Chúa Nhật 4 MÙA CHAY, năm B
2Sb 36,14-16.19-23; Ep 2, 4-10; Ga 3, 14-21
ƯU TIÊN CHO ÁNH SÁNG

Ánh sáng luôn cần thiết cho con người, cho vạn vạn, cho vũ trụ bởi vì có ánh sáng con người mới có sự sống.Không ai thích sống trong bóng tối. Bóng tối đồng lõa với sự dữ, với ma quỷ. Hôm nay, Tin Mừng của thánh Gioan viết :” Ánh sáng đã đến thế gian, nhưng người ta đã chuộng bóng tối hơn ánh sáng…” ( Ga 3, 19 ). Thực vậy, nhiều người đã chuộng sự dữ, đã thích bóng tối hơn sự sáng là chân lý, là sự thật, là Đức Kitô.

Thực ra, ở trần gian nói cách thông thường, nếu chỉ toàn có bóng tối, chắc chắn con người sẽ chết. Do đó, khi bị cúp điện, khi sống trong bóng tối, người ta cố tìm cho bằng được quẹt, hay bật lửa để thắp lên ngọn nến hay đèn dầu nhờ đó cả căn phòng hay căn nhà đều được chiếu sáng. Ai thích bóng tối là đồng lõa với sự dữ, đồng lõa với những tệ nạn như bia ôm, sì ke, ma túy, những tệ nạn khác. Tin Mừng thánh Gioan viết :” Quả thật, ai làm điều ác, thì ghét ánh sáng và không đến cùng ánh sáng, để các việc họ làm khỏi bị chê trách “ ( Ga 3, 20 ). Vì làm điều ác, vì sợ sự xấu lộ ra, nên con người lại thích bóng tối. Con người sinh ra vốn để sống cho ánh sáng. Sở dĩ, con người ưa bóng tối vì họ thích làm điều xấu vv…Nhân chi sơ tính bản thiện. Con người sinh ra bản tính vốn tốt. Tuy nhiên, gần mực thì đen, gần đèn thì sáng. Con người được sống trong môi trường tốt, sống gần người tốt, chắc chắn họ sẽ có cái nhìn tốt, sống tốt và ưa chuộng chân lý, ưa chuộng ánh sáng. Kinh Thánh thuật lại khi Ađam và Evà phạm tội, họ sợ ánh sáng, họ lẩn trốn và tránh ánh sáng. Trước khi phạm tội, Ađam luôn được Chúa hiện ra trò chuyện cách thân mật. Ông sống gần Chúa, sống gần ánh sáng, nên Ông không nhận ra sự dữ, vì chung quanh Ông toàn là ánh sáng. Con người chúng ta cũng vậy, chúng ta đã nhiều lần từ khước Chúa, nhiều lần từ chối ánh sáng. Chúng ta thành thật thay đổi cuộc sống, thay đổi lối nhìn, cách suy nghĩ để nhận ra sự thật, nhận ra ánh sáng như thánh Gioan viết :” Nhưng kẻ sống theo sự thật, thì đến cùng ánh sáng, để thiên hạ thấy rõ: các việc của người ấy đã được thực hiện trong Thiên Chúa “ ( Ga 3, 21 ).

Chúng ta phải sống trong ánh sáng thì Thiên Chúa mới ở với chúng ta. Kinh Thánh Cựu Ước đã thuật lại khi Ông Môsê vâng lệnh Chúa đưa dân Do Thái ra khỏi đất Ai Cập để vào đất hứa vì kêu la, than trách Chúa đã cho rắn độc cắn chết nhiều người. Dân chúng lại van xin ông Môsê xin Chúa thứ tha. Chúa đã ra lệnh cho Ông Môsê đúc một con rắn đồng treo lên cây gỗ, ai nhìn lên con rắn đồng sẽ được cứu thoát. Ngày nay, chúng ta được cứu độ bởi cái chết của Chúa Giêsu. “ Ơn Cứu Độ chan chứa nơi Người “ như lời Thánh Vịnh viết. Con người chỉ được cứu rỗi nhờ nhìn lên Đấng Cứu Thế bị treo lên Thập Giá. Chúa đã chấp nhận cái chết nhục nhã trên Thập Giá theo ý Thiên Chúa Cha và nơi Thập Giá ơn cứu độ chan chứa…Thập Giá là cây sinh quả phúc. Cái chết ô nhục trên Thập Giá là tuyệt đỉnh của sự đau khổ.Tuy nhiên, cái chết nhục nhã của Chúa Giêsu lại biến thành quả phúc của một tình yêu vô biên. “ Khi nào Ta bị treo lên cao.Ta sẽ kéo mọi người đến cùng Ta “ hoặc “ Không có tình yêu nào cao vời bằng tình yêu của người hiến mạng sống mình vì người mình yêu “ ( Ga 15, 13 ).Tình yêu tự hiến là tình yêu tuyệt đỉnh của sự dâng hiến. Người Kitô hữu không đi một con đường nào khác ngoài con đường Thập Giá của Chúa Kitô.

Chính thân xác nát tan, bầm dập của Chúa Giêsu trên Thập Giá lại là nguồn cứu rỗi của mọi người chúng ta. Jean-Pierre Manigne viết :” Tin mừng theo thánh Gioan gợi lên một nguy cơ lớn lao cho dân Chúa, mà chỉ những ai ngước mắt lên nhìn con rắn đồng mới được sống sót.Đối với ông Gioan, dân chúng thời đó-chắc hẳn của mọi thời-cũng đến lượt họ bị đe dọa hư mất đời đời. Và con Người sẽ cứu họ, cũng như con rắn đồng đã cứu, khi nó được giơ lên, trước mặt thế giới.Nó sẽ cứu những ai nhìn lên nó. Chỉ thế đã đủ để được cứu, thật quá ít, một lời mời gọi rất đơn giản mà có lẽ người ta sẽ không lấy làm quan trọng. Vì còn gì dễ hơn việc mở mắt ra, và nhìn. Ấy thế mà, kế tiếp Tin mừng này, cho chúng ta thấy là không phải như vậy, là không dễ như thế.Nhìn con rắn như kẻ cứu mình, cũng chính là nhớ lại vết thương chết người. Cũng vậy, ngước mắt lên Thiên Chúa Đấng Cứu Độ, cũng là chấp nhận nhìn lên cái gì đã cứu chúng ta. Đón nhận ơn tha thứ, không phải là lẩn tránh trước những gì đã tố cáo chúng ta, đó là trí nhớ, lương tâm, hoặc có thể là những người mà chúng ta đã làm họ thất vọng hay phản bội.Những con đường của lòng thương xót phải đi qua sự phán xét. Một sự phán xét gay gắt, một thị kiến đắng cay của tội lỗi, mà không có nó, không ai xin được và có được ơn tha thứ “.

Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con luôn biết xa lánh sự dữ mà chấp nhận ánh sáng. Vì Chúa chính là nguồn ơn cứu rỗi chúng con. Amen.

GỢI Ý ĐỂ CHIA SẺ :

1.Tại sao bóng tối lại đồng lõa với sự dữ ?
2.Ánh sáng co cần thiết cho con người không ?
3.Tại sao phải trải qua sự đau khổ mới tiến tới vinh quang ?