CHÚA HÀI ĐỒNG GIÁNG TRẦN

“…Khi ấy Mẹ Maria gần đến ngày sinh, hoàng đế Roma ban bố sắc lệnh, truyền mọi người dân trong toàn đế quốc, phải ghi tên vào sổ kiểm tra tại quê tổ của mình. Thánh Giuse và Mẹ Maria dù rất phiền lòng, nhưng phó thác mọi sự cho Thiên Chúa và vui vẻ lên đường về Miền Nam.
Bấy giờ là mùa đông, cuộc hành trình trở nên mệt nhọc. Vì đôi bạn nghèo nên các hàng quán dọc đường xử tệ. Họ để Hai Vị phải nằm ngoài cửa, có lần còn dồn xuống những căn phòng dơ bẩn, có nơi phải ở chung với súc vật.
Sau 5 ngày dài vất vả trên đường, Thánh Giuse và Mẹ tới Belem, Hai Người đi từ nhà nọ sang nhà kia xin tạm trú, nhưng người ta đều xua đuổi, cả những chỗ quen biết cũng khinh chê. Tính ra có đến 50 nhà xin trọ qua đêm mà không được.
Khoảng 9 giờ đêm, Thánh Giuse vừa mệt nhọc vừa buồn sầu, Người không biết có còn nơi nào ở tạm được nữa, ngoài một hang đá ngoài thành. Mẹ Maria khuyên Người cứ vui lên mà đi. Hang này khốn khó đến nỗi bấy giờ ở Belem dù đầy người, nhưng không ai thèm ra trú ngụ nơi đó.
Khi vào đến hang Mẹ và Thánh Giuse vui mừng quì xuống tạ ơn Chúa.
Mẹ bắt tay vào quét dọn sạch sẽ. Tiết trời lạnh lắm, nên Thánh Giuse nhóm lên một đống lửa và xin Đức Trinh Nữ dùng với mình một chút lương thực. Sau khi chuyện vãn với Bạn Thánh một lúc, Mẹ giục Thánh Giuse đi nghỉ. Mẹ lấy áo mang theo trải trên cái máng rộng đặt trên nền đá hang để làm chỗ nghỉ đêm.
Mẹ quì bên máng cỏ, chắp tay trước ngực, ngước mắt lên trời, hồn trí chìm sâu vào Thiên Chúa, chính lúc đó Mẹ sinh Ngôi Lời lúc nửa đêm.
‘ Chúa sinh ra khỏi lòng Mẹ như một tia sáng mặt trời thấu qua thuỷ tinh không làm hại sự đồng trinh của Mẹ ‘
Khi ấy các Thiên Thần đồng thanh hát :
‘ Sáng danh Thiên Chúa trên trời,
Bình an dưới thế cho người lòng ngay ‘
Sau đó Mẹ Maria thờ lạy Chúa cao cả, rồi gọi Thánh Giuse đến thờ lạy Chúa. Thánh Giuse đem khăn áo đến, Mẹ cuốn cho Hài Nhi, rồi Mẹ đặt Chúa trong máng cỏ mà Mẹ đã phủ lên một lớp cỏ khô. Trong lúc đó, theo quyền năng Chúa một con bò từ ngoài đồng chạy vào, hợp sức với con lừa nhỏ Mẹ mang theo, cả hai phục xuống trước Đấng sáng tạo chúng, thở hơi cho Hài Nhi bớt lạnh…..”


* Chú thích :Trích tác phẩm ‘ Thần Đô Huyền Nhiệm hay Cuộc Đời của Mẹ Maria : The Mystical City of God ‘ – Lời Đức Mẹ mặc khải cho Sơ Mary of Jesus of Agreda (1602-1665)


*Mẹ ru Chúa Hài Nhi

Con ơi ! Hãy ngủ cho say,
Để mẹ may nốt áo này cho con,
Thân con buốt lạnh hao mòn,
Lòng mẹ đau xót chẳng còn ngại chi.
Mai sau đến lúc chia ly,
Không còn săn sóc được gì nữa đâu,
Nhọc nhằn thương nhớ u sầu,
Cô đơn mòn mỏi đêm thâu một mình.
Ôi ! con bỏ chốn thiên đình,
Xuống trần gánh cả tội tình thế nhân,
Loài người phụ bạc bao lần,
Con ! Lòng thương xót ban ân cho đời,
Hồng ân tuôn đổ từ trời,
Hạ sinh trần thế làm người trần gian.
Con ơi ! Hãy ngủ cho ngoan,
Để mai khôn lớn lo toan cứu đời,
Ngoài kia mưa tuyết đang rơi,
Máng cỏ súc vật là nơi con nằm,
Ru con mẹ vẫn nhủ thầm,
Nhanh tay may áo ấm thân ngọc ngà.


Bài Học khó nghèo

‘ Ca lên hỡi triều thần, ca lên nữa !
Nào reo vui nhảy múa hỡi muôn dân,
Đấng Chí Tôn giờ đây đã giáng trần,
Nên bé nhỏ hầu cứu dân độ thế.
( Thánh Thi Phụng Vụ )

Đêm đông sương tuyết Be-lem,
Đồng hoang thôn xóm nghèo hèn bơ vơ,
Không gian chìm đắm trong mơ,
Be-lem diễm phúc đón chờ hồng ân.


Hài Nhi sinh xuống gian trần,
Không manh áo mỏng che thân cơ hàn,
Chúa Trời bỏ chốn cao sang,
Xuống nơi máng cỏ trong hang chiên lừa.
Giu-se thân phụ của Người,
Lặng yên tuân phục một đời Bõ nuôi.
Ma-ri-a Mẹ Chúa Trời,
Nhìn con suy gẫm một đời xin vâng.
Không trung vang tiếng Thiên Thần,
Tin mừng loan báo xa gần chờ mong.
Dậy mau hỡi các thế nhân,
Cứu tinh nhân loại hồng ân dâng đầy.
Lẻ loi vài vật rẽ bầy,
Vây quanh máng cỏ đến đây chiên lừa,
Thở hơi cho Chúa ngủ yên,
Ấm thân nhỏ bé nơi miền đồng hoang.
Mục đồng chỗi dậy vội vàng,
Tìm đến hang đá lòng tràn niềm vui.
Hài Nhi Con Một Chúa Trời,
Hạ sinh nghèo khó ở nơi hang lừa,
Ba vua suy gẫm lời xưa,
Nhìn ngôi sao lạ cũng vừa hiện lên,
Hành trình ngàn dặm không quên,
Nhũ hương, mộc dược, vàng thời tiến dâng…

Đất trời xao động đêm nay,
Nhân loại chờ đón phút giây ngàn đời
Vính danh Thiên Chúa trên trời,
Bình an dưới thế cho người thiện tâm.

ĐINH VĂN TIẾN HÙNG