Năm nay thế giới mừng Lễ Phục Sinh trong một cách khác thường, chỉ vì đại dịch Corona. Hãy nhìm xem: bãi đậu xe trống trơn – hàng ghế Thánh Đường trở nên thừa thải – chẳng còn thấy những con người ăn mặc lịch sự, chỉnh chu đến dự Lễ - chẳng còn thấy những ca viên đứng chật gác đàn, rộn ràng hoan hỉ với những bài Thánh Ca mừng Chúa Phục Sinh. Tất cả là khác thường. Trái đất vẫn cứ quay, một ngày 24 giờ vẫn không thay đổi, nhưng mọi sinh hoạt của nhân loại dường như co cụm lại trong nhà. Đường phố vắng hoe, lòng người lo sợ.

Chúa Giêsu đã Phục Sinh, Chúa mang cho nhân loại niềm hy vọng rất lớn lao là chúng ta sẽ phục sinh giống như Chúa, nghĩa là chúng ta sẽ được sống hạnh phúc muôn đời trên Thiên đàng với Chúa sau này.

Thế nhưng tâm trí tôi vẫn cứ bị ám ảnh với cái chết của Chúa hôm Thứ Sáu tuần Thánh vừa qua. Phúc âm thuật lại: “Vì không muốn để xác chết trên thập giá trong ngày Sabat nên những anh lính Rôma đến xin phép Philatô cho đánh giập ống chân các người bị đóng đinh và lấy xác xuống. Khi đến gần Đức Giêsu thấy Người đã chết, họ không đánh giập ống chân của Người, nhưng một tên lính lấy giáo đâm vào cạnh sườn Người, tức thì máu và nước chẩy ra.” (Jn.18:31-34)

Đọc đoạn Phúc âm này tôi nhớ lại trong Cựu Ước, khi dân Do Thái đi trong hoang địa, kêu trách Chúa và Maisen thì Chúa cho rắn lửa bò ra cắn chết nhiều người. Họ sợ hãi quá nên đến thú tội với Maisen và xin ông cầu cùng Chúa cho. Chúa truyền cho ông Maisen đúc một con rắn đồng treo lên cây gỗ và hễ ai nhìn lên rắn đồng thì được cứu khỏi chết. Hình ảnh con rắn đồng đó là hình ảnh chỉ về Chúa Giêsu bị treo trên thập giá sau này, để những ai nhìn vào Chúa mà kêu cứu thì khỏi phải chết đời đời. Hiện nay ngành Y khoa trên thế giới vẫn lấy biểu tượng con rắn với cây gậy là hình ảnh trong Cựu Ước để nói lên rằng Y khoa là ngành tìm ra thuốc và cách thức để cứu mạng sống con người.

Người ta qua Y khoa vẫn đang cố gắng tìm ra thuốc để cứu nhân loại khỏi cơn đại dịch Corona, nhưng người ta vẫn phải nhìn lên Thiên Chúa và xin Ngài thương cứu giúp. Với con siêu vi trùng quá bé nhỏ gần như vô hình, thế mà cả nhân loại run sợ, khiếp đảm. Người ta trong lúc này thấy mạng sống của mình mong manh và yếu đuối biết chừng nào. Corona virus đâu sợ ai vì nó tấn công mọi thứ hạng người, từ người quyền thế nhất đến người cùng đinh nhất. Corona virus không cần hộ chiều nhưng nó có quyền đi khắp mọi quốc gia. Corona virus chẳng cần học một khóa kinh tế nào, nhưng nó đánh bại mọi nền kinh tế trên toàn thề giới. Con người sợ Corona virus, vì nó có thể giết con người. Con người tìm mọi cách đuổi nó đi.

Chúng ta là người Công Giáo, có Đức Tin, là hồng ân cao quí Thiên Chúa ban tặng. Trong ngày Lễ Phục Sinh năm nay, chúng ta hãy:

• Nhìn vào Chúa để kêu cầu Chúa cứu nhân loại khỏi con đại dịch Corona.

• Nhìn vào Chúa để kêu cầu Chúa cho chúng ta xa trách tội lỗi là thứ nguy hiểm hơn siêu vi trùng Corona bội phần vì nó làm chúng ta chết đời đời.

• Nhìn vào Chúa để tạ ơn Chúa, đã đổ những giọt máu và nước cuối cùng từ Trái Tim Ngài, để nói lên rằng Ngài yêu chúng ta tận cùng, không còn gì để giữ lại nữa. Hơn nữa nước có ý nghĩa là rửa sạch tội lỗi và máu Chúa là chất nuôi sống linh hồn chúng ta. (xem mạc khải Lòng Chúa Thương Xót)

• Nhìn vào Chúa để vui mừng và hy vọng, vì Chúa đã sống lại cho chúng ta niềm tin vững mạnh: nhân loại sẽ vượt qua cơn dịch Corona này, và nhất là nhân loại sẽ sống lại với Chúa vinh quang.

Xin kính chúc quí ông bà và anh chị em được vui khỏe và bình an trong Mùa Phục Sinh khác thường nhưng cũng rất đáng ghi nhớ này.