Kèm với Bản Trả Lời của Bộ Giáo Lý Đức Tin về việc chúc lành cho các cuộc kết hợp đồng tính luyến ái, là bài bình luận cũng của Thánh Bộ này về Bản Trả Lời ấy. Chúng tôi xin chuyển sang tiếng Việt để tìm hiểu thêm về chính Bản Trả Lời:



Tuyên bố mới của Bộ Giáo lý Đức tin là câu trả lời cho một câu hỏi - mà thuật ngữ cổ điển vốn gọi là một dubium (hồ nghi)- được nêu ra bởi các mục tử và tín hữu, những người yêu cầu được làm rõ và hướng dẫn về một vấn đề gây tranh cãi. Khi các câu hỏi được kích hoạt bởi những khẳng định hoặc thực hành gây vấn nạn trong các lĩnh vực quan trọng của đời sống Kitô hữu, một câu trả lời khẳng định hoặc phủ định sẽ được cung cấp, cùng với một tuyên bố về lý luận hỗ trợ câu trả lời được trình bày. Mục đích của những can thiệp như vậy là để giúp Giáo hội hoàn vũ đáp ứng tốt hơn đối với các đòi hỏi của Tin Mừng, giải quyết các cuộc tranh luận, và cổ vũ sự hiệp thông lành mạnh giữa dân thánh của Thiên Chúa.

Trong trường hợp này, một câu hỏi gây tranh cãi đã nảy sinh trong khuôn khổ “mong muốn chân thành chào đón và đồng hành với những người đồng tính luyến ái, những người vốn được đề nghị nhiều nẻo đường tăng trưởng đức tin” (Bản Giải Thích), như được nhấn mạnh bởi Đức Thánh Cha, Đức Đức Giáo Hoàng Phanxicô, tại buổi kết thúc hai Thượng Hội Đồng về gia đình: “để những người biểu lộ khuynh hướng đồng tính luyến ái có thể nhận được sự trợ giúp mà họ cần để hiểu và thực hiện trọn vẹn ý muốn của Thiên Chúa trong đời sống họ” (Tông Huấn Amoris laetitia, n. 250). Những lời lẽ này là một lời mời để, với sự biện phân thích đáng, đánh giá các dự án và đề nghị mục vụ nhắm mục đích này. Trong số này có các việc chúc lành ban cho các cuộc kết hợp của những người cùng giới tính. Do đó, người ta đặt câu hỏi liệu Giáo hội có đủ quyền để ban bố việc chúc lành của mình hay không: đây là công thức chứa trong phần câu hỏi.

Bản trả lời – gọi là Responsum ad dubium - được giải thích và thúc đẩy trong Bản Giải thích đính kèm của Bộ Giáo lý Đức tin, ngày 22 tháng 2 năm 2021, về việc công bố được chính Đức Giáo Hoàng Phanxicô đồng ý.

Bản Giải Thích tập trung vào sự khác biệt căn bản và có tính quyết định giữa con người và cuộc kết hợp. Điều này để việc phán đoán tiêu cực về sự kết hợp của những người cùng giới tính không ngụ hàm một phán đoán về con người.

Con người trước nhất và quan trọng nhất. Liên quan đến họ, điều được tuyên bố trong số 4 của văn kiện Những Xem Xét Liên quan tới các Đề Nghị Dành sự Nhìn nhận Hợp pháp cho Các cuộc Kết hợp Giữa những Người Đồng tính Luyến ái do cùng Thánh bộ này soạn thảo, và được Sách Giáo lý của Giáo Hội Công Giáo nhắc lại: “Theo giáo huấn của Giáo hội, các người đàn ông và đàn bà có xu hướng đồng tính luyến ái 'phải được chấp nhận một cách tôn trọng, cảm thương và nhạy cảm. Mọi dấu hiệu kỳ thị bất công đối với họ nên được xa tránh'(2358)”. Giáo huấn này được nhắc lại và khẳng định lại trong Bản Giải Thích.

Đối với các cuộc kết hợp của những người cùng giới tính, Bản Trả Lời cho Câu Hỏi “tuyên bố là bất hợp pháp bất cứ hình thức chúc lành nào có xu hướng thừa nhận các cuộc kết hợp của họ”. Bản Giải Thích dựa tính bất hợp pháp trên ba lý do có liên quan qua lại với nhau.

Lý do đầu tiên phát sinh từ sự thật và giá trị của các việc chúc lành. Chúng thuộc thể loại á bí tích, vốn là “những hành động phụng vụ của Giáo hội” đòi hỏi sự đồng điệu về lối sống với những gì chúng biểu thị và phát sinh. Có những ý nghĩa và thành quả ơn thánh được Bản Giải Thích minh giải dưới hình thức súc tích. Do đó, một hành vi chúc lành cho một mối liên hệ nhân bản đòi mối liên hệ này phải được sắp đặt để vừa lãnh nhận vừa phát biểu điều tốt lành được việc chúc lành công bố và ban cho.

Như thế, chúng ta bàn tới lý do thứ hai: sự sắp đặt khiến người ta thích đáng để lãnh nhận ơn phúc được ấn định bởi “các thiết kế của Thiên Chúa vốn được khắc ghi trong sáng thế, và được Chúa Giêsu Kitô mặc khải trọn vẹn”. Đây là các thiết kế theo đó “các mối liên hệ, hoặc các mối chung thân (partnerships), dù ổn định, liên quan đến hoạt động tình dục ngoài hôn nhân” đều không tương ứng, vì chúng “nằm ngoài sự kết hợp bất khả hủy tiêu của một người đàn ông và một người đàn bà tự nó cởi mở đối với việc truyền sinh”. Tuy nhiên, không những chỉ các cuộc kết hợp này mà thôi - như thể vấn đề chỉ là những sự kết hợp như vậy –mà, theo giáo huấn lâu năm của Huấn quyền Giáo hội, bất cứ sự kết hợp nào liên quan đến hoạt động tình dục ngoài hôn nhân cũng đều bất hợp pháp theo quan điểm luân lý.

Tất cả điều trên ngụ hàm một quyền mà Giáo hội không hề có, vì Giáo hội không có quyền đối với các thiết kế của Thiên Chúa, một điều nếu khác đi sẽ bị bác bỏ và phủ nhận. Giáo hội không phải là người phân xử các thiết kế đó và các chân lý được chúng phát biểu, nhưng chỉ là người giải thích và làm chứng trung thành cho chúng.

Lý do thứ ba là để tránh một sai lầm mà người ta dễ mắc phải: đó là đồng hóa việc chúc lành cho các cuộc kết hợp của những người cùng giới tính với việc chúc lành cho các cuộc kết hợp hôn phối. Vì mối liên kết giữa các việc chúc lành con người và các bí tích, nên việc chúc lành cho các cuộc kết hợp như vậy, theo một nghĩa nào đó, có thể hàm ngụ “một mô phỏng hoặc tương tự nào đó với sự chúc lành hôn phối”, vốn được ban cho một người đàn ông và một người đàn bà kết hợp trong Bí tích Hôn phối. Điều này sẽ sai lầm và gây hiểu lầm.

Vì những lý do trên “không thể coi việc chúc lành cho các cuộc kết hợp đồng tính luyến ái là hợp pháp”. Tuyên bố này không làm giảm đi sự ân cần xem xét nhân bản và Kitô giáo trong đó Giáo hội đối xử với mỗi người. Đến mức Bản Trả Lời cho Câu Hỏi "không loại trừ các việc chúc lành cho những cá nhân có khuynh hướng đồng tính luyến ái biểu lộ ý muốn sống trung thành với các kế hoạch đã mặc khải của Thiên Chúa như giáo huấn của Giáo hội đã đề nghị”.