(Một chút cảm nhận về mùa xuân)
Notre vie est un voyage constant, de la naissance à la mort. Le paysage change, les gens changent, les besoins se transforment, mais le train continue. La vie, c'est le train, ce n'est pas la gare.
Paulo Coelho
Khi chim én báo mùa xuân đang tới,
Chợt giật mình ! Vừa qua hết mùa đông !
Chiếc thuyền đời một lần nữa sang sông,
Một lần nữa ta xuôi dòng cuộc sống !
Đời là thế, bão dông và biển động…
Là đổi thay, được, mất với buồn vui…
Tao ngộ cười vui hay vĩnh biệt bùi ngùi,
Hạnh phúc, đắng cay… ta vừa bỏ lại !
Bao người thân mới đây vừa trông thấy,
Mà xuân nầy đã vội kiếp thiên thu !
Bờ ruộng xanh giờ trắng bãi sa bồi,
Có lạ chi tóc thêm nhiều sợi bạc !
Chim én ca và mùa xuân cứ hát,
Nụ tầm xuân hay những cội thông già,
Như chuyến tàu chưa đổ lại sân ga,
Xin làm khách lữ hành…ta bước tiếp !
Cây bên đường có xanh màu lá biếc,
Hay vàng thu trơ trụi mỗi đông qua.
Ghét hay thương ta vẫn cứ là ta,
Còn, mất, được, thua… bên đường bỏ lại…!
Chút hành trang cho dặm dài quan tái,
Một điệu đàn hay một tứ thơ yêu !
Nụ cười sớm mai, thổn thức ban chiều…
Mong Người đừng lỡ hẹn, khi tàu ta ghé bến !
Sơn Ca Linh