Chúa Nhật XVIII THƯỜNG NIÊN, năm B
Xh 16, 2-4.12-15 Ep 4, 17.20-24 Ga 6, 24-35
BÁNH TRƯỜNG SINH
Đề tài bánh luôn gây tò mò và thắc mắc cho con người, đặc biệt khi nói về Bánh Trường Sinh, vấn nạn ấy luôn nổi cộm đối với những người kém lòng tin, không có đức tin. Các bài đọc hôm nay cho chúng ta hiểu rõ về Bánh Trường Sinh, Bánh Ban Sự Sống mà Chúa Giêsu tặng ban cho nhân loại, cho con người…
Vâng, có lẽ người Do Thái xưa khi đi trong sa mạc vào Đất Hứa, đã cảm nghiệm sâu xa, cái đói, cái khát và Manna, chim cút qua lời khẩn cầu của Môsê, Thiên Chúa đã gửi xuống hằng ngày cho họ…Có lẽ ngày nay nhiều người sẽ tự đặt vấn đề không hiểu: Chúa Giêsu, Môsê mới có nuôi họ và giải thoát họ ra khỏi nô lệ như ông Môsê xưa không ? Trước thắc mắc đó, Chúa Giêsu càng kích thích tính tò mò của con người, gợi lên lòng tin vô điều kiện của họ vào Người. Đối với Chúa Giêsu :” của ăn đích thực của con người là đức tin “. Người Do Thái khi xưa đâu có hiểu được ! Ngày nay nhờ Lời Chúa, nhờ Giáo lý, các lời Giáo huấn của Giáo Hội và nhất là đức tin, nhiều người đã nhận ra Chúa và tin vào Chúa, tin Mình Máu Thánh của Chúa. Ngược lại dòng lịch sử, đọc lại Tin Mừng, ngay tuần trước, chúng ta nhận ra khi Chúa làm phép lạ hóa “ Bánh và Cá “ ra nhiều để nuôi nhiều ngàn người ăn, no nê, thỏa thích. Biết dân chúng muốn tôn mình lên làm vua theo ý nghĩ nhân loại, Chúa Giêsu đã lẻn lên núi môt mình để lánh mặt họ…Tuy nhiên, hôm nay khi gặp đám đông hôm trước, Chúa Giêsu đã tấn công họ ngay “…các ông đi tìm tôi không phải vì các ông đã thấy dấu lạ, nhưng vì các ông đã được ăn bánh no nê “. Xem ra câu nói của Chúa Giêsu có vẻ rất cứng cỏi.
Thực ra, Chúa Giêsu đang nói với đám nông dân Galilê, đám dân chân lấm tay bùn chỉ mong được mùa để họ có thể nuôi sống họ, nuôi sống gia đình của họ. Đám nông dân đã hiểu thế nào là no, thế nào là đói, thế nào là khát…Nhu cầu vật chất luôn là nhu cầu số một đối với họ. Do đó, nói ngay về những sự mầu nhiệm, những sự cao siêu, chắc chắn họ sẽ rất khó lãnh hội được. Như người phụ nữ bên thành giếng Giacóp, Chúa Giêsu đã đi từ cái khát bình thường, đến nước uống không bao giờ khát nữa để kích thích sự ước muốn của chị và rồi Chúa đã giải thích cho chị về Nước Thiên Chúa : “ thứ nước không hề khát chỉ có Ngài mới ban được mà thôi!” Chúa đã đi từ những nhu cầu thực tế hằng ngày để dẫn họ tới mầu nhiệm mà chỉ có đức tin họ mới nhận ra được. Đối với con người ngày nay cũng vậy, cơm, bánh, gạo, tiền, danh vọng, quyền lực là những nhu cầu, khuynh hướng thực tế của con người, nếu chỉ nói tới những thực tại cao siêu mà quên đi những điều, những nhu cầu trần gian, chắc chắn nhiều người sẽ bỏ Chúa, như xưa khi nghe nói về “ Bánh Trường Sinh “, nói về Mình Máu Chúa, nhiều môn đệ đã bỏ Ngài mà đi nơi khác…
Chúa Giêsu không dạy con người biếng nhác, không chịu lao động, làm ăn, Ngài không dạy con người “ ngồi chờ sung rụng “, vì lương thực, vật chất hằng ngày vẫn luôn cần thiết…Nhưng Ngài hướng con người lên cao hơn, lương thực, vật chất cần thiết thật nhưng còn có một thứ lương thực không hề hư mất, đó là Bánh Trường Sinh : “ Mình Máu Thánh của Ngài “, chính Ngài : Đức Kitô Giêsu.
Chúa Giêsu đã không cho Manna từ trời rơi xuống để con người phải lượm, phải nhặt hằng ngày mà nuôi thân. Nhưng Chúa ban cho con người Bánh Trường Sinh, Bánh Ban Sự Sống để những ai tin và ăn Bánh ấy thì có sự sống đời đời :” Chính Ta là Bánh ban sự sống. Ai đến với Ta sẽ không hề đói, ai tin vào Ta sẽ không hề khát bao giờ “ ( Ga 6, 35 ).
Lạy Chúa Giêsu, xin ban thêm đức tin cho chúng con để chúng con luôn tin vào Chúa vì Chúa mới có Lời ban sự sống đời đời. Amen.
GỢI Ý ĐỂ CHIA SẺ :
1.Đám đông tìm lại gặp Chúa để làm gì ?
2.Ai đã cho dân Do Thái đi trong sa mạc về Đất Hứa ăn Manna ?
3.Manna có nuôi sống con người mãi không ?
4.Bánh Trường Sinh là gì ?
5.Con người cần có điều kiện gì mới chấp nhận Bánh Trường Sinh ?
Xh 16, 2-4.12-15 Ep 4, 17.20-24 Ga 6, 24-35
BÁNH TRƯỜNG SINH
Đề tài bánh luôn gây tò mò và thắc mắc cho con người, đặc biệt khi nói về Bánh Trường Sinh, vấn nạn ấy luôn nổi cộm đối với những người kém lòng tin, không có đức tin. Các bài đọc hôm nay cho chúng ta hiểu rõ về Bánh Trường Sinh, Bánh Ban Sự Sống mà Chúa Giêsu tặng ban cho nhân loại, cho con người…
Vâng, có lẽ người Do Thái xưa khi đi trong sa mạc vào Đất Hứa, đã cảm nghiệm sâu xa, cái đói, cái khát và Manna, chim cút qua lời khẩn cầu của Môsê, Thiên Chúa đã gửi xuống hằng ngày cho họ…Có lẽ ngày nay nhiều người sẽ tự đặt vấn đề không hiểu: Chúa Giêsu, Môsê mới có nuôi họ và giải thoát họ ra khỏi nô lệ như ông Môsê xưa không ? Trước thắc mắc đó, Chúa Giêsu càng kích thích tính tò mò của con người, gợi lên lòng tin vô điều kiện của họ vào Người. Đối với Chúa Giêsu :” của ăn đích thực của con người là đức tin “. Người Do Thái khi xưa đâu có hiểu được ! Ngày nay nhờ Lời Chúa, nhờ Giáo lý, các lời Giáo huấn của Giáo Hội và nhất là đức tin, nhiều người đã nhận ra Chúa và tin vào Chúa, tin Mình Máu Thánh của Chúa. Ngược lại dòng lịch sử, đọc lại Tin Mừng, ngay tuần trước, chúng ta nhận ra khi Chúa làm phép lạ hóa “ Bánh và Cá “ ra nhiều để nuôi nhiều ngàn người ăn, no nê, thỏa thích. Biết dân chúng muốn tôn mình lên làm vua theo ý nghĩ nhân loại, Chúa Giêsu đã lẻn lên núi môt mình để lánh mặt họ…Tuy nhiên, hôm nay khi gặp đám đông hôm trước, Chúa Giêsu đã tấn công họ ngay “…các ông đi tìm tôi không phải vì các ông đã thấy dấu lạ, nhưng vì các ông đã được ăn bánh no nê “. Xem ra câu nói của Chúa Giêsu có vẻ rất cứng cỏi.
Thực ra, Chúa Giêsu đang nói với đám nông dân Galilê, đám dân chân lấm tay bùn chỉ mong được mùa để họ có thể nuôi sống họ, nuôi sống gia đình của họ. Đám nông dân đã hiểu thế nào là no, thế nào là đói, thế nào là khát…Nhu cầu vật chất luôn là nhu cầu số một đối với họ. Do đó, nói ngay về những sự mầu nhiệm, những sự cao siêu, chắc chắn họ sẽ rất khó lãnh hội được. Như người phụ nữ bên thành giếng Giacóp, Chúa Giêsu đã đi từ cái khát bình thường, đến nước uống không bao giờ khát nữa để kích thích sự ước muốn của chị và rồi Chúa đã giải thích cho chị về Nước Thiên Chúa : “ thứ nước không hề khát chỉ có Ngài mới ban được mà thôi!” Chúa đã đi từ những nhu cầu thực tế hằng ngày để dẫn họ tới mầu nhiệm mà chỉ có đức tin họ mới nhận ra được. Đối với con người ngày nay cũng vậy, cơm, bánh, gạo, tiền, danh vọng, quyền lực là những nhu cầu, khuynh hướng thực tế của con người, nếu chỉ nói tới những thực tại cao siêu mà quên đi những điều, những nhu cầu trần gian, chắc chắn nhiều người sẽ bỏ Chúa, như xưa khi nghe nói về “ Bánh Trường Sinh “, nói về Mình Máu Chúa, nhiều môn đệ đã bỏ Ngài mà đi nơi khác…
Chúa Giêsu không dạy con người biếng nhác, không chịu lao động, làm ăn, Ngài không dạy con người “ ngồi chờ sung rụng “, vì lương thực, vật chất hằng ngày vẫn luôn cần thiết…Nhưng Ngài hướng con người lên cao hơn, lương thực, vật chất cần thiết thật nhưng còn có một thứ lương thực không hề hư mất, đó là Bánh Trường Sinh : “ Mình Máu Thánh của Ngài “, chính Ngài : Đức Kitô Giêsu.
Chúa Giêsu đã không cho Manna từ trời rơi xuống để con người phải lượm, phải nhặt hằng ngày mà nuôi thân. Nhưng Chúa ban cho con người Bánh Trường Sinh, Bánh Ban Sự Sống để những ai tin và ăn Bánh ấy thì có sự sống đời đời :” Chính Ta là Bánh ban sự sống. Ai đến với Ta sẽ không hề đói, ai tin vào Ta sẽ không hề khát bao giờ “ ( Ga 6, 35 ).
Lạy Chúa Giêsu, xin ban thêm đức tin cho chúng con để chúng con luôn tin vào Chúa vì Chúa mới có Lời ban sự sống đời đời. Amen.
GỢI Ý ĐỂ CHIA SẺ :
1.Đám đông tìm lại gặp Chúa để làm gì ?
2.Ai đã cho dân Do Thái đi trong sa mạc về Đất Hứa ăn Manna ?
3.Manna có nuôi sống con người mãi không ?
4.Bánh Trường Sinh là gì ?
5.Con người cần có điều kiện gì mới chấp nhận Bánh Trường Sinh ?