Chúa Nhật Lễ Thăng Thiên
Mc 16, 15 – 20

Hôm nay, Giáo Hội hân hoan mừng lễ Thăng Thiên. Chúa về trời để dọn chỗ trước cho chúng ta, Đức Giêsu trao cho chúng ta sứ mạng làm chứng cho Ngài giữa thế gian và loan báo Tin Mừng cho các dân tộc.

Trước khi Chúa siêu thăng về trời, Ngài đã ra lệnh cho các môn đệ “Các con hãy đi khắp thế gian, rao giảng Tin mừng cho mọi tạo vật “ ( Mc 16, 15 ). Chúa về trời là về với Thiên Chúa Cha. Chúng ta là con cái của Ngài.Chúng ta tin vào Ngài, chính Ngài đã nói :” Ai tin vào Ta thì dù có chết cũng sống lại “ và “ Ta đi để dọn chỗ cho các ngươi “. Do đó, đích đến của mỗi người Kitô hữu chúng ta là Nước Trời. Cuộc hành trình đức tin đi về quê trời là cuộc hành trình lâu dài, đòi hỏi phải kiên nhẫn, phải can đảm, vững mạnh, kiên quyết vượt thắng tội lỗi, đích đến là ở bên kia, là phía trước, thật gần nhưng cũng rất xa xôi.Nên, những bước chân gần gũi của chúng ta là đến với anh em ở mọi nơi, ở khắp cùng thế giới, những bước chân rao giảng Tin mừng, loan báo Đức Kitô. Phúc Âm mà chúng ta được Hội Thánh và chính Chúa sai đi là gieo rắc tình yêu.Tin mừng là chính Chúa yêu thương thế gian, yêu thương con người. Tin mừng là chính ai tin thì sẽ được lãnh nhận bí tích rửa tội, sẽ được cứu độ. Phúc Âm đó là Chúa ban cho chúng ta Lời để loan báo tình thương và ban cho chúng ta quyền năng làm phép lạ, và đến với mọi hạng người, không phân biệt bất cứ ai, bất cứ người nào bởi vì bất cứ ai tin cũng được Chúa đón nhận, được Chúa cứu độ.

Người Galilê xưa cứ nhìn lên trời để hy vọng dõi theo Chúa về trời. Thực tế là không chỉ nhìn lên trời, nhưng người Kitô hữu hãy hăng say đi loan báo Tin mừng, vì thế giới còn biết bao người chưa nhận biết Chúa đúng như lời Chúa nói :” Lúa chín đầy đồng mà thiếu thợ gặt “. Chúa về trời, nhưng Ngài vẫn hiện diện với chúng ta, với nhân loại cho đến ngày tận thế.Chúa về trời, Ngài dùng miệng lưỡi của chúng ta để loan báo Tin Mừng, dùng đôi tay của chúng ta để giúp đỡ con người, để thi ân cho người khác, dùng đôi chân của chúng ta để đến với những con người nghèo khổ vv…Chúa về trời nhưng người vẫn luôn muốn :” Xin cho chúng nên một, như Cha ở trong Con và Con ở trong Cha “. Chúa về trời nhưng Ngài vẫn luôn mong ước :”…để những người Cha ban co Con cũng ở đấy với Con “ ( Ga 17, 24 ).

Lễ Thăng Thiên là một trong những lễ trọng đại nhất của người Công Giáo chúng ta. Chính vì thế, chúng ta có thể dùng hình ảnh của các vận động viện chuyền ngọn lửa thiêng trong một cuộc chạy tiếp sức để ngọn lửa được châm và cháy rực lên trong suốt cuộc thi đấu của Olympic hay một thế vận hội nào của thế giới.

Chúa Giêsu Phục Sinh trước khi về trời đã trao cho các môn đệ, cho Hội Thánh ngọn lửa đức tin, ngọn lửa của công cuộc truyền giáo, và các tông đồ, các môn đệ cùng tất cả Giáo Hội tiếp tục công việc cứu thế của Chúa cho đến ngày tận thế.

Đức Giêsu Kitô đã dạy các môn sinh của Ngài :” Các con là muối ướp cho đời, nếu muối nhạt, thì chẳng còn cách gì làm cho mặn lại được, nó trở thành vô dụng, chỉ còn nước ném ra ngoài cho người ta chà đạp lên nó . Các con là ánh sáng cho toàn thế giới, là thành phố xây trên núi…Cũng thế, ánh sáng của các con phải chiếu sáng lên trước mặt thiên hạ, để họ nhìn xem những việc thiện chúng con làm mà ngợi khen Cha các con ở trên trời “ ( Mt 5, 13-16 ).

“ Lạy Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, xin cho cộng đoàn chúng con biết hoan hỷ vui mừng mà dâng lời cảm tạ, vì hôm nay,Con Một Chúa đã lên trời vinh hiển.Là Thủ Lãnh, Người đã đi trước mở đường rước chúng con vào Nước Chúa khiến chúng con là những chi thể của Người nắm chắc phần hy vọng sẽ cùng Người hưởng phúc vinh quang. Người là Thiên Chúa hằng sống và hiển trị cùng Chúa, hiệp nhất với Chúa Thánh Thần đến muôn thuở muôn đời “. Amen. ( Lời nguyện Nhập lễ Thăng Thiên ).

GỢI Ý ĐỂ CHIA SẺ :

1.Chúa về trời để làm gì ?
2.Sứ mạng Chúa trao cho Hội Thánh là gì ?
3.Lễ Thăng Thiên là lễ thế nào đối với chúng ta ?
4.Sống lại, Chúa đã ở với các môn đệ bao lâu ? Rồi Ngài đi đâu ?
5.Tại sao lại ví công cuộc truyền giáo giống như một cuộc chuyền lửa tiếp sức ?