Chặng thứ nhất: Chúa Giêsu bị kết án tử hình, Cho khách đỗ nhà
Xướng: Chúng con thờ lạy và ngợi khen Chúa Kitô
Đáp: Vì Chúa đã dùng Thánh Giá Chúa mà chuộc tội cho thiên hạ
Trích Tin Mừng Thánh Luca:
Khi đã tới ngày Đức Giê-su được rước lên trời, Người nhất quyết đi lên Giê-ru-sa-lem. Người sai mấy sứ giả đi trước. Họ lên đường và vào một làng người Sa-ma-ri để chuẩn bị cho Người đến. Nhưng dân làng không đón tiếp Người, vì Người đang đi về hướng Giê-ru-sa-lem (Lc 9:51-53).
Lạy Chúa Giêsu, ngay từ cuộc hành trình lên Giêrusalem của Chúa, và do đó tới cái chết, Chúa đã bị hắt hủi rồi, người ta đã không tiếp đón Chúa. Vì Chúa là khách lạ! Vì Chúa thuộc một dân tộc khác, tuyên xưng một tôn giáo khác… Chúa bị từ khước việc tiếp đón, một con người đang bước vào cõi chết…
Lạy Chúa, tất cả các điều trên nghe sao quen thuộc đến khiếp sợ, như thể trích thẳng ra từ báo chí của chúng con, nhắc chúng con nhớ đến tình huống trên các đường phố của chúng con. Chúng con từ chối việc tiếp đón những người đang đi tìm một cuộc sống tốt đẹp hơn, những người đôi khi chỉ xoay xở cho cuộc sống của họ (vì bị đe dọa tới mạng sống), những người đến gõ cửa đất nước chúng con, các Giáo Hội chúng con, và các căn hộ chúng con. Họ là người xa lạ, chúng con thấy kẻ thù ở trong họ, chúng con sợ tôn giáo của họ, và cả sự nghèo khổ của họ nữa!
Thay vì hiếu khách, họ thấy chết chóc: ở dọc bờ biển Lampedusa và các hải đảo Hy Lạp, trong các trại tị nạn đông đúc. Từ khước tiếp nhận mau chóng trở thành bản án tử hình thực sự. Lên họ, và do đó, lên Chúa, lạy Chúa! Trong ít năm qua, Chúa từng bị kết án tử hình trong con người của 30,000 gnười tỵ nạn. Kết án, bởi ai? Ai sẽ đồng ý với bản án này?
Chúa nói với chúng con hôm nay: Ta là khách lạ, Ta không có nơi đặt đầu. Ta sinh ra trong một máng cỏ, bị từ khước quán trọ. Ta biết vị đắng đót của lòng hiếu khách giả tạo, giống như ở nhà Simong Biệt Phái, không cho Ta nước rửa chân, không dầu ôliu xức đầu khô nẻ.
Chúa nhắc chúng con nhớ tới các môn đệ Emmau: khi họ mời “người khách lạ” dùng bữa, mắt họ mở ra và họ nhận ra… Chúa!
Vì thế, chúng con cầu xin Chúa thương mở mắt chúng con! Xin cho chúng con nhận ra Chúa! Nơi những người viếng thăm chúng con, những người bỗng nhiên thấy mình bên cạnh chúng con. Nơi những người không nhà, ngủ ở trạm xe lửa, ở cổng nhà chúng con, ở mương rãnh, gầm cầu. Chúa sống trong mọi người xa lạ. Và Chúa ngự trị, như một người thiếu thốn, bây giờ và mãi mãi. Amen.
Chặng thứ hai: Chúa Giêsu vác Thánh Giá; Cho kẻ đói ăn
Xướng: Chúng con thờ lạy và ngợi khen Chúa Kitô
Đáp: Vì Chúa đã dùng Thánh Giá Chúa mà chuộc tội cho thiên hạ.
Trích Tin Mừng Thánh Máccô:
Chúa Giê-su thấy một đám người rất đông thì chạnh lòng thương, vì họ như bầy chiên không người chăn dắt. Và Người bắt đầu dạy dỗ họ nhiều điều. Vì bấy giờ đã khá muộn, các môn đệ đến gần Người và thưa: "Ở đây hoang vắng và bây giờ đã khá muộn, xin Thầy cho dân chúng về, để họ vào thôn xóm và làng mạc chung quanh mà mua gì ăn." Người đáp: "Thì chính anh em hãy cho họ ăn đi! " Các ông nói với Người: "Chúng con phải đi mua tới hai trăm quan tiền bánh mà cho họ ăn sao? " Người bảo các ông: "Anh em có mấy chiếc bánh? Đi coi xem! " Khi biết rồi, các ông thưa: "Có năm chiếc bánh và hai con cá." (Mc 6:34-38).
Chúng ta cần gì nhất khi phải đối diện với thánh giá, như thánh giá đói khát của các anh chị em chúng ta chẳng hạn?
Chúng ta thường nghĩ như các tông đồ: hai trăm đồng bạc cũng không mua đủ bánh ăn… Hai trăm đồng bạc! Lương bẩy tháng ròng! Làm sao một lúc có được khoản tiền này? Thánh giá này vượt quá sức chúng ta…
Xem ra vô vọng, ta bèn nghĩ cách trao vấn đề cho người khác: để họ vào các nông trại và làng mạc quanh đây mà mua lấy thức gì đó để ăn.
Nhưng lạy Chúa, Chúa nói: chính anh em hãy cho họ ăn! Và Chúa hỏi: anh em có mấy chiếc bánh? Chúa hỏi không phải điều chúng con không có, mà là điều chúng con có! Và liệu chúng con có thể chia sẻ điều chúng con có không: năm chiếc bánh và hai con cá… Chúa không hỏi liệu số đó có đủ cho quá nhiều người như thế hay không, Chúa hỏi liệu chúng con có chia sẻ số đó hay không! Và ở đây, chúng con bắt đầu hiểu. Tại sao có nạn đói trên thế giới? Không phải vì thiếu cơm bánh, mà là thiếu liên đới. Trong thế giới chúng con, không hề thiếu cơm bánh, một phần ba thực phẩm sản xuất ra đã bị phí phạm. Đồng thời, cứ sáu giây, một trẻ em qua đời vì đói, và hôm nay, tối nay, gần 1 tỷ người khắp thế giới không biết liệu ngày mai họ sẽ có gì để ăn hay không.
Lạy Chúa Giêsu, chúng con ngợi khen Chúa vì tất cả những người đang đem lòng thương xót tới các anh chị em đói khát của chúng con. Chúng con cảm tạ Chúa vì những người khấn giữ nghèo khó để có thể đem giúp đỡ tới những người còn nghèo khó hơn họ. Họ chứng minh rằng, để có thể giúp đỡ, họ không cần những ngân khoản lớn lao cho bằng tấm lòng đại lượng! Xin Chúa ban cho chúng con tấm lòng ấy, đầy nâng đỡ và có khả năng chia sẻ, dù thiếu thốn. Xin Chúa phục hồi nơi chúng con sự hiểu biết việc ăn chay, không phải kiểu nhịn ăn để giữ sức khỏe, mà như việc thực hành yêu thương thực sự. Sau cùng, chúng con cầu xin cho tất cả những người mà Chúa để chúng con hiểu được thánh giá của họ nhờ chiêm niệm chặng Đàng Thánh Giá này, vì người đói khát và đang chết vì thiếu ăn. Lạy Bánh Hằng Sống! Xin Chúa giúp họ! Và tha thứ cho chúng con… Amen.
Chặng thứ ba: Chúa Giêsu ngã xuống đất lần thứ nhất; Khuyên dạy kẻ có tội
Xướng: Chúng con thờ lạy và ngợi khen Chúa Kitô
Đáp: Vì Chúa đã dùng Thánh Giá Chúa mà chuộc tội cho thiên hạ.
Trích Tin Mừng Thánh Máccô:
Người ta đem đến cho Đức Giê-su một kẻ bại liệt, có bốn người khiêng […] Chúa Giê-su […] bảo người bại liệt: "Này con, con đã được tha tội rồi” [và rồi] “Ta truyền cho con: Hãy đứng dậy, vác lấy chõng của con mà đi về nhà!" (Mc 2:3-11).
Lạy Chúa Giêsu, thấy Chúa ngã, con nghĩ tới các sa ngã của con, nghĩ tới các tội trọng từng làm con hụt chân. Chỉ cần nhớ tới chúng, con cũng đã bị áp đảo rồi. Con không thể tự cố gắng mà đến với Chúa được. Con tê liệt, còn hơn cả người bại liệt kia. Ít nhất, ông ta còn để mình được giúp đỡ, bạn bè ông đưa ông tới Chúa. Con trốn tội lỗi trong cô đơn, con thừa nhận những người nhắc nhở bằng cái nhún vai hoặc, thường hơn, bằng cách tấn công họ. Con cám ơn Chúa nay con đang ở đây và được nghe điều Chúa nói với người tội lỗi tê liệt kia. Trước nhất, Chúa nói: này con, sau đó mới nói: con đã được tha tội rồi. Chúa không bắt đầu với tội lỗi. Chúa gọi con “này con”, cho dù con nghĩ con không còn quyền đó nữa: con không còn xứng đáng được gọi là con của Chúa nữa; hãy cư xử với con như Chúa cư xử với một trong các công nhân làm thuê của Chúa. Nhưng Chúa bảo: “công nhân làm thuê ư? Đâu được! không bao giờ!”. “Đây là nhẫn, giép và áo sống của con đây!” Con từng cảm nghiệm được điều này trong Bí Tích Hòa Giải rất nhiều lần. Không hề nhục nhã, nhưng tìm được phẩm giá của con! Chúa nâng con lên khỏi mặt đất biết bao nhiêu lần!
Lạy Chúa Giêsu, xin vinh danh Chúa trong mọi tòa giải tội khắp thế giới. Đầy lòng thương xót.Tha thứ không 7 lần, không 77 lần mà 777 triệu lần. Không bao giờ mệt mỏi tha thứ. Xin Chúa hãy như thế nơi mọi vị giải tội! Xin Chúa làm việc này để Bí Tích Hoà Giải là một trải nghiệm thương xót và luôn luôn tôn trọng và cho mọi người. Chúng con cầu xin cho những người lần lữa không chịu xưng tội trong nhiều năm qua vì sợ sệt,xâu hổ hay lãng quên. Xin Chúa ban cho họ Thần Trí của Chúa, Đấng thuyết phục chúng con nhận tội, vì bí tích này được ban cho chúng con để tha các tội!Chúng con cũng cầu xin cho những người mà các quyết định sống đang cản trở họ không được lãnh bí tích giải tội. Xin Chúa hãy đánh động lương tâm họ; hãy gia tăng gấp bội tình yêu của họ; xin để chúng con được đồng hành với họ trong Giáo Hội. Xin Chúa cho chúng con say mê Giáo Hội, Giáo Hội không bao giờ không giúp người ta chống trả tội lỗi, cho dù Giáo Hội vốn bao gồm những người có tội. Thánh, Thánh, Thánh, Bạn mãi mãi của những người có tội! Amen.
Chặng thứ tư: Chúa Giêsu gặp Mẹ sâu bi của Người; Yên ủi kẻ âu lo
Xướng: Chúng con thờ lạy và ngợi khen Chúa Kitô
Đáp: Vì Chúa đã dùng Thánh Giá Chúa mà chuộc tội cho thiên hạ.
Trích Sách Gióp:
Xa-tan khiến Gióp mắc bẩy mụn nhọt. Ông ngồi giữa đống tro, lấy mảnh sành mà gãi. Ba người bạn của ông Gióp nghe biết tất cả những tai hoạ xảy ra cho ông, liền kéo đến, mỗi người từ xứ sở của mình, Ê-li-phát người Tê-man, Bin-đát người Su-ác, Xô-pha người Na-a-mát. Họ bàn nhau đến để chia buồn và an ủi ông. Từ xa, họ ngước mắt nhìn, nhưng chẳng nhận ra ông. Họ bật khóc; mỗi người xé áo mình ra và rắc tro lên đầu. Rồi họ ngồi xuống đất, bên cạnh ông, suốt bảy ngày đêm, chẳng nói với ông một lời, vì họ thấy rằng nỗi đau khổ của ông quá lớn (G 2:7-8, 11-13).
Lạy Chúa Giêsu, Chúa và Mẹ Chúa không có nhiều thì giờ để im lặng ở bên nhau. Người ta không cho Chúa bẩy ngày bẩy đêm. Một vài giây thôi, đủ rồi, để mắt nhìn mắt. Và tim nói với tim. Không một lời nói. Không cử chỉ nào. Chỉ là tình yêu cao độ!
Giống bạn hữu của Gióp, Mẹ Chúa phải đến, chịu đau khổ với Chúa, và an ủi Chúa. Giống họ, có lẽ ngài cũng khó nhận ra Chúa, bị thương, đầy máu, vừa trỗi dậy từ cú ngã. Truyền thống còn lưu giữ kỷ niệm nơi Chúa ngã và nơi Chúa gặp Mẹ Chúa, ở giữa đường mương chạy qua Giêrusalem và chuyên chở đủ thứ rác rưởi đồ dơ. Là ông Gióp thần thánh, Đấng duy nhất công chính, Chúa không ngã vào đống phân, nhưng ngã vào sự hôi thối của con người. Chúa, Đấng An Ủi Thứ Nhất. Chúa cần an ủi xiết bao trên đường thánh giá của Chúa! Chúa tìm được sự an ủi này trong cuộc gặp gỡ thinh lặng với Mẹ Chúa. Há không đúng sao việc chúng con nên an ủi người sầu khổ trong thinh lặng? Vì cùng nhau thinh lặng không phải chỉ là không nói. Đúng hơn, nó còn là cùng lắng nghe và chờ câu trả lời của Chúa. Bởi thế, Thánh Kinh nói rằng: Điều tốt đẹp là im lặng hy vọng Chúa giải phóng (Ac 3:26).
Lạy Mẹ Maria, đấng an ủi kẻ sầu khổ, chúng con muốn học tập sự hiện diện đầy thương xót và im lặng của Mẹ với những người đau khổ. Chúng con thờ lạy Chúa, lạy Chúa Giêsu Kitô và lạy Chúa Thánh Thần, Đấng An Ủi, Đấng ủi an chúng con trong mọi nỗi sầu khổ của chúng con, để chúng con có khả năng an ủi những ai đang buồn sầu bất cứ cách nào bằng sự an ủi mà Thiên Chúa đã dùng để an ủi chúng con. Amen.
Chặng thứ năm: Ông Simong vác thánh giá đỡ Chúa Giêsu; Viếng kẻ liệt
Xướng: Chúng con thờ lạy và ngợi khen Chúa Kitô
Đáp: Vì Chúa đã dùng Thánh Giá Chúa mà chuộc tội cho thiên hạ.
Trích Tin Mừng Thánh Mátthêu:
Đức Giê-su đến nhà ông Phê-rô, thấy bà mẹ vợ ông đang nằm liệt và lên cơn sốt. Người đụng vào tay bà, cơn sốt dứt ngay và bà chỗi dậy phục vụ Người. Chiều đến, người ta đem nhiều kẻ bị quỷ ám tới gặp Đức Giê-su. Người nói một lời là trừ được các thần dữ và Người chữa lành mọi kẻ ốm đau, để ứng nghiệm lời ngôn sứ I-sai-a: Người đã mang lấy các tật nguyền của ta và gánh lấy các bệnh hoạn của ta (Mt 8: 14-17).
Chúa mang lấy sự yếu đuối và bệnh tật của chúng con. Ngược lại, Ông Simong không muốn vác thánh giá của Chúa. Ông không muốn giúp đỡ. Ông cần được người ta ép buộc… Con không có quyền phê phán ông ta. Con cũng muốn chạy trốn trước các bệnh tật và đau yếu của người khác không kém. Há chẳng phải vì con quên rằng Chúa là người đầu tiên tự vác lấy mọi bệnh tật và đau yếu của con sao? Chúa nói về Chúa: Ta đau yếu, nhưng con biết Chúa chủ yếu là một Thầy Thuốc, Đấng được phái tới cho người bệnh hoạn, chứ không phải người khỏe mạnh. Đã bao lần Chúa từng đến với con lúc con bệnh hoạn? Đã bao nhiêu lần Chúa đưa bàn tay Chúa cho con và kéo con lên? Khỏi những chứng bệnh nặng hơn sốt rét: khỏi ích kỷ, lười biếng, cứng lòng. Con không muốn từ chối Chúa điều con rất thường được cảm nhận từ Chúa.
Lạy Chúa Giêsu, chúng con chúc tụng Chúa nơi tất cả những ai giúp đỡ người bệnh không chỉ vì nghề nghiệp, mà như một ơn gọi trong lãnh vực chăm sóc y tế: nơi các bác sĩ, y tá, mọi nhân viên của bệnh viện và bệnh xá. Chúng con ngợi khen Chúa vì từng vị tuyên úy và thiện nguyện viên bệnh viện luôn hỗ trợ họ. Vì các hội dòng tu sĩ mà đặc sủng là phục vụ người bệnh. Vì họ, chúng con cầu xin Chúa ban thêm nhiều ơn gọi mới. Chúng con chúc tụng Chúa vì các bác sĩ truyền giáo và vì mọi người hiến tặng luôn nâng đỡ việc làm của họ. Còn về chúng con, chúng con cầu xin Chúa ban cho chúng con lòng thiện cảm đối với mọi người bệnh. Lòng sẵn sàng cung hiến sự giúp đỡ sẵn lòng và tự ý. Lòng quảng đại trong việc hy sinh thì giờ để thăm viếng (tại nhà, tại bệnh viện, nhà dưỡng lão). Và trong lời cầu nguyện. Amen.
Chặng thứ sáu: Bà Vêrônica trao khăn cho Chúa Giêsu lau mặt; Viếng kẻ tù rạc
Xướng: Chúng con thờ lạy và ngợi khen Chúa Kitô
Đáp: Vì Chúa đã dùng Thánh Giá Chúa mà chuộc tội cho thiên hạ.
Trích Tin Mừng Thánh Mátthêu:
Bỗng một người đàn bà bị băng huyết đã mười hai năm tiến đến phía sau Người và sờ vào tua áo của Người… Chúa Giê-su quay lại thấy bà thì nói: "Này con, cứ yên tâm, lòng tin của con đã cứu chữa con." (Mt 9:20-22).
Tin Mừng không ghi tên họ người đàn bà trên. Chỉ nhờ truyền thống mà nhớ là Vêrônica! Người đàn bà này, có lần được Chúa chữa khỏi chứng băng huyết, giờ đây không thể tiếp tục dửng dưng được nữa, khi thấy Chúa máu mê đầy người trên đường thánh giá. Hành vi thương xót của bà chỉ là có đi có lại. Chúa đã có lần giải thoát bà khỏi chứng băng huyết và dơ dáy, bây giờ bà lau máu khỏi mặt Chúa, và ít nhất trong giây lát, khôi phục vẻ trong sạch của nó.
Đầy máu, mồ hôi và bụi bặm, khuôn mặt của Đấng Bị Kết Án lại xuất hiện như mới trước mặt mọi người, đĩnh đạc như khuôn mặt của Chúa Giêsu thành Nadarét!
Há đó không phải là cách bà thấy Chúa sao, bằng con mắt trái tim, trước khi bà với tay lấy khăn ra? Bà thấy tù nhân với khuôn mặt của Con Thiên Chúa! An ủi tù nhân có ý nghĩa gì? Đây không phải chỉ là bất cứ hình thức an ủi nào. Mà là một cuộc gặp gỡ, giúp tù nhân tái khám phá ngay trong họ khuôn mặt của con cái nam nữ của Thiên Chúa, một hình ảnh lâu dài của Con Thiên Chúa, nguồn gốc mọi nhân phẩm lâu dài!
Lạy Chúa Giêsu, Chúa thăm viếng chúng con trong mọi cơn sầu khổ của chúng con, trong các yếu đuối, thèm muốn và nghiện ngập của chúng con. Và Chúa luôn thấy trong chúng con các con trai con gái của Thiên Chúa, ngay cả khi chúng con chỉ thấy trong chúng con toàn là tù nhân, bị nô dịch bởi ma túy, rượu chè, khiêu dâm, xúc cảm, cờ bạc, máy vi tính, điện thoại di động, tiền bạc, tiện ích, bất cứ điều gì! Với Chúa, khuôn mặt của mỗi người và mọi người chúng con đều bất biến là khuôn mặt một đứa con của Thiên Chúa. Cái nhìn của Chúa phục hồi cảm thức phẩm giá của chúng con! Nó vào sâu hơn khăn lau của bà Vêrônica.
Chúng con cầu xin Chúa giúp chúng con, như bà Vêrônica, sẵn sàng và có khả năng an ủi các tù nhân. Xin Chúa dẫn chúng con đến với những người đau khổ vì bất cứ sầu buồn hay yếu đuối nào. Xin dạy chúng con suy nghĩ một cách kính trọng đối với tất cả những ai đang ngồi tù, trong nhà tù, trung tâm giam giữ, trại lao động. Xin Chúa là đường dẫn tới họ. Amen.
Chặng thứ bẩy: Chúa Giêsu ngã xuống đất lần thứ hai; Tha kẻ dể ta
Xướng: Chúng con thờ lạy và ngợi khen Chúa Kitô
Đáp: Vì Chúa đã dùng Thánh Giá Chúa mà chuộc tội cho thiên hạ.
Trích Tin Mừng Thánh Mátthêu:
Người ta dẫn đến một kẻ mắc nợ vua mười ngàn yến vàng… Tôn chủ của tên đầy tớ ấy liền chạnh lòng thương, cho y về và tha luôn món nợ. Nhưng vừa ra đến ngoài, tên đầy tớ ấy gặp một người đồng bạn, mắc nợ y một trăm quan tiền… Y liền tống anh ta vào ngục cho đến khi trả xong nợ… Bấy giờ, tôn chủ cho đòi y đến và bảo: "Tên đầy tớ độc ác kia… ngươi không phải thương xót đồng bạn, như chính ta đã thương xót ngươi sao? " Rồi tôn chủ trao y cho lính hành hạ (Mt 18:24-34).
Lạy Chúa, Chúa đã tha thứ cho anh ta quá nhiều rồi! Chúa tha cho anh ta món nợ quá sức tưởng tượng! Mười ngàn quan tiền, 270 tấn vàng! Xin Chúa thứ lỗi con mới dám hỏi: Há Chúa lại không thể tha cho anh ta tội không biết dung tha kẻ mắc nợ anh ta đó sao? Chúa tha thứ các tội không thể tha thứ của anh ta… Tại sao Chúa lại không tha cho anh ta tội từ khước tha thứ? Từ khước tha thứ các xúc phạm phải chăng là một tội quá lớn? Há anh ta không có quyền đòi hỏi công lý hay sao? Anh ta có quyền. Nhưng đó không phải là chỗ anh ta phạm tội. Trọng điểm ở đây không hệ ở việc anh ta không thể tha thứ, mà hệ ở việc anh ta hoang phí tấm tình yêu từng được ban cho anh ta cách hậu hĩnh. Chúa tỏ lòng thương xót vô bờ bến cho anh ta, không phải để anh ta cảm thấy được thoát nợ, mà để anh ta cũng yêu người khác bằng cùng một tình yêu anh từng gặp được. Để anh ta cũng tha thứ bằng cùng một sự tha thứ anh từng gặp được. Chúa không đòi hỏi gì nơi anh ta mà chính Chúa không ban cho anh ta trước. Và ban một cách hậu hĩnh.
Lạy Chúa Giêsu, chúng con chúc tụng sự hiện diện và quyền năng của Chúa trong tất cả những ai tha thứ. Chúa là lòng thương xót giúp chúng con biết sẵn lòng tha thứ các xúc phạm. Ở chặng đàng thánh giá này, chúng con cầu xin Chúa: tiêu diệt con người cũ nơi chúng con! Giết chết kẻ mắc nợ không biết thương xót trong chúng con! Dạy chúng con biết sẵn lòng tha thứ, bằng cách cảnh giác, không đợi lời yêu cầu và chuộc lỗi của người làm sai. Ôi, lòng thương xót của Chúa lạ lùng xiết bao! Con muốn tin tưởng ở lòng thương xót của Chúa, cả khi Chúa kêu gọi con cung cấp lòng thương xót ấy cho người khác, tha thứ không do dự. Amen.
Chặng thứ tám: Chúa Giêsu an ủi các phụ nữ Giêrusalem; Mở dạy kẻ mê muội
Xướng: Chúng con thờ lạy và ngợi khen Chúa Kitô
Đáp: Vì Chúa đã dùng Thánh Giá Chúa mà chuộc tội cho thiên hạ.
Trích Sách Tông Đồ Công Vụ:
Một viên thái giám người Ê-thi-óp, làm quan lớn trong triều của bà Can-đa-kê, nữ hoàng nước Ê-thi-óp, đã lên Giê-ru-sa-lem hành hương và bấy giờ đang trên đường về nhà. Ngồi trên xe nhà, ông đọc sách ngôn sứ I-sai-a… Ông Phi-líp-phê hỏi: "Ngài có hiểu điều ngài đọc không? " Ông quan đáp: "Mà làm sao tôi hiểu được, nếu không có người dẫn giải? "… Ông Phi-líp-phê lên tiếng, và khởi từ đoạn Kinh Thánh ấy mà loan báo Tin Mừng Chúa Giê-su cho ông (Cv 8: 27-28, 30-31, 35).
Lạy Chúa Giêsu, chúng con nhận ra sức mạnh và lòng thương xót của Thần Trí Chúa, Đấng nói với Thánh Philipphê đến gặp viên quan để dạy dỗ ông ta. Thương xót, vì người này là “khách lạ” và bị loại ra ngoài cộng đồng cầu nguyện và thờ phượng. Sức mạnh, vốn phát sinh trong đức tin và phép rửa. Chúng con muốn học hỏi từ Thánh Philipphê khả năng dạy dỗ kẻ mê muội, một lời giảng dạy đầy khiêm nhường, kích thích người nói biết đặt ra các câu hỏi quan trọng; một lời giảng dạy biết tập chú vào Chúa, vào biến cố chết và sống lại của Chúa, một lời giảng dạy dẫn người nghe nhận ra Chúa là Chúa và là Đấng Cứu Rỗi. Ở chặng đàng thánh giá này, một mình Chúa cũng đã mạc khải cho chúng con khả năng dạy kẻ mê muội một cách đầy thương xót, Chúa nói với các phụ nữ đi theo Chúa: Hỡi các người con gái Giêrusalem, đừng khóc thương Tôi; mà hãy khóc thương cho các bà và con cháu các bà (Lc 23:28). Chúa giảng dạy, vì Chúa yêu thương. Chúa giảng dạy ngay trong cuộc Khổ Nạn của Chúa, quên mình, vượt quá các đau khổ riêng của Chúa.
Lạy Chúa Giêsu, chiêm niệm chặng đàng thánh giá này, chúng con học được rằng việc dạy dỗ luôn phải là một hành vi yêu thương và thương xót. Chúng con xin tạ lỗi vì những giây phút trong đời lúc chúng con dạy dỗ người khác một cách tức giận, kiêu căng, chỉ theo lối của mình, khi chúng con ương ngạnh trong các điều mình tin chắc. Chúng con xin tạ lỗi vì đã đánh bóng sự khôn ngoan của mình; bằng cách này, chúng con đã che phủ mất Chúa, nguồn khôn ngoan và là khôn ngoan nhập thể. Chúng con xin tạ lỗi vì mọi tình huống trong đó chúng con đã lạm dụng lòng tin của người khác, những người Chúa đã ủy thác cho chúng con trong ngành giáo dục. Lạy Chúa, chúng con nài xin Chúa cho mọi thầy cô, mọi giáo sư, mọi giáo lý viên, mọi nhà giáo dục, và trên hết, mọi cha mẹ: Xin Chúa đổ đầy sức mạnh và lòng thương xót nơi họ, để họ hướng dẫn và dạy dỗ những người được ủy thác cho họ. Đầy lời lẽ khôn ngoan và chứng từ thuyết phục. Lạy Thầy và Chứng Tá Chí Thánh, Đấng hằng sống và hằng trị đời đời. Amen.
Chặng thứ chín: Chúa Giêsu ngã lần thứ ba; Lấy lời lành mà khuyên người
Xướng: Chúng con thờ lạy và ngợi khen Chúa Kitô
Đáp: Vì Chúa đã dùng Thánh Giá Chúa mà chuộc tội cho thiên hạ.
Trích Tin Mừng Thánh Máccô:
Chúa Giê-su nói với các tông đồ: "Tất cả anh em sẽ vấp ngã”, ... Ông Phê-rô liền thưa: "Dầu tất cả có vấp ngã đi nữa, thì con cũng nhất định là không." Chúa Giê-su nói với ông: "hôm nay, nội đêm nay, … anh sẽ chối Thầy đến ba lần" (Mc 14: 27, 29-30).
Lạy Chúa Giêsu, ngay trước giờ khổ nạn của Chúa, Chúa đã chỉ cho các môn đệ hay lòng hoài nghi như một sa ngã và như cớ để sa ngã tiếp. Hoài nghi vốn bao hàm chạy trốn, phân tán và phản bội. Không hoài nghi chính mình, không hoài nghi chính sức mạnh của mình, nhưng hoài nghi Chúa, Chúa nói: tất cả các con sẽ lung lay đức tin vào Thầy.
Hoài nghi, lấy mất hết sức mạnh của con và hạ ván con. Hoài nghi liệu con có bao giờ ngã rồi trỗi dậy được không. Mỗi tội của con lại kéo theo một tội khác. Với mỗi tội tiếp theo, con càng ngày càng mất hy vọng. Hoài nghi nói với con: “bây giờ thành thói quen rồi; nó mạnh hơn bạn!” Lòng hoài nghi này sau cùng thành lòng hoài nghi chính Chúa! Nó bảo rằng Chúa không mạnh đủ để nâng con dậy. Chúa còn không muốn nâng con dậy là đàng khác. Liệu Chúa có thể yêu thương một người như con không? Hoài nghi cả thực tại của Vượt Qua. Hoài nghi cả mục đích và ý nghĩa đời con, cả sự quan phòng và lòng thương xót của Chúa.
Lấy lời lành mà khuyên người hoài nghi! Nhưng chúng con khuyên gì nơi người hết tự lực? Chúng con khuyên bảo được đến đâu một con người đã rơi vào cảnh bất lực và hoàn toàn ngã lòng? Làm thế nào chúng con chứng tỏ được hoài nghi là thứ dối trá, dối trá về chúng con và về Chúa?
Lạy Chúa Giêsu, chúng con cám ơn Chúa vì mọi câu hỏi đã được nêu lên trong chúng con khi dừng lại ở chặng Thánh Giá này. Chúng con không muốn các câu trả lời dễ dãi… Chúng con xin sự khiêm nhường cởi mở đối với Thần Trí Chúa, Thần Trí Khuyên Bảo chúng con nhận được khi chịu Thêm Sức, đối với sự khôn ngoan và thông suốt của Người. Xin Người linh hứng chúng con với những câu hỏi thích đáng và các câu trả lời chân thực. Chúng con ngợi khen Chúa vì tất cả những ai nâng đỡ người hoài nghi và không để họ cô đơn, nhất là, trong việc hoài nghi chính khả thể ăn năn và được giải thoát khỏi mọi yếu đuối. Chúng con ngợi khen Chúa vì những kẻ thân yêu của họ: gia đình, bạn bè, và các cố vấn viên; vì các vị giải tội, linh hướng, và điều trị viên. Vì tất cả những ai không mất niềm tin nơi người ta. Và nơi Chúa. Amen.
Chặng thứ mười: Chúa Giêsu bị lột quần áo; Cho kẻ rách rưới ăn mặc
Xướng: Chúng con thờ lạy và ngợi khen Chúa Kitô
Đáp: Vì Chúa đã dùng Thánh Giá Chúa mà chuộc tội cho thiên hạ.
Trích Tin Mừng Thánh Luca:
Khi anh ta còn ờ ngoài xa, cha anh ta đã thấy anh ta, và vì đầy lòng thương, ông chạy ra đón con … hôn anh ta … và nói “Mau đem áo đẹp nhất ra đây mặc cho cậu” (Lc 15:20,22).
Khi qùy dưới chân cha mình, người con trai hoang đàng gần như trần truồng. Anh ta đã tiêu phí hết mọi sự, không những tài sản của mình, mà còn cả giá trị bản thân nữa. Anh ta trần truồng như một người nô lệ. Khánh kiệt, dù do lỗi của mình, anh ta đã bị lột cả chiếc áo sơ mi cuối cùng! Trần truồng, như Ađam và Evà trong địa đàng, sau khi phạm tội, mắt bỗng mở ra và biết mình trần truồng, và ẩn mình khỏi Chúa. Cũng thế, người con trai này có lẽ cũng muốn dấu sự trần truồng của mình, không cho cha anh thấy. Một kẻ tội lỗi, giống như Ađam và Evà. Xấu hổ và nhục nhã. Lạy Chúa Giêsu, cảnh tượng này giúp con nhìn sự trần truồng của Chúa trên đồi Gôngôta cách khác hẳn. Người ta không trưng bầy Chúa ngược với ý muốn của Chúa. Chúa chọn kết hợp với Ađam và Evà, với mỗi người con trai và con gái hoang đàng, trần truồng và nhục nhã vì tội lỗi. Trên Gôngôta, Chúa trở nên trần truồng không phải trước mặt những kẻ hành hình mà trước mặt Chúa Cha. Lời lẽ của người con trai hoang đàng: Thưa cha, con đã phạm tội chống lại cha… Con không đáng được gọi là con cha nữa, Chúa đã biến những lời này thành của Chúa. Chúa nói thế lúc trần truồng! Chúa là một với con, bị lột trần vì tội lỗi. Sự hợp nhất này đã cứu con. Vì Cha của Chúa không thể bình thản nhìn sự trần truồng của Con mình. Người lập tức mặc quần áo cho Chúa. Trong chiếc áo dài chấm đầu gối đẹp nhất, với khăn quàng bằng vàng quanh ngực (xem Kh 1:13). Trần truồng trong cái chết, nhưng khi Phục Sinh, Chúa lại một lần nữa được ăn mặc theo phẩm hàm qúy tử. Và chúng con được ở với Chúa.
Lạy Thiên Chúa, Cha chúng con, Chúa là Đấng đầu tiên mặc áo cho kẻ trần truồng. Chúng con cầu xin Chúa, hãy để chúng con bắt chước Chúa. Hãy dạy chúng con biết chia sẻ quần áo của chúng con, khi cần đến. Hãy giữ gìn chúng con, để chúng con thích chia sẻ như Chúa, với những áo dài tốt nhất, những quần áo mới, sạch và thẳng nếp, không cũ, sờn và không ai thiết. Hãy để chúng con giữ gìn nết na và khó nghèo trong y phục, để chúng con sẵn sàng hơn trong việc chia sẻ những gì chúng con dành dụm được. Chúng con cầu xin điều này nhờ Đấng, qua việc chấp nhận sự trần truồng của chúng con, đã mặc cho chúng con tươm tất để dự cuộc sáng tạo mới. Amen.
Chặng thứ mười một: Chúa Giêsu bị đóng đinh vào thánh giá; Nhịn kẻ mất lòng ta
Xướng: Chúng con thờ lạy và ngợi khen Chúa Kitô
Đáp: Vì Chúa đã dùng Thánh Giá Chúa mà chuộc tội cho thiên hạ.
Trích Sách Tông Đồ Công Vụ:
Khi nghe những lời ấy (của Stêphanô), lòng họ giận điên lên, và họ nghiến răng căm thù ông Stê-pha-nô. Nhưng được đầy ơn Thánh Thần, ông đăm đăm nhìn trời… và kêu lớn tiếng: "Lạy Chúa, xin đừng chấp họ tội này." Nói thế rồi, ông an nghỉ (Cv 7: 54-55, 60).
Lạy Chúa Giêsu, chúng con chúc tụng Chúa đã ban sức mạnh như trên cho người ta! Sức mạnh dưới hình thức kiên nhẫn, không hẳn trước mặt đau khổ cho bằng trước mặt những người gây ra nó. Ngay cả đối với những người bách hại. Lòng kiên nhẫn này không phải chỉ là cắn lưỡi mình. Mà còn là không lãnh cảm một cách ươn lười. Cũng không bình thản kiểu khắc kỷ, với cảm thức lạnh lùng hơn hẳn kẻ làm điều xấu. Sự kiên nhẫn của Thánh Stêphanô, sự kiên nhẫn của các vị tử đạo, là tình yêu đối với những kẻ làm điều sai. Nó là một chứng từ mạnh mẽ. Nó đầy sự im lặng thanh thản, chỉ bị tạm ngắt bởi lời cầu nguyện tha thứ. Nó là lời nói mạnh mẽ và hành vi thương xót cuối cùng. Lạy Chúa, sự kiên nhẫn của Thánh Stêphanô tượng trưng cho sự kiên nhẫn của Chúa; lời lẽ của ngài phản chiếu lời lẽ của Chúa: Lạy Cha, xin tha thứ cho chúng vì chúng không biết việc chúng làm. Nhưng vào lúc Thánh Stêphanô chịu tử đạo, ngài nhìn lên trời và được thấy Chúa! Ngài thấy Chúa trước mắt ngài, không phải sự bất công ngài chịu cũng không phải sự giận dữ của kẻ thù. Thị kiến này trùm phủ ngài và biến cải ngài, làm ngài giống như Chúa. Lời hứa của Thánh Kinh đã nên trọn nơi Thánh Stêphanô: chúng ta biết rằng khi điều này được mạc khải, chúng ta sẽ nên giống như Người, vì chúng ta sẽ thấy Người trong chính bản tính của Người. Y như thế! Chúa đã mạc khải Chúa cho ngài và làm ngài giống như Chúa.
Lạy Chúa Giêsu Kitô, Đấng kiên nhẫn và có lòng thương xót vĩ đại, xin cho chúng con đuợc dán mắt vào Chúa như Thánh Stêphanô. Xin cho chúng con khám phá ra lòng kiên nhẫn như một hành vi thương xót vĩ đại! Xin hãy đặt ngón tay Chúa lên môi miệng chúng con khi chúng con muốn thốt ra lời cay đắng và ghen ghét, hung hăng và ta thán. Xin dạy chúng con biết cầu nguyện cho kẻ thù của chúng con. Không báo oán những người xấu! Trái lại dơ má bên kia. Nếu có ai thưa kiện các con về áo trong, các con hãy trao cho họ cả áo khoác nữa. Nếu có ai bắt các con đi một dặm, hãy đi với họ hai dặm. Xin giúp chúng con không bị sự ác chinh phục nhưng chinh phục sự ác bằng sự thiện. Con chiên hiền lành bị mang đi giết, giống con chiên trước người xén lông, xin tỏ kiên nhẫn của Chúa nơi chúng con. Chúa hằng sống và hằng trị muôn đời. Amen.
Chặng thứ mười hai: Chúa Giêsu chết trên thánh giá; Cho kẻ khát uống
Xướng: Chúng con thờ lạy và ngợi khen Chúa Kitô
Đáp: Vì Chúa đã dùng Thánh Giá Chúa mà chuộc tội cho thiên hạ.
Trích Tin Mừng Thánh Gioan:
Sau đó, Chúa Giê-su biết là mọi sự đã hoàn tất. Và để ứng nghiệm lời Kinh Thánh, Người nói: "Tôi khát! " Ở đó, có một bình đầy giấm. Người ta lấy miếng bọt biển có thấm đầy giấm, buộc vào một nhành hương thảo, rồi đưa lên miệng Người (Ga 19:28-29).
Ta khát và các con đã cho Ta (không cho Ta) uống…
Người sắp chết muốn điều gì? Một đứa con đang hấp hối muốn được điều gì? Chúa đã được người ta đưa cho giấm chua. Cử chỉ cuối cùng của con người đối với Chúa. Mấy phút trước khi Chúa chết. Trò chế nhạo cuối cùng. Hành vi thù nghịch cuối cùng. Như thánh vịnh gia từng nói: “đợi người an ủi đôi lời, trông mãi trông hoài mà chẳng thấy đâu! Thay vì đồ ăn, chúng trao mật đắng, con khát nước, lại cho uống giấm chua” (Tv 69, 21-22). Chúng con chẳng chừa điều gì! Cả sự chế nhạo trước ước muốn sau cùng của Chúa cũng không… Nó làm con khiếp đảm khi nghĩ rằng điều này có thể tái diễn cả hôm nay nữa. Rằng con có thể lãnh cảm, rằng con muốn trốn chạy khỏi ước muốn của những người cô đơn đang hấp hối. Đôi khi những người gần gũi con hấp hối. Hay con có thể bác bỏ ước muốn này bằng bất cứ điều gì: các phụ tùng đắt tiền, cần thay thế phụ tùng hiện có.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa biết các ước muốn của mọi trái tim con người. Chúa muốn làm họ no thỏa với Nước Trường Sinh, ai uống nó sẽ không bao giờ khát nữa. Nước mà Chúa ban này chính là Chúa Thánh Thần, Đấng, trong mầu nhiệm Ba Ngôi, là tình yêu có bản vị. Xin để chúng con, giống như Chúa, khám phá và hiểu các ước muốn của con người và, cũng giống như Chúa, ra đi để thỏa mãn chúng. Xin để chúng con thực sự đứng với người khát, với ly nước, và với tình yêu, vốn là máng chuyển Nước Trường Sinh. Chúng con chúc tụng Chúa vì mọi người đang đồng hành với Chúa nơi những người hiện đang hấp hối. Vì mọi thiện nguyện viên và những ai trợ giúp các viện dành cho người hấp hối về phương diện tài chánh. Chỉ có Chúa mới thỏa mãn trọn vẹn mọi ước muốn của con người bây giờ và mãi mãi. Amen.
Chặng thứ mười ba: Tháo xác Chúa Giêsu khỏi thánh giá; Cầu cho kẻ sống và kẻ chết
Xướng: Chúng con thờ lạy và ngợi khen Chúa Kitô
Đáp: Vì Chúa đã dùng Thánh Giá Chúa mà chuộc tội cho thiên hạ.
Trích Tin Mừng Thánh Máccô:
Một người trong đám đông trả lời: "Thưa Thầy, tôi đã đem con trai tôi lại cùng Thầy; cháu bị quỷ câm ám”... Người đáp: "Giống quỷ ấy, chỉ có cầu nguyện mới trừ được thôi." (Mc 9:17, 29).
Lạy Mẹ Maria, chúng con nhìn Mẹ, ngồi dưới chân Thánh Giá, xác chết Con Trai Mẹ ở trong lòng. Bất chấp sự đau đớn, Mẹ vẫn chuyên tâm cầu nguyện. Chính vì thế, Mẹ không bất lực, không mất sức mạnh, không bị đánh bại, không tan tác, nhưng được củng cố và sẵn sàng hợp tác vào công trình cứu rỗi của Con Trai Mẹ. Mẹ cùng thương xót với Người, là người thứ nhất trong chuỗi dài lịch sử những người hân hoan trong đau khổ vì họ, và trong thân xác họ đầy ắp những gì còn thiếu trong các khổ sầu của Chúa Kitô nhân danh nhiệm thể Người là Giáo Hội. Và họ làm thế trong cầu nguyện! Thực vậy, có một loại sự xấu, một số ma qủy và cơn cám dỗ chỉ có thể trừ khử được nhờ cầu nguyện mà thôi. Mọi “dụng cụ” khác đều vô hiệu. Chỉ còn cầu nguyện và ăn chay. Lạy Mẹ Maria, lời cầu nguyện của Mẹ trên đồi Gôngôta là một trải nghiệm của sức mạnh, không phải của yếu đuối. Nó là bằng chứng cho thấy lòng thương xót không bao giờ, trong bất cứ hoàn cảnh nào, lại bất lực cả! Như thế, khi một ai khác đầu hàng, lòng thương xót sẽ dùng khí giới mạnh mẽ là cầu nguyện.
Lạy Chúa Giêsu, chúng con chúc tụng và ngợi khen Chúa vì những người không ngừng nghỉ trong cuộc chiến đấu thương xót vì người khác, cho dù mọi người khác đã buông tay. Chúng con cảm tạ Chúa vì những người, hoàn toàn tin tưởng vào Chúa, vẫn cầu nguyện cho những người đã chết, một cách thảm hại và bất ngờ, vì sự cứng đầu, nổi loạn và từ khước trở lại của họ. Vì những người, nhờ kiên trì cầu nguyện, tiếp tục đồng hành với những ai không muốn làm bạn, cứ bơi lội trong sự ác, yếu đuối đến tận cùng hoặc không nhìn thấy sự ác họ đang làm. Chúng con cám ơn Chúa vì những người, qua việc cầu nguyện và ăn chay, luôn nâng đỡ những người bệnh thập tử nhất sinh, những người hấp hối và những ai đang than khóc người thân của mình. Chúng con cám ơn Chúa vì những người tiếp tục cầu nguyện cho hòa bình một cách đầy hy vọng và kiên tâm khi không còn ai khác quan tâm nữa. Chúng con cầu xin Chúa đốt lên trong chúng con đặc sủng thương xót biết cầu nguyện cho người sống và người chết. Amen. Lạy Mẹ của lòng thương xót, xin Mẹ cầu cho chúng con.
Chặng thứ mười bốn: Táng xác Chúa Giêsu; Chôn xác kẻ chết
Xướng: Chúng con thờ lạy và ngợi khen Chúa Kitô
Đáp: Vì Chúa đã dùng Thánh Giá Chúa mà chuộc tội cho thiên hạ.
Trích Sách Tôbia:
Tôi là Tô-bít… cơm bánh của tôi, tôi cho người đói khát; quần áo của tôi, tôi cho kẻ trần truồng; nếu thấy ai trong số đồng bào tôi chết và bị quăng thây ra phía sau tường thành Ni-ni-vê, thì tôi chôn cất người đó. Một người dân thành Ni-ni-vê tố giác với vua rằng chính tôi là người chôn cất họ, nên tôi lẩn tránh… Thế là bao nhiêu của cải tôi có đều bị tịch thu (Tb 1: 3, 17, 19-20).
Phải chăng chôn cất kẻ chết thực sự là một hành vi quan trọng của tình yêu thương xót? Có đáng liều đến thế như ông Tôbia đi chôn cất kẻ chết không? Bị vua giận dữ, bị đe dọa sự sống, giầu có? Chúng ta hiểu đến đâu sự nhậy cảm này, trong một thế giới con số các gia đình không chịu lãnh xác người thân yêu qua đời từ bệnh viện về chôn; nơi các bà mẹ không luôn tới xem thân thể đứa con sơ sinh chết lúc mới sinh; và nơi, thân thể những đứa con trục thai bị đơn giản liệng vào đống rác? Lạy Chúa Giêsu, chúng con muốn giúp Chúa tạo ra một thế giới khác. Do đó, chúng con chúc tụng Chúa vì Ông Giuse Arimatêa, người muốn làm Tôbia cho Chúa. Và cho các Tôbia ngày nay. Chúng con chúc tụng Chúa vì những người chăm lo việc chôn cất những người không nhà. Vì những người giúp người nghèo và người neo đơn chôn cất người thân yêu của họ. Vì những người chăm sóc các huyệt mộ bị bỏ quên của những người vô danh. Những người chăm sóc các huyệt mộ của kẻ thù: binh sĩ của quân đội thù địch, thành viên các nhóm thiểu số sắc tộc hay quốc gia. Ước chi Chúa được chúc tụng vì những người chăm sóc các nghĩa địa lớn nhất trên thế giới và duy trì ký ức của các nơi như Auschwitz, Birkenau, Dachau hay Buchenwald. Xin Chúa che chở chúng con khỏi lãng quên hành vi yêu thương này. Xin Chúa thúc giục chúng con, để chúng con không bao giờ quên lãng việc chôn cất người thân yêu của chúng con. Để không bằng hữu nào của chúng con bị bỏ rơi khi than khóc kẻ thân yêu đã chết của họ. Xin để chúng con tưởng nhớ người chết bằng lời cầu nguyện riêng và bằng phụng vụ, và bằng việc thăm viếng các nghĩa trang. Amen. Xin giúp chúng con biết kính trọng sự chết! Nó là cửa đưa vào sự sống!
Xướng: Chúng con thờ lạy và ngợi khen Chúa Kitô
Đáp: Vì Chúa đã dùng Thánh Giá Chúa mà chuộc tội cho thiên hạ
Trích Tin Mừng Thánh Luca:
Khi đã tới ngày Đức Giê-su được rước lên trời, Người nhất quyết đi lên Giê-ru-sa-lem. Người sai mấy sứ giả đi trước. Họ lên đường và vào một làng người Sa-ma-ri để chuẩn bị cho Người đến. Nhưng dân làng không đón tiếp Người, vì Người đang đi về hướng Giê-ru-sa-lem (Lc 9:51-53).
Lạy Chúa Giêsu, ngay từ cuộc hành trình lên Giêrusalem của Chúa, và do đó tới cái chết, Chúa đã bị hắt hủi rồi, người ta đã không tiếp đón Chúa. Vì Chúa là khách lạ! Vì Chúa thuộc một dân tộc khác, tuyên xưng một tôn giáo khác… Chúa bị từ khước việc tiếp đón, một con người đang bước vào cõi chết…
Lạy Chúa, tất cả các điều trên nghe sao quen thuộc đến khiếp sợ, như thể trích thẳng ra từ báo chí của chúng con, nhắc chúng con nhớ đến tình huống trên các đường phố của chúng con. Chúng con từ chối việc tiếp đón những người đang đi tìm một cuộc sống tốt đẹp hơn, những người đôi khi chỉ xoay xở cho cuộc sống của họ (vì bị đe dọa tới mạng sống), những người đến gõ cửa đất nước chúng con, các Giáo Hội chúng con, và các căn hộ chúng con. Họ là người xa lạ, chúng con thấy kẻ thù ở trong họ, chúng con sợ tôn giáo của họ, và cả sự nghèo khổ của họ nữa!
Thay vì hiếu khách, họ thấy chết chóc: ở dọc bờ biển Lampedusa và các hải đảo Hy Lạp, trong các trại tị nạn đông đúc. Từ khước tiếp nhận mau chóng trở thành bản án tử hình thực sự. Lên họ, và do đó, lên Chúa, lạy Chúa! Trong ít năm qua, Chúa từng bị kết án tử hình trong con người của 30,000 gnười tỵ nạn. Kết án, bởi ai? Ai sẽ đồng ý với bản án này?
Chúa nói với chúng con hôm nay: Ta là khách lạ, Ta không có nơi đặt đầu. Ta sinh ra trong một máng cỏ, bị từ khước quán trọ. Ta biết vị đắng đót của lòng hiếu khách giả tạo, giống như ở nhà Simong Biệt Phái, không cho Ta nước rửa chân, không dầu ôliu xức đầu khô nẻ.
Chúa nhắc chúng con nhớ tới các môn đệ Emmau: khi họ mời “người khách lạ” dùng bữa, mắt họ mở ra và họ nhận ra… Chúa!
Vì thế, chúng con cầu xin Chúa thương mở mắt chúng con! Xin cho chúng con nhận ra Chúa! Nơi những người viếng thăm chúng con, những người bỗng nhiên thấy mình bên cạnh chúng con. Nơi những người không nhà, ngủ ở trạm xe lửa, ở cổng nhà chúng con, ở mương rãnh, gầm cầu. Chúa sống trong mọi người xa lạ. Và Chúa ngự trị, như một người thiếu thốn, bây giờ và mãi mãi. Amen.
Chặng thứ hai: Chúa Giêsu vác Thánh Giá; Cho kẻ đói ăn
Xướng: Chúng con thờ lạy và ngợi khen Chúa Kitô
Đáp: Vì Chúa đã dùng Thánh Giá Chúa mà chuộc tội cho thiên hạ.
Trích Tin Mừng Thánh Máccô:
Chúa Giê-su thấy một đám người rất đông thì chạnh lòng thương, vì họ như bầy chiên không người chăn dắt. Và Người bắt đầu dạy dỗ họ nhiều điều. Vì bấy giờ đã khá muộn, các môn đệ đến gần Người và thưa: "Ở đây hoang vắng và bây giờ đã khá muộn, xin Thầy cho dân chúng về, để họ vào thôn xóm và làng mạc chung quanh mà mua gì ăn." Người đáp: "Thì chính anh em hãy cho họ ăn đi! " Các ông nói với Người: "Chúng con phải đi mua tới hai trăm quan tiền bánh mà cho họ ăn sao? " Người bảo các ông: "Anh em có mấy chiếc bánh? Đi coi xem! " Khi biết rồi, các ông thưa: "Có năm chiếc bánh và hai con cá." (Mc 6:34-38).
Chúng ta cần gì nhất khi phải đối diện với thánh giá, như thánh giá đói khát của các anh chị em chúng ta chẳng hạn?
Chúng ta thường nghĩ như các tông đồ: hai trăm đồng bạc cũng không mua đủ bánh ăn… Hai trăm đồng bạc! Lương bẩy tháng ròng! Làm sao một lúc có được khoản tiền này? Thánh giá này vượt quá sức chúng ta…
Xem ra vô vọng, ta bèn nghĩ cách trao vấn đề cho người khác: để họ vào các nông trại và làng mạc quanh đây mà mua lấy thức gì đó để ăn.
Nhưng lạy Chúa, Chúa nói: chính anh em hãy cho họ ăn! Và Chúa hỏi: anh em có mấy chiếc bánh? Chúa hỏi không phải điều chúng con không có, mà là điều chúng con có! Và liệu chúng con có thể chia sẻ điều chúng con có không: năm chiếc bánh và hai con cá… Chúa không hỏi liệu số đó có đủ cho quá nhiều người như thế hay không, Chúa hỏi liệu chúng con có chia sẻ số đó hay không! Và ở đây, chúng con bắt đầu hiểu. Tại sao có nạn đói trên thế giới? Không phải vì thiếu cơm bánh, mà là thiếu liên đới. Trong thế giới chúng con, không hề thiếu cơm bánh, một phần ba thực phẩm sản xuất ra đã bị phí phạm. Đồng thời, cứ sáu giây, một trẻ em qua đời vì đói, và hôm nay, tối nay, gần 1 tỷ người khắp thế giới không biết liệu ngày mai họ sẽ có gì để ăn hay không.
Lạy Chúa Giêsu, chúng con ngợi khen Chúa vì tất cả những người đang đem lòng thương xót tới các anh chị em đói khát của chúng con. Chúng con cảm tạ Chúa vì những người khấn giữ nghèo khó để có thể đem giúp đỡ tới những người còn nghèo khó hơn họ. Họ chứng minh rằng, để có thể giúp đỡ, họ không cần những ngân khoản lớn lao cho bằng tấm lòng đại lượng! Xin Chúa ban cho chúng con tấm lòng ấy, đầy nâng đỡ và có khả năng chia sẻ, dù thiếu thốn. Xin Chúa phục hồi nơi chúng con sự hiểu biết việc ăn chay, không phải kiểu nhịn ăn để giữ sức khỏe, mà như việc thực hành yêu thương thực sự. Sau cùng, chúng con cầu xin cho tất cả những người mà Chúa để chúng con hiểu được thánh giá của họ nhờ chiêm niệm chặng Đàng Thánh Giá này, vì người đói khát và đang chết vì thiếu ăn. Lạy Bánh Hằng Sống! Xin Chúa giúp họ! Và tha thứ cho chúng con… Amen.
Chặng thứ ba: Chúa Giêsu ngã xuống đất lần thứ nhất; Khuyên dạy kẻ có tội
Xướng: Chúng con thờ lạy và ngợi khen Chúa Kitô
Đáp: Vì Chúa đã dùng Thánh Giá Chúa mà chuộc tội cho thiên hạ.
Trích Tin Mừng Thánh Máccô:
Người ta đem đến cho Đức Giê-su một kẻ bại liệt, có bốn người khiêng […] Chúa Giê-su […] bảo người bại liệt: "Này con, con đã được tha tội rồi” [và rồi] “Ta truyền cho con: Hãy đứng dậy, vác lấy chõng của con mà đi về nhà!" (Mc 2:3-11).
Lạy Chúa Giêsu, thấy Chúa ngã, con nghĩ tới các sa ngã của con, nghĩ tới các tội trọng từng làm con hụt chân. Chỉ cần nhớ tới chúng, con cũng đã bị áp đảo rồi. Con không thể tự cố gắng mà đến với Chúa được. Con tê liệt, còn hơn cả người bại liệt kia. Ít nhất, ông ta còn để mình được giúp đỡ, bạn bè ông đưa ông tới Chúa. Con trốn tội lỗi trong cô đơn, con thừa nhận những người nhắc nhở bằng cái nhún vai hoặc, thường hơn, bằng cách tấn công họ. Con cám ơn Chúa nay con đang ở đây và được nghe điều Chúa nói với người tội lỗi tê liệt kia. Trước nhất, Chúa nói: này con, sau đó mới nói: con đã được tha tội rồi. Chúa không bắt đầu với tội lỗi. Chúa gọi con “này con”, cho dù con nghĩ con không còn quyền đó nữa: con không còn xứng đáng được gọi là con của Chúa nữa; hãy cư xử với con như Chúa cư xử với một trong các công nhân làm thuê của Chúa. Nhưng Chúa bảo: “công nhân làm thuê ư? Đâu được! không bao giờ!”. “Đây là nhẫn, giép và áo sống của con đây!” Con từng cảm nghiệm được điều này trong Bí Tích Hòa Giải rất nhiều lần. Không hề nhục nhã, nhưng tìm được phẩm giá của con! Chúa nâng con lên khỏi mặt đất biết bao nhiêu lần!
Lạy Chúa Giêsu, xin vinh danh Chúa trong mọi tòa giải tội khắp thế giới. Đầy lòng thương xót.Tha thứ không 7 lần, không 77 lần mà 777 triệu lần. Không bao giờ mệt mỏi tha thứ. Xin Chúa hãy như thế nơi mọi vị giải tội! Xin Chúa làm việc này để Bí Tích Hoà Giải là một trải nghiệm thương xót và luôn luôn tôn trọng và cho mọi người. Chúng con cầu xin cho những người lần lữa không chịu xưng tội trong nhiều năm qua vì sợ sệt,xâu hổ hay lãng quên. Xin Chúa ban cho họ Thần Trí của Chúa, Đấng thuyết phục chúng con nhận tội, vì bí tích này được ban cho chúng con để tha các tội!Chúng con cũng cầu xin cho những người mà các quyết định sống đang cản trở họ không được lãnh bí tích giải tội. Xin Chúa hãy đánh động lương tâm họ; hãy gia tăng gấp bội tình yêu của họ; xin để chúng con được đồng hành với họ trong Giáo Hội. Xin Chúa cho chúng con say mê Giáo Hội, Giáo Hội không bao giờ không giúp người ta chống trả tội lỗi, cho dù Giáo Hội vốn bao gồm những người có tội. Thánh, Thánh, Thánh, Bạn mãi mãi của những người có tội! Amen.
Chặng thứ tư: Chúa Giêsu gặp Mẹ sâu bi của Người; Yên ủi kẻ âu lo
Xướng: Chúng con thờ lạy và ngợi khen Chúa Kitô
Đáp: Vì Chúa đã dùng Thánh Giá Chúa mà chuộc tội cho thiên hạ.
Trích Sách Gióp:
Xa-tan khiến Gióp mắc bẩy mụn nhọt. Ông ngồi giữa đống tro, lấy mảnh sành mà gãi. Ba người bạn của ông Gióp nghe biết tất cả những tai hoạ xảy ra cho ông, liền kéo đến, mỗi người từ xứ sở của mình, Ê-li-phát người Tê-man, Bin-đát người Su-ác, Xô-pha người Na-a-mát. Họ bàn nhau đến để chia buồn và an ủi ông. Từ xa, họ ngước mắt nhìn, nhưng chẳng nhận ra ông. Họ bật khóc; mỗi người xé áo mình ra và rắc tro lên đầu. Rồi họ ngồi xuống đất, bên cạnh ông, suốt bảy ngày đêm, chẳng nói với ông một lời, vì họ thấy rằng nỗi đau khổ của ông quá lớn (G 2:7-8, 11-13).
Lạy Chúa Giêsu, Chúa và Mẹ Chúa không có nhiều thì giờ để im lặng ở bên nhau. Người ta không cho Chúa bẩy ngày bẩy đêm. Một vài giây thôi, đủ rồi, để mắt nhìn mắt. Và tim nói với tim. Không một lời nói. Không cử chỉ nào. Chỉ là tình yêu cao độ!
Giống bạn hữu của Gióp, Mẹ Chúa phải đến, chịu đau khổ với Chúa, và an ủi Chúa. Giống họ, có lẽ ngài cũng khó nhận ra Chúa, bị thương, đầy máu, vừa trỗi dậy từ cú ngã. Truyền thống còn lưu giữ kỷ niệm nơi Chúa ngã và nơi Chúa gặp Mẹ Chúa, ở giữa đường mương chạy qua Giêrusalem và chuyên chở đủ thứ rác rưởi đồ dơ. Là ông Gióp thần thánh, Đấng duy nhất công chính, Chúa không ngã vào đống phân, nhưng ngã vào sự hôi thối của con người. Chúa, Đấng An Ủi Thứ Nhất. Chúa cần an ủi xiết bao trên đường thánh giá của Chúa! Chúa tìm được sự an ủi này trong cuộc gặp gỡ thinh lặng với Mẹ Chúa. Há không đúng sao việc chúng con nên an ủi người sầu khổ trong thinh lặng? Vì cùng nhau thinh lặng không phải chỉ là không nói. Đúng hơn, nó còn là cùng lắng nghe và chờ câu trả lời của Chúa. Bởi thế, Thánh Kinh nói rằng: Điều tốt đẹp là im lặng hy vọng Chúa giải phóng (Ac 3:26).
Lạy Mẹ Maria, đấng an ủi kẻ sầu khổ, chúng con muốn học tập sự hiện diện đầy thương xót và im lặng của Mẹ với những người đau khổ. Chúng con thờ lạy Chúa, lạy Chúa Giêsu Kitô và lạy Chúa Thánh Thần, Đấng An Ủi, Đấng ủi an chúng con trong mọi nỗi sầu khổ của chúng con, để chúng con có khả năng an ủi những ai đang buồn sầu bất cứ cách nào bằng sự an ủi mà Thiên Chúa đã dùng để an ủi chúng con. Amen.
Chặng thứ năm: Ông Simong vác thánh giá đỡ Chúa Giêsu; Viếng kẻ liệt
Xướng: Chúng con thờ lạy và ngợi khen Chúa Kitô
Đáp: Vì Chúa đã dùng Thánh Giá Chúa mà chuộc tội cho thiên hạ.
Trích Tin Mừng Thánh Mátthêu:
Đức Giê-su đến nhà ông Phê-rô, thấy bà mẹ vợ ông đang nằm liệt và lên cơn sốt. Người đụng vào tay bà, cơn sốt dứt ngay và bà chỗi dậy phục vụ Người. Chiều đến, người ta đem nhiều kẻ bị quỷ ám tới gặp Đức Giê-su. Người nói một lời là trừ được các thần dữ và Người chữa lành mọi kẻ ốm đau, để ứng nghiệm lời ngôn sứ I-sai-a: Người đã mang lấy các tật nguyền của ta và gánh lấy các bệnh hoạn của ta (Mt 8: 14-17).
Chúa mang lấy sự yếu đuối và bệnh tật của chúng con. Ngược lại, Ông Simong không muốn vác thánh giá của Chúa. Ông không muốn giúp đỡ. Ông cần được người ta ép buộc… Con không có quyền phê phán ông ta. Con cũng muốn chạy trốn trước các bệnh tật và đau yếu của người khác không kém. Há chẳng phải vì con quên rằng Chúa là người đầu tiên tự vác lấy mọi bệnh tật và đau yếu của con sao? Chúa nói về Chúa: Ta đau yếu, nhưng con biết Chúa chủ yếu là một Thầy Thuốc, Đấng được phái tới cho người bệnh hoạn, chứ không phải người khỏe mạnh. Đã bao lần Chúa từng đến với con lúc con bệnh hoạn? Đã bao nhiêu lần Chúa đưa bàn tay Chúa cho con và kéo con lên? Khỏi những chứng bệnh nặng hơn sốt rét: khỏi ích kỷ, lười biếng, cứng lòng. Con không muốn từ chối Chúa điều con rất thường được cảm nhận từ Chúa.
Lạy Chúa Giêsu, chúng con chúc tụng Chúa nơi tất cả những ai giúp đỡ người bệnh không chỉ vì nghề nghiệp, mà như một ơn gọi trong lãnh vực chăm sóc y tế: nơi các bác sĩ, y tá, mọi nhân viên của bệnh viện và bệnh xá. Chúng con ngợi khen Chúa vì từng vị tuyên úy và thiện nguyện viên bệnh viện luôn hỗ trợ họ. Vì các hội dòng tu sĩ mà đặc sủng là phục vụ người bệnh. Vì họ, chúng con cầu xin Chúa ban thêm nhiều ơn gọi mới. Chúng con chúc tụng Chúa vì các bác sĩ truyền giáo và vì mọi người hiến tặng luôn nâng đỡ việc làm của họ. Còn về chúng con, chúng con cầu xin Chúa ban cho chúng con lòng thiện cảm đối với mọi người bệnh. Lòng sẵn sàng cung hiến sự giúp đỡ sẵn lòng và tự ý. Lòng quảng đại trong việc hy sinh thì giờ để thăm viếng (tại nhà, tại bệnh viện, nhà dưỡng lão). Và trong lời cầu nguyện. Amen.
Chặng thứ sáu: Bà Vêrônica trao khăn cho Chúa Giêsu lau mặt; Viếng kẻ tù rạc
Xướng: Chúng con thờ lạy và ngợi khen Chúa Kitô
Đáp: Vì Chúa đã dùng Thánh Giá Chúa mà chuộc tội cho thiên hạ.
Trích Tin Mừng Thánh Mátthêu:
Bỗng một người đàn bà bị băng huyết đã mười hai năm tiến đến phía sau Người và sờ vào tua áo của Người… Chúa Giê-su quay lại thấy bà thì nói: "Này con, cứ yên tâm, lòng tin của con đã cứu chữa con." (Mt 9:20-22).
Tin Mừng không ghi tên họ người đàn bà trên. Chỉ nhờ truyền thống mà nhớ là Vêrônica! Người đàn bà này, có lần được Chúa chữa khỏi chứng băng huyết, giờ đây không thể tiếp tục dửng dưng được nữa, khi thấy Chúa máu mê đầy người trên đường thánh giá. Hành vi thương xót của bà chỉ là có đi có lại. Chúa đã có lần giải thoát bà khỏi chứng băng huyết và dơ dáy, bây giờ bà lau máu khỏi mặt Chúa, và ít nhất trong giây lát, khôi phục vẻ trong sạch của nó.
Đầy máu, mồ hôi và bụi bặm, khuôn mặt của Đấng Bị Kết Án lại xuất hiện như mới trước mặt mọi người, đĩnh đạc như khuôn mặt của Chúa Giêsu thành Nadarét!
Há đó không phải là cách bà thấy Chúa sao, bằng con mắt trái tim, trước khi bà với tay lấy khăn ra? Bà thấy tù nhân với khuôn mặt của Con Thiên Chúa! An ủi tù nhân có ý nghĩa gì? Đây không phải chỉ là bất cứ hình thức an ủi nào. Mà là một cuộc gặp gỡ, giúp tù nhân tái khám phá ngay trong họ khuôn mặt của con cái nam nữ của Thiên Chúa, một hình ảnh lâu dài của Con Thiên Chúa, nguồn gốc mọi nhân phẩm lâu dài!
Lạy Chúa Giêsu, Chúa thăm viếng chúng con trong mọi cơn sầu khổ của chúng con, trong các yếu đuối, thèm muốn và nghiện ngập của chúng con. Và Chúa luôn thấy trong chúng con các con trai con gái của Thiên Chúa, ngay cả khi chúng con chỉ thấy trong chúng con toàn là tù nhân, bị nô dịch bởi ma túy, rượu chè, khiêu dâm, xúc cảm, cờ bạc, máy vi tính, điện thoại di động, tiền bạc, tiện ích, bất cứ điều gì! Với Chúa, khuôn mặt của mỗi người và mọi người chúng con đều bất biến là khuôn mặt một đứa con của Thiên Chúa. Cái nhìn của Chúa phục hồi cảm thức phẩm giá của chúng con! Nó vào sâu hơn khăn lau của bà Vêrônica.
Chúng con cầu xin Chúa giúp chúng con, như bà Vêrônica, sẵn sàng và có khả năng an ủi các tù nhân. Xin Chúa dẫn chúng con đến với những người đau khổ vì bất cứ sầu buồn hay yếu đuối nào. Xin dạy chúng con suy nghĩ một cách kính trọng đối với tất cả những ai đang ngồi tù, trong nhà tù, trung tâm giam giữ, trại lao động. Xin Chúa là đường dẫn tới họ. Amen.
Chặng thứ bẩy: Chúa Giêsu ngã xuống đất lần thứ hai; Tha kẻ dể ta
Xướng: Chúng con thờ lạy và ngợi khen Chúa Kitô
Đáp: Vì Chúa đã dùng Thánh Giá Chúa mà chuộc tội cho thiên hạ.
Trích Tin Mừng Thánh Mátthêu:
Người ta dẫn đến một kẻ mắc nợ vua mười ngàn yến vàng… Tôn chủ của tên đầy tớ ấy liền chạnh lòng thương, cho y về và tha luôn món nợ. Nhưng vừa ra đến ngoài, tên đầy tớ ấy gặp một người đồng bạn, mắc nợ y một trăm quan tiền… Y liền tống anh ta vào ngục cho đến khi trả xong nợ… Bấy giờ, tôn chủ cho đòi y đến và bảo: "Tên đầy tớ độc ác kia… ngươi không phải thương xót đồng bạn, như chính ta đã thương xót ngươi sao? " Rồi tôn chủ trao y cho lính hành hạ (Mt 18:24-34).
Lạy Chúa, Chúa đã tha thứ cho anh ta quá nhiều rồi! Chúa tha cho anh ta món nợ quá sức tưởng tượng! Mười ngàn quan tiền, 270 tấn vàng! Xin Chúa thứ lỗi con mới dám hỏi: Há Chúa lại không thể tha cho anh ta tội không biết dung tha kẻ mắc nợ anh ta đó sao? Chúa tha thứ các tội không thể tha thứ của anh ta… Tại sao Chúa lại không tha cho anh ta tội từ khước tha thứ? Từ khước tha thứ các xúc phạm phải chăng là một tội quá lớn? Há anh ta không có quyền đòi hỏi công lý hay sao? Anh ta có quyền. Nhưng đó không phải là chỗ anh ta phạm tội. Trọng điểm ở đây không hệ ở việc anh ta không thể tha thứ, mà hệ ở việc anh ta hoang phí tấm tình yêu từng được ban cho anh ta cách hậu hĩnh. Chúa tỏ lòng thương xót vô bờ bến cho anh ta, không phải để anh ta cảm thấy được thoát nợ, mà để anh ta cũng yêu người khác bằng cùng một tình yêu anh từng gặp được. Để anh ta cũng tha thứ bằng cùng một sự tha thứ anh từng gặp được. Chúa không đòi hỏi gì nơi anh ta mà chính Chúa không ban cho anh ta trước. Và ban một cách hậu hĩnh.
Lạy Chúa Giêsu, chúng con chúc tụng sự hiện diện và quyền năng của Chúa trong tất cả những ai tha thứ. Chúa là lòng thương xót giúp chúng con biết sẵn lòng tha thứ các xúc phạm. Ở chặng đàng thánh giá này, chúng con cầu xin Chúa: tiêu diệt con người cũ nơi chúng con! Giết chết kẻ mắc nợ không biết thương xót trong chúng con! Dạy chúng con biết sẵn lòng tha thứ, bằng cách cảnh giác, không đợi lời yêu cầu và chuộc lỗi của người làm sai. Ôi, lòng thương xót của Chúa lạ lùng xiết bao! Con muốn tin tưởng ở lòng thương xót của Chúa, cả khi Chúa kêu gọi con cung cấp lòng thương xót ấy cho người khác, tha thứ không do dự. Amen.
Chặng thứ tám: Chúa Giêsu an ủi các phụ nữ Giêrusalem; Mở dạy kẻ mê muội
Xướng: Chúng con thờ lạy và ngợi khen Chúa Kitô
Đáp: Vì Chúa đã dùng Thánh Giá Chúa mà chuộc tội cho thiên hạ.
Trích Sách Tông Đồ Công Vụ:
Một viên thái giám người Ê-thi-óp, làm quan lớn trong triều của bà Can-đa-kê, nữ hoàng nước Ê-thi-óp, đã lên Giê-ru-sa-lem hành hương và bấy giờ đang trên đường về nhà. Ngồi trên xe nhà, ông đọc sách ngôn sứ I-sai-a… Ông Phi-líp-phê hỏi: "Ngài có hiểu điều ngài đọc không? " Ông quan đáp: "Mà làm sao tôi hiểu được, nếu không có người dẫn giải? "… Ông Phi-líp-phê lên tiếng, và khởi từ đoạn Kinh Thánh ấy mà loan báo Tin Mừng Chúa Giê-su cho ông (Cv 8: 27-28, 30-31, 35).
Lạy Chúa Giêsu, chúng con nhận ra sức mạnh và lòng thương xót của Thần Trí Chúa, Đấng nói với Thánh Philipphê đến gặp viên quan để dạy dỗ ông ta. Thương xót, vì người này là “khách lạ” và bị loại ra ngoài cộng đồng cầu nguyện và thờ phượng. Sức mạnh, vốn phát sinh trong đức tin và phép rửa. Chúng con muốn học hỏi từ Thánh Philipphê khả năng dạy dỗ kẻ mê muội, một lời giảng dạy đầy khiêm nhường, kích thích người nói biết đặt ra các câu hỏi quan trọng; một lời giảng dạy biết tập chú vào Chúa, vào biến cố chết và sống lại của Chúa, một lời giảng dạy dẫn người nghe nhận ra Chúa là Chúa và là Đấng Cứu Rỗi. Ở chặng đàng thánh giá này, một mình Chúa cũng đã mạc khải cho chúng con khả năng dạy kẻ mê muội một cách đầy thương xót, Chúa nói với các phụ nữ đi theo Chúa: Hỡi các người con gái Giêrusalem, đừng khóc thương Tôi; mà hãy khóc thương cho các bà và con cháu các bà (Lc 23:28). Chúa giảng dạy, vì Chúa yêu thương. Chúa giảng dạy ngay trong cuộc Khổ Nạn của Chúa, quên mình, vượt quá các đau khổ riêng của Chúa.
Lạy Chúa Giêsu, chiêm niệm chặng đàng thánh giá này, chúng con học được rằng việc dạy dỗ luôn phải là một hành vi yêu thương và thương xót. Chúng con xin tạ lỗi vì những giây phút trong đời lúc chúng con dạy dỗ người khác một cách tức giận, kiêu căng, chỉ theo lối của mình, khi chúng con ương ngạnh trong các điều mình tin chắc. Chúng con xin tạ lỗi vì đã đánh bóng sự khôn ngoan của mình; bằng cách này, chúng con đã che phủ mất Chúa, nguồn khôn ngoan và là khôn ngoan nhập thể. Chúng con xin tạ lỗi vì mọi tình huống trong đó chúng con đã lạm dụng lòng tin của người khác, những người Chúa đã ủy thác cho chúng con trong ngành giáo dục. Lạy Chúa, chúng con nài xin Chúa cho mọi thầy cô, mọi giáo sư, mọi giáo lý viên, mọi nhà giáo dục, và trên hết, mọi cha mẹ: Xin Chúa đổ đầy sức mạnh và lòng thương xót nơi họ, để họ hướng dẫn và dạy dỗ những người được ủy thác cho họ. Đầy lời lẽ khôn ngoan và chứng từ thuyết phục. Lạy Thầy và Chứng Tá Chí Thánh, Đấng hằng sống và hằng trị đời đời. Amen.
Chặng thứ chín: Chúa Giêsu ngã lần thứ ba; Lấy lời lành mà khuyên người
Xướng: Chúng con thờ lạy và ngợi khen Chúa Kitô
Đáp: Vì Chúa đã dùng Thánh Giá Chúa mà chuộc tội cho thiên hạ.
Trích Tin Mừng Thánh Máccô:
Chúa Giê-su nói với các tông đồ: "Tất cả anh em sẽ vấp ngã”, ... Ông Phê-rô liền thưa: "Dầu tất cả có vấp ngã đi nữa, thì con cũng nhất định là không." Chúa Giê-su nói với ông: "hôm nay, nội đêm nay, … anh sẽ chối Thầy đến ba lần" (Mc 14: 27, 29-30).
Lạy Chúa Giêsu, ngay trước giờ khổ nạn của Chúa, Chúa đã chỉ cho các môn đệ hay lòng hoài nghi như một sa ngã và như cớ để sa ngã tiếp. Hoài nghi vốn bao hàm chạy trốn, phân tán và phản bội. Không hoài nghi chính mình, không hoài nghi chính sức mạnh của mình, nhưng hoài nghi Chúa, Chúa nói: tất cả các con sẽ lung lay đức tin vào Thầy.
Hoài nghi, lấy mất hết sức mạnh của con và hạ ván con. Hoài nghi liệu con có bao giờ ngã rồi trỗi dậy được không. Mỗi tội của con lại kéo theo một tội khác. Với mỗi tội tiếp theo, con càng ngày càng mất hy vọng. Hoài nghi nói với con: “bây giờ thành thói quen rồi; nó mạnh hơn bạn!” Lòng hoài nghi này sau cùng thành lòng hoài nghi chính Chúa! Nó bảo rằng Chúa không mạnh đủ để nâng con dậy. Chúa còn không muốn nâng con dậy là đàng khác. Liệu Chúa có thể yêu thương một người như con không? Hoài nghi cả thực tại của Vượt Qua. Hoài nghi cả mục đích và ý nghĩa đời con, cả sự quan phòng và lòng thương xót của Chúa.
Lấy lời lành mà khuyên người hoài nghi! Nhưng chúng con khuyên gì nơi người hết tự lực? Chúng con khuyên bảo được đến đâu một con người đã rơi vào cảnh bất lực và hoàn toàn ngã lòng? Làm thế nào chúng con chứng tỏ được hoài nghi là thứ dối trá, dối trá về chúng con và về Chúa?
Lạy Chúa Giêsu, chúng con cám ơn Chúa vì mọi câu hỏi đã được nêu lên trong chúng con khi dừng lại ở chặng Thánh Giá này. Chúng con không muốn các câu trả lời dễ dãi… Chúng con xin sự khiêm nhường cởi mở đối với Thần Trí Chúa, Thần Trí Khuyên Bảo chúng con nhận được khi chịu Thêm Sức, đối với sự khôn ngoan và thông suốt của Người. Xin Người linh hứng chúng con với những câu hỏi thích đáng và các câu trả lời chân thực. Chúng con ngợi khen Chúa vì tất cả những ai nâng đỡ người hoài nghi và không để họ cô đơn, nhất là, trong việc hoài nghi chính khả thể ăn năn và được giải thoát khỏi mọi yếu đuối. Chúng con ngợi khen Chúa vì những kẻ thân yêu của họ: gia đình, bạn bè, và các cố vấn viên; vì các vị giải tội, linh hướng, và điều trị viên. Vì tất cả những ai không mất niềm tin nơi người ta. Và nơi Chúa. Amen.
Chặng thứ mười: Chúa Giêsu bị lột quần áo; Cho kẻ rách rưới ăn mặc
Xướng: Chúng con thờ lạy và ngợi khen Chúa Kitô
Đáp: Vì Chúa đã dùng Thánh Giá Chúa mà chuộc tội cho thiên hạ.
Trích Tin Mừng Thánh Luca:
Khi anh ta còn ờ ngoài xa, cha anh ta đã thấy anh ta, và vì đầy lòng thương, ông chạy ra đón con … hôn anh ta … và nói “Mau đem áo đẹp nhất ra đây mặc cho cậu” (Lc 15:20,22).
Khi qùy dưới chân cha mình, người con trai hoang đàng gần như trần truồng. Anh ta đã tiêu phí hết mọi sự, không những tài sản của mình, mà còn cả giá trị bản thân nữa. Anh ta trần truồng như một người nô lệ. Khánh kiệt, dù do lỗi của mình, anh ta đã bị lột cả chiếc áo sơ mi cuối cùng! Trần truồng, như Ađam và Evà trong địa đàng, sau khi phạm tội, mắt bỗng mở ra và biết mình trần truồng, và ẩn mình khỏi Chúa. Cũng thế, người con trai này có lẽ cũng muốn dấu sự trần truồng của mình, không cho cha anh thấy. Một kẻ tội lỗi, giống như Ađam và Evà. Xấu hổ và nhục nhã. Lạy Chúa Giêsu, cảnh tượng này giúp con nhìn sự trần truồng của Chúa trên đồi Gôngôta cách khác hẳn. Người ta không trưng bầy Chúa ngược với ý muốn của Chúa. Chúa chọn kết hợp với Ađam và Evà, với mỗi người con trai và con gái hoang đàng, trần truồng và nhục nhã vì tội lỗi. Trên Gôngôta, Chúa trở nên trần truồng không phải trước mặt những kẻ hành hình mà trước mặt Chúa Cha. Lời lẽ của người con trai hoang đàng: Thưa cha, con đã phạm tội chống lại cha… Con không đáng được gọi là con cha nữa, Chúa đã biến những lời này thành của Chúa. Chúa nói thế lúc trần truồng! Chúa là một với con, bị lột trần vì tội lỗi. Sự hợp nhất này đã cứu con. Vì Cha của Chúa không thể bình thản nhìn sự trần truồng của Con mình. Người lập tức mặc quần áo cho Chúa. Trong chiếc áo dài chấm đầu gối đẹp nhất, với khăn quàng bằng vàng quanh ngực (xem Kh 1:13). Trần truồng trong cái chết, nhưng khi Phục Sinh, Chúa lại một lần nữa được ăn mặc theo phẩm hàm qúy tử. Và chúng con được ở với Chúa.
Lạy Thiên Chúa, Cha chúng con, Chúa là Đấng đầu tiên mặc áo cho kẻ trần truồng. Chúng con cầu xin Chúa, hãy để chúng con bắt chước Chúa. Hãy dạy chúng con biết chia sẻ quần áo của chúng con, khi cần đến. Hãy giữ gìn chúng con, để chúng con thích chia sẻ như Chúa, với những áo dài tốt nhất, những quần áo mới, sạch và thẳng nếp, không cũ, sờn và không ai thiết. Hãy để chúng con giữ gìn nết na và khó nghèo trong y phục, để chúng con sẵn sàng hơn trong việc chia sẻ những gì chúng con dành dụm được. Chúng con cầu xin điều này nhờ Đấng, qua việc chấp nhận sự trần truồng của chúng con, đã mặc cho chúng con tươm tất để dự cuộc sáng tạo mới. Amen.
Chặng thứ mười một: Chúa Giêsu bị đóng đinh vào thánh giá; Nhịn kẻ mất lòng ta
Xướng: Chúng con thờ lạy và ngợi khen Chúa Kitô
Đáp: Vì Chúa đã dùng Thánh Giá Chúa mà chuộc tội cho thiên hạ.
Trích Sách Tông Đồ Công Vụ:
Khi nghe những lời ấy (của Stêphanô), lòng họ giận điên lên, và họ nghiến răng căm thù ông Stê-pha-nô. Nhưng được đầy ơn Thánh Thần, ông đăm đăm nhìn trời… và kêu lớn tiếng: "Lạy Chúa, xin đừng chấp họ tội này." Nói thế rồi, ông an nghỉ (Cv 7: 54-55, 60).
Lạy Chúa Giêsu, chúng con chúc tụng Chúa đã ban sức mạnh như trên cho người ta! Sức mạnh dưới hình thức kiên nhẫn, không hẳn trước mặt đau khổ cho bằng trước mặt những người gây ra nó. Ngay cả đối với những người bách hại. Lòng kiên nhẫn này không phải chỉ là cắn lưỡi mình. Mà còn là không lãnh cảm một cách ươn lười. Cũng không bình thản kiểu khắc kỷ, với cảm thức lạnh lùng hơn hẳn kẻ làm điều xấu. Sự kiên nhẫn của Thánh Stêphanô, sự kiên nhẫn của các vị tử đạo, là tình yêu đối với những kẻ làm điều sai. Nó là một chứng từ mạnh mẽ. Nó đầy sự im lặng thanh thản, chỉ bị tạm ngắt bởi lời cầu nguyện tha thứ. Nó là lời nói mạnh mẽ và hành vi thương xót cuối cùng. Lạy Chúa, sự kiên nhẫn của Thánh Stêphanô tượng trưng cho sự kiên nhẫn của Chúa; lời lẽ của ngài phản chiếu lời lẽ của Chúa: Lạy Cha, xin tha thứ cho chúng vì chúng không biết việc chúng làm. Nhưng vào lúc Thánh Stêphanô chịu tử đạo, ngài nhìn lên trời và được thấy Chúa! Ngài thấy Chúa trước mắt ngài, không phải sự bất công ngài chịu cũng không phải sự giận dữ của kẻ thù. Thị kiến này trùm phủ ngài và biến cải ngài, làm ngài giống như Chúa. Lời hứa của Thánh Kinh đã nên trọn nơi Thánh Stêphanô: chúng ta biết rằng khi điều này được mạc khải, chúng ta sẽ nên giống như Người, vì chúng ta sẽ thấy Người trong chính bản tính của Người. Y như thế! Chúa đã mạc khải Chúa cho ngài và làm ngài giống như Chúa.
Lạy Chúa Giêsu Kitô, Đấng kiên nhẫn và có lòng thương xót vĩ đại, xin cho chúng con đuợc dán mắt vào Chúa như Thánh Stêphanô. Xin cho chúng con khám phá ra lòng kiên nhẫn như một hành vi thương xót vĩ đại! Xin hãy đặt ngón tay Chúa lên môi miệng chúng con khi chúng con muốn thốt ra lời cay đắng và ghen ghét, hung hăng và ta thán. Xin dạy chúng con biết cầu nguyện cho kẻ thù của chúng con. Không báo oán những người xấu! Trái lại dơ má bên kia. Nếu có ai thưa kiện các con về áo trong, các con hãy trao cho họ cả áo khoác nữa. Nếu có ai bắt các con đi một dặm, hãy đi với họ hai dặm. Xin giúp chúng con không bị sự ác chinh phục nhưng chinh phục sự ác bằng sự thiện. Con chiên hiền lành bị mang đi giết, giống con chiên trước người xén lông, xin tỏ kiên nhẫn của Chúa nơi chúng con. Chúa hằng sống và hằng trị muôn đời. Amen.
Chặng thứ mười hai: Chúa Giêsu chết trên thánh giá; Cho kẻ khát uống
Xướng: Chúng con thờ lạy và ngợi khen Chúa Kitô
Đáp: Vì Chúa đã dùng Thánh Giá Chúa mà chuộc tội cho thiên hạ.
Trích Tin Mừng Thánh Gioan:
Sau đó, Chúa Giê-su biết là mọi sự đã hoàn tất. Và để ứng nghiệm lời Kinh Thánh, Người nói: "Tôi khát! " Ở đó, có một bình đầy giấm. Người ta lấy miếng bọt biển có thấm đầy giấm, buộc vào một nhành hương thảo, rồi đưa lên miệng Người (Ga 19:28-29).
Ta khát và các con đã cho Ta (không cho Ta) uống…
Người sắp chết muốn điều gì? Một đứa con đang hấp hối muốn được điều gì? Chúa đã được người ta đưa cho giấm chua. Cử chỉ cuối cùng của con người đối với Chúa. Mấy phút trước khi Chúa chết. Trò chế nhạo cuối cùng. Hành vi thù nghịch cuối cùng. Như thánh vịnh gia từng nói: “đợi người an ủi đôi lời, trông mãi trông hoài mà chẳng thấy đâu! Thay vì đồ ăn, chúng trao mật đắng, con khát nước, lại cho uống giấm chua” (Tv 69, 21-22). Chúng con chẳng chừa điều gì! Cả sự chế nhạo trước ước muốn sau cùng của Chúa cũng không… Nó làm con khiếp đảm khi nghĩ rằng điều này có thể tái diễn cả hôm nay nữa. Rằng con có thể lãnh cảm, rằng con muốn trốn chạy khỏi ước muốn của những người cô đơn đang hấp hối. Đôi khi những người gần gũi con hấp hối. Hay con có thể bác bỏ ước muốn này bằng bất cứ điều gì: các phụ tùng đắt tiền, cần thay thế phụ tùng hiện có.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa biết các ước muốn của mọi trái tim con người. Chúa muốn làm họ no thỏa với Nước Trường Sinh, ai uống nó sẽ không bao giờ khát nữa. Nước mà Chúa ban này chính là Chúa Thánh Thần, Đấng, trong mầu nhiệm Ba Ngôi, là tình yêu có bản vị. Xin để chúng con, giống như Chúa, khám phá và hiểu các ước muốn của con người và, cũng giống như Chúa, ra đi để thỏa mãn chúng. Xin để chúng con thực sự đứng với người khát, với ly nước, và với tình yêu, vốn là máng chuyển Nước Trường Sinh. Chúng con chúc tụng Chúa vì mọi người đang đồng hành với Chúa nơi những người hiện đang hấp hối. Vì mọi thiện nguyện viên và những ai trợ giúp các viện dành cho người hấp hối về phương diện tài chánh. Chỉ có Chúa mới thỏa mãn trọn vẹn mọi ước muốn của con người bây giờ và mãi mãi. Amen.
Chặng thứ mười ba: Tháo xác Chúa Giêsu khỏi thánh giá; Cầu cho kẻ sống và kẻ chết
Xướng: Chúng con thờ lạy và ngợi khen Chúa Kitô
Đáp: Vì Chúa đã dùng Thánh Giá Chúa mà chuộc tội cho thiên hạ.
Trích Tin Mừng Thánh Máccô:
Một người trong đám đông trả lời: "Thưa Thầy, tôi đã đem con trai tôi lại cùng Thầy; cháu bị quỷ câm ám”... Người đáp: "Giống quỷ ấy, chỉ có cầu nguyện mới trừ được thôi." (Mc 9:17, 29).
Lạy Mẹ Maria, chúng con nhìn Mẹ, ngồi dưới chân Thánh Giá, xác chết Con Trai Mẹ ở trong lòng. Bất chấp sự đau đớn, Mẹ vẫn chuyên tâm cầu nguyện. Chính vì thế, Mẹ không bất lực, không mất sức mạnh, không bị đánh bại, không tan tác, nhưng được củng cố và sẵn sàng hợp tác vào công trình cứu rỗi của Con Trai Mẹ. Mẹ cùng thương xót với Người, là người thứ nhất trong chuỗi dài lịch sử những người hân hoan trong đau khổ vì họ, và trong thân xác họ đầy ắp những gì còn thiếu trong các khổ sầu của Chúa Kitô nhân danh nhiệm thể Người là Giáo Hội. Và họ làm thế trong cầu nguyện! Thực vậy, có một loại sự xấu, một số ma qủy và cơn cám dỗ chỉ có thể trừ khử được nhờ cầu nguyện mà thôi. Mọi “dụng cụ” khác đều vô hiệu. Chỉ còn cầu nguyện và ăn chay. Lạy Mẹ Maria, lời cầu nguyện của Mẹ trên đồi Gôngôta là một trải nghiệm của sức mạnh, không phải của yếu đuối. Nó là bằng chứng cho thấy lòng thương xót không bao giờ, trong bất cứ hoàn cảnh nào, lại bất lực cả! Như thế, khi một ai khác đầu hàng, lòng thương xót sẽ dùng khí giới mạnh mẽ là cầu nguyện.
Lạy Chúa Giêsu, chúng con chúc tụng và ngợi khen Chúa vì những người không ngừng nghỉ trong cuộc chiến đấu thương xót vì người khác, cho dù mọi người khác đã buông tay. Chúng con cảm tạ Chúa vì những người, hoàn toàn tin tưởng vào Chúa, vẫn cầu nguyện cho những người đã chết, một cách thảm hại và bất ngờ, vì sự cứng đầu, nổi loạn và từ khước trở lại của họ. Vì những người, nhờ kiên trì cầu nguyện, tiếp tục đồng hành với những ai không muốn làm bạn, cứ bơi lội trong sự ác, yếu đuối đến tận cùng hoặc không nhìn thấy sự ác họ đang làm. Chúng con cám ơn Chúa vì những người, qua việc cầu nguyện và ăn chay, luôn nâng đỡ những người bệnh thập tử nhất sinh, những người hấp hối và những ai đang than khóc người thân của mình. Chúng con cám ơn Chúa vì những người tiếp tục cầu nguyện cho hòa bình một cách đầy hy vọng và kiên tâm khi không còn ai khác quan tâm nữa. Chúng con cầu xin Chúa đốt lên trong chúng con đặc sủng thương xót biết cầu nguyện cho người sống và người chết. Amen. Lạy Mẹ của lòng thương xót, xin Mẹ cầu cho chúng con.
Chặng thứ mười bốn: Táng xác Chúa Giêsu; Chôn xác kẻ chết
Xướng: Chúng con thờ lạy và ngợi khen Chúa Kitô
Đáp: Vì Chúa đã dùng Thánh Giá Chúa mà chuộc tội cho thiên hạ.
Trích Sách Tôbia:
Tôi là Tô-bít… cơm bánh của tôi, tôi cho người đói khát; quần áo của tôi, tôi cho kẻ trần truồng; nếu thấy ai trong số đồng bào tôi chết và bị quăng thây ra phía sau tường thành Ni-ni-vê, thì tôi chôn cất người đó. Một người dân thành Ni-ni-vê tố giác với vua rằng chính tôi là người chôn cất họ, nên tôi lẩn tránh… Thế là bao nhiêu của cải tôi có đều bị tịch thu (Tb 1: 3, 17, 19-20).
Phải chăng chôn cất kẻ chết thực sự là một hành vi quan trọng của tình yêu thương xót? Có đáng liều đến thế như ông Tôbia đi chôn cất kẻ chết không? Bị vua giận dữ, bị đe dọa sự sống, giầu có? Chúng ta hiểu đến đâu sự nhậy cảm này, trong một thế giới con số các gia đình không chịu lãnh xác người thân yêu qua đời từ bệnh viện về chôn; nơi các bà mẹ không luôn tới xem thân thể đứa con sơ sinh chết lúc mới sinh; và nơi, thân thể những đứa con trục thai bị đơn giản liệng vào đống rác? Lạy Chúa Giêsu, chúng con muốn giúp Chúa tạo ra một thế giới khác. Do đó, chúng con chúc tụng Chúa vì Ông Giuse Arimatêa, người muốn làm Tôbia cho Chúa. Và cho các Tôbia ngày nay. Chúng con chúc tụng Chúa vì những người chăm lo việc chôn cất những người không nhà. Vì những người giúp người nghèo và người neo đơn chôn cất người thân yêu của họ. Vì những người chăm sóc các huyệt mộ bị bỏ quên của những người vô danh. Những người chăm sóc các huyệt mộ của kẻ thù: binh sĩ của quân đội thù địch, thành viên các nhóm thiểu số sắc tộc hay quốc gia. Ước chi Chúa được chúc tụng vì những người chăm sóc các nghĩa địa lớn nhất trên thế giới và duy trì ký ức của các nơi như Auschwitz, Birkenau, Dachau hay Buchenwald. Xin Chúa che chở chúng con khỏi lãng quên hành vi yêu thương này. Xin Chúa thúc giục chúng con, để chúng con không bao giờ quên lãng việc chôn cất người thân yêu của chúng con. Để không bằng hữu nào của chúng con bị bỏ rơi khi than khóc kẻ thân yêu đã chết của họ. Xin để chúng con tưởng nhớ người chết bằng lời cầu nguyện riêng và bằng phụng vụ, và bằng việc thăm viếng các nghĩa trang. Amen. Xin giúp chúng con biết kính trọng sự chết! Nó là cửa đưa vào sự sống!