TÌNH YÊU LÀM NÊN PHÉP LẠ

LỄ MÌNH MÁU CHÚA – NĂM C

“Anh em hãy cho họ ăn”. Tình yêu làm nên phép lạ. Sống trong cuộc đời mà không có tình yêu, thử hỏi có ai có thề sống không? Cứ tưởng tượng, một lúc nào, thế giới hoàn toàn không có chút yêu thương: cha mẹ cũng không, vợ chồng cũng không, bạn hữu cũng không, thầy trò cũng không…

Hoàn toàn thiếu vắng tình yêu, vì thế, đi tới đâu cũng chỉ là bạo hành, chết chóc, là máu, là thù, là hận…, Một thế giới như thế không thể tưởng tượng nỗi. Chắc chắn không còn là thế giới loài người.

Bởi đó, tình yêu là cần thiết, tối cần thiết. Có yêu thương, có lòng mến, mỗi tuần, thậm chí mỗi ngày, ta mới đều đến nhà thờ để lắng nghe Lời Chúa, chấp nhận lời rao giảng của vị đại diện Hội Thánh, do sứ mạng đòi buộc mà vị ấy phải thi hành.

Cũng vậy, trong đời thường, có yêu mới có sự thân thiện, có tình người, có đồng cảm, có san sẻ, dẫu rằng san sẻ cho nhau vật chất: người này thiếu thốn, người kia giúp đỡ, hay là san sẻ cho nhau vui buồn của cuộc đời, san sẻ cho nhau sự thông cảm, sự suy nghĩ, kiến thức…, nhiều lắm.

Làm được tất cả những điều đó, đòi phải có tình yêu. Nếu cuộc đời không có yêu thương, con người không sống nổi. Chính tình yêu làm cho cuộc sống tươi hơn, dễ mến hơn. Nói theo kiểu ngụ ý một chút, yêu thương để người này sống với người kia “dễ thở” hơn.

Tình yêu làm nên phép lạ. Và phép lạ là chính lúc người ta thực hiện yêu thương.

Hôm nay lễ Mình Máu Thánh Chúa Giêsu, chúng ta suy niệm câu chuyện Tin Mừng kể lại việc Chúa làm phép lạ từ năm cái bánh và hai con cá nuôi năm ngàn người, không kể đàn bà, trẻ con. Họ ăn no mà vẫn dư.

Chúa làm phép lạ đâu phải làm cho vui, chắc chắn không làm để phô diễn tài năng, càng không phải để người ta tôn vinh, khen ngợi. Chúa làm phép lạ chỉ vì một động cơ duy nhất, đó là lòng yêu thưong.

Sau một ngày theo Chúa, dân chúng đói, Chúa thương họ vất vả nhiều, nên đã cho họ bánh ăn. Hãy nhớ một điều Chúa dạy trước khi làm phép lạ: “Các con hãy cho họ ăn”. Bạn và tôi hãy cho họ ăn. Cho những người đang cần ta cứu giúp, những người cậy nhờ ta, cần lòng yêu thương của ta.

Mệng lệnh “Các con hãy cho họ ăn ” chính là mệnh lệnh đòi ta phải yêu thương anh chị em quanh mình. Có yêu thương mới có rộng lòng, có san sẻ, chia sớt. Phép lạ mà mỗi một người làm được là ở điểm ấy. Ngay chính tình yêu, và ngay chính lúc người ta yêu thương nhau đã là phép lạ.

Nhưng Chúa Giêsu không đừng lại ở lời dạy, không dừng ở chỗ cho bánh, cho cá. Khi suy niệm mầu nhiệm Thánh Thể, tôi thấy trong nghĩa cử hiến mình, và tự hiến hoàn toàn của Chúa Giêsu, không chỉ là một tình yêu tuyệt đỉnh của một vì Thiên Chúa hạ thân để thành bánh nuôi trần gian.

Điều ấy đã là đáng quí, đáng tôn thờ. Nhưng trong bí tích Thánh Thể, tình yêu tuyệt đỉnh đạt đến vô cùng còn là hành động thúc đẩy mạnh: “Anh em hãy cho họ ăn”.

Bởi trong bí tích Thánh Thể, bí tích của tình yêu, đòi từng người hãy yêu. Yêu quên mình. Yêu hiến mình vì người mình yêu. Chính tình yêu làm nên phép lạ. Bí tích Thánh Thể là phép lạ cả thể để Thiên Chúa mãi mãi ở với loài người.

Cho nên sống bí tích Thánh Thể là sống tình yêu. Mà tình yêu được Chúa nhắn nhủ bằng những lời rất gọn: “Hãy cho họ ăn”. Cho họ ăn cái gì? Cho bánh, cho cá, cho lương thực, cho niềm vui, cho lời an ủi, cho một cái bắt tay chan thành, cho lòng cởi mở, cho sự tha thứ…

Hãy cho đi. Chỉ cần tình yêu là có thể cho. Chính tình yêu làm nên phép lạ của sự cho đi. Do đó hãy yêu. Yêu như Thầy Chí Thánh đã từng yêu. Chỉ có tình yêu mới làm nên phép lạ.

LmJB. NGUYỄN MINH HÙNG