1. 19 tháng lao tù của các linh mục Công Giáo Ukraine trong nhà tù Nga

Hôm 28 Tháng Sáu, Tổng thống Ukraine Volodymyr Zelenskiy đã vui mừng loan báo rằng hai linh mục Giáo Hội Công Giáo Ukraine nghi lễ Đông phương bị quân xâm lược Nga bắt giữ từ nhà thờ của các ngài ở Berdyansk vào tháng 11 năm 2022 đã được thả sau 19 tháng bị giam cầm.

Tổng thống Zelenskiy cho biết: Các linh mục Dòng Chúa Cứu Thế Ivan Levitsky và Bohdan Geleta, những người đã phục vụ tại Nhà thờ Chúa Giáng Sinh của Theotokos Chí Thánh ở Berdyansk, nằm trong số 10 tù nhân đã được trả lại cho chính quyền Ukraine.

Ông nói: “Chúng tôi đã cố gắng giải thoát thêm 10 người của mình khỏi sự giam cầm của Nga, bất chấp mọi khó khăn”. Ông ca ngợi “những nỗ lực của Tòa thánh trong việc đưa những người này về nhà”.

Một lúc sau thông báo của Zelenskiy, Giáo Hội Công Giáo Đông Phương Ukraine đã đăng tin này trên trang web của mình, cùng với những hình ảnh của hai linh mục được chụp ngay sau khi được trả tự do. Cả hai vị linh mục đã sụt cân đáng kể, đặc biệt là Cha Geleta, và đầu của các ngài đều bị cạo trọc. Các linh mục nhìn thẳng vào ống kính, tay phải cầm các mề đay tôn giáo và giơ ngón tay cái bên trái lên. Cha Geleta mỉm cười.

Đức Tổng Giám Mục Borys A. Gudziak của Tổng giáo phận Công Giáo Ukraine ở Philadelphia, phát biểu từ Ukraine, nói với OSV News: “Các ngài đã phải trải qua biết bao chấn thương trong suốt 19 tháng hứng chịu bạo lực của quân xâm lược”.

“Chúng tôi vui mừng vì các ngài được an toàn và chúng tôi hy vọng các ngài có thể hồi phục sau thử thách kinh hoàng này”, ngài nói, đồng thời mô tả các linh mục là “những người tuyên xưng đức tin”, một danh hiệu kính trọng trong lịch sử được sử dụng để mô tả những Kitô hữu đã công khai tuyên xưng Chúa Kitô trong bối cảnh bị đàn áp.

Cùng được trả tự do cùng với hai linh mục còn có Nariman Dzhelyal, phó giám đốc Mejlis của Người Tatar ở Crimea, người bị bắt ở Crimea vào năm 2021; thường dân Olena Piekh và Valeriy Matiushenko, bị giam giữ từ năm 2017; và năm thường dân bị bắt ở Belarus: Mykola Shvets, Natalia Zakharenko, Pavlo Kupriienko, Liudmyla Honcharenko và Kateryna Briukhanova.

Tổng thống Zelenskiy tuyên bố: “Tất cả họ hiện đã được tự do và trở về nhà ở Ukraine”. “Chúng tôi chắc chắn sẽ giải phóng tất cả người dân của mình.”

Hai Cha Levitsky và Geleta cho biết các ngài thường không nhận thức được mình đang ở đâu kể từ khi bị bắt. Quân Nga thường xuyên bịt mắt các ngài khi chuyển trại nên rất khó biết mình đang ở đâu.

Gần đây nhất, cả hai vị được tường trình bị giam giữ tại Trại lao động Kalinin của Nga ở Horlivka, nằm ở vùng Donetsk của Ukraine, nơi hiện đang bị Nga xâm lược. Trong suốt thời gian bị cầm tù hai vị thường xuyên bị tra tấn dã man vì nhất định không nhận tội.

Hai vị đã bị quân Nga bắt hồi giữa tháng Mười Một năm 2022, tại thành phố cảng Berdyansk, thuộc tỉnh Zaporizhzhia ở miền đông Ukraine và đưa tới một nơi không được tiết lộ. Báo chí Nga nói rằng hai linh mục bị cáo buộc các tội “khủng bố, sở hữu chất nổ và hai súng ngắn”, là những tội danh mà các ngài nhất định không nhận tội.

Đầu năm nay, Cha Levitsky được Yevhen Zakharov thuộc Nhóm Bảo vệ Nhân quyền Kharkiv báo cáo rằng đang bị giam giữ trong một nhà tù điều tra ở vùng Rostov của Nga, trong khi Cha Geleta được cho là đang bị giam giữ tại một nhà tù điều tra khác ở Crimea bị Nga tạm chiếm. Cha Geleta được biết là mắc bệnh tiểu đường cấp tính.

Cả hai linh mục đã từ chối rời xa giáo dân của mình sau cuộc xâm lược toàn diện của Nga vào tháng 2 năm 2022. Ngay sau khi hai Cha Levitsky và Geleta bị bắt, Đức Tổng Giám Mục Sviatoslav Shevchuk, nhà lãnh đạo Giáo Hội Công Giáo Đông Phương Ukraine, cho biết ngài đã nhận được “tin buồn rằng các linh mục của chúng tôi đang bị tra tấn không thương tiếc.”

Thông tấn xã Tass của Nga đã báo cáo trước đó vào tháng 6 rằng Tatyana Moskalkova, ủy viên nhân quyền của Putin, tuyên bố trên Telegram ngày 23 tháng 5 rằng Nga đã đề xuất trao đổi hai linh mục Công Giáo giấu tên lấy hai linh mục Chính thống giáo đang bị chính quyền Kiev giam cầm.

Đức Tổng Giám Mục Shevchuk đã nhiều lần kêu gọi trả tự do cho hai linh mục và lặp lại lời cầu xin của Đức Giáo Hoàng Phanxicô về một cuộc trao đổi tù nhân “tất cả cho tất cả” giữa Nga và Ukraine.

Moskalkova tuyên bố: “Gần đây tôi đã đến thăm các linh mục Công Giáo tại nơi giam giữ của họ để bảo đảm rằng các điều kiện phù hợp với tiêu chuẩn quốc tế,” Moskalkova tuyên bố mà không cho biết ngày và địa điểm của cuộc họp. “Về phần họ, họ chỉ đưa ra một yêu cầu duy nhất là được gặp gia đình và bạn bè càng nhanh càng tốt.”

Các nguồn tin tình báo của Ukraine lưu ý rằng Moskalkova đã ở Donetsk bị tạm chiếm vào ngày 3 tháng 5 và đã đến thăm Horlivka cùng với quan chức nhân quyền do Nga bổ nhiệm cho khu vực, Darya Morozova.

Sau khi được trả tự do, hai linh mục Dòng Chúa Cứu Thế đã ứa nước mắt kể lại những trận đòn tàn bạo của lính Nga, thường xuyên là bằng báng súng, dùi cui, và đôi khi là tất cả những gì có sẵn trong tay chúng. Màn tra tấn kinh hoàng nhất là chích điện vào các đầu ngón tay và các vùng nhạy cảm khác trên thân thể.

Cảm nhận của các linh mục là các ngài bị hành hạ vì là các linh mục của Giáo Hội Công Giáo Ukraine nghi lễ Đông phương, và đàn áp tôn giáo là chủ trương của lính Nga.

Đức Tổng Giám Mục Sviatoslav Shevchuk cũng ghi nhận điều này. Ngài cho biết “Vào đầu năm 2024, những “người Cossacks” của cái gọi là “Cộng hòa Nhân Dân Donetsk” đã phong tỏa tất cả các nhà thờ và các vùng lãnh thổ lân cận, đồng thời không cho phép các tín hữu của Giáo Hội Công Giáo Ukraine nghi lễ Đông phương vào các nhà thờ và lãnh thổ để cầu nguyện và cử hành thánh lễ.”

Trước khi những sự kiện này xảy ra, các linh mục phục vụ trong các nhà thờ này đã bị trục xuất khỏi các vùng lãnh thổ bị tạm chiếm.

Điều đáng chú ý là vào ngày 26 tháng 12 năm 2022, trên lãnh thổ bị tạm chiếm của vùng Zaporizhzhia, chính quyền xâm lược đã ban hành cái gọi là lệnh cấm Giáo Hội Công Giáo Ukraine nghi lễ Đông phương hoạt động và cấm các tổ chức dịch vụ xã hội của Giáo Hội trong vùng bị tạm chiếm của vùng Zaporizhzhia.

2. Đức Thánh Cha sẽ viếng thăm Giáo phận Trieste vào Chúa nhật, ngày 07 tháng Bảy

Tuy không có chương trình tiếp kiến trong thời kỳ nghỉ hè tháng Bảy này tại Vatican, nhưng Đức Thánh Cha Phanxicô sẽ viếng thăm tại thành phố Trieste ở miền đông bắc Ý, vào sáng Chúa nhật, ngày 07 tháng Bảy tới đây, nhân dịp bế mạc Tuần lễ xã hội lần thứ 50 của Giáo Hội Công Giáo Ý, sẽ diễn ra từ ngày 03 đến ngày 07 tháng Bảy, với chủ đề: “Nơi trọng tâm nền dân chủ. Sự tham gia giữa lịch sử và tương lai”. Ngày 03 tháng Bảy, Tổng thống Ý, ông Sergio Mattarella sẽ đến khai mạc tuần lễ này.

Trong cuộc viếng thăm này, Đức Thánh Cha sẽ gặp gỡ các hiệp hội Công Giáo hoạt động trong lãnh vực xã hội và Caritas. Sau khi đảng dân chủ Thiên Chúa giáo ở Ý sụp đổ, họ tìm kiếm những con đường mới để dấn thân trong đời sống xã hội và chính trị của đất nước. Điều này trở nên khó khăn hơn vì tình hình chính trị chung ở Ý ngày càng có sự đụng độ gay gắt hơn giữa phe hữu và phe tả, mà không có một trung tâm chính trị đúng nghĩa. Trong bối cảnh này, Đức Thánh Cha sẽ nói về vai trò xã hội của các tín hữu Công Giáo ở Ý ngày nay.

Báo chí Ý nói đến sự hiện diện của ông Philippe Donnet, Chủ tịch Hội đồng Quản trị Hãng bảo hiểm Generali, tại Tuần lễ xã hội này. Đây là công ty đứng thứ sáu trên thế giới, có trụ sở tại Trieste, chủ yếu nâng đỡ những người tị nạn và các gia đình trong tình trạng khủng hoảng, qua một trong các Quỹ An ninh nhân bản.

Chúa nhật tới, ngày 07 tháng Bảy, tại trung tâm hội nghị, Đức Thánh Cha sẽ đọc diễn văn bế mạc Tuần lễ xã hội, rồi trong lúc đó, một ngàn tham dự viên di chuyển đến Quảng trường Thống Nhất Italia, Đức Thánh Cha gặp gỡ một số nhóm khác nhau, như phái đoàn đại kết Kitô, gồm mười lăm người, giới học thuật năm mươi người, một trăm năm mươi người di dân và khuyết tật.

Sau đó, Đức Thánh Cha đến Quảng trường để cử hành thánh lễ, lúc 10 giờ 30 cho các tín hữu.

Sau thánh lễ, dự kiến vào lúc 12 giờ 30, Đức Thánh Cha sẽ đáp trực thăng trở về Vatican, khoảng 2 giờ chiều.

Trieste

Thành phố cảng Trieste có gần 200.000 dân cư, giáp giới với các nước vùng Balkan, và ở trên lộ trình của những người di dân, kể cả những người từ Đông Nam Á, từ nhiều năm phải sống trong những tình trạng không xứng đáng với con người ở Trieste. Hàng trăm người phải sống trong những nhà kho bị phá hủy ở cảng, giữa những rác thải và ổ chuột. Thành phố cảng này ở biên cương của Ý, là nơi gặp gỡ các dân tộc và các nền văn hóa khác.

Theo báo Il Fatto Quotidiano, với sự hỗ trợ của Cao Ủy tị nạn Liên Hiệp Quốc, phần lớn những người di dân đã được đặt trong những nhà thùng để làm nhà ở. Những người khác được di chuyển đến các thị trấn hoặc huyện lân cận.

Rất có thể trong cuộc viếng thăm, Đức Thánh Cha cũng sẽ đề cập đến tình trạng của người di dân. Trong thời gian chuẩn bị cuộc viếng thăm của ngài, điều kiện sống của người di dân đã mau lẹ được cải tổ.

3. Phiên tòa ly giáo chống lại Đức Tổng Giám Mục Viganò: 5 vấn đề cần xem xét

Thứ Sáu, 28 Tháng Sáu, là hạn chót Đức Tổng Giám Mục Carlo Maria Viganò phải đáp lại lệnh triệu tập của Vatican. Ngài đã không đáp ứng các yêu cầu của Tòa Thánh. Vạ tuyệt thông có thể được ban bố bất cứ lúc nào.

Trong bối cảnh đó, Linh mục Raymond J. de Souza, là chủ bút tập san Công Giáo Convivium của Canada có bài phân tích nhan đề “Archbishop Viganò’s Schism Case: 5 Issues to Consider”, nghĩa là “Phiên tòa ly giáo chống lại Đức Tổng Giám Mục Viganò: 5 vấn đề cần xem xét” đăng trên tờ National Catholic Register.

Nguyên bản tiếng Anh có thể xem tại đây. Dưới đây là bản dịch toàn văn sang Việt Ngữ.

Đức Tổng Giám Mục Carlo Maria Viganò đã bị buộc tội ly giáo và được triệu tập để xét xử tại Bộ Giáo lý Đức tin. Để đáp lại cáo buộc nghiêm trọng đó, ngài đã đưa ra một phản ứng kích động – gọi Vatican II là một “bệnh ung thư”, “Bergoglio” là bất hợp pháp – và từ chối trả lời lệnh triệu tập. Vatican đã cho ngài thời hạn đến Thứ Sáu, 28 Tháng Sáu, để trả lời, bằng văn bản hoặc đích thân đến Tòa Thánh, nếu không ngài “sẽ bị xét xử vắng mặt”.

Dưới đây là năm cân nhắc về các vấn đề phức tạp đang diễn ra.

Ngài tìm cách tách khỏi Giáo Hội

Giống như những câu chuyện về Br'er Rabbit, có vẻ như Đức Tổng Giám Mục Viganò muốn bị ném vào mảnh đất trồng cây thạch nam, háo hức với những hậu quả kỷ luật cho hành động của mình. Tại sao ngài lại coi mảnh đất tuyệt thông là lãnh thổ được chào đón là một vấn đề cần suy đoán.

Hoàn toàn có thể đưa ra những lời chỉ trích – mang tính xây dựng hay không – đối với Đức Thánh Cha Phanxicô và chương trình của ngài mà không cần phải đặt vấn đề về tính hợp pháp của ngài hoặc của Công đồng Vatican II. Nhiều tiếng nói Công Giáo, thuộc cả phe bảo thủ lẫn cấp tiến, đã làm như vậy. Đức Tổng Giám Mục Viganò là người duy nhất trong số các giám mục – chưa kể đến các cựu quan chức giáo triều và sứ thần – có những quan điểm cực đoan. Ngay cả những người đồng tình với một số quan điểm của ngài cũng đã thúc giục ngài từ bỏ việc sử dụng “ngôn ngữ bất kính và thiếu tôn trọng”.

Với kinh nghiệm sâu rộng của Đức Tổng Giám Mục Viganò, cần phải coi rằng ngài chọn cách khiêu khích như vậy chính là vì ngài muốn khiêu khích. Kỷ luật theo giáo luật – vạ tuyệt thông hoặc tệ hơn – có thể chính là điều mà Đức Tổng Giám Mục mong muốn.

Việc kết luận rằng Tổng Giám mục Viganò phạm tội ly giáo sẽ chỉ xác nhận điều mà nhiều nhà quan sát đã nghĩ từ lâu, rằng quan điểm đã nêu của ngài đã đặt ngài ra ngoài sự hiệp thông với Đức Thánh Cha. Bản thân Đức Tổng Giám Mục Viganò cũng có thể nghĩ như vậy, vì ngài không muốn hiệp thông với “Bergoglio”, người mà ngài coi không phải là Đức Giáo Hoàng hợp pháp.

Giáo luật thường đưa ra nhiều lựa chọn về hình phạt. Rôma có thể chọn một phương án ít nhiều nghiêm khắc chính xác vì mong muốn rõ ràng của Đức Tổng Giám Mục Viganò là kích động một phản ứng. Rõ ràng là ngài đã khiêu khích; Rôma có thể chọn mức độ khiêu khích mà mình muốn đáp lại. Tòa Thánh không bắt buộc phải cung cấp cho ngài những gì ngài rõ ràng muốn.

Sức khỏe tâm thần của ngài phải là một câu hỏi

Nhà giáo luật Ed Condon của tờ The Pillar lưu ý rằng cáo buộc ly giáo chống lại Đức Tổng Giám Mục Viganò được nhiều người coi là “đã quá hạn từ lâu”, rằng ngài đã đi vào “một quỹ đạo đi xuống dốc”, khi tố cáo Đức Thánh Cha Phanxicô bằng “những thuật ngữ rõ ràng về mặt giáo luật”.

Vì vậy, khi tưởng tượng mình được bổ nhiệm làm luật sư bào chữa cho Đức Tổng Giám Mục Viganò, Condon tự hỏi loại biện hộ nào có thể được đưa ra. Ông gợi ý rằng cách bào chữa tốt nhất là cho rằng vị tổng giám mục đang bị suy giảm năng lực nào đó. Có lẽ ngài đã bị suy sụp tinh thần hoặc cảm xúc nào đó và phát điên.

Điều đó là có cơ sở. Hành vi của ngài kể từ năm 2018, khi ngài đưa ra tuyên bố đầu tiên chống lại Đức Thánh Cha Phanxicô, liên quan đến Đức Hồng Y Theodore McCarrick lúc bấy giờ, đã trở nên thất thường hơn bao giờ hết. Ngài sống ẩn dật. Ngài có ảo tưởng về sự nguy hiểm không? Có lẽ ngài bị bao vây - hoặc thậm chí bị giam giữ - bởi những cộng sự có bản chất đáng ngờ? Ngài nhận được thông tin gì trong quá trình tự động cách ly?

Ngược lại, hãy xem xét Đức Hồng Y Giuse Trần Nhật Quân, giám mục danh dự của Hương Cảng, người sống dưới sự giám sát liên tục của nhà cầm quyền cộng sản Trung Quốc, nhưng ngài tự do đi lại, phát biểu tự do và sẵn sàng trả lời các câu hỏi. Và ngài đã đưa ra một số lời chỉ trích gay gắt về các sáng kiến gần đây của Vatican.

Khi một giám mục đơn độc - có hơn 5.000 giám mục như thế trên toàn thế giới - hành động theo một cách hoàn toàn kỳ lạ và rõ ràng là kỳ quặc, thì hoàn toàn hợp lý khi đặt câu hỏi tại sao lại như vậy. Không thể loại trừ sự điên rồ và các tòa án, theo công lý, có nghĩa vụ phải tính đến khả năng đó khi tuyên án.

Cáo buộc ly giáo là vấn đề nghiêm trọng

Khi công bố – và tố cáo – lệnh triệu tập mình do Bộ Giáo Lý Đức Tin đưa ra, Đức Tổng Giám Mục Viganò đã so sánh mình với Đức Tổng Giám Mục Marcel Lefebvre, người sáng lập Huynh Đoàn Thánh Piô 10 vào những năm 1970, và bị vạ tuyệt thông vào năm 1988 vì tấn phong các giám mục mà không có sự ủy nhiệm của Đức Giáo Hoàng.

Đức Tổng Giám Mục Viganò tự tâng bốc mình. Đức Tổng Giám Mục Lefebvre, bất chấp tất cả những rắc rối sau đó, đã là một nhà truyền giáo đáng ngưỡng mộ ở Phi Châu trong nhiều năm. Thay vì lẩn trốn, ngài đã thành lập một cộng đồng. Đức Tổng Giám Mục Viganò có lẽ đã quan sát thấy rằng nhiều tín hữu của Đức Tổng Giám Mục Lefebvre coi hình phạt của ngài là khắc nghiệt so với mức độ dành cho nhiều người khác vào những năm 1970.

Đó là một điểm quan trọng mà các quan chức Vatican cần phải tính đến. Những gì được coi là nghiêm trọng theo quan điểm giáo luật không phải luôn luôn phù hợp với quan điểm phổ biến trong xã hội. Ví dụ, việc vứt bỏ Bí tích Thánh Thể sẽ bị trừng phạt bằng vạ tuyệt thông tiền kết. Nhưng, giết người hàng loạt thì không. Có những lý do chính đáng giải thích tại sao lại như vậy, và nó đòi hỏi phải nhận thức được rằng những vấn đề siêu nhiên nghiêm trọng hơn những vấn đề tự nhiên.

Tội ly giáo cũng thế. Phá vỡ sự hiệp thông của Giáo hội có nguy cơ cắt đứt ân sủng bí tích của tín hữu. Ở ngoài sự hiệp thông ở cõi trần này có thể dẫn tới việc ở ngoài sự hiệp thông với các thánh trong cõi vĩnh hằng. Đó là lý do tại sao Giáo hội đánh giá rất nghiêm trọng tội ly giáo, ngay cả khi nó không gây ra trong tâm trí người bình dân sự ghê tởm tương tự như trong trường hợp lạm dụng tình dục.

Não trạng “những người kia thì sao”

Thuật ngữ “whataboutism” đã tham gia vào các cuộc tranh luận chính trị và văn hóa trong những năm gần đây. Một bên chỉ trích Donald Trump cách đối xử với phụ nữ. Thay vì đề cập đến cáo buộc, phe của ông Trump nói, “Còn Bill Clinton thì sao”?

Mọi giáo viên - và phụ huynh, về vấn đề đó - đều biết rằng não trạng “những người kia thì sao” nảy sinh trong các vấn đề kỷ luật. Một đứa trẻ bị kỷ luật vì tội X hỏi: “Còn người này người khác cũng đã làm X và không bị trừng phạt thì sao?” Hoặc, “Còn đứa trẻ khác đã làm điều Y, điều đó tệ hơn X thì sao?”

Chỉ vài giờ sau khi có tin tức về Đức Tổng Giám Mục Viganò dòng tiêu đề sau đã xuất hiện, “Phiên xử tội ly giáo Đức Tổng Giám Mục Viganò à… sao không xử Rupnik đi.”

Những cái tên khác có thể được thay thế, nhưng cựu linh mục Dòng Tên Marko Rupnik, là vụ án kỷ luật nổi tiếng nhất còn tồn đọng vào thời điểm hiện tại. Vị linh mục Dòng Tên này đã bị điều tra một thời gian, bị Dòng Tên trục xuất, và sự phẫn nộ toàn cầu đối với việc ông có thể tiếp tục công việc của mình đã buộc Đức Thánh Cha Phanxicô phải ra lệnh mở một cuộc điều tra mới vào mùa thu năm ngoái sau khi đã đình chỉ một cuộc điều tra trước đó do quá thời hiệu.

Não trạng “những người kia thì sao” không phải là lý do thuyết phục khiến việc kỷ luật đối với X không thể được tiến hành vì nó chưa được áp dụng đối với Y. Nhưng nếu có đủ số người tin rằng kỷ luật được áp dụng một cách không công bằng, liệu nó có đe dọa đến uy tín của cơ quan hữu quan không?

Đức Hồng Y Parolin đổ dầu trên mặt nước

Sự can thiệp đáng hoan nghênh đối với lệnh triệu tập của Đức Tổng Giám Mục Viganò đến từ một giới chức có thẩm quyền cao, Đức Hồng Y Pietro Parolin, Quốc vụ khanh của Đức Thánh Cha. Ngài bày tỏ sự ngưỡng mộ và buồn bã, hoang mang trước tất cả những gì đang diễn ra.

“Tôi luôn đánh giá cao Đức Tổng Giám Mục như một người làm việc rất tốt, rất trung thành với Tòa Thánh, ở một khía cạnh nào đó, ngài cũng là một tấm gương”, Đức Hồng Y Parolin nói về Đức Tổng Giám Mục Viganò cựu Sứ thần Tòa Thánh tại Hoa Kỳ. “Khi còn là sứ thần Tòa thánh, ngài đã làm việc rất xuất sắc, tôi không biết chuyện gì đã xảy ra.”

Đức Tổng Giám Mục Viganò đã có một sự nghiệp được nhiều người đánh giá cao. Việc bổ nhiệm đầu tiên của ngài với tư cách là Sứ Thần Tòa Thánh, dưới thời Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II, là đến Nigeria, có lẽ là vị trí quan trọng nhất ở Phi Châu. Sau đó, ngài trở lại Rôma trong một vị trí hết sức nhạy cảm, đại diện cho các cơ quan đại diện của Đức Giáo Hoàng, vừa là giám đốc nhân sự vừa là người giám sát các nhà ngoại giao trên toàn thế giới. Sau đó, ngài giữ chức tổng thư ký của quốc gia Thành Vatican, nổi tiếng về việc quản lý hiệu quả và loại bỏ tận gốc nạn tham nhũng. Trở lại vai trò Sứ thần Tòa Thánh tại Hoa Kỳ, ngài được nhiều người kính trọng khi nghỉ hưu vào năm 2016.

Khi Đức Tổng Giám Mục Viganò đưa ra tuyên bố đầu tiên vào năm 2018, một số giám mục Hoa Kỳ đã bày tỏ sự tin tưởng vào danh tiếng về sự trung thực của ngài và nói rằng những tuyên bố của ngài cần được điều tra.

Những nhận xét trung thực của Đức Hồng Y Parolin là một lời đáp trả đáng hoan nghênh dành cho những người không trung thực muốn đọc lại quá khứ của Đức Tổng Giám Mục Viganò trong những năm gần đây một cách tiêu cực, để mà lên án những người đã ca ngợi ngài trước khi quỹ đạo đi xuống của ngài trở nên rõ ràng.

Bây giờ điều hiển nhiên đối với tất cả mọi người, là cần có những bình luận sáng suốt từ tất cả các bên để hạn chế thiệt hại mà trường hợp Đức Tổng Giám Mục Viganò đã gây ra.


Source:National Catholic Register