Lm Nguyễn Trung Tây
Môn Đệ Tháp Ngà
https://www.youtube.com/watch?v=2LH1bQcDCjg&t=11s
Tin Mừng (Gioan 6:1-15)
Sau đó, Đức Giê-su sang bên kia Biển Hồ Ga-li-lê, cũng gọi là Biển Hồ Ti-bê-ri-a. Có đông đảo dân chúng đi theo Người, bởi họ từng được chứng kiến những dấu lạ Người đã làm cho những kẻ đau ốm. Đức Giê-su lên núi và ngồi đó với các môn đệ. Lúc ấy, sắp đến lễ Vượt Qua là đại lễ của người Do-thái.
Ngước mắt lên, Đức Giê-su nhìn thấy đông đảo dân chúng đến với mình. Người hỏi ông Phi-líp-phê: “Ta mua đâu ra bánh cho họ ăn đây?” Người nói thế là để thử ông, chứ Người đã biết mình sắp làm gì rồi. Ông Phi-líp-phê đáp: “Thưa, có mua đến hai trăm quan tiền bánh cũng chẳng đủ cho mỗi người một chút.” Một trong các môn đệ, là ông An-rê, anh ông Si-môn Phê-rô, thưa với Người: “Ở đây có một em bé có năm chiếc bánh lúa mạch và hai con cá, nhưng với ngần ấy người thì thấm vào đâu!” Đức Giê-su nói: “Anh em cứ bảo người ta ngồi xuống đi.” Chỗ ấy có nhiều cỏ. Người ta ngồi xuống, nguyên số đàn ông đã tới khoảng năm ngàn. Vậy, Đức Giê-su cầm lấy bánh, dâng lời tạ ơn, rồi phân phát cho những người ngồi đó. Cá nhỏ, Người cũng phân phát như vậy, ai muốn ăn bao nhiêu tùy ý. Khi họ đã no nê rồi, Người bảo các môn đệ: “Anh em thu lại những miếng thừa kẻo phí đi.” Họ liền đi thu những miếng thừa của năm chiếc bánh lúa mạch người ta ăn còn lại, và chất đầy được mười hai thúng. Dân chúng thấy dấu lạ Đức Giê-su làm thì nói: “Hẳn ông này là vị ngôn sứ, Đấng phải đến thế gian!” Nhưng Đức Giê-su biết họ sắp đến bắt mình đem đi mà tôn làm vua, nên Người lại lánh mặt, đi lên núi một mình.
Suy Niệm
Theo như thánh sử Gioan, lần đó trong hoang mạc, đám đông dân chúng đi theo Đức Giêsu bởi họ đã chứng kiến Ngài chữa lành nhiều bệnh nhân. Khi đó trời đã về chiều, đám đông dân chúng đang ở một khu vực đồi núi, xa cách thôn làng. Nhìn thấy đám đông, môn đệ biểu diễn một thái độ truyền giáo thực tế ngay lập tức, bởi thế ông Philip đáp lời Đức Giêsu,
— Có lấy hai trăm quan tiền lương cũng chẳng đủ để mua bánh mì cho từng này người!
Nhưng Đức Giêsu thì khác. Ngài thể hiện chân dung của truyền giáo dấn thân. Với Đức Giêsu truyền giáo, chuyện của đám đông cũng là chuyện của mình!
Và bởi tinh thần truyền giáo dấn thân, hiện tình thay đổi. Vùng đồi núi mênh mông bỗng dưng hóa ra vườn địa đàng! Và năm ổ bánh mì và 2 con cá chuyển động hóa ra con số bạt ngàn. Đám đông hơn 5 ngàn người đàn ông chưa kể phụ nữ và trẻ em chiều hôm đó no nê với lương thực bánh mì và cá.
Cá nhân tôi, tôi biết tôi yêu biết bao chuyện bánh mì và cá trong sa mạc. Hơn tất cả, tôi yêu Đức Giêsu, người truyền giáo dấn thân. Và bởi dấn thân, lấm lem bùn đen, bùn dơ áo trắng, thiên đàng mơ hồ trở thành một thực thể trong vùng đồi núi hoang vắng.
Hồi đó, nếu không có Đức Giêsu, nhiều người dám đã bỏ mạng nơi hoang vắng, bởi thái độ truyền giáo thực tế (tháp ngà) của các môn đệ. Ngày hôm nay, thái độ tháp ngà này được nhiều người bạn trẻ đặt tên Mackeno, mặc kệ nó.
Thực ra, tất cả người tín hữu đều được mời gọi trong cuộc sống hằng ngày chọn lựa. Hoặc chọn lựa đi theo các người môn đệ. Hoặc chọn lựa đi theo bước chân của Đức Giêsu một đời lấm lem cho trần thế bớt đi nét lem lấm trên khuôn mặt và trong tâm hồn.
Lời Nguyện
Lạy Ngài, xin cho con thấy.
Môn Đệ Tháp Ngà
https://www.youtube.com/watch?v=2LH1bQcDCjg&t=11s
Tin Mừng (Gioan 6:1-15)
Sau đó, Đức Giê-su sang bên kia Biển Hồ Ga-li-lê, cũng gọi là Biển Hồ Ti-bê-ri-a. Có đông đảo dân chúng đi theo Người, bởi họ từng được chứng kiến những dấu lạ Người đã làm cho những kẻ đau ốm. Đức Giê-su lên núi và ngồi đó với các môn đệ. Lúc ấy, sắp đến lễ Vượt Qua là đại lễ của người Do-thái.
Ngước mắt lên, Đức Giê-su nhìn thấy đông đảo dân chúng đến với mình. Người hỏi ông Phi-líp-phê: “Ta mua đâu ra bánh cho họ ăn đây?” Người nói thế là để thử ông, chứ Người đã biết mình sắp làm gì rồi. Ông Phi-líp-phê đáp: “Thưa, có mua đến hai trăm quan tiền bánh cũng chẳng đủ cho mỗi người một chút.” Một trong các môn đệ, là ông An-rê, anh ông Si-môn Phê-rô, thưa với Người: “Ở đây có một em bé có năm chiếc bánh lúa mạch và hai con cá, nhưng với ngần ấy người thì thấm vào đâu!” Đức Giê-su nói: “Anh em cứ bảo người ta ngồi xuống đi.” Chỗ ấy có nhiều cỏ. Người ta ngồi xuống, nguyên số đàn ông đã tới khoảng năm ngàn. Vậy, Đức Giê-su cầm lấy bánh, dâng lời tạ ơn, rồi phân phát cho những người ngồi đó. Cá nhỏ, Người cũng phân phát như vậy, ai muốn ăn bao nhiêu tùy ý. Khi họ đã no nê rồi, Người bảo các môn đệ: “Anh em thu lại những miếng thừa kẻo phí đi.” Họ liền đi thu những miếng thừa của năm chiếc bánh lúa mạch người ta ăn còn lại, và chất đầy được mười hai thúng. Dân chúng thấy dấu lạ Đức Giê-su làm thì nói: “Hẳn ông này là vị ngôn sứ, Đấng phải đến thế gian!” Nhưng Đức Giê-su biết họ sắp đến bắt mình đem đi mà tôn làm vua, nên Người lại lánh mặt, đi lên núi một mình.
Suy Niệm
Theo như thánh sử Gioan, lần đó trong hoang mạc, đám đông dân chúng đi theo Đức Giêsu bởi họ đã chứng kiến Ngài chữa lành nhiều bệnh nhân. Khi đó trời đã về chiều, đám đông dân chúng đang ở một khu vực đồi núi, xa cách thôn làng. Nhìn thấy đám đông, môn đệ biểu diễn một thái độ truyền giáo thực tế ngay lập tức, bởi thế ông Philip đáp lời Đức Giêsu,
— Có lấy hai trăm quan tiền lương cũng chẳng đủ để mua bánh mì cho từng này người!
Nhưng Đức Giêsu thì khác. Ngài thể hiện chân dung của truyền giáo dấn thân. Với Đức Giêsu truyền giáo, chuyện của đám đông cũng là chuyện của mình!
Và bởi tinh thần truyền giáo dấn thân, hiện tình thay đổi. Vùng đồi núi mênh mông bỗng dưng hóa ra vườn địa đàng! Và năm ổ bánh mì và 2 con cá chuyển động hóa ra con số bạt ngàn. Đám đông hơn 5 ngàn người đàn ông chưa kể phụ nữ và trẻ em chiều hôm đó no nê với lương thực bánh mì và cá.
Cá nhân tôi, tôi biết tôi yêu biết bao chuyện bánh mì và cá trong sa mạc. Hơn tất cả, tôi yêu Đức Giêsu, người truyền giáo dấn thân. Và bởi dấn thân, lấm lem bùn đen, bùn dơ áo trắng, thiên đàng mơ hồ trở thành một thực thể trong vùng đồi núi hoang vắng.
Hồi đó, nếu không có Đức Giêsu, nhiều người dám đã bỏ mạng nơi hoang vắng, bởi thái độ truyền giáo thực tế (tháp ngà) của các môn đệ. Ngày hôm nay, thái độ tháp ngà này được nhiều người bạn trẻ đặt tên Mackeno, mặc kệ nó.
Thực ra, tất cả người tín hữu đều được mời gọi trong cuộc sống hằng ngày chọn lựa. Hoặc chọn lựa đi theo các người môn đệ. Hoặc chọn lựa đi theo bước chân của Đức Giêsu một đời lấm lem cho trần thế bớt đi nét lem lấm trên khuôn mặt và trong tâm hồn.
Lời Nguyện
Lạy Ngài, xin cho con thấy.