“Anh em đừng tích trữ cho mình những kho tàng dưới đất, nơi mối mọt làm hư nát, nơi kẻ trộm khoét vách và lấy đi. Nhưng hãy tích trữ cho mình những kho tàng trên trời, nơi mối mọt không làm hư nát, nơi trộm cắp không đào ngạch và lấy đi được. Vì kho tàng của anh ở đâu, thì lòng anh ở đó.’ ( Mt.6: 19-21 )
*’Dã tràng se cát biển đông,
Nhọc nhằn mà chẳng nên công việc gì.’ (1)
Cuốn theo sóng biển trôi đi,
Nhìn trên mặt cát còn gì nữa đâu !
Khát vọng lợi danh làm chi nhiều !
Nhủ mình vui sống để tin yêu,
Mây cứ lang thang khi nào tới,
Núi mãi cô đơn dưới nắng chiều.
Cuộc đời trôi nổi biết bao nhiêu,
Lò cừ nhân thế mãi đốt thiêu,
Phú qui vinh hoa lòng khắc khoải,
Mỏi mòn đeo đuổi đến xế chiều.
Nhìn vẻ huy hoàng của thiên nhiên,
Muôn hoa khoe sắc phủ khắp miền,
Biển rộng núi cao chim sải cánh,
Tâm hồn trải rộng thật phiêu diêu.
Hãy sống vui lên mỗi một ngày,
Địa đàng hạ giới chính là đây,
Đón nhận ân tình từ Thượng Đế,
Là nguồn hạnh phúc sẽ dâng đầy.
Đời sống con người là hồng ân,
Thiên Chúa ban cho nơi thế trần,
Hân hoan đón nhận lòng cảm tạ,
Phúc lộc đong đầy mỗi thế nhân.
Khát vọng lợi danh bấy lâu nay,
Như thùng không đấy biết sao đầy !
Nhắm mắt buông xuôi hai tay trắng,
Trả lại cho đời tất cả đây.
Khát vọng vĩnh cửu nơi Nước Trời,
Lắng nghe tiếng Chúa đang gọi mời,
Công đức trao người lo tích lũy,
Lưu vào kho báu mãi muôn đời.
*Bao năm lạc lối đời mình,
Đêm đêm lệ nhỏ lời kinh bồi hồi.
‘Xin Ngài lưu lại đi thôi,
Vì trời ngả bóng sau đồi hoàng hôn ! ‘ (2)
ĐINH VĂN TIẾN HÙNG
(*) Ghi chú : (1) Ca dao – (2) Lời hai Môn Đệ trên đường Emau mời Chúa lưu lại nhà mình.