc bổn phận hôm nay nhưng cũng biết chuẩn bị đối phó với các sự cố có thể xảy ra. Thay vì ngồi không, ỷ lại vào tình thương quan phòng của Thiên Chúa, và hy vọng Chúa sẽ ra tay giúp thỏa mãn các nhu cầu của mình. Tránh “ỷ lại” vì dễ trở thành “bất tín” nếu không được như ý.
- Tín thác vào Chúa “quan phòng”:
Quan phòng khác với số mệnh vì số mệnh mang tính tất định: Tin vào số mệnh là tin rằng mỗi người đều được định sẵn một số phận tốt hay xấu, sướng hay khổ, thành hay bại… mà dù có cố gắng đến đâu cũng không thay đổi được số mệnh ấy.
Còn “quan phòng” không mang tính tất định: Tin vào Thiên Chúa quan phòng là tin Chúa nhìn thấy trước. Loài người chúng ta sống trong thời gian nên có quá khứ, hiện tại và tương lai. Còn Thiên Chúa dựng nên vũ trụ thời gian nên không lệ thuộc vào không gian thời gian. Ngài nhìn thấy một lúc cả quá khứ, hiện tại và tương lai của nhân loại cũng như của mỗi chúng ta. Nếu chúng ta muốn thành công, giàu có, hạnh phúc sau này, thì ngay bây giờ, chúng ta phải tuân theo quy luật của Thiên Chúa đã an bài, là học tập nghiêm túc và chăm chỉ làm việc hiệu quả.
Thiên Chúa không ấn định sẵn một tương lai cho chúng ta, nhưng thành quả có được tùy thuộc ý chí tự do của chúng ta. Chúa luôn ban ơn soi dẫn và dạy chúng ta bằng Lời Chúa trong Sách Thánh, qua giáo huấn của Hội Thánh, của các bậc bề trên và kết quả thành bại của công việc, để chúng ta rút kinh nghiệm, tránh những sai sót và đạt được các thành quả trong tương lai.

4) HÃY TÍN THÁC VÀO TÌNH THƯƠNG QUAN PHÒNG CỦA Thiên Chúa:
- Cộng tác với Thiên Chúa: Đức tin chân chính đòi chúng ta phải cộng tác với Thiên Chúa, bằng việc góp phần làm cho môi trường sống ngày một an toàn sạch đẹp hơn, công bình nhân ái hơn, hầu trở thành «Trời Mới Đất Mới» vào ngày tận thế (x. Mt 25,31-46), như Thiên Chúa đã lệnh cho nguyên tổ khi xưa: ”Hãy thống trị đất và bắt nó phải phục tùng” (St 1,28).
- Noi gương Đức Giê-su: Người đã làm nghề thợ mộc tại Na-da-ret. Về sau, tông đồ Phao-lô cũng dạy: “Ai không làm việc thì cũng đừng ăn” (x. 2 Tx 3,10). Đức Giê-su đã kết án những kẻ lười biếng ỷ lại không chịu làm lợi thêm các nén bạc được trao. Họ sẽ bị lấy lại cả nén bạc đang có (x. Mt 25,14-30), và số phận của họ sẽ như sau: “Còn tên đầy tớ vô dụng kia, hãy quăng nó ra chỗ tối tăm bên ngoài. Ở đó, sẽ phải khóc lóc nghiến răng" (Mt 25,30)”.
- “Hãy thắp lên một ngọn đèn, còn hơn là ngồi nguyền rủa bóng tối”: Trước khi làm việc, chúng ta hãy xin Thiên Chúa soi sáng để biết mình phải làm gì và quyết tâm làm mọi việc với ý hướng làm vinh danh cho Thiên Chúa và góp phần cứu rỗi tha nhân. Với sự tín thác: “Vì không có việc gì mà Chúa không làm được” (Lc 1,37).
- Khi gặp phải thất bại hãy nhớ rằng: Thiên Chúa toàn năng có thể “rút từ sự dữ ra sự lành”, nên hãy luôn tín thác vào tình thương của Thiên Chúa, và tin rằng tất cả những điều Chúa để xảy ra đều hữu ích cho phần rỗi đời của chúng ta, như lời Chúa Giê-su: “Nếu anh em là những kẻ xấu, mà còn biết cho con cái mình những của tốt lành, phương chi Cha trên trời. Người sẽ ban Thánh Thần cho những kẻ xin Người” (Lc 11,13).
- “Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa: Bổn phận của chúng ta hôm nay là phải ưu tiên chu toàn các việc bổn phận đối với Chúa và tha nhân, còn việc lao động, làm ăn buôn bán thì cứ cố gắng hết sức rồi phó thác trong tình thương quan phòng của Thiên Chúa.

4. THẢO LUẬN:
1) Chúng ta có được ỷ lại vào tình thương quan phòng của Thiên Chúa, rồi chỉ biết khoanh tay lười biếng và đòi Chúa thỏa mãn các nhu cầu về ăn mặc của mình không? Tại sao?
2) Trong những ngày này bạn sẽ làm gì cụ thể để biểu lộ đức tin vào tình thương quan phòng của Thiên Chúa?

5. LỜI CẦU:
Lạy Thiên Chúa Cha giàu lòng từ bi thương xót. Xin giúp chúng con luôn ý thức về giá trị của đồng tiền, để biết cách sử dụng nó theo lời Chúa dạy. Xin cho chúng con biết coi đồng tiền như đầy tớ để sử dụng tiền bạc Chúa ban mà làm sáng danh Chúa và quảng đại chia sẻ cho người nghèo khó bệnh tật... Xin cho chúng con luôn tín thác vào tình thương quan phòng của Thiên Chúa, để chăm chỉ chu toàn bổn phận đối với gia đình, Giáo xứ và xã hội, góp phần biến đổi môi trường sống ngày càng sạch đẹp hơn, công bình nhân ái hơn, sớm trở nên “Trời Mới Đất Mới” theo thánh ý Chúa.
X) HIỆP CÙNG MẸ MA-RI-A.- Đ) XIN CHÚA NHẬM LỜI CHÚNG CON.