Chúa Nhật 10 THƯỜNG NIÊN. B
(Mc 3, 20-35)
ĐOÀN KẾT


Chúa ra rao giảng Tin Mừng,
Đoàn dân phấn khởi, nổi bừng khắp nơi.
Người người tuốn đến nghe Lời,
Chữa hồn khỏe xác, gọi mời canh tân.
Xua trừ ma quỉ trong dân,
Chữa lành bệnh tật, thế nhân tội tình.
Vài người xấu miệng phê bình,
Chúa nhờ tướng quỉ, xua rình quỉ con.
Nói lời xúc phạm Chúa Con,
Gây thù báo oán, họ còn phân chia.
Nơi nào chia rẽ xa lìa,
Sa-tan phân rẽ, ra rìa đấu tranh.
Sống còn đoàn kết lòng thanh,
Cộng đoàn mạnh sức, nêu danh ở đời.
Truyền ban chân lý Ngôi Lời,
Ai mà vâng giữ, sống đời yêu thương.

Chúa Giêsu phán rằng: Nếu một nước mà tự chia rẽ nhau, thì nước đó tồn tại là sao được? Chúa Giêsu dùng nhiều dụ ngôn để diễn tả về Nước Trời. Nuớc Trời nhưng thể hiện dưới đất. Nước nào cũng cần có sự tổ chức và có con dân kết hợp làm nên một tập thể. Tập thể cần sự đoàn kết và liên đới với nhau thì mới bền vững. Chúa khởi sự ra rao giảng Nước Trời. Chúa dùng quyền năng mình để chữa các bệnh tật và trừ các loại thần ô uế đang quấy rối con người.
Nhiều người đã nhận ra quyền năng Chúa. Họ tin tưởng và phó thác vào tình yêu của Chúa giải thoát họ. Họ vui mừng phấn khởi vì nhận biết Chúa đã viếng thăm dân của Ngài. Tuy nhiên, cũng có nhiều người lòng hẹp hòi và thiên kiến, họ đã dèm pha, ganh tị và tẩy chay việc Chúa làm. Có cả những người thân sống gần cận bên Chúa cũng không biết rõ về Ngài. Họ đã dùng những từ xúc phạm và nói rằng: Ngài mất trí. Còn những người Luật sĩ và Biệt phái thì luôn tìm cách bắt bẻ và hạ nhục danh Chúa. Họ hiểu và thấy rất rõ quyền năng Chúa thực hiện qua việc chữa lành. Họ không muốn chấp nhận sự thật. Họ luôn tìm cách hạch hỏi và chống lại giáo lý của Chúa.
Chúa dùng quyền năng để trừ qủy. Các Luật sĩ lại gán ghép cho Chúa là dùng quyền tướng qủy để trừ. Thật là ngạo mạn! Chúa giải thích cách tường tận rằng: Nếu một nhà phân tán, thì nhà đó không đứng vững được. Tại sao qủy lại trừ qủy. Chỉ có bàn tay Thiên Chúa mới loại trừ các qủy dữ ra khỏi con người. Nuớc trời đã được thiết lập dưới thế gian đi ngược lại với Nước của Satan. Con dân Nước Chúa không thể chia rẽ để ma qủi có cơ hội lợi dụng xâm nhập. Mọi người phải hợp nhất với nhau như Chúa đã cầu nguyện với Chúa Cha rằng: Xin cho chúng nên một như Chúng Ta là một.
Gia nhập vào Nước Trời, chúng ta là công dân của nước Chúa. Chúng ta có bổn phận thi hành những điều Chúa dạy bảo. Thực hành ý Chúa, chúng ta sẽ là người nhà của Chúa, là anh chị em và là mẹ của Chúa. Hãy tin tưởng uy quyền của Chúa, qua sự chết và sự sống lại Chúa đã toàn thắng thế gian và ma qủi. Chúng ta hãy kết hợp với nhau trong tình yêu của Chúa. Tình yêu chính là chất keo gắn liền chúng ta lại với nhau và với Chúa. Chúa Giêsu đang mở đường dẫn dắt chúng ta vào cõi phúc trường sinh.

THỨ HAI, TUẦN 10 THƯỜNG NIÊN
(2Cor 1, 1-7; Mt 5, 1-12).
CHÚC PHÚC


Xuất hành lên núi loan tin,
Giảng bài Tám Mối, con xin nghe Ngài.
Tám điều phúc thật triển khai,
Tinh thần nghèo khó, bên ngai Nước Trời.
Hiền lành, công chính ở đời,
Thiên đàng no thỏa, cõi trời phúc vinh.
Đau buồn, thương xót hết mình,
Ủi an yêu mến, sinh linh rạng ngời.
Thuận hòa thương cảm giữ lời,
Làm con Thiên Chúa, cao vời cõi thiên.
Chứng nhân bách hại trung kiên,
Dù đời ghen ghét, phúc thiên mong chờ.
Ghét Thầy, vu khống nào ngờ,
Nhiều điều gian ác, xấu dơ ghép thành.
Vui mừng phần thưởng phúc lành,
Nước Trời cao trọng, ghi danh muôn đời.

THỨ BA, TUẦN 10 THƯỜNG NIÊN
(2Cor 1, 18-22; Mt 5, 13-17).
MUỐI ĐẤT


Các con muối đất ướp đời,
Giữ gìn chất mặn, giúp người trần gian.
Nên gương nhân đức tỏa lan,
Rạng ngời ánh sáng, tràn lan mọi thời.
Sống đời gương mẫu cao vời,
Góp phần hành đạo, gọi mời tin yêu.
Yêu người yêu Chúa thật nhiều,
Bỏ qua tha thứ, mọi điều xấu xa.
Trần đời cám dỗ quỉ ma,
Nguyện cầu tỉnh thức, khỏi sa gian tà.
Giữ lời trung tín thật thà,
Thực hành sống đạo, xây đà đức tin.
Muối men ánh sáng cầu xin,
Hào quang dọi chiếu, ngắm nhìn trời cao.
Bao la tình Chúa dạt dào,
Suối nguồn ân phúc, tuôn trào thánh ân.

THỨ TƯ, TUẦN 10 THƯỜNG NIÊN
(2Cor 3, 4-11; Mt 5, 17-19).
KIỆN TOÀN


Kiện toàn lề luật Nước Trời,
Giê-su hoàn tất, mọi lời tiên tri.
Chúa không hủy bỏ điều gì,
Tinh thần giữ luật, khắc ghi trong hồn.
Thực hành lẽ đạo ôn tồn,
Nội tâm sâu kín, nên khôn sống đời.
Hoàn thành khoản luật từng lời,
Dù rằng một chấm, gọi mời thực thi.
Ai mà dậy dỗ điều chi,
Dù là nhỏ mọn, tinh vi cao vời.
Người nào hủy bỏ luật Người,
Cho dù luật nhỏ, xa vời cõi thiên.
Yêu thương giới luật trước tiên,
Chu toàn Đức Ái, nối liền tin yêu.
Giới răn Luật Chúa cao siêu,
Dẫn đường đưa bước, thiên triều phúc ân.

THỨ NĂM, TUẦN 10 THƯỜNG NIÊN
(2Cor 3, 15-4, 1.3-6; Mt 5, 20-26).
HÒA GIẢI


Sống đời công chính nội tâm,
Nước Trời rộng mở, giáng lâm tiến vào.
Luật điều chớ đổ máu đào,
Giết người phạm tội, khơi mào ác nhân.
Chúa rằng nên sống khoan nhân,
Đừng vì phẫn nộ, nợ nần yêu thương.
Con người cuộc sống vô thường,
Không chê khùng ngốc, mở đường khinh khi.
Bất bình gây gỗ làm chi,
Hãy mau hòa giải, từ bi dịu dàng.
Dung hòa tâm trí bình an,
Tránh xa ngục tối, dẫn đàng khổ đau.
Hơn thua thắng thiệt qua mau,
Tâm an hồn lặng, cùng nhau giãi bày.
Cảm thông tha thứ vui lây,
Yêu thương kết nối, dựng xây tình người.

THỨ SÁU, TUẦN 10 THƯỜNG NIÊN
(2Cor 4, 7-15; Mt 5, 27-32).
TRONG SẠCH


Ngoại tình phạm lỗi thất trung,
Điêu ngoa gian dối, tín trung chẳng còn.
Vợ chồng chung thủy sắt son,
Gia đinh êm ấm, cháu con xum vầy.
Giê-su Chúa dậy điều này,
Ước ao phạm tội, sa lầy trí tâm.
Ai nhìn người nữ tà dâm,
Ngoài tình tâm trí, âm thầm sướng vui.
Mắt con vấp phạm, thà đui.
Chỉ còn một mắt, an vui Nước Trời.
Nếu tay phạm tội cắt rời,
Một phần chi thể, mất đời phúc vinh.
Toàn thân hỏa ngục cực hình,
Hy sinh cắt bỏ, thiên linh vọng chờ.
Tinh yêu Thiên Chúa vô bờ,
Ban nguồn sinh phúc, hưởng nhờ thánh ân.

THỨ BẢY, TUẦN 10 THƯỜNG NIÊN
(2Cor 5, 14-21; Mt 5, 33-37).
LỜI THỀ


Lời thề đoan hứa tin nhau,
Bội thề phá hết, thương đau mất tình.
Chúa thương chỉ dậy tâm linh,
Đừng thể chi cả, thanh minh sống đời.
Đất trời ngai bệ cao vời,
Trên ngai Thiên Chúa, cõi trời linh thiêng.
Đền thờ Chúa ngự thiêng liêng,
Ngai vàng đất thánh, cõi riêng tôn thờ.
Đầu con quí giá vô bờ,
Thiên tài phú bẩm, ban sơ tạo hình.
Nhớ rằng sự thật hữu tình,
Có thì nói có, ánh minh chan hòa.
Không rằng không có, bỏ qua,
Nói thêm nói bớt, điêu ngoa làm gì.
Nói lời sự thật kiên trì,
An bình cứu độ, khắc ghi lòng người.