Lễ Mình, Máu thánh Chúa Lc 9: 11b - 17, ngày 13-06-2004
Hãy làm việc này mà nhớ đến Thầy. (1 Cor, 11 : 24)
Chúa nhựt tuần sau là ngày Father day, nhưng tôi đã nghe đài phát thanh, truyền hình và báo chí nói rất nhiều về người cha. Một câu mà tôi thích nhất đã nghe được là:
Tình cha như bầu trời lồng lộng,
Lòng mẹ như biển rộng mênh mông.
Trong kinh thánh, Thiên Chúa được diễn tả qua hình ảnh của một người Cha.
Cha tôi mất sớm, lúc tôi mới lên 14, nhưng hình ảnh của người cha vẫn canh cánh bên lòng. Vì là con nhà nghèo, nên tôi cảm nghiệm được rất sớm và rất rõ cái công ơn của người cha. Cái cảnh người cha lam lụ, vất vả, mồ hôi đổi lấy bát cơm để nuôi tôi. Nhất là cái di sản tinh thần mà người cha đã để lại. Trước khi nhắm mắt lìa đời, người nắm tay tôi và dặn: Con hãy gắng mà vươn lên ! Con hơn cha là nhà có phúc !
Nhân dịp này, xin mọi người cùng tôi vinh danh người cha của mình, hoặc còn sống hoặc đã qua đời.
Hình ảnh người cha rất thân thương ấy dẫn đưa tôi đến hình ảnh một người cha khác mà trong bài đọc 2 hôm nay liên quan đến bí tích Thánh thể.
Chính trong đêm bị nộp, một đêm vô cùng giao động, bị phản bội bơi một người đệ tử và bị giao nạp cho kẻ thù, Đức Giêsu đã lập bí tích Thánh thể để làm của ăn nuôi sống linh hồn tôi. Cha tôi đã đổ mồ hôi, nuôi sống tôi. Đức Giêsu đã lấy thịt, máu mình mà nuôi sống linh hồn tôi.
Ôi! trời cao lồng lộng, biển rộng mênh mông, làm sao có thể so sánh được với mối tình nầy. Tình cha thương con. Tình Chúa thương tôi. Cha thương con biển hồ lai láng. Ôi đẹp làm sao !
Làng tôi đã nghèo, mà tiền nhân lại đặt cho cái tên nghe nó quê làm sao Làng Gia chiểu thuộc quận (huyện) Hoài ân. (Hoài ân là nhớ ơn).
Người Mỹ một năm chỉ có một ngày Nhớ ơn, ngày Thanksgiving. Nhưng thực ra một năm 365 ngày, ngày nào cũng phải là ngày hoài ân cả.
Thánh lễ Misa là hy lễ tạ ơn. Nhớ ơn cha mẹ không gì bằng thực hành những điều cha mẹ dạy, nhất là những lời trối trăn trước khi chết. Nhớ ơn Chúa không gì bằng thực thi những gì mà Người đã dạy trong bữa tiệc ly, trước khi chết, khi Người nói với các môn đệ: Hãy làm việc nầy mà nhớ đến Thầy.
Việc nầy là việc gì ?
Thưa là :Cầm lấy, chúc tụng, bẻ ra và phân chia.
Những cử điệu mà chúng ta vừa nghe trong bài tin mừng của Thánh Luca. Cùng một cử điệu mà Đức Giêsu đã làm tại làng Ê-mau trước mặt hai môn đệ trong Luca, đoạn 24 câu 30.
Cầm lấy tức là nhận lãnh, nhận lãnh những gì mà TC đã trao ban: Tài năng, sức khỏe, tiền của, con cái... dù ít hay nhiều, thảy đều là của Chúa. Tất cả đều là hồng ân.
Không phải nhận rồi đem chôn vùi dưới đất như tên đầy tớ lười biếng trong dụ ngôn Những nén bạc, trong Mt 25, 24-30. Cũng không phải nhận rồi, ra riêng một xó để ăn một mình. Nhưng sau khi nhận lãnh phải có thái độ biết ơn (hoài ân), dâng lời chúc tụng như hai ông Melchizedec và Abraham đã làm (trong bài đọc 1).
Nhận rồi, bẻ ra, phân chia cho kẻ khác với, bấy giờ ân sủng của Chúa sẽ tuôn xuống dồi dào và chính lúc ấy phép lạ mới xảy ra. Ai nấy đều ăn no nê mà còn dư 12 thúng và 12 môn đệ mang về mỗi ông một thúng.
Đức Giêsu cũng có thể dùng quyền năng của Người khiến bánh từ trời rơi xuống như man na xưa, đã nuôi dân Israel trong sa mạc hoặc khiến đá trơ nên bánh như Sa tan đã đề nghị.(Mt 4: 3) Nhưng không, Chúa dùng 5 chiếc bánh và 2 con cá của một em bé. Rõ ràng là Chúa muốn các môn đệ và cả chúng ta nữa cộng tác với Người để làm nên phép lạ. Khi Người bảo: Chính anh em hãy cho họ ăn, Chúa đã thấy trước cái khả năng hạn hẹp của các môn đệ và diễn tiến của sự việc. Nhưng các môn đệ đã vận dụng hết khả năng của mình, lục lọi trong đám đông để tìm cái gì mình đang có. Cũng có thể trong quỹ do Judas Iscariot giữ còn ít tiền, nhưng làm sao mua cho đủ và mua ơ đâu ra, trong lúc trời sắp tối, nơi hoang vắng cho trên 5,000 người ăn, một nhu cầu không phải nhỏ. Đành bất lực, các ông mới chạy đến Chúa: Chúng con chỉ có 5 chiếc bánh và 2 con cá thôi. Các ông đã trao cho Chúa để rồi các ông cũng nhận lại từ tay của Chúa mà phân phát cho đám đông.
Rõ ràng là Chúa muốn đón nhận những gì do con người mang đến, cho dù rất bé nhỏ để Chúa làm nên phép lạ. Cũng như một chút nước pha vào chén rượu nho (Pv Thánh thể) để được tham dự vào thiên tính của Chúa.
Mừng kính lễ Mình Máu thánh Chúa, ngày lễ của tình yêu, ngày lễ của sự hoài ân, nhớ ơn. Yêu là cho đi để rồi nhận lại một cách dồi dào và sung mãn. Nhớ ơn Chúa là thực thi những điều mà Chúa đã dạy trong bữa tiệc ly. Cầm lấy, tạ ơn, bẻ ra và phân chia.
Xin cho con biết đón nhận, biết nhớ ơn, biết bẻ ra và biết chia sẻ với anh chị em mình. Đó là hy lễ misa mỗi ngày con dâng tới Chúa.
Mỗi khi chúng con làm như vậy là chúng con nhớ đến Thầy./.
Happy Father Day !
Hãy làm việc này mà nhớ đến Thầy. (1 Cor, 11 : 24)
Chúa nhựt tuần sau là ngày Father day, nhưng tôi đã nghe đài phát thanh, truyền hình và báo chí nói rất nhiều về người cha. Một câu mà tôi thích nhất đã nghe được là:
Tình cha như bầu trời lồng lộng,
Lòng mẹ như biển rộng mênh mông.
Trong kinh thánh, Thiên Chúa được diễn tả qua hình ảnh của một người Cha.
Cha tôi mất sớm, lúc tôi mới lên 14, nhưng hình ảnh của người cha vẫn canh cánh bên lòng. Vì là con nhà nghèo, nên tôi cảm nghiệm được rất sớm và rất rõ cái công ơn của người cha. Cái cảnh người cha lam lụ, vất vả, mồ hôi đổi lấy bát cơm để nuôi tôi. Nhất là cái di sản tinh thần mà người cha đã để lại. Trước khi nhắm mắt lìa đời, người nắm tay tôi và dặn: Con hãy gắng mà vươn lên ! Con hơn cha là nhà có phúc !
Nhân dịp này, xin mọi người cùng tôi vinh danh người cha của mình, hoặc còn sống hoặc đã qua đời.
Hình ảnh người cha rất thân thương ấy dẫn đưa tôi đến hình ảnh một người cha khác mà trong bài đọc 2 hôm nay liên quan đến bí tích Thánh thể.
Chính trong đêm bị nộp, một đêm vô cùng giao động, bị phản bội bơi một người đệ tử và bị giao nạp cho kẻ thù, Đức Giêsu đã lập bí tích Thánh thể để làm của ăn nuôi sống linh hồn tôi. Cha tôi đã đổ mồ hôi, nuôi sống tôi. Đức Giêsu đã lấy thịt, máu mình mà nuôi sống linh hồn tôi.
Ôi! trời cao lồng lộng, biển rộng mênh mông, làm sao có thể so sánh được với mối tình nầy. Tình cha thương con. Tình Chúa thương tôi. Cha thương con biển hồ lai láng. Ôi đẹp làm sao !
Làng tôi đã nghèo, mà tiền nhân lại đặt cho cái tên nghe nó quê làm sao Làng Gia chiểu thuộc quận (huyện) Hoài ân. (Hoài ân là nhớ ơn).
Người Mỹ một năm chỉ có một ngày Nhớ ơn, ngày Thanksgiving. Nhưng thực ra một năm 365 ngày, ngày nào cũng phải là ngày hoài ân cả.
Thánh lễ Misa là hy lễ tạ ơn. Nhớ ơn cha mẹ không gì bằng thực hành những điều cha mẹ dạy, nhất là những lời trối trăn trước khi chết. Nhớ ơn Chúa không gì bằng thực thi những gì mà Người đã dạy trong bữa tiệc ly, trước khi chết, khi Người nói với các môn đệ: Hãy làm việc nầy mà nhớ đến Thầy.
Việc nầy là việc gì ?
Thưa là :Cầm lấy, chúc tụng, bẻ ra và phân chia.
Những cử điệu mà chúng ta vừa nghe trong bài tin mừng của Thánh Luca. Cùng một cử điệu mà Đức Giêsu đã làm tại làng Ê-mau trước mặt hai môn đệ trong Luca, đoạn 24 câu 30.
Cầm lấy tức là nhận lãnh, nhận lãnh những gì mà TC đã trao ban: Tài năng, sức khỏe, tiền của, con cái... dù ít hay nhiều, thảy đều là của Chúa. Tất cả đều là hồng ân.
Không phải nhận rồi đem chôn vùi dưới đất như tên đầy tớ lười biếng trong dụ ngôn Những nén bạc, trong Mt 25, 24-30. Cũng không phải nhận rồi, ra riêng một xó để ăn một mình. Nhưng sau khi nhận lãnh phải có thái độ biết ơn (hoài ân), dâng lời chúc tụng như hai ông Melchizedec và Abraham đã làm (trong bài đọc 1).
Nhận rồi, bẻ ra, phân chia cho kẻ khác với, bấy giờ ân sủng của Chúa sẽ tuôn xuống dồi dào và chính lúc ấy phép lạ mới xảy ra. Ai nấy đều ăn no nê mà còn dư 12 thúng và 12 môn đệ mang về mỗi ông một thúng.
Đức Giêsu cũng có thể dùng quyền năng của Người khiến bánh từ trời rơi xuống như man na xưa, đã nuôi dân Israel trong sa mạc hoặc khiến đá trơ nên bánh như Sa tan đã đề nghị.(Mt 4: 3) Nhưng không, Chúa dùng 5 chiếc bánh và 2 con cá của một em bé. Rõ ràng là Chúa muốn các môn đệ và cả chúng ta nữa cộng tác với Người để làm nên phép lạ. Khi Người bảo: Chính anh em hãy cho họ ăn, Chúa đã thấy trước cái khả năng hạn hẹp của các môn đệ và diễn tiến của sự việc. Nhưng các môn đệ đã vận dụng hết khả năng của mình, lục lọi trong đám đông để tìm cái gì mình đang có. Cũng có thể trong quỹ do Judas Iscariot giữ còn ít tiền, nhưng làm sao mua cho đủ và mua ơ đâu ra, trong lúc trời sắp tối, nơi hoang vắng cho trên 5,000 người ăn, một nhu cầu không phải nhỏ. Đành bất lực, các ông mới chạy đến Chúa: Chúng con chỉ có 5 chiếc bánh và 2 con cá thôi. Các ông đã trao cho Chúa để rồi các ông cũng nhận lại từ tay của Chúa mà phân phát cho đám đông.
Rõ ràng là Chúa muốn đón nhận những gì do con người mang đến, cho dù rất bé nhỏ để Chúa làm nên phép lạ. Cũng như một chút nước pha vào chén rượu nho (Pv Thánh thể) để được tham dự vào thiên tính của Chúa.
Mừng kính lễ Mình Máu thánh Chúa, ngày lễ của tình yêu, ngày lễ của sự hoài ân, nhớ ơn. Yêu là cho đi để rồi nhận lại một cách dồi dào và sung mãn. Nhớ ơn Chúa là thực thi những điều mà Chúa đã dạy trong bữa tiệc ly. Cầm lấy, tạ ơn, bẻ ra và phân chia.
Xin cho con biết đón nhận, biết nhớ ơn, biết bẻ ra và biết chia sẻ với anh chị em mình. Đó là hy lễ misa mỗi ngày con dâng tới Chúa.
Mỗi khi chúng con làm như vậy là chúng con nhớ đến Thầy./.
Happy Father Day !