TA ĐÃ THẤY GÌ

Mắt là cửa sổ tâm hồn. Nên mắt không chỉ như chiếc camera thấy sự vật xung quanh, mà mắt tâm hồn cần nhìn thấy ơn lành Chúa ban để đời vui hạnh phúc, cần nhìn thấy con đường Chúa đi để hiệp hành cùng Ngài.

1. ƠN LÀNH. Cuộc đời hạnh phúc hay đau khổ tùy thuộc vào khả năng nhìn thấy. Người ta hạnh phúc khi nhìn thấy, nhận ra những ơn phúc trong đời. Ngược lại, người ta bất hạnh khi không nhìn thấy ơn phúc và tình thương. Bài Đáp Ca cho thấy niềm vui hạnh phúc vỡ oà khi con người nhận thấy ơn Chúa giải thoát khỏi tội lỗi như dẫn tù nhân trở về sống tự do. Người gieo giống vất vả nắng mưa bùn đất nhưng lòng lại tràn ngập niềm vui khi nhìn thấy một mùa gặt mai sau nặng gánh lúa vàng. Khi nhìn thấy ơn phúc Chúa ban thì cuộc đời ngập tràn hạnh phúc như lời Đáp Ca: “Việc Chúa làm cho ta, ôi vĩ đại! Ta thấy mình chan chứa một niềm vui.”

2. HIỆP HÀNH. Sau khi Chúa cho anh mù nhìn thấy được, thì anh đã lập tức “đi theo Người trên con đường Người đi.” Anh không chỉ sáng mắt thể lý, mà còn sáng mắt tâm linh để nhìn thấy đường Chúa đi và hiệp hành cùng Chúa lên Giêrusalem. Tưởng cũng nên biết rằng trước câu chuyện Chúa chữa người mù này, thánh Máccô đã kể 3 lần Chúa loan báo cuộc Thương Khó và Phục Sinh của Ngài, thì cả 3 lần các tông đồ đều không nhìn thấy con đường Chúa đi: Phêrô thì bàn lùi, Giacôbê và Gioan thì chỉ nhăm nhe xin cho ngồi bên hữu, bên tả Thầy trong vinh quang, các tông đồ khác thì cũng lại lo cãi nhau xem ai là người lớn nhất! Tất cả đều lầm đường lạc lối, đều mù tối tâm linh, có mình anh mù thì lại nhìn thấy con đường chính đạo.

Như người mù kêu xin: “Lạy Thầy, xin cho con nhìn thấy được.” Xin cho con thấy ơn Chúa ban, thấy đường Chúa đi, thấy sứ vụ Chúa muốn con thực thi trong đời. Amen.