4. ĂN THỊT THÌ THÔNG MINH.
Người bên cạnh nhà của Ngải tử, đều là dân nghèo của nước Tề đến ở.
Một người nói:
- “Tôi và công khanh nước Tề đều là người giống nhau, tại sao họ thì thông minh còn tôi thì không ?”
Người khác nói:
- “Họ mỗi ngày đều ăn thịt cho nên thông minh, còn chúng ta thì mỗi ngày ăn uống đạm bạc cho nên không thông minh.”
Có người không tin lời nói ấy, bèn cùng họ đánh cược đi mua thịt để họ ăn, mấy ngày sau, hai người ấy thông minh thật.
Một người nói:
- “Sau khi ăn thịt, tôi hiểu rất nhiều cái hay, chẳng hạn như, bàn chân của người ta tại sao lại hướng về phía trước, chính là vì sợ người sau đạp phải”.
Người khác nói:
- “Tôi cũng hiểu được rất nhiều việc, tôi cảm thấy mũi của con người hướng xuống rất là hợp lý, nếu như hướng lên, thì khi trời mưa nước sẽ ùa vào thì biết làm sao ?”
Ngải tử thở dài nói:
- “Nhìn họ tôi mới hiểu rõ, dù họ có ăn thịt chăng nữa, thì ngu đần vẫn là ngu đần ?”
(Ngải tử tạp thuyết)

Suy tư 4:
Không phải ăn thịt mà đột nhiên trở thành thông minh, cũng không phải không ăn thịt là trở thành ngu đần, cũng như con nhà nghèo quanh năm suốt tháng ăn rau cỏ, đến khi được ăn thịt thì...tưởng tượng ra nhiều cái thông minh. Thời nay các nhà chuyên khoa về sức khỏe khuyên người ta nên ăn ít thịt và ăn nhiều rau tươi, cái lợi trước mắt của việc ăn rau tươi là da dẻ hồng hào, thân thể nhẹ nhàng và chữa được nhiều bệnh, cái hại trước mắt của ăn thịt là thân thể nặng nề, tăng mở trong người và dễ “cao máu” vì...mập ù.
Trái lại, trong đời sống thiêng liêng của người Ki-tô hữu thì cần phải ăn thịt để được sống trường sinh, nhưng thịt đây không phải là thịt bò, thịt heo, thịt gà hay bất cứ thịt gì khác, mà chính là thịt của Đức Ki-tô, chính Ngài đã hứa ban cho những ai ăn thịt và uống máu của Ngài sự sống đời đời, khi Ngài nói: “Thật, tôi bảo thật các ông : nếu các ông không ăn thịt và uống máu Con Người, các ông không có sự sống nơi mình. Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời...” . Không một ai trên thế gian này dám tuyên bố như trên, bởi vì không ai cắt thịt của mình cho kẻ khác ăn, cũng như chẳng ai muốn ăn thịt người, Đức Chúa Giê-su hiểu rất rõ điều ấy, nên Ngài đã làm một việc “để nhớ muôn đời” là làm cho bánh miến và rượu nho trở thành máu thịt của mình để nuôi nhân loại, để nhân loại được sự sống đời đời, mà hôm nay chúng ta –người Ki-tô hữu- gọi là bí tích Thánh Thể.
Ăn và uống máu thịt của Đức Chúa Giê-su thì sẽ không bị “cao máu”, không bị tăng mỡ, không sợ mập béo ục ịch, nhưng có sức làm cho thể xác và linh hồn của chúng ta được cường tráng khỏe mạnh. Từ chối ăn và uống máu thịt ấy, tức là từ chối tình yêu thương của Thiên Chúa, là kéo án phạt xuống trên mình, là mang tội “hủy hoại thân xác và linh hồn.”
“Xin Chúa ban cho chúng con biết ăn và uống Mình Máu Thánh Chúa mỗi ngày, bởi như thế là làm cho chúng con được sống muôn đời với Chúa mai sau, và thân xác cũng được mạnh khỏe ở đời này...Amen.”

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư

---------------
http://www.vietcatholic.net
http://www.vietcatholic.net/nhantai
http://nhantai.info