MẶT TRĂNG TRÒN HAY KHÔNG TRÒN
N2T

Hoa dạ lý hương trông nhìn ánh trăng lưỡi liềm, than thở nói:
- “Trăng có âm quang tròn khuyết, giống như người thế gian họa phúc vô thường vậy”.
Đấng tạo hóa nhè nhẹ cười:
- “Bé con, con sai rồi, mặt trăng từ trước đến nay không bị khuyết, nó chỉ bị bóng đêm che khuất. Bản chất của sinh mệnh cũng thế, lúc nào con có thể để xuống gánh nặng, thoát khỏi bóng đêm thì sinh mệnh tự nhiên đầy đặn tròn trịa.”
(Hạnh Lâm Tử)

Suy tư:
Con người sống thì phải làm việc, làm việc thì có trách nhiệm, và trách nhiệm là gánh nặng.
Bổn phận và trách nhiệm là cụm từ luôn đi đôi với nhau, làm bổn phận mà không chu toàn thì gọi là vô trách nhiệm, người có lương tâm thì không muốn trở thành kẻ vô trách nhiệm, cho nên luôn luôn thấy gánh nặng trên vai của mình.
Để gánh nặng xuống, nhưng không phải để cho người khác mà là để trong tay Chúa, xin Chúa cùng vác với mình, hay ít nữa, xin Chúa nhân từ bỏ qua những thiếu sót trong bổn phận của mình vì quá mệt mỏi. Đức Chúa Giê-su đã nói: “Hãy đến cùng Ta, hỡi những ai khó nhọc và gánh nặng…” đó sao?
Làm hết sức lực của mình, và phó thác gánh nặng (công việc) cho Chúa, đó là người khôn ngoan vậy.
Tôi đã được sự khôn ngoan như thế chưa, hay vẫn cứ loay hoay trong mớ kiến thức cỏn con và sự khôn ngoan của thế gian ?

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
Dịch và viết suy tư

----------------
http://nhantai.info
jmtaiby@yahoo.com taibytw@hotmail.com
http://www.vietcatholic.net/nhantai